Cầm thấy thế cũng quay sang nhìn Long Hỏa:
- Cô cũng bắt đầu hấp thu đi. Nhanh chóng hồi phục cơ thể, có lẽ còn nhiêu việc cần cô làm đấy
Long Hỏa có chút lưỡng lự, dù sao chỉ mới hấp thụ âm tuyền mà Cầm đã có chút không chịu được, nếu thêm dương tuyền thì cô nàng lo Cầm sẽ tan vỡ mất.
Nhưng đáp lại cô nàng là 1 cái nhìn động viên:
- Không sao đâu. Ngược lại có thêm dương tuyền mới có thể giúp ta đàn áp âm tuyền.Như vậy thì cơ thể sẽ không triệu để hỏng bét.
Long Hỏa nghe vậy cũng không thắc mắc thêm nữa mà ngồi xuống bắt đầu hấp thu.
Lại thêm 1 cột nước tràn ngập nóng bỏng tiến đến chỗ Cầm, thâm nhập vào trong người anh, đối chọi cực hàn âm tuyền.
Cầm ngồi xuống, vận Ngự nữ tâm kinh bắt đầu điều hòa 2 mặt thái cực này.
Mới ban đầu, chúng nó không ai chịu thua ai, mang cơ thể anh làm chiến trường.
Nhưng ngay khi công pháp vận chuyển, dường như có 1 lực lượng thần bí dẫn dắt 2 cỗ lực lượng này, từng chút từng chút 1 điều hòa mối quan hệ giữa chúng, đưa chúng vận động đặc biệt kỳ dị, có lúc đan vào nhau, có lúc tách ra nhau.
Đây chính là chỗ tốt của âm dương cân bằng. Nếu cho có âm hoặc dương, băng hoặc hỏa thì anh chỏ có 1 cách là đi chịu đựng nhưng khi có cả 2 loại, nhờ ảo nghĩa của Ngự Nữ Tâm Kinh, Cầm có thể dễ dàng điều hòa chúng, khiến chúng tương hỗ nhau áp chế nhau, tránh cho anh không chịu được mà bạo thể. Không những thế còn khiến cho thực lực của anh tăng trưởng mạnh mẽ. Trăm lợi không 1 hại.
Không biết qua bao lâu, Cầm đột nhiên mở mắt, bên cạnh anh,Tuyết đế cùng băng hỏa đã đứng đó từ bao giờ,lặng lẽ thủ hộ chủ nhân của mình
- Ta đã cảm ngộ bao lâu
- Không nhiều, tầm 3 canh giờ.
Tuyết đế băng lãnh trả lời.
- 3 canh giờ sao?
Cầm thì thầm. Hơi nhiều hơn anh dự tính. Cũng do năng lượng mà 2 người này truyền vào quá nhiều khiến anh tốn nhiều thời gian hấp thụ hơn. May sao vẫn chưa đến mức quá bết bát.
Toàn bộ đống năng lượng đó Cầm mới chỉ chuyển hóa được 5 phần đồng thời khiến anh đột phá đến cấp 90. 5 phần còn lại thì anh chia ra 2 nửa thân thể. Chờ có cơ hội lại tiếp tục hấp thu.
Bây giờ cũng không phải là lúc hấp thu chúng a.
Nhanh nhanh trở về thôi.Cầm nhìn về phía Liệt Hỏa Hạnh Kiều Sơ nói:
- Liệt Hỏa Hạnh Kiều Sơ, phiền toái ngài mở ra một thông lộ, ta đi đến bên U U.
Liệt Hỏa Hạnh Kiều Sơ lúc này tâm tình cũng không sược tốt, nó chỉ ước gì Cầm nhanh chóng rời khỏi đây.
Hắn có thể nói là lấy được quá nhiều, quá nhiều rồi a. Âm tuyền cùng Dương tuyền có thể nói là mệnh căn của cả khu vực này thế mà Cầm lấy đi hơn 1 nửa. Thật không biết đến bao lâu mới có thể sinh sôi ra đền bù số lượng đó.
Sau khi hừ một tiếng, lập tức ra lệnh cho thực vật chung quanh mở ra một cái thông lộ để cho Cầm trở về. Nó cũng muốn phát tác nhưng khi nhìn thấy Tuyết Nữ cùng Long Hỏa đang đứng bên cạnh anh chàng thì nó lại không dám nữa. Cực Hạn Băng lúc trước tiếp cận đem cho nó cảm giác mình muốn nổ tung, đồng thời để lại một bóng ma quá sâu trong lòng. Thuộc tính phương diện bị khắc chế, còn thực lực thì hoàn toàn bị áp chế. Đây cũng là lần đầu tiên trong đời nó gặp phải.
Một lần nữa trở lại trước mặt U Hương Khỉ La Tiên Phẩm, Cầm cũng thở phào nhẹ nhõm, nói:
- Ta đã vượt qua rồi, bây giờ có thể đưa cho ta độc kinh được chưa. À mà quên, xin lỗi vì 2 người này hút hơi nhiều. Hi vọng nó không ảnh hưởng gì đến các ngươi đi.
Vì sao Cầm phải xin lỗi. Nhìn lại Băng Hỏa lưỡng nghi nhãn mà xem. Vơi đi gần 1 nửa đến nỗi mắt thường có thể thấy. Dù cho Cầm không chắc có ảnh hưởng nhiều hơn nhưng chắc chắn là có ảnh hưởng. Xin lỗi 1 tiếng vẫn là nên đi.
Đóa đại hoa màu hồng phấn của U Hương Khỉ La Tiên Phẩm vẫn nở rộ như cũ, chỉ là mùi thơm hình như phai nhạt hơn một chút, hừ một tiếng nói:
- Đừng có ở đây giả từ bi. Nếu như ngươi thật sự muốn xin lỗi, thì đem dương tuyền và âm tuyền trả lại cho chúng ta đi. Ngươi có biết để ngưng tụ bằng với lượng ngươi hút cần bao nhiêu thời gian không hả. Không có mấy trăm năm còn lâu mới có thể thậm chí có khi cả ngàn năm cũng không chừng
- Ngươi biết ta không thể nào trả lại mà. Điều này ta chỉ có thể xin lỗi mà thôi. Nhưng giờ liệu có thể cho ta độc kinh được chưa
U Hương Khỉ La Tiên Phẩm hừ lạnh 1 tiếng, lấy 1 cuốn cổ thư vất cho anh.
Cầm cổ thư trong tay, Cầm thở dài 1 hơi. Có cổ thư này thì anh chàng có cơ hội tìm cách cứu được mấy vị bá chủ kia rồi.
Nhưng mà Cầm cảm thấy chưa đủ. Bởi vì anh không biết rốt cục độc kia là loại độc nào. Càng nhiều bảo kê càng tốt a.
Và 1 thứ mà anh để ý đó là, nội đan của U Hương Khỉ La Tiên Phẩm. Khỉ La Chi Tâm cực kỳ khó lường, chỉ cần i cầm lấy nó, hết thảy kịch độc trong phạm vi ba muoi trượng sẽ mất đi hiệu lực. Cho dù là độc đã tiến vào cơ thể hay đã ngấm vào máu, chỉ cần đem nó ngậm vào trong miệng cũng có thể giải được. Tuy không chắc nó có thể làm được gì không nhưng mà có lẽ có tác dụng nhất định đi
hắn bước nhanh đi trở về đến trước mặt U Hương Khỉ La Tiên Phẩm, khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu đọc quyển sách trong tay.
Quyển sách này toàn thân trắng như tuyết, không biết là dùng chất liệu gỗ gì chế luyện mà thành, thân sách mềm mại, có điểm giống tơ lụa, nhưng lại bền bỉ hơn, sờ lên còn có cảm giác ôn nhuận. Trên mặt bìa không có chữ, cũng không có để tên. Cầm khoanh chân ngồi xuống, mở ra trang thứ nhất. Chữ trong trang thứ nhất không nhiều lắm, chữ viết lại mang phong cách cổ xưa.
-Thật cao hứng khi có người có thể thấy lời nhắn lại của ta. Có thể thông qua U Hương Khỉ La Tiên Phẩm khảo nghiệm, chứng minh ngươi đã có tư cách đọc quyển sách này. Quyển sách này chính là của Đường Môn tổ tiên Đường Tam, phía trên ghi lại các loại bất đồng tiên Thảo cùng độc thảo. Còn có một chút phương pháp dụng độc đã bị thất truyền của Đường Môn.Sau khi anhc xong, hãy để lại sách này, sử dụng năng lực này cũng phải thật cẩn thận.
- Người hữu duyên, xin chào. Ta là người sáng lập Đường Môn, Đường Tam.
- Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn, là ân tứ của trời cao, lấy cực hàn băng tuyền, cực nóng dương tuyền hỗ trợ lẫn nhau, âm dương bù khuyết mà thành. Là một trong ba loại Tụ Bảo Bồn địa linh ở trên Đấu La đại lục, cũng do quá trân quý nên sau khi. Ta phát hiện nơi này cũng không dám tự mình độc chiếm sử dụng, cùng các bạn của ta đạt được một chút chí bảo dược thảo, cũng đem một chút kỳ trân vật thảo một lần nữa trồng ở bên trong. Vô luận ngươi tới vì ai, ngươi đã thông qua khảo nghiệm của ta, nhất định phải không tham không nộ, không được ít hơn. Dược thảo có thể hái ở nơi này cũng không được vượt quá bảy loại.
- Phương pháp dùng độc và dùng thuốc, có thể cứu người cũng có thể hại người. Nếu như gặp phải người có tâm tính không tốt, chỉ sợ sẽ làm sinh linh đồ thán. Vì vậy, ta cố ý đem Đường Môn bảo điển Huyền Thiên Bảo Lục để chung trong dược điển cùng độc điển. Chỉ có những người thông qua được khảo nghiệm, tâm tính lại thật tốt mới có thể đạt được. Đạt được bảo lục của ta, sẽ trở thành người của Đường Môn, mong rằng ngươi chiếu cố nhiều hơn đối với Đường Môn. Nếu như không muốn gia nhập vào Đường Môn của ta, xin mời trả lại sách này. Nhưng có thể ở dưới sự chỉ dẫn của U Hương Khỉ La Tiên Phẩm ở chỗ này thu hoạch Tiên Thảo. Nếu Nguyện Đường Môn của ta, cũng không thể đem dược điển, độc điển truyền ra ngoài, chỉ có thể chính mình sử dụng. Cẩn trọng, cẩn trọng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...