2 người ngồi đối mặt nhau, im lặng. Đến cả cô thư ký cũng cúi đầu im lặng.
Cầm đang chờ, chờ câu trả lời của Vivi dù cho anh đã có câu trả lời cho riêng mình.
Vivi dường như đang sắp xếp 1 câu trả lời cho mình hay nói ngắn gọn là tìm càng nhiều từ hoa mỹ hơn để bồi đắp cho câu nói dối. Nhưng mà dường như điều đó là quá khó bởi đối mặt cô là 1 đối thủ không hề dễ chút nào. Cuối cùng cô thở dài nói:
- Được rồi. ta cũng không muốn nói dài dòng. Trong 3 đại gia tộc, có thể nói gia tộc chúng ta có thực lực là yếu nhất. Nếu không phải có thiên phú chi nhãn với những khả năng kỳ dị thì có lẽ chúng ta chỉ xếp tầm trung trong vũ trụ hoặc là thấp hơn cũng không chừng. Nhưng mà trong những năm qua, với việc huyết mạch bị pha tạp, số lượng thiên phú mạnh mẽ càng ngày càng ít, cố nhiên cũng sẽ có rất nhiều tình trạng phản tổ để gia tộc ta vẫn duy trì địa vị tam đại gia tộc. Nhưng mà duy trì được bao lâu, không ai biết. Trong suốt bao nhiêu năm qua, chúng ta cố gắng tìm nhiều cách để tăng cường khẩ năng cơ thể. Có thành công, có thất bại khiến cho thân thể của chúng ta mạnh lên đáng kể. Nếu như chúng ta chỉ là 1 gia tộc, 1 chủng loài bình thường như nhân loại thì chẳng có vấn đề gì. Đáng tiếc chúng ta có số lượng tài phú quá khổng lồ, khổng lồ vượt quá khả năng chủng tộc. Khi chúng ta mất đi khả năng của mình, mất đi thiên phú của mình. Sẽ là tai họa diệt tộc. Và không ai muốn đặt tồn vong của gia tộc lên vai 1 thiên phú phiêu miểu.
Cô định nói tiếp nhưng Cầm đã tiếp lời:
- Các cô cần vật thí nghiệm, cần những con chuột bạch để thử những thí nghiệm nguy hiểm. Những thứ mà các cô không dám để chủng tộc của các cô nếm thử đúng không. Và cái trường này tạo ra với mục đích thử nghiệm sơ bộ hay là trực tiếp thí nghiệm vậy.
- Không thể không nói, anh rất thông minh, suy xét dất thấu đáo. Nhưng mà lần này có chút nhầm lẫn. tôi công nhận mục đích của tôi là thử nghiệm trên nhân loại nhưng không phải là thứ nguy hiểm. Trong bao năm qua, chúng tôi đã thử rất nhiều cách, không thiếu những cách tràn ngâp nguy hiểm mà tạo ra những con quái vật không tên. Bây giờ bọn tôi cũng vào thế bí. Tôi muốn tìm 1 đường sáng, 1 con đường có thể giúp cả gia tộc. Muốn từ 1 chủng tộc gần giống chúng ta. Hỗ trợ họ phát triển, nhìn xem con đường tiến hóa là gì để tìm linh cảm cho tộc ta. Biết đâu sẽ tìm ra 1 cách tốt cho cả gia tộc.
- Những cũng có thể chẳng là gì.
- Tất nhiên, làm gì cũng sẽ có phong hiểm. Nhưng không thử sao biết được. dù sao ta cũng có thời gian và tài lực để làm việc đó. Thất bại cũng không sao. Dù sao tiền để đó mà không đủ thực lực để giữ thì chỉ làm mồi cho những kẻ khác mà thôi.
- Thảo nào mà các người lại thích bại gia. Cơ bản là cứ tiêu trong lúc có thể đi.Đồng thời đó cũng là cách để mở rộng ảnh hưởng đề phòng những trường hợp xấu nhất đi
- Có thể coi là như vậy.
- Nhưng mà với 1 gia tộc có nền kinh tế khủng chứng tỏ các ngươi có rất nhiều tiến bộ về mặt khoa học và…. Rất nhiều những vũ khí khủng có tính sát thương cao, có thể uy hiếp đến cao đẳng thậm chỉ là siêu đẳng sinh vật. Nó như bom nguyên tử trên trái đất vậy, có nó thì dù cho có mất đi năng lực thì các ngươi cũng có thể tự vệ đi.
- Xem ra cậu vẫn chưa biết hoàn toàn gia tọc Fransis có bao nhiêu tiền và vị thế của chúng ta trong vũ trụ. Chúng tôi là chủ nợ lớn nhất trong vũ trụ, mà thứ đặt cược có khi là cả 1 hành tinh. Nói thẳng 1 câu, nếu chúng ta muốn thu nợ, 50% diện tích của vũ trụ sẽ là của chúng ta. Tất nhiên đó là những vùng có bản quyền không kể không gian bao la. Không ai mua được không gian cả. Còn 50% còn lại thì sao. Nếu quy ra tiền chúng ta cũng có thể mua được. Do đó, trong 3 đại gia tộc, gia tộc nào bị những gia tộc khác ghét nhất chính là chúng ta. Ngươi có thể nghĩ nếu chúng ta lộ ra yếu kém, lộ ra bản thân mất sạch thiên phú sẽ kinh khủng thế nào. Đối đầu với hầu như cả vũ trụ. Bọn họ sẵn sàng bỏ cái giá lớn để tiêu diệt chúng ta, để chia cái bánh béo bở đến chảy mỡ này và vì xóa đi nợ nần của chính mình. Minh hữu cũng sẽ biết thành con sói tung đòn từ sau lưng.
- Chúng ta, không là cả gia tộc cần vũ lực. không cần đạt đến đỉnh cấp vì nó có thể khiến mọi thứ càng nghiêm trọng hơn nhưng đạt đến 1 mức đủ khiến cho những người khác kiêng dè, đủ khiến cho bọn ta có được đủ nhiều minh hữu để vượt qua khó khăn.
- Ngôi trường này dựng lên chỉ là bởi 1 ý nghĩ bốc đồng của ta. Ta muốn tụ tập những con người đặc biệt trong nhân loại để đào tạo họ, để em họ có thể phát triển đến mức nào, đi được bao xa. Và để tìm ra cảm hứng cho sự phát triển của gia tộc. Cậu sẽ giúp ta chứ.
Cầm thở dài 1 hơi. Anh biết tình trạng của gia tộc cô nàng này không có nguy như cô vẫn nói. Bọn họ chắc chắn vẫn còn lá bài tẩy có thể giúp gia tộc vượt qua nguy kịch, chí ít là không bị diệt tộc. Nhưng 1 điều cô ấy sẽ đúng, nếu như mất thiên phú, dù dữ cho mình còn hơi tàn nhưng địa vị của gia tộc Fransis có lẽ cũng chỉ bằng hoặc hơn người trái đất 1 chút mà thôi. Chỉ khi có vũ lực đủ cao để khiến cho nhiều kẻ kiêng dè mới có thể bảo trụ được gia tộc.
Đó chính là sự tàn khốc của thế giới. dù cho khó chấp nhận nhưng mà đó là sự thật.
- Được rồi. ta cơ bản đã biết rõ ý định của cô. Nhưng vấn đề bây giờ cô định để ta làm gì. rốt cục thì ta có thể làm gì cho cô.
- Ta không biết.
- Cô không biết?
- Đúng vậy. Trong 7 năm nay, học viện đã phát triển cực cao. Ta cũng đã thu được rất nhiều thông tin, dữ liệu về sự phát triển. nhưng ta vẫn thấy thiêu thiếu 1 chút, dù cho không biết nó là cái gì. Ta không phải toàn năng, nói thẳng ra rất nhiều thứ ta không biết. nhưng nhờ con mắt này ta có thể tìm được những người có thể giúp đỡ ta. Và anh chính là người ta cần tìm,người có thể giúp ta khai phát tài năng của những cô nàng đó. Cậu, có thể giúp đỡ ta được hay không.
Cầm lâm vào trầm ngâm. Lâm vào lưỡng lự. Đột nhiên anh hỏi:
- Nếu ta từ chối thì sao.
- Không có vấn đề gì. Nếu như là trước đó cậu không phát hiện ra thân phật thật của ta thì ta có thể sử dụng việc cậu là giảng viên mà có chút uy hiếp nhưng bây giờ thì khó lòng có thể làm được như vậy. tùy anh thôi. Nhưng ta vẫn cần nói rằng, việc này dù cho xuất phát là vì hỗ trợ gia tộc nhưng quả thật nó cũng giúp cho trái đất, cho nhân loại có những thiên tài vượt qua thời đại. cậu sẽ giúp đỡ ta chứ.
2 người lại nhìn nhau thật sâu như đang so đấu trong vô hình. Cuối cùng cmaf thở dài 1 hơi:
- Dù sao cũng đến đây rồi. Ta cũng muốn xem cô định làm gì. Nhưng ta nói trước, nếu ta phát hiện cô có bất cứ hành vi quá khích hay thử nghiệm nguy hiểm nào thì. Đừng trách ta vô tình.
- Thành giao.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...