Công Khai

Từng câu từng chữ.
 
Dễ dàng đâm thủng tuyến phòng thủ và xuyên thẳng vào thần kinh của cô.
 
Trong lúc nhất thời, Tần Mang bỗng hoảng hốt, tại sao cô phải vào giới giải trí?
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Đang yên đang lành làm một đại tiểu thư không thích sao, cớ gì phải tới đây để gánh chịu cơn giận dữ này.
 
Vì sao chứ?
 
Trong trí óc hỗn loạn của Tần Mang chợt hiện ra một bóng dáng nhỏ bé.
 
Dường như cô nghĩ ra gì đó.
 
Tần Mang bước đôi chân trần bước xuống giường, vòm chân chạm đất chợt lung lay.
 
Cô bước chân về phía tủ quần áo, tuy loạng choạng nhưng có mục tiêu rõ ràng. Dưới đáy tủ là một chiếc hộp nhỏ tinh tế, là món đồ mà cô nhất định sẽ mang theo khi đi xa nhà.
 
Một thứ còn quý hơn những viên ngọc quý trong phòng sưu tập ở nhà.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tần Mang cẩn thận mở chiếc hộp ra.
 
Bên trong là một cuốn sổ tay đơn giản và trang nhã, mang lại cảm giác cổ kính.
 
Nhưng được giữ gìn rất tốt.
 
Mở nút da ra, trên trang tiêu đề có vẽ một chiếc 'chiếc cúp' nhỏ, nét vẽ không đẹp lắm nhưng có cảm giác vui tươi, trên ngăn đựng cúp có dòng chữ trang trọng viết đều đặn nhỏ xinh: Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất - Quan Nguyệt Yên.
 
Năm Tần Mang bảy tuổi, sau khi Quan Nguyệt Yên qua đời vì bệnh nặng, ngoại trừ cuốn nhật ký cô giữ lại thì tất cả những thứ khác đã bị người cha thấu hiểu thế gian mang đi hết, không để lại cho cô bất kỳ thứ gì.
 
Cuốn nhật ký này cũng được Tần Mang vô tình tìm thấy từ ngôi nhà cũ của mình hai năm trước.
 
Thay vì nói đây là nhật ký, hay nên nói đây là những ghi chép của Quan Nguyệt Yên với tư cách là một diễn viên, ghi lại một số trải nghiệm cũng như ước mơ cả đời của bà là giành được chiếc cúp nữ diễn viên chính xuất sắc nhất.
 
Khi Tần Mang chuẩn bị tốt nghiệp, giáo viên hướng dẫn đã hỏi cô: Ước mơ sau này của em là gì?
 
Khi đó cô là một cô chủ sinh ra trong một gia đình giàu có, ngoài những lớp học kỹ năng thường xuyên tham gia, đừng nói là ước mơ, ngay cả sở thích cô cũng không có.
 
Ồ, ngoại trừ việc đi du lịch vòng quanh thế giới để thu thập đá quý, tiêu tiền và phá của ở ngoài.
 
Giáo viên hướng dẫn nhìn cô mỉm cười và hỏi câu hỏi thứ hai: Vậy em có muốn làm việc trong ngành tài chính không?
 
Chính chú út đã chọn chuyên ngành này cho cô.
 
Với Tần Mang, có cũng được mà không có cũng không sao.
 
Đương nhiên là cô không muốn còn trẻ đã phải gắn bó làm bạn với tài chính.
 
Tần Mang nhìn thẳng vào ánh mắt thăm dò của đối phương, vẻ mặt khó hiểu: 
“Người ta nhất định phải có ước mơ sao?”
 
Câu hỏi này khiến cô băn khoăn rất lâu.
 
Cho đến khi xuất hiện cuốn sổ ghi lại tình yêu của mẹ cô với nghề diễn xuất, dường như con người sống chỉ để đốt cháy cuộc đời mình với diễn xuất.
 
Đáng tiếc, sức khỏe của Quan Nguyệt Yên không tốt, không thể ở trường quay một thời gian dài để thực hiện công việc diễn xuất với cường độ cao. Vì thế, tới tận khi qua đời bà cũng không lấy được một chiếc cúp thuộc về mình.
 
Việc Tần Mang gia nhập giới giải trí là một quyết định đột ngột.
 
Cô muốn mang về nhà chiếc cúp nữ diễn viên chính xuất sắc nhất mà mẹ cô không có cơ hội giành được.

 
"Cạch…"
 
Tần Mang nghe được tiếng mở cửa nhưng không nhúc nhích.
 
Cô không phản ứng vì nhớ rằng Hạ Linh Tế đang ở đây.
 
"Đứng lên đi."
 
Hạ Linh Tế nhìn thấy cô ngồi trên sàn và ngơ ngác cầm quyển nhật ký, giọng nói trầm thấp từ tính của anh vang lên trong bóng tối.
 
Vài giây sau.
 
Tần Mang tựa hồ đã nhận được tín hiệu của anh. Cô chậm rãi đứng dậy, vì đã quen với bóng tối nên cô có thể dễ dàng nhìn thấy đôi mắt cực kỳ bình tĩnh của người đàn ông này, như thể anh có thể nhìn thấu vạn vật trên đời.
 
Đôi môi đỏ mọng hé mở.
 
Giọng nói mềm mại lúc này có chút bối rối: "Hạ Linh Tế."
"Anh nói xem, có phải tôi không nên làm diễn viên không?"
 
Thân hình cao gầy của người đàn ông đang thản nhiên tựa vào tủ quần áo, bình tĩnh hỏi lại: “Tại sao?”
 
Tần Mang đau lòng nói: “Hình như tôi không phù hợp ở trong giới này.”
 
Dường như sự xuất hiện của cô đã đánh vỡ một quy tắc nào đó đã được công nhận nên mới bị toàn ngành giải trí ngắm vào, không một ai chào đón cô.
 
"Vậy nên em muốn rời khỏi giới giải trí?"
 
"Tôi…"
 
Tần Mang nghẹn lời, không ngờ người đàn ông này lại thẳng thắn như vậy.
 
Cô còn chưa nghĩ ra lời nào để phản bác.
 
Khuôn mặt nhỏ nhắn bị đè nén đến mức đỏ bừng.
 
Hạ Linh Tế cũng không an ủi cô mà lạnh lùng nói: “Ồ, cô Tần đúng là mang lòng bác ái, đến đây để cứu độ tất cả chúng sinh trong kiếp này.”
 
"???"
 
"Tôi khi nào..."
 
Đợi đã, anh đến đây làm cái quái gì thế?
 
Có phải cố ý chọc tức cô không?
 
Sao lại quái gở như thế chứ?
 
Tần Mang ngấm rượu quá lâu, đầu óc vẫn có phần không kịp phản ứng. Hai người gần nhau đến mức chỉ cần giẫm chân là có thể hôn nhau.
 
Mà đôi mắt xanh xám luôn sâu thẳm như biển sâu của anh lại không hề giễu cợt chút nào, giống như mực nước biển tĩnh lặng và huyền bí, có thể bao dung được mọi thứ.
 
Đôi mắt xinh đẹp của cô dần dần bình tĩnh lại.
 
Cô đã hiểu những gì Hạ Linh Tế nói.
 
Đúng vậy, cô bước vào ngành giải trí không phải để cứu độ chúng sinh, nếu cô cứ từ bỏ dễ dàng như vậy thì chẳng phải cho bọn họ được như mong muốn sao.
 
Đôi mắt Tần Mang hơi sáng lên.
 
Cô không còn chán chường như trước nữa.

 
Trong căn phòng thay đồ chật hẹp.
 
Giọng nói cực kỳ thản nhiên của người đàn ông như đang nói chuyện phiếm: “Đứng ở đỉnh núi mới có quyền quyết định đi hay ở lại.”
 
Không chờ Tần Mang phản ứng.
 
Hạ Linh Tế đã vượt qua cô và đi vào phòng.
 
“Anh đi đâu thế?”
 
“Đi ngủ.”
 
Tần Mang giận dữ đuổi theo: “Anh có tim không hả? Tôi bị bôi đen khắp Internet rồi mà anh còn tâm trạng đi ngủ nữa!”
 
Người đàn ông vặn lại: “Em không buồn ngủ à?”
 
Tần Mang: “...”
 
Buồn ngủ chứ!
 

 
Cụm từ tìm kiếm # Yêu cầu nghệ sĩ không có đạo đức Tần Mang công khai xin lỗi # trên hotsearch đã thịnh hành một thời gian dài.
 
Bài đăng của Tần Mang trên Weibo về việc gia nhập nhóm cách đây vài ngày đã nhận được hàng triệu bình luận với những từ như [xin lỗi] và [rút lui khỏi làng giải trí].
 
.
 
Với số lượng seeding đông đảo, tình thế trên mạng của câu chuyện này ngày càng rõ ràng.
 
Ai cũng cho rằng Tần Mang sẽ không chịu nổi áp lực mà phải công khai xin lỗi và tuyên bố rời khỏi ngành giải trí.
 
Không ngờ, vào lúc nửa đêm.
 
Quả nhiên có người tới xin lỗi, nhưng không phải Tần Mang, mà là…
 
Các bên truyền thông và những tài khoản lớn đi đầu trong việc gán cho Tần Mang là [nghệ sĩ vô đạo đức].
 
Bên truyền thông đầu tiên tung video trên du thuyền của Tần Mang đã bất ngờ xóa video và đăng lá thư cùng với video xin lỗi do chính ông chủ công ty họ viết tay.
 
Trước khi cư dân mạng kịp phản ứng, các tài khoản từng hùa theo đã đồng loạt đăng tải tâm thư xin lỗi, thừa nhận đã nhận tiền để tung tin đồn, đổ thêm dầu vào lửa.
 
Tất cả quỳ xuống.
 
"Chết tiệt, tôi bị mù à?"
 
"Hot search đáng lẽ phải là nghệ sĩ vô lương tâm Tần Mang xin lỗi chứ không phải là truyền thông vô lương tâm đứng ra xin lỗi đúng không?"
 
"..."
 
Trước khi mọi người kịp phản ứng, các cơ quan truyền thông lớn đã liên tiếp tung ra đoạn video giám sát đầy đủ về vụ đánh người trên du thuyền, thậm chí còn có bản dịch online của các chuyên gia đọc khẩu miệng nổi tiếng.
 
Số phận tương lai được giải thích rõ ràng.
 
Đó là một nhóm nữ minh tinh flop ghen tị với sự nổi tiếng của Tần Mang nên đã chặn cô vào phòng trang điểm, ác ý tung tin đồn rồi tạt nước bẩn vào người cô, sau đó đã bị dạy cho một bài học.
 
Tần Mang nào có cầm kịch bản [Nhân vật phản diện điên khùng] đâu, rõ ràng là một nữ anh hùng nổi tiếng liều lĩnh phản công đó!

 
Weibo vốn đã ầm ĩ lại càng thêm bùng nổ.
 
Lúc này, người hâm mộ Tần Mang cũng bắt đầu thu thập được rất nhiều bình luận gán cho Tần Mang là 'nghệ sĩ vô đạo đức' xuất thân từ đội seeding được đào tạo bài bản.
 
Xem ra là vì muốn đưa Tần Mang vào chỗ chết thôi.
 
Và tất cả những bình luận nghi ngờ sự việc này cũng như sự bào chữa của người hâm mộ đều đã được đưa ra ngoài.
 
Khi đoạn video ghi lại cảnh đánh người của Tần Mang bị tung lên mạng…
 
# Thư của fan Tần Mang gửi Tần Mang # cũng leo lên hot search.
 
Độ phủ sóng của bức thư này vẫn luôn bị chặn lại.
 
Và tại thời điểm này.
 
Cuối cùng nó đã nhận được sức nóng xứng đáng.
 
[Thư của các Tiểu Lưu Mang gửi Tần Mang:
 
Higashino Keigo đã viết trong [Ác ý] rằng: "Sự căm ghét của một số người vốn chẳng xuất phát từ lý do nào. Họ tầm thường, không có thiên phú và vô vị. Vì vậy, sự xuất sắc, tài năng, lòng tốt và hạnh phúc của bạn đều là nguồn gốc của tội lỗi."
 
Vì vậy, họ không nghe giải thích, không nhìn vào những điểm nghi vấn mà chúng tôi tìm ra, vội vàng kết tội bạn, chỉ ước rằng bạn sẽ không bao giờ có cơ hội được nói nữa. Chỉ đơn giản là cười nhạo quý tộc rơi xuống bùn và tiên nữ rơi xuống phàm trần mà thôi.
 
Vì thế, bạn đừng lo âu cũng đừng sợ hãi, hãy sống một cuộc sống êm đềm hạnh phúc. Để những người đó phải tận mắt chứng kiến bạn leo lên đỉnh núi cao nhất và nhìn xuống những kẻ hèn hạ như họ. Mà chúng tôi, là lá chắn không thể phá vỡ và đồng thời cũng là ánh sáng chói lọi của bạn, dù chỉ còn một chút ánh sáng, chúng tôi sẽ luôn bảo vệ bạn.
 
Khi ánh nắng gay gắt chiếu vào những tầng mây đen, mây sẽ tan và mưa cũng tan, tỏa sáng rực rỡ.
 
Tần Mang, bạn nhất định phải tỏa sáng.]
 
Hình ảnh đi kèm là hình ảnh được bọn học cắt ra từ video debut của Tần Mang.
 
Cô gái trong chiếc váy đỏ rực rỡ hơn cả mặt trời và mặt trăng, giẫm lên con sư tử trắng thiêng liêng, như thể nữ thần giáng trần, thế gian cung phụng.
 
Đây chính là Tần Mang trong mắt bọn họ.
 
Luôn tỏa sáng rực rỡ, luôn kiêu hãnh, cao thượng và sẽ không bao giờ cúi đầu trước bất cứ ai hay bất cứ điều gì.
 
Không lời nói nào đề cập đến sự tin cậy, nhưng sự tin tưởng tràn ngập trong từng câu chữ.
 
Đó là sự tin tưởng chân thành và trong sáng của người hâm mộ.
 
Qua một đêm, gió đã đổi hướng.
 
Cái bóng và cái mác nghệ sĩ vô lương tâm trong mắt mọi người dường như đã biến mất.
 
Thay vào đó vẫn là Tần Mang rực rỡ và cao quý như trước.
 
Ngày hôm sau.
 
Mạnh Đình mang tin vui đến tìm Tần Mang với tâm trạng phấn chấn, anh ấy không khỏi khâm phục: “May là có blog chính thức của fan hâm mộ đăng lá thư này, nếu không dù có làm rõ thì cũng là một tổn thất lớn.”
 
Suy cho cùng, một khi đã gắn mác “nghệ sĩ vô đạo đức” thì khó có thể gỡ khỏi mắt người qua đường.
 
Nhưng lần này.
 
Tình thế đảo ngược hoàn toàn.
 
Đã không hề hấn gì nhưng mà còn nhận được một làn sóng thương tiếc và áy náy.
 
Khi đó, có khá nhiều người qua đường và cư dân mạng hùa theo chỉ trích cô.
 
Tần Mang gác hai chân trên ghế sofa, trong tay là chiếc điện thoại di động cuối cùng cũng được Mạnh Đình trả lại.
 
Vẫn còn hơi khó để vượt qua.
 
Khi cô đã nghĩ đến việc rời khỏi làng giải trí và trở về nhà kế thừa công việc kinh doanh của gia đình thì sự việc lại được giải quyết như thế.
 
Trên thực tế, cô vẫn không có cảm giác thuộc về giới giải trí cho đến khi…
 

Cô đọc được lá thư này từ người hâm mộ.
 
Người từ lúc xảy ra chuyện tới bây giờ không khóc lấy một tiếng, chẳng biết từ lúc nào trên hốc mắt cô đã ướt đẫm, trên hàng mi cũng chứa đầy nước mắt.
 
Đọc đi đọc lại bức thư đó.
 
Nhìn đi nhìn lại bức hình đó.
 
Đó là cô trong mắt người hâm mộ.
 
Hóa ra khi mới ra mắt, cô đã tràn đầy khao khát với sự nghiệp diễn xuất rồi.
 
Không chỉ đơn thuần để giúp mẹ thực hiện ước mơ.
 
Mà là vì nhật ký của mẹ, cô cũng đã có ước mơ với công việc này.
 
Dần nảy mầm.
 
Trở thành một giấc mơ.
 
Giấc mơ của cô.
 
Mạnh Đình vui vẻ tán thưởng dư luận hiện tại, đột nhiên nghĩ tới điều gì đó: “Đúng rồi, cô và sếp Hạ…”
 
Đột nhiên có tiếng gõ cửa.
 
Đôi mắt long lanh phiếm hồng của Tần Mang sáng lên: “Tôi mở đây.”
 
Chắc chắn là Hạ Linh Tế đã rời khỏi nhà từ sớm rồi!
 
Tối qua cô đã hiểu lầm anh rồi, không ngờ người đàn ông này lại giúp cô giải quyết rắc rối lớn như vậy mà không nói một lời!
 
Nhất định phải cảm ơn anh thật chân thành!
 
Chuyến công tác lúc trước tới thành phố Lăng của Hạ Linh Tế vẫn chưa được giải quyết xong.
 
Hôm nay có một cuộc họp quan trọng nhưng họp qua video không tiện nên đã yêu cầu họ đến trực tiếp bằng máy bay riêng.
 
Lúc này ở bên ngoài hành lang.
 
Người đàn ông mặc chiếc áo sơ mi đen được cài cúc cẩn thận, không hề còn dáng vẻ lười biếng thong dong như đêm qua nữa. Ánh mắt anh lạnh lùng cứng rắn khiến anh giống như người ở trên cao vời vợi, không thể với đến.
 
Trong mắt Tần Mang lại càng lạnh lùng và quyến rũ.
 
Dù sao thì cô cũng đã quen với việc nhìn thấy anh trên giường rồi.
 
Vì vậy vừa mở cửa ra, trong mắt cô chỉ nhìn thấy anh. Tần Mang cứ thế lao tới, ôm chặt lấy vòng eo quyến rũ không chịu buông ra. Cô kiễng chân lên, nhắm mắt lại hôn lên đôi môi mỏng của anh.
 
Ôm thân thể mềm mại trong lòng, vẻ lạnh lùng trong mắt Hạ Linh Tế tan biến đi một chút: "Mợ Hạ, em đang lợi dụng tôi đấy à?"
 
“Nụ hôn của tiên nữ sao có thể gọi là lợi dụng được!”
 
"Cái này gọi là phần thưởng!"
 
Tần Mang lại hôn anh một cách mãnh liệt.
 
Cứ thế hôn thỏa thích.
 
Hòn đá lớn chôn vùi trong lòng cuối cùng cũng rời đi, Tần Mang giống như một con sư tử nhỏ muốn trút giận.
 
Cho đến khi cô vô tình ngẩng đầu lên.
 
Cô bắt gặp ánh mắt của một nhóm tinh anh mặc âu phục đeo giày da đứng sau lưng Hạ Linh Tế.
 
Một nhóm người!
 
Không phải một người!
 
Hạ Linh Tế không chút mảy may đếm xỉa, nói: "Để tôi giới thiệu, đây là bà xã yêu thích phim điện ảnh của tôi."

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui