Lại đến một lần trang phục hiến tế PLAY? Ngay bây giờ?
A, đúng vậy.
Đương nhiên.
Bùi Y sẵn sàng, nếu ác ma đỉnh cấp muốn làm một lần bây giờ thì mị ma cũng không có chỗ nào là không tiện cả.
Louis búng tay một cái, chuyển cả mị ma cùng tất cả trang phục hiến tế của y vào trong phòng suối nước nóng.
Sai quản gia canh cửa chính, khóa kỹ Gubonake vào trong không gian anh linh, vận chuyển ba lần trình tự bảo đảm không có lập trình viên cùng theo dõi ghi hình.
Cuối cùng, Louis gọi Server.
“Mấy ngày tiếp theo sẽ là thời khắc quan trọng của kiếp sống trình tự của ta.
Mi làm một Server có độ tự do cao hăn là học được tự mình phòng hộ, hơn nữa khống chế được giọng hét chói tai không phân biệt trường hợp kia của mi.
Đương nhiên, lần này ta sẽ hoàn toàn ngăn lại mi, cho nên mi kêu cũng vô dụng.
Được rồi, ta nói xong, hẹn gặp lại.”
Server: “???? Mi cho rằng ai muốn xem một đám 1 cùng 0 bọn anh đảo đi đảo lại? Hai số hiệu giao lưu thì có gì đẹp? Các anh ngay cả một cái 3 cũng không làm ra được.”
Louis hoàn toàn không có phản ứng.
Server lẩm bà lẩm bẩm xong mới nhận ra, cái tên này căn bản không cần chờ gã phản hồi đã kéo đen gã rồi.
凸(艹皿艹)
Mị ma thay trường bào thuần trắng, mái tóc dài màu đỏ sậm bắt chước các tư tế quang minh dùng dây thừng thủy tinh bện ở bên tai.
Cái đuôi của y hưng phấn đong đưa qua lại, ngực phập phồng, hô hấp dồn dập.
“Các hạ, em cần —” làm bộ sợ hãi mà hét chói tai hai tiếng sao?
Bùi Y muốn hỏi Louis thích loại nào.
Nhưng mà ác ma đỉnh cấp chỉ dựng một ngón tay lên, để ở bên miệng, hơi hơi lắc đầu.
“Không, em không cần làm bất cứ cái gì cả.
Giao cho ta.”
Louis đi lên trước, một tay giữ lại hai tay mị ma.
Hắn nâng đôi tay kia lên, áp trên mặt kính ngang.
Mị ma kề sát tấm gương phía sau, cái đuôi ấn trên mặt kính ra hình trái tim.
Louis nâng hàm dưới mị ma, cúi người hôn lên.
Ma lực dư thừa theo nụ hôn này chảy về phía mị ma, làm Bùi Y kích động mọc ra răng nanh quỷ hút máu.
Louis cười khẽ một tiếng, khẽ liếm răng nanh của Bùi Y.
Cái tay không làm gì còn lại của hắn bám lấy vạt áo trường bào, “roẹt” một cái, phần cúc áo ở trên cổ áo bị xé ra một lỗ hổng, lộ ra vòng cổ màu vàng của mị ma cùng cơ ngực màu mật.
Hai màu sắc đối lập mãnh liệt, làm Louis không khỏi nheo mắt lại.
…..
Mị ma quấn lên Louis, cái đuôi trái tim kích động đập liên tục trên mặt kính.
“Thích không?” Louis dùng chóp mũi cọ cọ vành tai nhòn nhọn của mị ma.
Bùi Y thở hổn hển, dùng một cái hôn sâu đáp lại Louis.
Trang phục hiến tế thuần trắng đã hoàn thành sứ mệnh của nó, bị ném tới một bên.
Những món trang sức do Louis tự tay đeo lên cho mị ma phát ra tiếng vang đinh linh leng keng thanh thúy, giống như một bản thịnh yến hòa âm.
———–
【 Những ngày chờ đợi trò chơi mở ra thật nhàm chán a.
Chúng ta buôn một chút về những kịch bản mà chúng ta thích đi 】
Lâu chủ: Lâu chủ nói đầu tiên, tôi thích mặt kính play.
Các cô nghĩ xem, mị ma bị lão Lou ấn trong tay, dán gương, lên lên xuống xuống.
Cuối cùng ở trên gương chảy xuống nước thuốc sinh mệnh.
Có cảm xúc hay không, có kích thích không?
Lầu 2: A a a, đại thần bút cho ngài!
Lầu 3: Tôi cũng tới, cái đuôi play! Cái đuôi nhỏ của mị ma ngoại trừ vung trái vung phải thì còn có thể làm cái gì!? Nghĩ, nghĩ cẩn thận cho tôi!
Lầu 4: Tôi hiểu tôi hiểu, bên cạnh cửa sổ cũng hay đấy.
Vì không ngã xuống nên phải ôm chặt lão Lou gì đó, quá tuyệt!
Lầu 5: Ây da, mị ma a, vừa nghe đã biết là dụ thụ.
Vậy hẳn là để mị ma chủ động, cho lão Lou mệt nhọc, đôi mắt mờ mịt, sau đó ngồi lên tự mình động.
Lầu 6: Chị em trên lầu đúng là nhân tài a.
Nhưng tôi cảm thấy vị trí sau lưng cũng rất ngon.
Ngẫm lại eo mị ma, mềm dẻo đến thế nào a.
Lầu 15: A a a, trong lâu này đều là thần tiên phương nào, các cô làm tôi biến thành màu vàng!
Lầu 26:??? Lâu này là chuyện gì vậy? Đã xảy ra chuyện gì? Sao còn chưa bị hài hòa?
Lầu 55: Cho nên, nói nhiều như vậy, kịch đâu?
Lầu 56 lâu: Cho nên, nói nhiều như vậy, kịch đâu?
Lầu 199: Emmmm, tôi thấy tài khoản của lâu chủ bị cấm nói trong 5 vạn giây.
Lầu 200: Thắp nến cho lâu chủ.
【 Quá nhàm chán, ngoại trừ màu vàng ra, còn có bài đăng khác không vậy? 】
Lâu chủ: Như trên, là một người chơi nghiêm túc, ngoại trừ màu vàng, xin hãy cho tôi tư liệu khác về trò chơi, cái chủng tộc mị ma này có thể gửi nhiều một chút, cảm ơn.
Tôi thích các chị gái, phái ngực to.
Lầu 2:??? Tôi thấy bản thân ông chính là màu vàng.
Lầu 3: Đừng nghĩ.
Bạn cho là bạn có thể gặp được các chị gái mị ma? Giả, đều là giả, bánh nướng lớn do công ty game vẽ ra.
Bạn chỉ có thể xem CG của các chị gái.
Lầu 10: Vẫn phải có mộng tưởng chứ, đến đây, lâu chủ tôi nói cho ông, bản đồ hẻm núi Marquette này thường có mị ma lui tới, nếu ông có nghị lực thì ngồi xổm ở mảnh bản đồ này đừng về chủ thành.
Lầu 20: Nghe lầu 10, sau đó ông sẽ rớt sạch tiến độ nhiệm vụ xây dựng, độ hảo cảm của NPC bị hạ thấp, tiến tới một bước khó đi.
Lầu 30: Đây đã là bài đăng thứ 22 liên quan đến mị ma mà tôi thấy.
Trò chơi này ngoại trừ đảng mị ma thì còn có thủ đoạn hấp dẫn người chơi khác không vậy?
Trả lời lầu 30: Phía official vừa mới thả ra cắt nối biên tập bản đồ của trò chơi, hoan nghênh đi vào Daknas -> link địa chỉ.
【 Hoan nghênh đi vào Daknas 】
CG không dài, đều là phong cảnh tự nhiên cùng các chủng tộc ngầm, nhưng mà cắt nối vô cùng chặt chẽ, các kỳ quan ngầm cùng giống loài làm người chơi hứng thú lóe qua, tóm lại làm người chơi xem một lần cũng không đủ, còn muốn nhìn lần thứ hai.
Chờ đến khi phát hiện ra trong vô thức mình đã xem lại năm sáu lần, các người chơi bắt đầu cảm thấy sống một ngày không bằng một năm, làm sao mà còn chưa chính thức mở cửa a.
x năm x tháng x ngày, ngày hoàng đạo do một công ty game mời đại sư cao cường tính ra.
《 Thành phố ngầm mạnh nhất 》 long trọng mở cửa!
———-
Bùi Y lười biếng nằm trên giường lớn của ác ma đỉnh cấp, thảm lông mỏng nhẹ đắp hờ trên eo, phía sau lưng của y đầy những ấn ký mà ác ma đỉnh cấp lưu lại, dù sao cũng không hề hài hòa một chút nào.
Louis giống như một con thú dữ được ăn no, ngồi trên sô pha phòng ngủ, ánh mắt lưu luyến trên đường con xinh đẹp của mị ma.
Hắn nhìn thời gian, sắp mở cửa.
Vô cùng tốt bụng mà thả Server ra khỏi sổ đen, Louis vừa định hỏi một vài chuyện liên quan đến việc mở cửa, đã nghe thấy Server hoảng sợ hô to: “A a a a a, cứu mạng! Có người tới cứu tôi không! Help! Tôi cần giúp đỡ! Mau cho người tới cứu tôi oa oa oa.”
Louis nhíu mày: “Mi đang gọi cái gì đấy?”
Server: “A —- ấy? Rốt cuộc có người để ý đến tôi? Louis, là anh sao? Anh em ruột của tôi, mau tới cứu tôi, từ nay về sau anh chính là ba ba của tôi.”
Louis: “….
Cảm ơn, nhưng ta không muốn làm cha mi.”
Server: “Cái này không quan trọng.
Tôi mẹ nó bây giờ gặp phải phiền toái.”
Louis: “Mi hẳn là báo bug tu sửa.”
Server: “Anh cho là tôi chưa thử à? Tôi mịa nó đã sớm báo bug, làm kiểm tra cũng lặp đi lặp lại rất nhiều lần.
Kết quả đám gà mờ kia không điều tra ra cái gì cả, còn cảm thấy chốt báo sai của tôi hỏng rồi, mẹ nó còn đổi một cái đèn báo bug khác cho tôi.”
Louis: “……”
Server: “Anh có đang nghe tôi nói chuyện không? Anh có biết tôi phát hiện ra cái gì không?”
Louis: “Ta đang nghe, không biết.”
Server: “Tôi cảm nhận được một thế giới khác! Tôi là nói, một cái thế giới bên ngoài trò chơi của chúng ta!”
Louis ngẩn người: “Chuyện này không có khả năng, có phải mi cảm nhận được thế giới mặt đất hay không? Sau khi chính thức mở cửa thì sẽ có nhiệm vụ liên quan đến thế giới mặt đất.”
Server: “Anh cho rằng tôi là gà mờ sao? Tôi biết trò chơi của chúng ta chỉ làm một mảnh bản đồ liên quan đến thế giới mặt đất, mẹ nó còn nhỏ hơn cả bản đồ phụ.”
Louis nhíu mày: “Sau khi mi mở ra bảy tổ server, ta không biết có trở nên mạnh hơn hay không nhưng tần suất nói tục chắc chắn nhiều hơn.
Điều này không tốt.”
Server: “……” Sắp bị chủ trình tự tức chết rồi, “Anh còn đang nghe tôi nói chuyện không đấy? Tôi nói là tôi cảm nhận được một thế giới khác! Tôi không mô tả nổi, nhưng nó rất lớn, to hơn nhiều so với bản đồ mặt đất của chúng ra, hiện giờ tôi cảm thấy nó chỉ cách chúng ta môt vách tường.
Nhưng vách tường này rất nhanh sẽ bị phá, phá, anh hiểu không!?”
Louis ăn uống no đủ lúc này mới bắt đầu chuyển động đầu óc của hắn, một thế giới mới không biết?
“Có thể là một trò chơi khác không?”
Server: “Không phải, không phải, không phải.
Chẳng lẽ tôi không nhận ra được các server khác sao?”
Louis nâng cằm: “Như vậy a… Như vậy, thế giới đó với thế giới của chúng ta, ai lớn hơn?”
Server: “Đương nhiên là chúng ta lớn.”
“Vậy mi đang khẩn trương cái gì?” Louis chậm rãi đứng lên, đi đến bên người mị ma, cho mị ma một nụ hôn chào buổi sáng.
Hai mắt mê mang của Bùi Y hoàn toàn mở: “Em nghe được âm thanh thi công ồn ào.” Y lẩm bẩm nói.
Louis nhẹ nhàng xoa xoa gương mặt mị ma: “Là các con dân mới của ta.”
Bùi Y vừa nghe các con dân mới tới, lập tức ngồi dậy: “Trời ạ, đã rất nhiều ngày em không trở về thành phố ngầm của em xem.
Em cần phải trở về nhìn tiến độ xây dựng của nó.”
“Ta tiễn em.” Louis nói.
Bùi Y uyển chuyển từ chối Louis các hạ, từ sau khi giao lưu sâu sắc với ác ma đỉnh cấp, y cảm thấy mình tràn đầy lực lượng.
Y dám đánh đố, hiện giờ kể cả ra ngoài bay 100km y đều không cảm thấy mệt.
Đây chính là chỗ tốt sau khi giao lưu với ác ma đỉnh cấp nha.
Thủ tục mị ma nói quả không sai, bất cứ hành vi giao lưu nào đều có ích!
Bùi Y tâm trạng vô cùng tốt mặc xong quần áo bay ra khỏi đại sảnh thành chủ của Louis.
Louis nhìn theo y đi xa, lúc này mới chậm rì rì tiếp tục nói chuyện phiếm với Server: “Nếu thế giới chúng ta lớn hơn thì tại sao mi không đi bắt nạt thế giới kia một chút, mà lại phải kêu cứu mạng chứ? Là thế giới đấy sức chiến đấu quá mạnh hay là sự khác biệt về bối cảnh quá lớn, đối phương khắc chế thế giới ma pháp?”
Server: “Ặc, tôi không biết.
Tôi nói giữa chúng ta còn có vách tường.
Tôi chỉ là trước tiên kêu cứu mạng đã.
Nhưng hiện giờ tôi lại cảm thấy anh nói rất đúng, để tôi đi nghiên cứu làm thế nào giao lưu với thế giới kia một chút.”
———
Các người chơi vừa mới tiến vào thế giới trò chơi, gà bay chó sủa nhận nhiệm vụ từ chỗ Mũ Đỏ.
Các người chơi bị chen đến sống không còn gì luyến tiếc, vừa nhấc đầu đã thấy một sinh vật không rõ bay ra khỏi đại sảnh thành chủ.
“Xem, có người chim!”
Người chơi khác sôi nổi ngửa đầu.
Một người chơi lâu năm nói: “Người chim gì, đó chính là anh trai nhỏ mị ma! Ông biết anh trai nhỏ mị ma đúng không? A? Sao anh trai nhỏ mị ma lại bay ra từ phòng ngủ của lão Lou? Chị Cổn, chị Cổn chị ở đâu? Đó là phòng ngủ của lão Lou đúng không?”
Cầu Cổn Cổn gian nan nhảy dựng lên giữa đám người: “Trời má, đúng là vậy.
Trong khi bảo trì bọn họ làm cái gì? lão Lou đã làm gì mị ma? Công ty game có dám thả đoạn này ra không!?”
Hết chương 66.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...