Edit: Nhật
Beta: Aya Shinta
Vào lúc mấy gã kia tính động tay kéo cô, Trịnh Vũ Hiên nhanh chóng lái xe chạy tới. Anh bước từ trên xe xuống, quấn chăn lên người Lăng Vu Đề, sau đó che chở cô ở phía sau mình.
Anh đứng đó, khí chất hòa nhã vốn có đã không còn nữa, ánh mắt sắc bén nhìn bốn gã nọ: "Biến!"
[ Mắt hình trái tim ] Quào~ Thì ra nam phụ khiêm tốn ôn hòa còn có một mặt nam tính như vậy!
Bốn gã kia thấp hơn Trịnh Vũ Hiên một cái đầu, khí thế không đủ, lại thêm một chiếc siêu xe hơn hai mươi triệu theo giá thị trường đậu bên cạnh.
Bọn chúng rụt cổ, chán chường bỏ đi.
Lúc này Trịnh Vũ Hiên mới quay đầu lại nhìn Lăng Vu Đề: "Vì sao lúc nãy cô không bỏ đi?" Anh trừng cô, giọng điệu không được tốt cho lắm.
Lăng Vu Đề mếu máo đáng thương: "Bởi vì không biết đi đâu cả."
"Cô thật sự không có nơi ở? Người nhà của cô đâu?" Người có khí chất bất phàm sao có thể không có nhà để ở? Nói ra ai mà tin được chứ?
Lăng Vu Đề lắc đầu: "Người nhà của tôi đều qua đời hết rồi." Đúng là vậy, mẹ nuôi của nguyên thân, phù thủy tiền nhiệm của tộc người cá đã sớm qua đời năm mươi năm trước rồi.
"... Được rồi, cứ cho là cô không có người nhà, thế bạn bè đâu?" Giọng điệu của Trịnh Vũ Hiên hơi mềm mỏng hơn được chút.
Bạn bè? Nguyên thân chỉ có tiến hành giao dịch với khách hàng, lấy đâu ra bạn bè! Tộc người cá ai dám làm bạn với cô ta!
"Tôi cũng không có bạn bè."
Trịnh Vũ Hiên cạn lời, anh đứng đó, mắt hơi rũ xuống nhìn Lăng Vu Đề. Mà Lăng Vu Đề cũng ngước nhìn anh với ánh mắt chân thành.
Người trên đường như là đang xem đôi tình nhân cãi nhau, chốc chốc lại quay đầu nhìn một cái.
Sau một lúc lâu, cuối cùng Trịnh Vũ Hiên cũng mở miệng: "Được rồi, chỉ là một đêm thôi đó."
Lăng Vu Đề gật đầu, sau một đêm còn có còn có rất nhiều cái một đêm nữa mà!
Cứ như vậy, Lăng Vu Đề thành công trở thành "người theo đuổi" đầu tiên cũng là duy nhất vào được nhà của Trịnh Vũ Hiên ( Luân gia là công lược giả!)
Phong cách bố trí trong nhà của Trịnh Vũ Hiên gần như rất giản điệu, màu sắc chủ đạo là màu tráng và màu xám nhạt.
Biệt thự rất lớn, nhưng phòng thì không nhiều lắm, ba tầng lầu, lầu ba là một cái hồ bơi thêm một cái phòng tập thể hình, lầu hai là một phòng sách và thêm hai phòng ngủ.
Lầu một là một phòng khách rất lớn, một phòng bếp lớn cùng một phòng ăn, bên ngoài biệt thự có bãi cỏ. Mấy cái này đều do Lăng Vu Đề phát hiện ra khi tham quan biệt thự này vào sáng sớm ngày hôm sau.
Do Lăng Vu Đề không có quần áo mặc, vừa rồi Trịnh Vũ Hiên lại quên mua quần áo cho cô mặc nên anh đành tìm một cái áo thun màu trắng số lớn và một cái quần đùi màu đen chưa mặc qua.
"Cô ngủ ở phòng này, đi tắm trước rồi thay đồ bơi ra đi." Trịnh Vũ Hiên dẫn Lăng Vu Đề đi vào một phòng ngủ.
Lăng Vu Đề gật đầu, sau khi nói tiếng cám ơn xong thì cô đi thẳng vào phòng tắm.
Trịnh Vũ Hiên đi ra khỏi phòng, tiện thể đóng cửa phòng của cô luôn, sau đó quay về phòng ngủ của mình ở đối diện.
Lăng Vu Đề tắm rửa gội đầu rồi mặc áo và quần của Trịnh Vũ Hiên.
Cúi đầu nhìn cái quần đùi màu đen, cô thấy may là cái quần đùi này không có lủng lỗ hay đại loại vậy...
Áo thun rất lớn, cô mặc vừa đủ che mông và đùi. Sau khi lấy máy sấy sấy khô mái tóc dài gợn sóng màu đỏ rượu, Lăng Vu Đề nghiêng đầu ngắm nhìn nguyên thân lần này.
Rõ ràng rằng nguyên thân tương tự với thực thể giả lập của cô đến bảy tám phần, chỉ có một vài chỗ thay đổi thôi nhưng thoạt nhìn lại là hai người hoàn toàn khác nhau!
Con ngươi của nguyên thân có màu xanh biển rất đẹp, là màu của biển sâu. Ngũ quan lập thể tinh xảo, có cảm giác như con lai. Vuốt vuốt tóc, mái tóc trời sinh có màu đỏ rượu cùng với một cái đuôi cùng màu.
Nhắc mới nhớ thì màu tóc cùng màu đuôi cá của Tử Mạt Nhi cũng rất đẹp! Hầy~ không biết bây giờ Tử Mạt Nhi thế nào rồi? Chắc là được nam chủ đại nhân kỳ tích phát thiện tâm giữ lại rồi chăng?
Nhún vai, kệ cô ấy, dù sao theo cốt truyện thì bây giờ còn cách thời điểm Tử Mạt Nhi quen biết Trịnh Vũ Hiên vẫn còn xa lắm! Cô tận dụng khoảng thời gian này kéo hảo cảm của Trịnh Vũ Hiên.
Ừm, buổi chiều lúc làm món tráng miệng thêm lên tới hai mươi điểm, sau đó giải vây giúp Trịnh Vũ Hiên cộng mười điểm. Sau khi bị cô lừa lại giảm mất năm điểm!
Nói cách khác, bây giờ độ hảo cảm là hai mươi lăm điểm!
Ngày đầu tiên cộng được hai mươi lăm điểm, Lăng Vu Đề vẫn rất là thỏa mãn rồi.
"Rột rột~ "
Có một âm thanh kì lạ vang lên, Lăng Vu Đề ngây người một lát rồi mới nhớ ra rằng mình vẫn chưa ăn tối.
Xoa bụng, búi tóc lên, lấy cây bàn chải đánh răng Trịnh Vũ Hiên để trong phòng tắm cố định tóc lại.
Cô mở cửa phòng rồi đến trước cửa phòng Trịnh Vũ Hiên, vốn muốn gõ cửa phòng anh nhưng thấy bây giờ trễ như vậy rồi, vẫn không nên làm phiền anh thì tốt hơn.
Cô đi thẳng xuống dưới lầu, lúc mới đi vào thì đã nhìn thấy cái phòng bếp gần giống như phòng bếp của tàu Kate!
Bên trong cái tủ lạnh siêu lớn kia chắc là có cái ăn được phải không?
Nghĩ đến là muốn ăn rồi, bụng vốn là đói đến sôi ùng ục, giờ càng cồn cào hơn!
Sau khi tìm bật được đèn bếp, mục tiêu của Lăng Vu Đề rất rõ ràng-- tủ lạnh!
Trong nhà của một đầu bếp, lại là một đầu bếp đẳng cấp! Tủ lạnh lớn như vậy, sao không có nguyên liệu được chứ.
Do bây giờ đói bụng đến mức chịu không được nữa nên Lăng Vu Đề chuẩn bị nấu mì trứng cà chua cho nhanh!
Lấy nguyên liệu cần nấu ra hết, sau đó bật bếp chuẩn bị nấu mì...
"Nấu giúp tôi một phần luôn đi."
Giọng của Trịnh Vũ Hiên vang lên từ phía sau. Sau khi Lăng Vu Đề ngạc nhiên một lát, cô lên tiếng trả lời: "Được thôi."
Cô không có quay đầu lại, chỉ nghiêm túc nấu mì, đánh trứng gà, cắt cà chua...
Đặt một tô mì trứng cà chua thơm nghi ngút trước mặt Trịnh Vũ Hiên, Lăng Vu Đề cười với anh: "Do bây giờ đói bụng quá, mà mì thì nấu tương đối nhanh."
Nói xong, cô ngồi đối diện với Trịnh Vũ Hiên, bắt đầu ăn mì.
Lúc cô ăn cơm thì không thích nói chuyện, động tác ăn dù nhanh nhưng lại không gai mắt.
Sau khi Trịnh Vũ Hiên nhìn cô một lúc, anh mới cầm đũa lên bắt đầu ăn mì.
Chỉ là món mì trứng gà cà chua bình thường, nhưng trù nghệ của Lăng Vu Đề rất tốt nên món mì này rất là ngon.
Không thể không nói rằng trù nghệ của Lăng Vu Đề tuyệt đối tốt hơn bất cứ bếp phó nào trên tàu Kate. Chỉ là Trịnh Vũ Hiên chưa từng tuyển bếp phó nữ.
Cho nên mặc cho trù nghệ của Lăng Vu Đề lợi hại, anh cũng không nghĩ đến việc tuyển cô.
Sau khi ăn hết chén mì, Lăng Vu Đề tự mình thu dọn rồi rửa chén, cô cũng lau chùi phòng bếp sạch sẽ, điều này khiến người mắc chứng thích sạch sẽ như Trịnh Vũ Hiên rất hài lòng.
"Cũng đã muộn rồi, đi ngủ nhanh đi." Lăng Vu Đề đưa tay vỗ vai Trịnh Vũ Hiên, ngáp đi lên lầu.
Cô buồn ngủ quá rồi, buồn ngủ không còn sức đi kiếm hảo cảm.
Cô chỉ mặc một cái áo thun, tuy rất lớn nhưng quần đùi phía dưới vẫn theo động tác lên lầu của cô mà lúc ẩn lúc hiện.
Trịnh Vũ Hiên há hốc miệng, mắt mở to trừng trừng, vừa nãy ăn mì không có để ý, nhưng lúc này nhớ lại... hình như Lăng Vu Đề không có mặc nội y...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...