Khi Cung Trác Lương đi vào phòng tắm, Kiều Ứng Trạch đã cởi quần áo ngâm mình trong bể tắm, bộ dáng quẫn bách cũng không lộ ra chút khác thường nào, ngược lại ánh mắt thâm thúy nhìn Cung Trác Lương, ẩn ẩn như lộ ra chút chờ mong.
Bởi vì Cung Trác Lương cũng đã sớm nói lễ vật năm nay mà hắn muốn, cho nên Kiều Ứng Trạch vẫn chờ đáp án của hắn sẽ không chuẩn bị đồ vật khác, mà thẳng đến ngày sinh nhật Cung Trác Lương cũng không nhắc tới, Kiều Ứng Trạch dù trì độn đến đâu cũng biết hắn muốn lễ vật ở phương diện nào.
Kiều Ứng Trạch vốn là một lòng chỉ đọc sách thánh hiền, tiếp xúc với sắc thư (sách xxoo) sớm nhất vẫn là khi thành thân được người khác đưa, tuy rằng chỉ có nói về việc của nam nữ, nhưng mấy thứ này vốn chính là một lần thông suốt, thêm lúc sau vì quan hệ của Cung Trác Lương nhìn thấy rất nhiều thoại bản tạo văn, cho nên Kiều Ứng Trạch đối nam nam chi đạo cũng coi như có hiểu biết, chỉ là vẫn băn khoăn Cung Trác Lương tuổi còn nhỏ, không muốn hắn miệt mài, lại rất thỏa mãn với phương thức sống chung hiện tại, cho nên mới không có tiến thêm một bước nữa, nhưng mà nếu tiểu tức phụ cũng muốn nếm thử…..
“Ứng Trạch?”
Cung Trác Lương đang đứng cởi áo bên cạnh bể tắm, thấy Kiều Ứng Hiên khó có được can đảm nhìn thẳng vào mắt mình cũng có chút kinh ngạc, nhưng vẫn là thoải mái để mặc y muốn xem rõ ràng, bước xuống bể tắm ngồi chồm hỗm trước mặt y.
Không phải Cung Trác Lương khoe khoang, hắn hai năm nay kiên trì không ngừng rèn luyện cũng không phải uổng phí, tuy rằng thân mình khung xương còn có chút mỏng manh tinh tế của thiếu niên, nhưng trên người cũng là tinh tráng rắn chắc, hiện giờ như vậy nếu thẳng thắn đứng cùng một chỗ, cùng Kiều Ứng Trạch chân chính là da thịt non mịn thì đối lập rất rõ ràng.
“Trác Trác, ngẫm lại thời gian trôi qua thật là nhanh, chúng ta cư nhiên đã thành thân hơn hai năm, ngươi nhưng những năm qua……”
Nhìn mỹ thiếu niên mặt mày anh khí trước mắt này, trong lúc nhất thời Kiều Ứng Trạch có chút hoảng hốt thất thần, trong đầu hiện lên bộ dáng đêm tân hôn hắn đội mũ phượng khăn quàng vai rất đáng yêu, rõ ràng thoạt nhìn nhỏ yếu tinh tế như vậy, nhưng từ trong xương cốt lại lộ ra tự tin kiên cường, cá tính không ăn thiệt cũng không gây sự làm cho mình bất đắc dĩ rất nhiều, lại luyến tiếc hắn có một chút không như ý.
“Ta là đúng thời điểm thân thể phát triển thôi, nhưng thật ra tướng công ngươi, cơ hồ vẫn giống như lúc chúng ta mới gặp nhau, bất quá khí sắc tốt hơn nhiều, làn da cũng rất tốt.”
Ánh mắt Cung Trác Lương có chút mê đắm nhìn Kiều Ứng Trạch khép lại sườn hai bàn chân, thân thủ cọ qua đầu gối y rồi một đường sờ lên, tại lúc Kiều Ứng Trạch thấy ngứa muốn đổi tư thế ngồi Cung Trác Lương tách ra hai chân y chen ngồi vào, nửa người cũng thuận thế kề sát lại, làn da ban đầu tiếp xúc đều thập phần non mịn nhẵn nhụi.
“Ta cũng có cao lên a…..”
Bị bắt tách ra hai chân tựa vào vách đá, Kiều Ứng Trạch vẫn là không một chút cảm thấy nguy cơ, cười đến ôn nhu hôn lên môi Cung Trác Lương.
“Quà sinh nhật của ta, muốn cái gì Ứng Trạch đều đáp ứng đi?”
Nhìn gương mặt nương tử trước mắt, Cung Trác Lương rõ ràng cảm giác được môi cùng yết hầu phát khô, hô hấp cũng bắt đầu dồn dập lên, bàn tay nguyên bản đặt trên thắt lưng y nhẹ nhàng vuốt ve.
“Trác Trác, là ta sơ sót, ngươi vẫn còn nhỏ, chúng ta…… Hôm nay chân chính viên phòng đi.”
Kiều Ứng Trạch có chút áy náy hôn lên môi cánh hoa của Cung Trác Lương, thầm nghĩ chính mình cũng thật là trì độn, lại để cho tiểu tức phụ mở miệng nói việc này, đây là việc trượng phu nên chủ động mới đúng a.
“?”
Cung Trác Lương còn nghĩ phải dụ như thế nào để Kiều Ứng Trạch nói ra, nhưng không ngờ y trước tiên lại nói ra hai chữ viên phòng này, trong lúc nhất thời trên đầu Cung Trác Lương chảy xuống một giọt mồ hôi lạnh, xem vẻ mặt này của Kiều Ứng Trạch, chớ không phải là……
“Việc này cũng không thể để làm lễ vật, sinh nhật mười lăm tuổi a, Trác Trác nhưng còn muốn cái khác a?”
Không chú ý tới vẻ mặt của Cung Trác Lương đã thay đổi, Kiều Ứng Trạch một bên ôn nhu nhẹ nhàng hôn bên cổ của hắn, một bên đem hai tay trượt xuống thắt lưng của hắn, thẳng đến khi đến vùng xương cùng mẫn cảm…..
“Tướng công! Ta muốn lễ vật, là này nga.”
Hắc tuyến bắt lấy đôi tay còn muốn tham nhập xuống của Kiều Ứng Trạch, trên mặt Cung Trác Lương nổi lên tươi cười trong sáng, nhưng ánh mắt nhìn về phía Kiều Ứng Trạch lại lộ ra nguy hiểm nhàn nhạt, đồng thời hai chân tiến về phía trước để cho Kiều Ứng Trạch ngồi trên đùi của mình, dĩ nhiên thức tỉnh bộ phận ở cấm địa.
“Ân? Nhưng, chính là, Trác Trác, ta là trượng phu a…..”
Bị Cung Trác Lương đột nhiên làm động tác nhoáng lên một cái, nguyên bản Kiều Ứng Trạch còn thực bình tĩnh lập tức đỏ mặt, giật giật thân thể muốn leo từ trên đùi Cung Trác Lương xuống, lại ngược lại bị ôm càng thêm chặt.
Hiểu được chuyện Cung Trác Lương muốn làm với mình, Kiều Ứng Trạch trong lúc nhất thời có chút mờ mịt, này rõ ràng là chuyện người làm trượng phu nên làm a, như thế nào Trác Trác hắn…….
“Ứng Trạch đương nhiên là tướng công, nhưng loại sự tình này cùng là phu thê không liên quan, tướng công, ngươi đáp ứng ta muốn cái gì đều cho, cũng không thể thất tín a.”
Bộ dáng Kiều Ứng Trạch khẩn trương nghi hoặc thật đúng là chọc cười Cung Trác Lương, không nghĩ tới tướng công nhà mình tại phương diện này lại thuần khiết đến loại tình trạng này, chính mình tại đêm tân hôn liền làm rõ thái độ a.
Nhớ tới việc này, Cung Trác Lương nhớ rõ sau này lão phu nhân trả về cái khăn dính máu kia, chính mình còn gạt Kiều Ứng Trạch đem cất vào hòm khóa lại làm kỷ niệm.
“Phải không? Chính là, chính là…… Trác Trác, ngươi có biết làm như thế nào không?”
Kiều Ứng Trạch bị thái độ đương nhiên của Cung Trác Lương làm cho có điểm mờ mịt, thầm nghĩ hay là thật sự là mình nghĩ sai, lại nghĩ nam nhân cùng nữ nhân thật là bất đồng, Trác Trác nói như vậy cũng đúng, chỉ là…….
Kiều Ứng Trạch lúc này cũng nhớ lại chuyện đêm tân hôn, nhớ lại cái loại đau đớn khôn kể kia, phía dưới của Kiều Ứng Trạch phản xạ khẩn trương rụt lại….. Y sợ Cung Trác Lương xằng bậy giống như khi đó thì không hay.
“Tướng công, ngươi yên tâm đi, ta có hảo hảo xem qua sách.”
Tuy rằng thật đúng là chưa từng có kinh nghiệm làm với nam nhân, nhưng Cung Trác Lương chính là đã sớm làm tốt công tác chuẩn bị, nhất định sẽ không làm Kiều Ứng Trạch bị thương nữa, lão bà chính là dùng để yêu thương a.
“Kia…… Được rồi.”
Nhìn thấy ánh mắt chờ mong của Cung Trác Lương, Kiều Ứng Trạch có chút bất đắc dĩ lại có chút dung túng cười cười, sau đó có chút khẳng khái gật đầu, nghĩ thầm tiểu tức phụ đúng là đang thời điểm tò mò chuyện này, nếu hắn muốn như vậy, chính mình cùng lắm là lại đau một hồi là được.
.. ……. Ta là chốt mở đăng đích phân cách tuyến【 bổ sung thịt 】.................
“Tướng công, ngươi thật tốt......”
Cung Trác Lương ôm Kiều Ứng Trạch khóa ngồi trên chân mình, hạ quyết tâm muốn cho y có trải nghiệm ban đầu thật hoàn mỹ, cho nên nhất thời cũng không sốt ruột, một tay ôm thắt lưng y hôn lên tai cùng xương quai xanh lộ ra ngoài, một tay từ khố hạ tìm được huyệt khẩu vân vê, sau đó hai tay tách ra mông cánh hoa non mịn, thời điểm Kiều Ứng Trạch phối hợp thả lỏng ngón trỏ cùng ngón giữa lần lượt tiến vào, nương theo nước ấm trơn trượt chuyển động ra vào, trước làm giai đoạn tẩy trừ cùng khuếch trương.
“Trác Trác, thực….. Kỳ quái.”
Kiều Ứng Trạch bị giam cầm giữa Cung Trác Lương cùng vách tường không thể nhúc nhích, vì động tác của Cung Trác Lương không tự khống chế được mà thẳng lưng, tuy rằng nơi đó hiện tại trừ bỏ cảm thấy dị vật hơi hơi trướng đau ra thì không có cảm giác gì khác, nhưng Kiều Ứng Trạch vừa nghĩ tới chuyện sẽ xảy ra kế tiếp, lại cảm thấy được giống như từ trong ra ngoài đều nóng lên, cảm giác này cùng loại cảm giác khi bọn họ tự an ủi phía trước càng hưng phấn hơn.
“Một hồi thì tốt rồi, tướng công, ngươi nơi này cũng thật nhanh.”
Tính bôi trơn của nước không bằng dầu bôi trơn, cho nên Cung Trác Lương chính là dùng hai tay khuếch trương một chút, lại dùng áo tắm bao lấy người ôm trở về phòng ngủ, sau đó đem tướng công ngâm nước đã hơi say thả lên trên giường mềm mại, nâng một chân của y lên khoác lên bả vai mình, khiến cho huyệt khẩu non mịm phấn hồng kia toàn bộ bại lộ trước mặt của mình.
“Đừng như vậy……..”
Thật sự cảm thấy cảm thấy được tư thế của mình rất ngượng ngùng, Kiều Ứng Trạch muốn rụt chân lại, nhưng căn bản không thể rút ra được từ trong tay của Cung Trác Lương, mà bị ánh mắt cực nóng của nam nhân nhìn chằm chằm vào nơi bí ẩn mà chính mình cũng chưa từng nhìn qua, Kiều Ứng Trạch có chút bối rối muốn lấy chăn che lại, lại bị Cung Trác Lương kéo qua chèn dưới thắt lưng, khiến cho chính mình bị bại lộ không còn xót lại cái gì.
“Tướng công thả lỏng chút, để cho ta nhìn bên trong của ngươi…. Thật sự là quá tuyệt vời.”
Nhìn nhìn cái động chật hẹp phấn hồng muốn giãn ra lại nhịn không được co rụt lại run lên, Cung Trác Lương lấy dầu bôi trơn sớm đã chuẩn bị tốt ở dưới gối ra, lấy tay vẽ loạn lên, sau đó chậm rãi chuyển động để ngón tay đi vào, hơi hơi gảy nếp uốn non mịn, làm hắn có thể thấy rõ lớp màng màu phấn hồng bên trong.
“Trác Trác, ngươi không cần……. Ngươi…….”
Ngửa đầu lấy cánh tay che ánh mắt, Kiều Ứng Trạch cảm thấy mình giống như là bị chưng chín, tuy nó y cảm thấy giữa vợ chồng không có gì là không thể làm, nhưng để cho y nói cũng là thật sự không mở miệng được a.
“Tướng công, ta chậm chậm lại, ngươi thẻ lỏng một chút.”
Cảm giác dầu bôi trơn đã bôi xong, Cung Trác Lương kìm lại hô hấp đem phân thân đã sớm trướng đau không chịu nổi của mình để lên, sau đó hai tay mở ra cái mông trắng noãn của Kiều Ứng Trạch, đem dục vọng của mình đi vào từng chút.
“Ân…… Trác……”
Dù đã chuẩn bị tốt tâm lí sẽ chịu đau một chút, nhưng phản xạ của thân thể không phải hoàn toàn được định đoạt bằng ý thức, cho nên Kiều Ứng Trạch tuy rằng tận lực thả lỏng chính mình, nhưng cái vật thô to kia khi đã chen vào trong cơ thể mình, thân thể vẫn là xiết chặt lại theo bản năng.
“Hảo chặt….. Ứng Trạch, hít sâu, từ từ đến.”
Cảm giác được tầng cơ vòng kia gắt gao bao chặt lấy mình, khoái cảm mảnh liệt làm cho hô hấp của Cung Trác Lương dồn dập lên, hắn biết chỉ cần đột phá tầng bình phong này là có thể sảng khoái, cho nên một bên hống Kiều Ứng Trạch để cho y thả lỏng tinh thần, một bên xoa cái mông của y để giảm bớt buộc chặt, sau đó thừa dịp Kiều Ứng Trạch thả lỏng trong nháy mắt, dùng sức mảnh liệt xâm nhập vào trong tiểu huyệt, hai người cũng không tự kiềm chế được mà rên rỉ ra tiếng, Cung Trác Lương tất nhiên là thích, mà Kiều Ứng Trạch là trong nháy mắt cảm thấy đau đớn trướng căng khó chịu, không tự kìm hãm được co rút lại muốn đem đầu sỏ kia bài trừ ra.
“Ứng Trạch, thả lỏng, ngoan, đừng cắn chặt như vậy…..”
Cảm giác được dục vọng của mình bị vách tường thịt gắt gao bao lấy, Cung Trác Lương cúi xuống duyện hôn môi cánh hoa của Kiều Ứng Trạch, đồng thời hạ thân nhẹ nhàng đưa đẩy, làm cho Kiều Ứng Trạch đích xác cũng có thể thích ứng được sự tồn tại của mình.
“Trác…. Cảm giác này….. Rất kỳ quái…..”
Kiều Ứng Trạch không thể nói rõ cảm thụ giờ phút này của mình, giống như tràn đầy không phải là thân thể, cùng người y yêu nối liền cùng một chỗ như vậy, chân chính thân mật khắng khít sao?
“Ứng Trạch, đau không? Vẫn là thoải mái chứ?”
Cảm giác Kiều Ứng Trạch khó có được mờ mịt luống cuống, Cung Trác Lương hai tay dùng sức đưa y kèo vào lòng ngực, đồng thời dưới thân bắt đầu ra vào mãnh liệt, mà theo động tác của Cung Trác Lương, thân thể của Kiều Ứng Trạch nguyên bản còn buộc chặt đột nhiên run lên, trong miệng cũng tràn ra một tiếng thở gấp, suýt nữa ngay cả khí lực ôm lấy Cung Trác Lương cũng không có.
“Là nơi này a……”
Nhận thấy được phía dưới không tự giác co rút nhanh, Cung Trác Lương thoải mái thở dồn dập, nhìn bộ dáng Kiều Ứng Trạch ngạc nhiên khó hiểu, thật dự là hận không thể đem y một ngụm nuốt vào bụng, tuy biết rằng Kiều Ứng Trạch thể chất yếu không chịu nổi sức ép, nhưng Cung Trác Lương vẫn là nhịn không được càng thêm mạnh mẽ trừu động, một bên khẳng cắn duyện hôn trên ngực y, một bên cầm lấy phân thân cảu Kiều Ứng Trạch theo tần suất của mình mà co rút lại, mà Kiều Ứng Trạch lúc này, đại não đã hoàn toàn trống rỗng, quanh mình hết thảy đều không có cảm giác, chỉ có nam nhân trước mặt này đang cùng mình tương liên, cũng là người duy nhất trên đời này mà y quyến luyến……..
………….Ta là đường phân cách……………
“Ứng Trạch…… Ứng Trạch……Kiều Ứng Trạch…….”
“Ân….. cái…… cái gì……”
“Yêu ngươi……..”
Sáng ngày thứ hai, Kiều Ứng Trạch là bị cảm giác không khỏe bủn rủn kêu tỉnh, y có chút mờ mịt mở mắt ra, ngoài ý muốn phát hiện, lúc này lại không giống như bình thường Cung Trác Lương ghé vào trên người mình, mà là chính mình nằm trong ngực hắn, Kiều Ứng Trạch theo bản năng xoay người nằm xuống dưới, nhất thời cảm thấy được phần dưới eo một trận mệt mỏi, giống như ngay ả cử động một chút đều không có khí lực.
“Ân……”
Hồi tưởng lại tối hôm qua phóng túng, Kiều Ứng Trạch quẫn bách khẽ hừ một tiếng, trong tai giống như còn nghe ‘yêu ngươi’ chứa đựng vô vàng thâm tình kia…….
Kiều Ứng Trạch không kiềm được nghiêng mặt thâm tình nhìn Cung Trác Lương đang ngủ không hề có phòng bị, thầm nghĩ khó trách có nhiều người trầm mê trong tình yêu như vậy, tư vị này quả thật tuyệt vời, thân thể vui thích hay là thứ khác, loại cảm giác cùng người yêu kết hợp thân thể, mới là chân thật**.
Chỉ chốc lát, thân thể Cung Trác Lương giật giật, sau đó xoay người một cái ghé vào trên người Kiều Ứng Trạch cọ cọ, mặt dán vào hõm vai y thanh âm khàn khàn lười biếng nói sớm an.
“Sớm.”
Đưa tay sờ sờ tóc Cung Trác Lương, Kiều Ứng Trạch hạ mi mắt thấy bộ dáng hắn làm như mỹ mãn híp mắt cười yếu ớt, trên mặt cũng không chịu đựng lộ ra một nụ cười cưng chiều, nhưng phía dưới truyền tới cảm giác khác thường không thoải mái, Kiều Ứng Trạch hơi hơi nhăn mày giật giật thân thể, nghĩ muốn đổi tư thế làm mình thoải mái hơn một chút.
“Đau không?”
Vì động tác của Kiều Ứng Trạch mà ngồi dậy, Cung Trác Lương nhớ tới tối hôm qua khi bôi thuốc thì chỗ kia đã sưng đỏ đến đáng thương, vội xốc chăn lên xem xét cho Kiều Ứng Trạch, thấy không sai biệt lắm đã phục hồi y như lúc ban đầu, lúc này mới khôi phục lại bộ dáng tươi cười, cầm lấy bình thuốc dưới gối, lấy ngón tay dính thuốc mỡ, không để ý đến tướng công nhà mình mặt đã đỏ au kháng cự, cẩn thận đem thuốc mở đẩy sâu vào trong, tay chuyển động làm cho thuốc mỡ có thể thấm đều.
“Không đau…. Trác Trác, có thể.”
Thuốc mỡ lành lạnh làm giảm bớt cảm giác nóng trướng, Kiều Ứng Trạch tinh tường cảm nhận được động tác của ngón tay trong cơ thể mình, thân thể không thể tự kiềm chế nổi lên phản ứng, Kiều Ứng Trạch vội đem chăn kéo xuống che trên đùi, đồng thời khép chân lại đưa lưng về phía Cung Trác Lương.
“Hảo.”
Cung Trác Lương tất nhiên là thấy được biến hóa thân thể của Kiều Ứng Trạch, nhưng biết y da mặt mỏng nên không trêu chọc y nữa, chỉ là trong lòng thầm khen thân thể Kiều Ứng Trạch thật mẫn cảm, trình độ mỹ vị đã trải qua trong trí nhớ thật đúng là không có bất luận kẻ nào bì kịp, ‘tính phúc’ đời này của mình thật mỹ mãn.
Cất kỹ thuốc mỡ lau tay nằm trở về bên người Kiều Ứng Trạch, Cung Trác Lương ôm lão bà nhà mình thư thư phục phục nằm trên giường, sợ y đói bụng mới đứng lên gọi Nhược Lam các nàng tiến vào hầu hạ rửa mặt chải đầu, mà bở vì Kiều Ứng Trạch hoạt động không tiện, Cung Trác Lương dìu y nằm trên nhuyễn tháp ở bên ngoài, sau đó chính mình cũng cầm bản thảo dựa ở trên tháp nằm xem, thường thường giúp Kiều Ứng Trạch xoa bóp thắt lưng đấm lưng, bóc trái cây đút y ăn, lại đem nhi tử nhà mình ăn no ngủ đủ tinh lực tràn đầy đến đây cùng chơi đùa, Cung Trác Lương ở trong lòng cảm thán: ‘đời này thật sự là viên mãn a viên mãn a……”
Sau giờ ngọ, hống Kiều Mẫn Ngôn nằm trên người Kiều Ứng Trạch ngủ, mà Kiều Ứng Trạch cũng chợp mắt nghỉ ngơi một lúc, Cung Trác Lương nhớ tới vẫn còn phong thư của đường ca chưa xem, liền từ trong bản thảo đem thư lấy ra, mà đợi sau khi nhìn rõ nội dung thư, Cung Trác Lương chỉ cảm thấy trên lưng phát lạnh, có chút kinh nghi lo lắng nhìn Kiều Ứng Trạch bên người liếc mắt một cái, sau đó thay y chỉnh lại chăn trên người, rồi cầm thư nhẹ chân nhẹ tay đi tới thư phòng.
Mà Kiều Ứng Trạch bị động tác của Cung Trác Lương làm bừng tỉnh có chút mờ mịt giương mắt nhìn nhìn bóng lưng của hắn, đưa tay lau nước miếng khi ngủ của Kiều Mẫn Ngôn, lại cười cười chợp mắt ngủ……..
XXXXXXXXXXXXXXXXX
Kinh thành, thư phòng Đông cung thái tử.
“Bổn vương cũng không biết, khi nào vong ân phụ nghĩa như vậy, bạc tình không yêu thương ‘thân tín’?”
Thái tử một thân thường phục màu tím nhạt khoanh chân ngồi trên nhuyễn tháp, thực tùy ý đem tấu chương cầm trong tay ném tới người đang đứng bên cạnh, trên gương mặt tuấn mỹ có chút câu nhân mắt phượng híp một nửa, bộ dáng tự tiếu phi tiếu làm cho người ta không nhìn ra vui giận.
“Điện hạ thứ tội…..”
Cung Trác Tường tiếp nhận tấu chương nhìn nhìn, liền cung kính để lại trên bàn, ngữ khì tuy rằng trầm ổn như trước, nhưng tuấn nhan xưa nay tự tin thong dong cũng không nhịn được lộ ra chút bất đắc dĩ.
Tấu chương này nói người chịu tội tham ô mười thành có tám phần là thật, hiện giờ thái tử vừa mới tổng quản Lại bộ, những người đó không ngừng đem đại tộc bên cạnh của thái tử thêm một chút, chính là xem thái tử phải ứng đối như thế nào.
Lại nói tiếp cũng là Kiều tri phủ xui xẻo, mẫu tộc của mẫu thân chính mình Thôi tướng quân cũng là ủng hộ con trai trưởng chính thống, mà vợ cả cùng vợ của con trai thứ hai thuộc mẫu tộc Dương gia cũng là thuộc bè phái của thái tử, con dâu trưởng lại là con gái của Cung gia…… Thế nhân đều biết Cung Trác Tường là cận thần của thái tử, cho nên Kiều gia này không lớn không nhỏ, mặc dù tri phủ không rõ ràng quá cũng đã bị đem ra làm bia đá.
“Nhà ai không có một ít thân thích xấu, làm sao lại là tội của ngươi? Bất quá lá khô tàn héo như vậy, hay là nên cắt tỉa thật tốt, miễn cho người ta đem đi làm giường tốt nhưng lại là khối gỗ mục. Nghe nói đường đệ muội kia của ngươi có chút tài năng, còn vì đường muội ngươi là ra ở riêng, thật sự là mượn phúc của nhà các ngươi.”
Thái tử nhìn tấu chương cũng hiểu được đau đầu, tuy nói chính là đại gia tộc giữ thân, nhưng bứt dây động rừng, nghiêm trị người nào đều làm lòng người rét lạnh, nhưng nếu làm theo, đừng nói phụ hoàng kia, chính hắn cũng không lưu lại những con sâu bại hoại này, cho nên phải cẩn thận gấp bội….. Bất quá nhóm đại gia tộc này cũng sẽ không công ngồi chờ bị đánh, chờ sau khi bọn họ bắt đầu phản kích, chính mình nhưng thật ra có thể mượn cơ hội đem tất cả mọi người châm biếm mỉa mai lấy.
“Đa tạ điện hạ, vi thần nơi này cũng có một quyển, thỉnh điện hạ xem qua.”
Nghe hiểu ý tứ trong lời của thái tử, trong lòng Cung Trác Tường hơi hơi nhẹ nhàng thở ra, biết vợ chồng son Cung Trác Lương bọn họ sẽ không gặp họa lớn, Dương gia bên kia xưa nay thương yêu con gái, Ứng Hiên có lẽ cũng không sao, về phần những người trong Kiều gia kia….. Cung Trác Tường nhớ rõ Lương nhi đệ đệ của hắn chịu không ít ủy khuất trong cái nhà kia, hừ, sinh tử tùy mệnh đi.
“Bằng hữu lần trước gặp ở quán trà kia là võ cử nhân, nhưng thật ra cũng là người khá thú vị, ngươi xem hắn có hữu dụng?”
Nhìn nhìn tấu chương của Cung Trác Tường, thái tử không khỏi cười thầm người này không chịu thiệt, đều giống mình đi.
“Lư Tử Kiện người này gia thế trong sạch, văn võ song toàn, tính cách mặc dù hơi cợt nhã, nhưng thái độ làm người trung nghĩa thông minh, vi thần thấy, có thể dùng được.”
Nhớ tới Lư Tử Kiện, vẻ mặt Cung Trác Tường có hơi cứng ngắc, nhưng vẫn đáp theo sự thật, không có bởi vì nguyên nhân riêng tư mà hạ thấp hắn.
“Có thể làm ngươi nói một câu văn võ song toàn, có thể thấy được thật sự là một người khó có được, sau khi thi đỗ khoa võ, hãy thu đến Đông cung làm thị vệ.”
Nhớ tới tuấn dật công tử nhìn thấy Cung Trác Tường là nhảy cửa sổ chạy trốn, thái tử điện hạ thập phần vô lương mà cười rộ lên, có thể thấy được vị thiếu niên này làm cho thư đồng dày dạn kinh nghiệm của mình thay đổi sắc mặt, thật sự là điều hiếm lạ có thể đếm được trên đầu ngón tay a.
“Điện hạ…….”
Cung Trác Tường bất đắc dĩ chờ thái tử cười xong, lúc này mới tiếp tục công vụ, chỉ là trong lòng không khỏi nghĩ đến, lần trước viết thư báo cho Lương đệ bọn họ cẩn thận, lần này sau khi trở về lại viết một phong thư nữa mới yên tâm…….
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...