Công Lược Lĩnh Chủ Thành Phố Ngầm Kia


Bùi Y chờ mãi chờ mãi, rốt cuộc chờ được đến khi đại ca cùng ác ma Băng Sương ra khỏi phòng khách.
Mị ma xông lên, nhìn sắc mặt của đại ca, hình như không có bộ dáng thận hư như trước đó.

Y muốn hỏi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng đại ca không nói gì cả, chỉ là vô cùng không bình thường mà khen ngợi Louis các hạ mạnh vô địch.
Cái này làm cho Bui Y càng thêm khó hiểu.
Sau khi tạm biệt đại ca, y chạy đến trước mặt ác ma đỉnh cấp, vòng quanh hắn một vòng.
“Các ngài nhất định là có chuyện đó giấu em.”
Louis: “Làm sao có thể chứ?”
Mị ma chống eo, vẻ mặt “Ngài nghĩ em sẽ tin sao?”
Louis như đầu hàng mà cười bất đắc dĩ: “Được được được, nói cho em.” Hắn vẫy tay, ý bảo mị ma lại gần một chút.
Bùi Y đi đến trước mặt ác ma đỉnh cấp, Louis ghé lại nói nhỏ vào tai Bùi Y vài câu.
Bùi Y nghe nghe, mở to hai mắt nhìn, ngay cả cái đuôi cũng dựng lên.
Thế mà, thế mà lại là loại vấn đề này sao?
Trách không được nhìn vẻ mặt của đại ca cùng ác ma Băng Sương đều như sắp “héo”.
Vậy bây giờ, một mình Louis các hạ chống đỡ chiến trường, hắn có thể hay không cũng….
Ánh mắt của Bùi Y không khống chế được mà nhìn về phía nửa người dưới của Louis.
Louis: “Ta không có việc gì.”
Bùi Y: “A.”
Trả lời rất không thật lòng, tầm mắt vẫn mơ hồ không thôi.
Louis: “….” Hắn cần để cho mị ma biết có một vài thứ không thể tùy tiện nghi ngờ!
————–
“Các hạ, ưm…… Không được.”
“Các hạ không có gì là không được.”
“A ha, là em không được.”
“Mị ma làm sao lại không được chứ?”
Khi Bùi Y mệt mỏi ngủ say, Louis thần thanh khí sảng đi ra khỏi nơi vốn là cung điện riêng của Idosa, hiện giờ đã biến thành văn phòng làm việc của thuộc địa, đương nhiên ở trong mắt Louis càng giống như là phòng nghỉ phép của khách sạn.
Louis đứng hóng gió một lát, kéo Server ra khỏi danh sách đen.
Server vừa mới bị thả ra đã liên tục đập vô số icon phẫn nộ về phía Louis.
Louis: Mi nếu không muốn nói chuyện thì lăn đi chơi bùn cùng với tên ý thức thế giới đang vui đùa đến quên cả trời đất kia đi.”

Server: “Louis, tôi phát hiện ra giờ anh ngày càng chểnh mảng.

Anh vô cùng vô cùng không làm việc đàng hoàng, trong mắt anh còn có trò chơi của chúng ta và trò chơi không?”
Louis: “Nếu ta không có thì ta đã không xuất hiện ở chỗ này.”
Server: “Ha, lương tâm của anh không đau à? Anh rõ ràng là đi du lịch.”
Louis: “Nói đúng ra là đã nghỉ phép xong rồi, đang muốn đi xử lý công vụ.”
Louis nói xong, giơ tay xé mở một cánh cửa, xuất hiện ở điểm rơi nào đó của đại lục phía đông.
Các người chơi ở bên cạnh điểm rơi: “!”
“Trời má, là lão Lou.

Đây là cái gì? Trứng màu của trò chơi à?”
“Mau mau, chụp cho tui bức ảnh đứng cùng với lão Lou.”
“Lão Lou lão Lou, tôi là con dân trung thành nhất của ngài, tôi vô cùng trung thành và tận tâm với Ám Dạ Chi Tâm!”
“Đệt, ông chân chó thế.”
Louis bày ra tư thế tuần tra bình thường, hơi hơi gật đầu giao lưu với các người chơi một chút.
Giây tiếp theo, hắn đã nghe được có người chơi hô lên: “Các đồng chí nằm xuống, tôi châm lửa!”
Các người chơi đồng loạt nhanh chóng nằm sấp xuống, Louis nheo mắt, phản ứng chậm một nhịp, trong giây phút pháo hoa ma pháp nổ tung chỉ kịp khóa cứng độ bền quần áo của mình.
Sau cơn nổ mạnh, đầu tóc của Louis liền bông xù như một con cừu trong thuộc địa vậy.
Hắn mím miệng, cảm thấy đồ vật nguy hiểm như vậy bán trong thương thành thực sự quá làm ảnh hưởng cân bằng của trò chơi.
Trước khi các người chơi khôi phục lại sau cơn nổ mạnh, Louis đã lập tức truyền tống đến một địa điểm khác.

Hắn sửa sang lại kiểu tóc một chút, cũng không thể để các người chơi nhìn thấy bộ dáng đầu tóc hỗn loạn của hắn.
Nhưng thế giới khác không chịu sự khống chế của Louis như trong trò chơi, hắn để sót một người chơi duy nhất may mắn sống sót sau vụ nổ, người kia mở ra phần mềm chụp màn hình, ấn tách tách liên tục.
“Trời má, trâu bò thật.

Chúng ta đã làm nổ lão Lou.”
Louis liên tục chạy đến mấy điểm rơi ở đại lục phía đông, xác định các người chơi lợi dụng pháo hoa ma pháp tạo bug, kiếm được một số lượng lớn khen thưởng.

Hắn gửi một bản báo cáo bug, sau đó xử lý như thế nào thì giao cho nhóm kế hoạch bên ngoài trò chơi xử lý.

Thế nhưng điều làm Louis kỳ quái chính là đại lục phía đông bị phá hư nghiêm trọng như vậy mà đám lĩnh chủ kia còn có thể yên tĩnh như gà?
—————
Antony là hội trưởng hội đồng lĩnh chủ của đại lục phía đông, hắn vô cùng coi trọng những chuyện xảy ra ở đại lục phía tây.
Đầu óc của nữ ác ma Idosa tuy không được tốt lắm, chứa đầy phế liệu tình yêu, nhưng thực lực vẫn bày ra đó.

Hiện giờ nàng vậy mà đã chết, không hề để lại một chút dấu vết nào, ngay cả linh hồn cũng biến mất không thấy.
Lại kết hợp với hiểu biết có được mấy ngày nay do lén lẻn vào đại lục phía tây, Antony vô cùng chắc chắn rằng đây là một vị diện cao cấp vô cùng giống với thế giới của bọn họ.
Điều này làm cho Antony có chút nôn nóng.

Thế nhưng bọn họ không phải là không có phần thắng.

Trong tay của hắn nắm giữ đạo cụ cũng đến từ vị diện cao cấp, chỉ cần sử dụng một cách hợp lý thì chưa chắc không thể bắt lấy vị diện cao cấp ngạo mạn kia.
Nhìn xem, hắn đều đã sắp xếp nhiều thuộc hạ đi vào như vậy mà đối phương còn không phát hiện ra.

A, còn có con ác ma xinh đẹp kia, nhìn qua thật là ngon miệng.
Antony đánh dấu ấn ma pháp lên người con ác ma đó.
Đại lục phía tây cùng ác ma xinh đẹp của vị diện cao cấp, hắn đều phải có được.
Antony đã từng có bao nhiêu sung sướng cùng đắc ý thì bây giờ có bấy nhiêu phẫn nộ cùng căm giận.

Hắn không thể nghĩ tới, ấn ký ma pháp mà hắn dùng đạo cụ để tạo ra chỉ trong một ngày ngắn ngủi đã bị giải trừ, hơn nữa còn kéo theo một loạt diễn biến giống như ác mộng.
Toàn bộ đại lục phía đông đều bị kéo vào chiến hỏa, vết thương chồng chất.
Ngay từ đầu, đa số nhóm lĩnh chủ của hội đồng lĩnh chủ đều khẩn trương chạy về lãnh địa, thề muốn đuổi cổ đám xâm lấn kia.

Nhưng mà, đối phương sử dụng một loại vũ khí ma pháp có tính sát thương trên phạm vi rộng, sau khi bọn họ tiễn lĩnh chủ Hôi Ma cùng phủ lĩnh chủ lên trên trời thì nhóm lĩnh chủ còn lại thực sự luống cuống.
Đây cũng không phải là chuyện đơn giản như tổn thất một ít nô lệ, đây là đòi mạng a.
Lúc này Antony đề nghị, hắn muốn liều mạng với đối phương.

Hắn chuẩn bị đánh lén sinh vật của đại lục cao cấp đó, hắn muốn sử dụng quyển trục cấp diệt thế của đại lục phía đông.

Ban đầu đám lĩnh chủ còn hơi do dự, trong các truyền thuyết mà bọn họ biết được về quyển trục cấp diệt thế này thì không lần nào là không tạo thành sự phá hoại với cả thế giới sau khi sử dụng, sinh vật sẽ bị diệt sạch.

Bọn họ sợ mình cũng ở trong phạm vi công kích của quyển trục đó.
Nhưng Antony thuyết phục nhóm lĩnh chủ này, hắn nói: “Ta biết phương thức phân loại của quyển trục này, chỉ có cùng giống loài mới có thể bị tiêu diệt.

Ma chúng ta, cùng những sinh vật đến từ vị diện cao cấp đó, hiển nhiên không thuộc về cùng một giống loài.”
————–
Khi bên ngoài trở nên ầm ỹ, Bùi Y đang ôm chăn ngây ngốc.
Không đúng a.

Trước giờ chỉ có mị ma ép khô ác ma, không bị mị ma bị mệt chết.

Làm sao đến lượt Louis lại trái ngược vậy?
Bùi Y không nghĩ ra, gãi gãi mái tóc đỏ mềm mại xõa tung.
Quản gia thuộc địa thương hiệu Idosa đột nhiên kêu tít tít tít.
“Cảnh cáo, trong thuộc địa xuất hiện một số lượng kẻ xâm nhập lớn.

Quân trông giữ đã hành động, vì sự an toàn của chủ nhân, xin ngài hãy quay trở lại Daknas.”
Bùi Y bị hoảng sợ, phục hồi tinh thần, y vỗ tắt cảnh báo giọng nói của Idosa, mặc quần áo, mở cánh bay ra ngoài từ cửa sổ.
Huyết tinh lĩnh chủ vừa mới sắp xếp xong cấp dưới, ngẩng đầu nhìn lên, tâm can bảo bối của thành chủ đã bay đến.

Hắn sợ đến mức run cả người, vội vàng cưỡi vong linh thiên mã đuổi theo.
Bùi Y thấy huyết tinh lĩnh chủ, nghiêng đầu hỏi: “Đã xảy ra chuyện gì?”
Huyết tinh lĩnh chủ: “Kẻ xâm nhập, nhưng số lượng không nhiều lắm.

Xin Bùi Y tiên sinh yên tâm, rất nhanh thôi có thể tróc nã hết bọn chúng.”
Huyết tinh lĩnh chủ nói không sai, tốc độ tróc nã quả thật vô cùng nhanh.

Chỉ trong thời gian hai câu nói đã có quái chim tốc độ nhanh bay trở về báo cáo bắt được kẻ xâm nhập.
Nghe xong báo cáo, huyết tinh lĩnh chủ nhìn về phía Bùi Y, chờ đợi Bùi Y hạ lệnh.
Rất nhiều sự kiện lịch sử đã nói cho chúng ta biết nói nhiều sẽ xảy ra chuyện.

Cho nên, khi bắt được kẻ thù của bạn, không cần vô nghĩa, trực tiếp xử lý đi.


Điều này có thể giảm bớt rất nhiều phiền toái không cần thiết.

Bùi Y vô cùng tin tưởng loại ‘Đề xuất dành cho những thành chủ ưu tú’ này, cho nên y nói với huyết tinh lĩnh chủ: “Giải quyết ngay tại chỗ đi.”
Quái chim nhận được mệnh lệnh, nhanh chóng bay trở về.
“Bùi Y tiên sinh nói giải quyết ngay tại chỗ.” Quái chim vỗ cánh, làm một động tác cắt cổ.
Đám sinh vật ác ma cố ý gây động tĩnh để bị bắt và Antony: “?”
Nhóm lĩnh chủ nôn nóng nhìn về phía Antony, bọn họ không muốn chết a.
Diễn biến này không giống như tưởng tượng của bọn chúng! Antony như bị điên mà rống to: “Không, để ta thấy thành chủ bọn mi.

Ta có chuyện vô cùng quan trọng muốn nói.”
Quái chim: “Nói thật, ai trong bọn ta cũng không biết thành chủ đại nhân hiện giờ đang ở đâu, không bằng mi đi nói chuyện với Tử thần.”
Antony: “Vậy Bùi Y tiên sinh, ta muốn gặp y.

Gặp y cũng được.”
Quái chim: “Sao mi nói nhiều thế, bắt đầu từ mi đi.”
Kỵ sĩ hắc ám để dao lên cổ Antony, Antony cắn răng, ném ra một quyển trục định thân cao cấp.

Trong giây lát, quái chim đã rơi xuống từ giữa không trung, bọn kỵ sĩ hắc ám vẫn không nhúc nhích, mấy tên khác cũng dừng ở hình ảnh đang nghịch dao găm, dao găm rơi xuống khỏi đầu ngón tay họ.
Antony giãy giụa khỏi sự trói buộc của kỵ sĩ hắc ám, hắn hừ lạnh một tiếng, thầm mắng Bùi Y tiên sinh một câu: “Tên chỉ huy ngu xuẩn, lãng phí một quyển trục định thân cao cấp của ta.”
Một lĩnh chủ nói: “Chúng ta nên sử dụng quyển trục định thân từ sớm, sau đó xông đến đại bản doanh của đối phương để dùng quyển trục diệt thế.
Antony kéo khóe miệng: “Ai biết chỉ huy của đối phương lại ngu xuẩn như vậy, thế mà lại không cần cơ hội tìm hiểu tin tức.”
Một lĩnh chủ khác nói: “Đừng nói cái này, hiện giờ đến lượt chúng ta đi xử lý bọn nọ.”
“Đing ——” “Đing đing ——” cho dù là vũ khí hay là ma pháp đều bị bắn ngược trở về.
“Sao lại thế này? Tại sao lại không giết chết được?” Một lĩnh chủ kinh hãi nói.
Đầy mặt Antony cũng là vẻ không thể tin được, nhưng nghĩ đến thời gian định thân, hắn cắn răng một cái: “Đi, đến hành cung của bọn họ đi, bọn họ chắc chắn tụ tập ở đấy.

Đến lúc đó để quyển trục diệt thế cho bọn họ biết thế nào là lễ độ.”
Một đám lĩnh chủ đuổi đến hành cung của thuộc địa, huyết tinh lĩnh chủ nhận được báo cáo của cấp dưới, chỉ huy đám kỵ sĩ trở về sẵn sàng đón quân địch.
Mà trên sân thượng tầng hai, Louis vội trở về cũng đang ôm hờ Bùi Y đứng ở đó.
Cái đuôi của Bùi Y hưng phấn cuốn bên hông Louis, y thích loại chiến đấu giữa các thành phố ngầm như thế này.
Louis mở ra đôi cánh ác ma màu đen đón nhóm ác ma Antony, ngữ khí ngạo mạn: “Ta muốn nhìn xem là quyển trục diệt thế gì mà có thể để cho ta cùng thuộc hạ biết thế nào là lễ độ.”
Hết chương 92..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui