Rèm cửa sổ của cửa kính sát đất mở rộng, những tia nắng vàng nhạt chiếu vào từng mảng lớn, như thể đang hắt lên một luồng ánh sáng lấp lánh rực rỡ cho căn phòng hoa lệ trống trải.
Trong một đêm, phóng viên truyền thông vốn đang vây kín bên ngoài khách sạn dường như đã bốc hơi tại chỗ, biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi đâu nữa.
Cô gái rảnh rỗi ngồi trên chiếc ghế sô pha bên cạnh cửa sổ, làn da mịn màng như gốm sứ, gương mặt xinh đẹp như được bàn tay của người họa sĩ tài ba tỉ mỉ vẽ lên. Chiếc áo ngủ tay rộng che đi thân hình thướt tha, vậy mà không hiểu sao lại mang đến cho người ta một cảm giác vừa quyến rũ lại vừa duyên dáng.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Rõ ràng là lười biếng nhưng lại có cảm giác có sức sống hơn lúc trước.
Lúc này đầu ngón tay thon dài trắng nõn đang trượt trên màn hình điện thoại di động.
Trong đầu Tần Mang hiện lên hình ảnh nửa tiếng trước...
A a a, trước đó người hâm mộ vẫn còn đang ở trên Weibo tung hô cô là nữ thần hạ phàm tỏa ra hào quang rực rỡ, ngay sau đó cô đã tự kéo chân sau của mình!
Tần Mang gửi tin nhắn WeChat cho người đàn ông đang họp trong phòng làm việc bên kia bức tường.
Sư tử con gầm meo meo: [Hiểu chưa? Sư tử nhỏ ngậm chặt miệng.jpg]
Cô nhất định phải bảo Hạ Linh Tế dặn tất cả bọn họ im miệng, chuyện hôm nay ém lại để thối trong lòng thì thôi!
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Hạ Linh Tế nghịch phần khung điện thoại mỏng, đốt ngón tay thon dài cao quý của anh để lộ ra đôi chút gian xảo lại uy nghiêm dưới luồng ánh sáng trắng chói mắt.
Đám tinh anh trong công ty cố gắng hạ thấp cảm giác tồn tại của mình hết mức có thể, rất sợ bị cấp trên chỉ đích danh yêu cầu trả lời câu hỏi về nghệ thuật điện ảnh gì đó trước mặt mọi người.
Khác nghề như cách núi, bọn họ thực sự không làm được!
Hạ Linh Tế thong thả trả lời: [Hạ mỗ tôi làm ăn đứng đắn, không giết người cướp của, cô Tần tìm người khác đi.]
Lời này nghe rất quen.
Tần Mang cắn môi dưới, thấp giọng lẩm bẩm: “Tên chó má Hạ Linh Tế này!”
Anh lại trêu đùa cô.
Mạnh Đình ngồi trong góc, bây giờ trong đầu đều là câu “bà xã” chính miệng tổng giám đốc Hạ nói ra, ngân nga vang vọng.
Anh ấy chưa bao giờ dám nghĩ đến mối quan hệ giữa Tần Mang và Hạ Linh Tế.
Hoàn toàn không ngờ tới, chuyện cứ thế đột ngột, không hề có chút chuẩn bị nào ập vào đầu anh ấy.
Bình tĩnh lại một lúc vẫn có cảm giác không chân thật, cho đến khi Tần Mang mắng câu “chó má” này, anh ấy mới hít một hơi khí lạnh.
Anh ấy khó khăn mở miệng: “Hai người... hai người thật sự là... loại quan hệ có thể chung chăn gối đó sao?”
Lần đầu tiên anh ấy cảm thấy nóng miệng với cái từ “vợ chồng” này, trăn trở đổi sang một từ khác.
Vị kia chính là Hạ Linh Tế đó!
Hạ Linh Tế “sông băng tan chảy, tận thế giáng xuống” đó!!!
Ai mà ngờ được anh và tiểu yêu tinh như Tần Mang lại có mối quan hệ vợ chồng đàng hoàng nghiêm túc!
Còn là do chính miệng vị kia thừa nhận!
Nếu chuyện này truyền ra, toàn bộ cõi mạng sẽ bùng nổ cho mà xem!
Còn bùng nổ gấp mười nghìn lần so với lúc Tần Mang bị toàn bộ cõi mạng bôi đen.
Tần Mang đang hùng hổ tố cáo người nào đó, đột nhiên nghe thấy lời Mạnh Đình nói, cô mở to mắt, bớt chút thời gian liếc anh ấy một cái, dài giọng nói: “Đúng vậy, chính là cái loại...”
“Quan hệ từng ngủ với nhau nhưng không quen biết đất.”
Mạnh Đình đột nhiên đứng dậy, đi vòng vòng xung quanh, lẩm bẩm: “Không được, không được, đây nhất định là bí mật cấp độ một, ngay cả công ty cũng không thể nói.”
Những lời này ngược lại khiến Tần Mang nghiêm túc nhìn thẳng vào anh ấy.
Dù sao cô vẫn luôn cho rằng quản lý của mình là người bừng bừng dã tâm, dốc hết toàn bộ sức lực nâng đỡ ra một nữ ngôi sao tuyến đầu, vạch trần mối quan hệ của cô và Hạ Linh Tế ra không phải sẽ tốt hơn sao.
Sau này còn cần gì sầu lo về chuyện tài nguyên nữa?
Đây cũng chính là lý do tại sao cô chưa bao giờ nói cho anh ấy biết thân phận của mình.
Bắt gặp ánh mắt dò hỏi của Tần Mang, Mạnh Đình nghiêm nghị nói: “Bây giờ cô mới bắt đầu nổi, sẽ bị trói chặt với cái danh “mợ Hạ”, sau này người xem nhắc tới tất cả thành tích của cô, tài nguyên mà cô cố gắng có được đều sẽ kèm theo danh hiệu “mợ Hạ”.”
Bởi vì cái danh này thực sự quá mạnh mẽ, mạnh đến nỗi sẽ khiến tất cả mọi người xem nhẹ hào quang của bản thân Tần Mang tỏa ra.
Vì thế...
Mạnh Đình kiên quyết nói: “Cô phải trở thành nữ diễn viên hạng nhất chứ không phải nữ ngôi sao nổi tiếng nhất.”
Tần Mang bỗng nhiên mỉm cười.
Lần đầu tiên cô cảm thấy quản lý lúc ấy cô chọn bừa mà không hề chọn sai.
Mục tiêu của bọn họ quả là giống nhau.
*
Đoàn làm phim “Mộng cũ ở Bắc Kinh” dường như không bị ảnh hưởng gì.
Xế chiều hôm đó, đoàn phim chính thức tuyên bố bắt đầu ghi hình.
Sáng hôm qua mọi người còn nhìn Tần Mang như nhìn một kẻ điên cuồng chỉ biết đánh người, hôm nay ánh mắt bọn họ nhìn Tần Mang lại lấp lánh như nhìn thần tượng.
Trong lúc chờ quay phim, Tần Mang cũng không giả vờ khiêm tốn, bảo A Đồng dẫn vệ sĩ đến dựng một chiếc ô che nắng cỡ lớn lên, bên trong có đầy đủ ghế dài, bánh ngọt, trà lạnh, thậm chí còn dùng đá tảng để hạ nhiệt, đặt trong chiếc bình đựng mạ vàng tuyệt đẹp, còn có vệ sĩ cầm quạt quạt gió lạnh.
Không giống đến đây để quay phim mà giống như nương nương vi hành hơn.
Đáng tiếc, cô tỏ vẻ như vậy mà lại chẳng có ai xì xầm đằng sau lưng.
Sau khi sắp xếp xong, A Đồng đưa tới một cốc trà trái cây để giải nhiệt, đá viên va vào trái cây, còn bốc lên hơi lạnh, lạnh đến mức lòng bàn tay Tần Mang run lên.
Tần Mang nhấp một ngụm, thoải mái híp mắt lại.
Với thể chất như cái lò lửa của cô, nước đá là thứ không thể thiếu vào ngày hè.
Đôi môi đỏ mọng ướt át lộ ra màu đỏ rượu mê ly dưới ánh sáng mờ ảo.
Cô đã thay đổi, không còn dáng vẻ như mặt trời nhỏ thấy ai cũng cười ngày trước nữa.
Đôi môi với màu son đỏ cổ điển của cô nhẹ nhàng mím lại, tao nhã quạt chiếc quạt nhỏ bằng xà cừ, trông cao quý lạnh lùng, không để ai vào mắt, không đặt ai vào lòng.
Nhìn như không có gì thay đổi, thực ra đã thay đổi rồi.
Cô hơi nheo mắt lại, trong trẻo lạnh lùng, rất có cảm giác ngồi trên cao nhìn đời bằng nửa con mắt.
A Đồng không nhịn được lấy điện thoại ra chụp ảnh, cô ấy đã biết mối quan hệ giữa Tần Mang và Hạ Linh Tế, vừa ngắm nghía thưởng thức vừa lặng lẽ thì thầm: “Ha ha ha, chị Mang Mang, bây giờ nhìn chị có nét giống tổng giám đốc Hạ lắm đó.”
“Chẳng lẽ đây chính là tướng phu thê trong truyền thuyết?”
“Nghe nói hôn nhau nhiều, hệ vi sinh trong cơ thể sẽ trở nên giống nhau, sẽ càng ngày càng giống nhau hơn.”
Hu hu hu, đây là chuyện cô ấy có thể nghĩ tới sao?
Người trong cuộc còn chưa đỏ mặt, gương mặt nhỏ nhắn A Đồng đã đỏ bừng rồi.
Tần Mang cầm chiếc quạt xà cừ lên, đích thân quạt cho cô ấy: “Đừng để bị say nắng.”
“Lần sau tôi sẽ đích thân biểu diễn cho cô xem.”
“Cô cầm kính phóng đại xem thử gương mặt chúng tôi có trở nên giống nhau hay không.”
Phốc...
Không hổ là cô Tần, chuyện gì cũng dám nói.
A Đồng cảm thấy kính nể.
Tần Mang bảo cô ấy gửi ảnh sang, sau đó nhìn mình trên màn hình.
Đột nhiên cô có một linh cảm.
Thứ mà đám Tiểu Lưu Mang của cô muốn nhìn thấy là hình ảnh cô như vậy.
Mạnh Đình liên tục nhắc nhở cô nhớ báo tin bình an cho người hâm mộ, mặc dù tài khoản chính thức của studio của Tần Mang đã chia sẻ công khai video giám sát làm rõ mọi chuyện nhưng mọi người vẫn đang chờ phản hồi của chính Tần Mang.
Trong đầu Tần Mang đều là bức thư toàn thể Tiểu Lưu Mang viết cho cô, càng trân trọng lại càng khó đáp lại.
Vuốt ve khung điện thoại di động, lông mi Tần Mang khẽ run, phải rất lâu sau mới lấy lại bình tĩnh.
Biên soạn từng chữ một trên bài đăng Weibo, đăng lên bài đăng đầu tiên sau khi vụ việc xảy ra, cũng là lời phản hồi mọi người chờ đợi từ lâu.
Cô không chia sẻ video giải thích của tài khoản chính thức mà chia sẻ một lá thư người hâm mộ gửi cho cô.
Tần Mang: Bản chất con người có thể mục nát đến tận xương tủy, cũng có thể thuần khiết đến tận linh hồn. Tần Mang sẽ sống trong sạch, tỏa sáng rực rỡ trong giới trải trí này. Ảnh.jpg
Cô gái trong ảnh đang ngồi trên ghế nghỉ ngơi, dường như vô tình chụp được, đuôi hàng mi khẽ nhếch lên, để lộ đôi mắt lười biếng tràn đầy cảm xúc như sóng nước mênh mông, đôi mắt trời sinh tĩnh lặng như dòng suối trong veo, gương mặt mỹ nhân trời sinh không thể nghi ngờ lộ ra, thậm chí còn sáng chói hơn cả ánh mặt trời chói chang giữa ngày hè, đẹp đẽ lại tùy ý.
Fan hâm mộ điên cuồng rồi, bọn họ không ngờ lại chờ được phản hồi của Tần Mang, càng không ngờ cô lại dùng giọng điệu bình thản như vậy nói ra những lời gần như ngạo mạn kia.
Đây gần như là chuyện có một không hai trong giới giải trí vốn luôn lấy khiêm tốn làm tiêu chuẩn này.
Chỉ trong vài giây, số lượng bình luận và lượt thích đã vượt quá mười nghìn, con số còn điên cuồng tăng lên với độ không thể kiểm soát được.
Lúc này Tần Mang mới phát hiện số người hâm mộ của mình chẳng những giảm đi mà còn tăng lên, đã sắp đạt tới con số bốn mươi triệu người.
Một bữa thịnh yến cho fan sắc đẹp.
Một buổi cuồng hoan cho fan sự nghiệp.
Lượng fan không tăng lên mới là lạ.
Sau đó Mạnh Đình đưa ra kết luận.
Trước kia anh ấy cảm thấy Tần Mang quá kiêu ngạo nhưng bây giờ lại cảm thấy kiêu ngạo một chút, tự tin một chút cũng không có gì xấu, dù sao cũng tốt hơn Thẩm Uyển Âm vốn nổi tiếng là mỹ nhân quyến rũ đẹp theo “hệ sắc sảo” lại còn cố dán lên mình mấy cái nhãn khiêm tốn, tôn trọng người lớn tuổi gì gì đó.
Mỹ nhân theo hệ đẹp sắc sảo lẽ ra phải giống như Tần Mang, tự tin từ trong xương cốt, điên đảo chúng sinh.
Buổi quay phim đầu tiên diễn ra rất suôn sẻ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...