Bùi Y hẹn Louis cùng ra ngoài xong, ác ma đỉnh cấp hận không thể đi ngay lập tức, ngựa không ngừng vó, càng nhanh càng tốt.
Nhưng Bùi Y lại cho rằng bọn họ không thể đi vội vàng như thế, trước khi rời đi thì bọn họ phải làm rất nhiều công tác chuẩn bị đã.
Đầu tiên, bọn họ cần phải thu hoạch tình báo của Ngưu Lãng Minh Qua, đối phương ở nơi nào? Đang làm gì? Có bao nhiêu binh lực?
Sau đó, phải bố trí tốt vấn đề phòng ngự của thành phố ngầm, nếu không phòng ngự tốt, nhỡ đâu sau khi bọn họ đi rồi quân địch đột nhiên tấn công thì phải làm sao?
Cuối cùng, bọn họ cần một cái kế hoạch tỉ mỉ, để cho Ngưu Lãng Minh Qua cho dù có tra đến trước vương tọa của Thần Quang Minh cũng không điều tra ra được ai ở phía sau hạ thủ.
Bùi Y liệt kê tất cả ra, nói với Louis: “Phương diện tình báo thì em có quen biết kẻ buôn bán tình báo quen thuộc có thể sử dụng, bố trí phòng ngự của thành phố ngầm thì có chút phiền phức, nếu không cho các anh trai nhúng tay thì em chỉ có thể đi thuê lính đánh thuê tự do, ừm, hy vọng chỗ chị Aerolyn có thể giới thiệu đoàn lính đánh thuê giảm giá kịch sàn cho em….Các hạ? Louis các hạ? Ngài có đang nghe không?”
Louis hoàn hồn, rút tấm da dê được viết đầy chữ ra khỏi tay mị ma, ngược lại nhét mấy miếng bánh quy nấm thét chói tai cho y, quản gia tộc trong suốt vô cùng tri kỷ mà lại dâng lên hai chén trà nữ yêu Mary.
Louis liếc nhìn tấm da dê, bút ký quá vẹn toàn, vẫn là không nhìn đi.
Hắn tổ chức một chút ngôn ngữ, nói: “Không sao cả, đều giao cho ta.
Ta có hệ thống tình báo của mình, về việc bố trí phòng ngự ta cũng có thể điều động binh lực từ các thành phố ngầm khác của ta lại đây.
Những cái này đều không phải là vấn đề.
Hiện tại, chúng ta có một vấn đề cần suy nghĩ duy nhất chính là em muốn ngồi phương tiện giao thông nào để ra ngoài?”
Bùi Y chớp chớp mắt: “Chúng ta không đi truyền tống trận sao? Chỗ này của em còn có một ít quyển trục truyền tống, bí mật hành động không phải là không mang theo tọa kỵ sẽ tốt hơn sao?”
Louis: “…” Không, cái này không tốt một chút nào.
Đi truyền tống thì làm sao có thể ôm eo nhỏ, khoác vai nhỏ, em trước ta sau, lưu lạc thiên nhai được.
Kiên quyết, không đi, truyền tống!
Bùi Y thấy vẻ mặt nghiêm túc của Louis, cho là có vấn đề gì, y nhẹ giọng hỏi: “Ngài cảm thấy sử dụng truyền tống trận có cái gì không ổn à?”
“Đương nhiên.” Louis ở trong phương diện nghĩ lý do lừa gạt mị ma thì tốc độ xử lý còn nhanh hơn cả xử lý sự kiện trình tự hỗn loạn.
Louis: “Hệ thống mạng lưới truyền tống trải rộng khắp thế giới dưới lòng đất, bất luận một sinh vật nào sau khi sử dụng truyền tống trận đều sẽ được lưu trữ lại tàn lưu ma lực.
Nếu như phải tiến hành hành động bí mật thì sử dụng truyền tống trận mới là thủ đoạn dễ dàng bị tra được nhất.”
Bùi Y lần đầu tiên nghe thấy chuyện như vậy, y kinh ngạc che miệng: “Ma thần trên cao, Sổ tay hướng dẫn hành động bí mật nói sai sao?”
Louis mặt không đỏ tim không đập nhanh gật đầu: “Đồ vật này chỉ là lừa những thành chủ mới thôi, nhất định không được tin tưởng thứ viết trong đó.” Tuy rằng cách nói của hắn cũng không được phổ cập, dù sao điều tra toàn bộ hệ thống mạng lưới truyền tống ở dưới lòng đất không phải là chuyện mà một NPC bình thường có thể làm được.
Nhưng mà, ai bảo Louis là tên chó chết có quyền hạn chứ?
Bùi Y hiện tại đang ở trong trạng thái mù quáng tin tưởng ác ma đỉnh cấp, rất khó giải thích đây có phải là do sự thần phục của các trình tự bình thường đối với trình tự chủ gây nên không.
Louis càng nguyện ý gọi điều này là “tình yêu của mị ma đối với ta”.
“Vậy chúng ta phải làm như thế nào?” Bùi Y hỏi: “Không sử dụng phương thức truyền tống thì chúng ta hẳn là phải chọn lựa một tọa kỵ có tốc độ nhanh, tính ẩn nấp cũng tốt?”
Louis: “Không, Bùi Y.
Hôm nay để ta dạy cho em biết một điều, khi em cần làm một vài chuyện cần hành động bí mật thì so với che giấu chính mình, em càng cần lộ mặt nhiều hơn nữa.”
“Lộ mặt nhiều hơn nữa?” Bùi Y lặp lại một lần.
——————-
“Quái bách biến này khó đánh thật a, có pháp sư trung cấp hay không? Hoặc là pháp sư sơ cấp mồm mép nhanh nhẹn biết tiếng Anh qua CET-4-6 (CET-4 (College English Test Band 4) là kỳ thi tiếng Anh toàn quốc do Vụ Giáo dục Cao đẳng Đại học thuộc Bộ Giáo dục TQ tổ chức.
Đối tượng chính của kỳ thi là sinh viên cao đẳng, đại học hoặc nghiên cứu sinh đã hoàn thành khoá học tiếng Anh cấp bốn theo chương trình giáo dục đại cương), niệm những từ đơn liên quan đến đánh quái?”
“Không có, tôi đã hô cả buổi.
Pháp sư trung cấp hiện giờ là chức nghiệp khan hiếm.
A, tại sao nó lại là một quái vật chỉ số kháng băng thấp a, lớn lên mềm như bông thì hẳn là kháng vật lý thấp chứ.”
“Vậy thì làm sao bây giờ, nhiệm vụ này cũng có giới hạn thời gian a, tôi lại phải đi nhận một lần nữa sao.
Oa, thật muốn khóc.”
“Chờ một chút, cơm nước xong thì người sẽ nhiều hơn, còn dễ tổ đội làm nhiệm vụ chung.
Tôi với mới thấy chị Cổn tổ một đoàn mài chết quái bách biến.”
“Chị Cổn không kéo NPC lại đây đánh quái à?”
“Ha ha ha, NPC cũng không phải thường xuyên đứng một chỗ chờ cô ấy a, nếu không thì không phải phá hư cân bằng của trò chơi à? Phó bản cẩu đầu nhân trước kia, trên diễn đàn đã có người phân tích qua, hình như độ khó của lần đầu tiên vô cùng lớn nên mới có NPC đi qua.
Về sau hình như công ty game đã điều chỉnh lại chỉ số, quái vật bình thường không thể kéo NPC qua được.”
“À à à, thì ra là như thế.”
“Haizzz, anh em, cậu xem đấy là gì? Có phải tôi thấy lão Lou không?”
“Trời má, đúng là thật.
Chẳng lẽ có cốt truyện ẩn gì?”
“Cùng đi nhìn xem.”
Bùi Y nhìn Louis an bài xong xuôi đâu vào đấy, liên tiếp ca ngợi làm Louis thiếu chút nữa không tìm được đông tây nam bắc.
Tiếp đó, Louis dẫn mị ma đi đến bên cạnh bình nguyên Tro Tàn.
Mọi người đều biết, bên cạnh bình nguyên Tro Tàn vô cùng trống trải, ngoại trừ tuyến đường chính ra thì dăm ba bữa cũng không nhất định có thể gặp được một sinh vật có trí tuệ dưới lòng đất nào, nhưng ngược lại có thể rơi rụng không ít giống loài không có trí tuệ.
Người chơi gọi chung những thứ này là quái nhỏ.
Bùi Y cùng Louis đi đến chỗ này, bên cạnh đó không xa chính là tổ của quái bách biến.
Thế nhưng mục tiêu của bọn họ hiển nhiên không phải là quái bách biến.
Louis ôm Bùi Y đứng vững trên một sườn núi nhỏ, Bùi Y tò mò nhìn Louis móc ra một cái còi, bỏ vào miệng thổi một cái.
Tiếng còi sắc nhọn vang lên giữa không trung.
Một lát sau, một loài chim giống như một con phượng hoàng cả người đen nhánh lao xuống dưới từ chín tầng mây.
“Ám ảnh phượng hoàng.” Bùi Y kinh hô.
Loài sinh vật này cả thân đen thùi lùi lại ánh lên màu tím đen, bảy ánh trăng cũng không thể ngăn cản được ánh sáng của nó, chính là top 3 tọa kỵ phong cách nhất trên bảng tọa kỵ dưới lòng đất, Ám ảnh phượng hoàng.
Chúng nó là chủng tộc họ hàng của Phượng vương sa đọa, nhưng Phượng vương sa đọa cũng không bán ra đám Ám ảnh phượng hoàng này.
Thế nhưng, nếu như bạn trợ giúp nó bắt được trái tim của một con Hỏa phượng hoàng trong kỳ phối ngẫu thì nó sẽ sẵn sàng tặng bạn một con.
Khi Bùi Y còn rất nhỏ đã từng ngồi Ám ảnh phượng hoàng một lần, không biết là tình nhân số mấy của mẫu thân dẫn y ngồi.
Sau đó nghe nói tình nhân đó mê luyến một thần quan nhân loại, lập chí làm một đại ác ma thờ phụng Thần Quang Minh, mẫu thân của Bùi Y liền đá hắn.
“Em có thể sờ nó không?” Bùi Y híp mắt, si mê hỏi.
Louis hơi hơi mỉm cười, nắm tay Bùi Y đặt lên đỉnh đầu Ám ảnh phượng hoàng.
Bùi Y: “A, thật hoài niệm.
Ngay cả lông chim của chúng nó cũng bám đầy hơi thở ma lực.”
Chẳng lẽ không phải sao, nếu không thì ánh sáng làm sao lại mạnh như vậy chứ.
Cách đó không xa, các người chơi ngo ngoe rục rịch.
“Tọa kỵ này soái chết mất.”
“Còn không phải là phượng hoàng sao.
trước kia trong một trò chơi cổ cũng có hắc phượng hoàng, tôi có một con đó.”
“Xùy, tôi cũng có a.”
“Vậy ông đã từng thử cảm giác cưỡi lên chưa?”
“Đừng nói nữa, tôi muốn.”
“Tại sao chúng ta lại phải chen ở chỗ này thảo luận mô hình tọa kỵ? Tôi muốn đi lên sờ một cái.”
“Ông cho là tôi chưa thử à? Tường không khí a.
Không qua được đâu.
Hình như tôi biết lão Lou cùng mị ma ở chỗ này làm gì? Chúng ta cực khổ làm nhiệm vụ chủ tuyến, hắn ở chỗ này nói chuyện yêu đương với mị ma à? Tôi thật chua.”
“Dựa vào các loại biểu hiện của lão Lou từ khi bắt đầu beta đến nay, tôi cảm thấy đúng là có khả năng NPC đang yêu đương.
Trò chơi ăn cẩu lương.”
“Tôi không muốn ăn cẩu lương, tôi muốn đẩy rớt lão Lou tự mình lên.”
“Anh em, có chí hướng đó.”
“Này này này, không phải lão Lou nghe thấy những lời này đấy chứ? Hắn lại đây!”
“Ặc, chẳng lẽ lão Lou sẽ động thủ với tôi! Có phải tôi nên off trốn đi một lúc?”
Khi người chơi đang nghiền ngẫm hành vi của NPC thì Bùi Y cũng đang kỳ quái tại sao Louis lại đi về phía đó.
Đương nhiên không phải đi đánh nhau với người chơi, Louis cũng không phải lúc nào cũng giám thị hành vi của người chơi như vậy.
Hắn thậm chí còn không chú ý các người chơi đang nói cái gì.
“Ám ảnh phượng hoàng thích ăn quái bách biến ở đây, tính tình của gia hỏa này không tốt lắm, trước khi xa nhà chúng ta phải để nó ăn no.”
Bùi Y nghe vậy, gật đầu nói: “Đúng vậy, nhóm phượng hoàng đa số đều như vậy.
Nhưng em lại cảm thấy rất đáng yêu.”
Louis buông lỏng dây cương trong tay, Ám ảnh phượng hoàng lập tức nhảy ra ngoài.
Các người chơi chạy bốn phía.
Có người chơi bán thú nhân sau khi tìm xong chỗ che chắn, quỳ rạp trên mặt đất nhìn Ám ảnh phượng hoàng mới phát hiện, nó cũng không phải công kích người chơi mà là xuống tay với quái bách biến.
Cái mỏ sắc nhọn mổ một cái, trái tim của quái bách biến đã bị mổ đi rồi.
Chỉ còn lại thi thể nằm lẻ loi trên mặt đất, sáng lấp lánh trong mắt người chơi.
Ám ảnh phượng hoàng một hơi ăn sạch toàn bộ quái bách biến vừa được làm mới ở chỗ này mới ngẩng đầu kêu to một tiếng, vỗ vỗ cánh quay trở về nên người Bùi Y cùng Louis.
Bùi Y sờ sờ mõm nó, Ám ảnh phượng hoàng dùng sức nhìn chằm chằm tay mị ma, hình như cảm thấy đây là một trò chơi.
“Nó rất thích em.” Louis lãnh đạm liếc mắt con tọa kỵ này.
Bùi Y không phát hiện vị chua toát ra từ đỉnh đầu Louis, cười một tiếng, mở cánh bay lên lưng Ám ảnh phượng hoàng.
“Louis các hạ, mau lên đây.”
Mị ma cao hứng tiếp đón ác ma đỉnh cấp.
Louis chậm rì rì giương cánh bay lên, tọa kỵ do mình gọi tới, chua cũng phải ngồi lên.
Ám ảnh phượng hoàng cất cánh, Bùi Y ngồi trước người Louis, trên eo không dấu vết mà khoác một cánh tay.
Ngay sau đó màng cánh của ác ma đỉnh cấp cũng bọc lại.
“Ngồi yên, chúng ta phải tiến hành một chặng bay siêu tốc.”
Sau khi Bùi Y cùng ác ma đỉnh cấp cất cánh, đám người chơi vừa chạy tán loạn cũng chạy trở về.
Thi thể của quái bách biến vẫn sáng lên.
Cảm ơn lão Lou đến đây tán trai, vật phẩm nhiệm vụ chúng tôi tới đây.
“Tôi chưa từng cảm thấy lão Lou tốt như bây giờ.”
“Tôi cũng coi như là may mắn cọ NPC, chụp hình lại đi, tôi muốn đi chém gió với những người chưa làm được là nhiệm vụ này siêu đơn giản.”
Hết chương 43..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...