“Cô nhóc tội nghiệp.” Nghiêu Sâm một tay cầm điếu thuốc, một tay nhẹ bóp mặt Hàn Yên Yên, tràn đầy thương tiếc: “Sau này đi theo anh, anh sẽ biến em thành chủ nhân cả thế giới.”
Câu trả lời của anh đánh vỡ niềm tin mãnh liệt “Nghiêu Sâm có thể là Đinh Nghiêu” của Hàn Yên Yên.
Cô cảm thấy hoang mang.
Cô nghĩ sai rồi sao?
Tính ra hai người họ không giống nhau.
Đinh Nghiêu từng học đại học, được giáo dục bài bản.
Phong cách quản lý chiến đội Lôi Đình có hơi hướm giống phong cách quản lý công ty.
Bản thân anh ấy chỗ nào cũng lộ ra khí thế tinh anh.
Nghiêu Sâm không giống vậy.
Anh ta hoàn toàn là một tên hoang dã, trên người có rất nhiều chi tiết nhỏ thể hiện anh là kẻ bò từ tầng đáy lên.
Những thói quen nhỏ như nói tục chửi thề, hay lưỡi chạm niêm mạc má của anh, tất cả đều toát lên vẻ thô bỉ.
Hàn Yên Yên không hề có chứng cứ chứng minh Nghiêu Sâm là Đinh Nghiêu.
Suy nghĩ này bật ra đơn giản do sự hòa hợp về thân thể lúc hai người bên nhau, những chi tiết giống tới mức khiến cô kinh sợ, hồi hộp cực điểm.
Nhưng chỉ với nó thì rất khó thành lập giả thiết này.
Nếu anh không phải là Đinh Nghiêu…
Hàn Yên Yên bỗng mất đi hứng thú, cảm xúc ẩn sâu trong lòng không còn động lực ngo ngoe rục rịch nữa.
Cô miễn cưỡng cười cười, ghé vào ngực Nghiêu Sâm, lười biếng không muốn nói chuyện.
Nghiêu Sâm để Hàn Yên Yên dọn vào chỗ anh ở.
Nhà anh gồm đại thư phòng, phòng ngủ, gác xép và tiểu thư phòng.
Anh dành tiểu thư phòng cho cô, để cô có không gian học tập riêng biệt.
Có thể nói là rất săn sóc.
Hàn Yên Yên là người bạn gái đứng đắn duy nhất của anh.
Những người phụ nữ trước nay chỉ có thể gọi là tình nhân.
Khác biệt giữa họ là, anh ngủ với họ chỉ đơn giản vì muốn ngủ với họ.
Còn khi anh ngủ với Hàn Yên Yên, là vì muốn hai người ở bên nhau.
Đôi khi chăm chú nhìn cô, trong thân tâm Nghiêu Sâm sẽ nghiền ngẫm sự khác biệt này.
Cuối cùng anh đưa ra một kết luận, anh đã già.
Một người khi bắt đầu có tuổi, bất kể đã từng điên cuồng phóng đãng tới đâu, cũng sẽ sinh ra ý tưởng muốn sống yên ổn.
Cưới vợ chính là trọng điểm của ý tưởng này.
Nghiêu Sâm chấp nhận tìm một người bạn gái đứng đắn, chính là khi Hàn Yên Yên nghiêm túc nói với anh, cô không thể chấp nhận một mối quan hệ không đứng đắn, khi đó trong đầu anh đột nhiên hiện ra một ý niệm - muốn kết hôn.
Sau khi dọn về sống cùng nhau, Nghiêu Sâm càng cảm nhận được cuộc sống đơn điệu của Hàn Yên Yên.
“Em không buồn chán sao?” Anh khó hiểu hỏi cô.
Trong mắt anh, cuộc sống của cô thật quá đơn điệu.
Sau khi xác nhận mối quan hệ, Hàn Yên Yên không tiếp tục làm thêm nữa.
Thân là bạn trai, dĩ nhiên Nghiêu Sâm sẽ không để cô chỉ vì chuyện tiền bạc mà nhọc lòng.
Cùng ngày cô dọn vào, anh lập tức đưa cho cô một xấp chi phiếu dày cộp, còn nói: “Trong tủ sắt tiểu thư phòng có tiền mặt.”
Trong tiểu thư phòng có một tủ sắt nhỏ, Nghiêu Sâm nói mật mã cho cô.
Hàn Yên Yên không hề khách khí mở ra nhìn qua, bên trong để mấy chục vạn tiền mặt.
Chỉ có tiền mặt.
Hàn Yên Yên biết bản thân phải kiên nhẫn, kế hoạch công phá của cô đối với Nghiêu Sâm lúc này chỉ đang tiến hành ở bước đầu tiên, muốn đạt được những thứ khác, trước hết cần phải đạt được sự tin tưởng hoặc xem trọng của anh ta.
Đừng nóng vội, sống trong thế giới, thời gian chung quy không quá quan trọng.
Dù cô có chết già ở thế giới này, tới thế giới tiếp theo, không phải lại trở thành cô gái đôi mươi xinh đẹp trẻ tuổi sao?
Chỉ cần Leo đừng có nhảy ra giục cô.
Bởi có sự hiểu biết về thời gian như thế, Hàn Yên Yên quyết định sống một cuộc sống bình lặng.
“Nữ học sinh Hàn Yên Yên” không có thể chất thân thể mạnh mẽ như “Mạt thế Hàn Yên Yên”, cũng không được giáo dục như người thừa kế và thừa hưởng kinh nghiệm thương trường như “Đại tiểu thư Hàn Yên Yên”, nhưng “Nữ học sinh Hàn Yên Yên” còn chưa rời trường học, đầu óc cô rất nhanh nhẹn, năng lực học tập rất mạnh, là một học bá chân chính.
Hàn Yên Yên đã nhiều lần có ý tưởng tạo động lực cho bản thân, muốn học hỏi nhiều thứ, nhưng bởi vì nhiều lý do ngoại cảnh, cộng thêm tính trơ lỳ của bản thân, hôm nay kéo tới ngày mai, kéo qua kéo lại, thời gian trôi qua bỏ phí cả thanh xuân.
Bây giờ cô không cần vì cuộc sống mà vất vả bon chen, có thời gian, có tinh lực, còn có đầu óc, còn gì tốt hơn.
“Không hề.” Hàn Yên Yên ngồi trên bàn đọc sách, đặt bút xuống trả lời anh, “Gần đây vừa mới đăng ký thẻ tập gym, sau này em phải dành ra chút thời gian đi phòng gym.”
Trên bàn đặt vài quyển sách, quyển này chồng lên quyển kia.
Hàn Yên Yên một tay chống cằm, một tay đặt bút viết.
Sau khi dọn đến đây, cô đã sắm một số quần áo mặc ở nhà, màu sắc đơn giản nhã nhặn, không hề gợi cảm, nhưng nhìn rất sạch sẽ.
Cả người sạch sẽ thoải mái.
Trong nhà có một người phụ nữ như vậy, không khí trong nhà cũng thoải mái vài phần..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...