Công Cuộc Bị 999 Em Gái Chinh Phục
Long hỏa cực kỳ bực mình. Mãi mới có 1 lần tỉnh dậy gặp người mà tên này cứ trốn trong quan tài không chịu ra. Rõ ràng là coi khinh hắn mà. Thật không thể chấp nhận được. Dám coi thường trăm vạn năm hồn thú à. Ngươi phải trả giá.
Nhưng ngay khi hắn định phát lực thì ở cái quan tài băng kia, 1 khí tức quen thuộc tỏa ra khiến cho cả người hắn khẽ run rẩy. Không sai là cái khí tức này, người đó cuối cùng đã đến rồi. Người mà hắn chờ cuối cùng đã đến rồi. Người sẽ giải thoát hắn khỏi khổ ải đã đến rồi.
Nhưng sao cứu thế chủ lại không nói gì mà cứ im ỉm trong cái quan tài băng ấy nhỉ. thật khó hiểu mà.
Qua không biết bao nhiêu lâu, con hàng này mới à 1 tiếng như thể hiểu ra. Hắn vội vã thu thập khí thế của bản thân lại rồi hạ xuống đất.
…….
Nằm trong băng quan, Cầm khổ không thể tả. Vừa muốn chống cự hỏa diễm lại còn cần bảo vệ cô nàng tiểu Kim này nữa.
Tuy nhiên, điều làm anh cảm thấy may mắn là con rồng kia cũng dừng lại việc thả uy áp. Xem ra là nó cũng nhận biết vận mệnh nữ thần kia.
Cố lên, chỉ cần chống đỡ chút nữa mà thôi. cố lên. Cầm trong thâm tâm không ngừng cổ vũ bản thân mình.
Nhưng…Đậu xanh rau má, con rồng ngu ngốc kia sao còn chưa thu lại hỏa diễm của bản thân. Định nướng chín rồi đến ăn à. Sao còn chưa thu.
Đậu má nó, Cầm thề nếu có cơ hội đi ra nhất định sẽ kiếm cơ hội trả thù con rồng này.
Quân tử trả thù, từ sáng đến tối.
May sao, con này cũng chưa ngốc đến hết thuốc chữa. Trước khi anh đến cực hạn thì hỏa diễm cũng đã được thu hết lại. Không khí vẫn còn nóng bức nhưng so với vừa rồi rõ ràng đây chẳng khác gì động băng cả.
Cầm thở dài 1 hơi, nhanh chóng thoát khỏi băng quan. Đừng đùa, chết như chơi đó. Nếu để băng quan đột nhiên trở lại nhiệt độ ban đầy,chênh lệch nhiệt độ như vậy thì đừng nói là anh, cho dù là cực hạn đấu la cũng ăn không tiêu a.
Ra ngoài đứng, cảm nhận cái không khí nóng ẩm khiến cầm thở dài 1 hơi. Không dễ dàng a.
Nhưng mà chưa để anh thở phào được lâu. Từ trên trời, 1 thân ảnh to lớn lao vụt xuống chấn động cả khu vực. 1 cái hố to đùng được tạo ra.
Mà Cầm lại đứng rất gần cái hố đó. Nếu là bình thường thì anh có thể dễ dàng tránh thoát nhưng bây giờ cả tinh thần và cơ thể của Cầm đều cực kỳ mệt mỏi. Mà mọi thứ lại diễn ra quá đột nhiên khiến anh chàng không kịp chuẩn bị
Và kết quả là.. anh chàng bị đánh bay đập vỡ không biết bao nhiêu khoáng thạch.Chỉ biết anh chỉ nói được 1 câu “ mẹ nó” trước khi ngất lịm đi.
………..
Từ trong cơn mơ, Cầm từ từ tỉnh dậy. Cả cơ thể rã rời đau nhức. Dường như cơ thể này không phải của anh vậy.
Được cái đầu gối lên cái gì đó mềm mềm nên cũng đỡ đâu 1 chút a.
Khó khăn mở mắt. hiện ra trước mặt anh là khuân mặt xinh đẹp mang theo vẻ lo lắng khôn cùng của tiểu Kim.
Anh mỉm cười yếu ớt:
- Chào buổi sáng, mà.. có lẽ trời cũng không còn sáng nữa rồi nhỉ.
Tiểu Kim khẽ mỉm cười trước câu đùa có phần nhạt nhẽo của Cầm. Đây có thể nói là nụ cười đầu tiên cô dành cho anh càng trong suốt mất tháng qua. Dường như cái bức tường ngăn cách giữa bọn họ đã bị tan chảy rồi.
Lần này bị thương xem ra cũng không tệ a.
- Ngươi đã tỉnh dậy.
1 dọng nói hào sảng vang lên khiến cho khung cảnh mĩ diệu bị phá nát. Khiến cho tai Cầm có chút ong ong.
Anh có chút khó chịu nhìn lại, nhưng không như tưởng tượng của anh. Vốn Cầm nghĩ ở nơi đó sẽ là 1 tên trung niên nhân. Nhưng không, nơi đó lại là 1 cực phẩm mĩ nữ. Là cực phẩm trong cực phẩm, vẻ đẹp sánh ngang với tiểu kim lúc này. Cơ thể ma quỷ hiển lộ dưới bộ quần áo không vừa vặn, mái tóc đỏ như lửa thả tung bay trong gió, gương mặt tràn ngập ngốc manh tò mò đánh giá Cầm.tuy nhiên, sắc mặt Cầm lại tràn đầy ngưng đọng.
Dù đã tận tình che dấu nhưng Cầm vẫn cảm thấy được ánh lửa ẩn hiện quanh người cô nàng này. Cường đại, cực kỳ cường đại. Đó là những gì mà Cầm nói nghĩ lúc này.
Rõ ràng, không cần đoán cũng có thể biết được đại mĩ nữ này là do con hỏa long lúc nãy biến thành.
Cố giữ vẻ mặt bình thường, Cầm mỉm cười nói:
- Là lần đầu gặp chúng ta cũng nên giới thiệu chút đi. Ta là Dược Phong còn cô là.
Nhưng cô gái này dường như không thèm để ý anh chàng. Cô vẫn nhìn chằm chằm Cầm như thể tìm kiếm cái gì đó. Đột nhiên cô nói, vẻ mặt cô tràn ngập thất vọng:
- Quá yếu, quá yếu. Ngươi yếu như vậy sao có thể giải thoát được ta cả. Thật không biết sao vận mệnh nữ thần lại chọn ngươi là người thừa kế nhỉ.
Cầm nghe vậy có chút tò mò:
- Cứu, cứu cô ư. Có thể hạn chế cô ở cái đảo này chứng tỏ đó là thần. Tuy ta có chút tự phụ về bản thân mình nhưng mà nếu không đạt đến cực hạn đấu la thậm chí siêu việt cực hạn đấu la thì còn lâu mới có thể giúp cô. Thế sao vận mệnh nữ thần lại nói vậy cơ chứ. Mà sao cô lại không nhờ vận mệnh nữ thần giải thoát cho chứ.
Nhưng đáp lại anh là cái lắc đầu:
- Không ai hạn chế ta ở đây cả. Bởi vì ta tự nguyện thôi. Ta ở đây là để làm 1 nhiệm vụ, 1 nhiệm vụ cao cả. Và chính vận mệnh nữ thần là người đã giao cho ta nhiệm vụ đó. Theo ngài ấy nói, khi mà người thừa kế của ngài ấy đến thì cũng là lúc chúng ta được tự do. Nhưng mà ngươi nhỏ yếu như vậy sao chúng ta có thể yên tâm mà rời đi được.
- Các ngươi phải làm nhiệm vụ?
- Đúng vậy. 1 nhiệm vụ không là sứ mệnh của chúng ta- Vẻ mặt nàng có chút cô đơn nhưng mà đầy kiên quyết- Đã quyết định nhận vị trí này, chúng ta dù chết cũng phải bảo vệ phong ấn mà vận mệnh nữ thần tạo ra.
- Vậy sao.
Cầm mơ hồ nghĩ đến 1 cái gì đó. 1 ý tưởng khiến anh cảm thấy 1 dự cảm không lành.
Dưới sự hỗ trợ của của tiểu Kim. Cầm lấy ra 1 tấm bản đồ. Đây là tấm bản đồ nội bộ do đích thân thực bà và tửu ông chế tạo. độ chi tiết cũng như là độ rộng là tốt nhất.Thậm chí Cầm còn tìm thấy cả đấu la đại lục trên đó nữa. quá rộng mà.
Ở trong tấm bản đồ này, có rất nhiều điểm được khoanh tròn chứng tỏ những nơi đấy là những nơi nguy hiểm. Nhưng Cầm chỉ chú ý đến 5 điểm. Thiên hỏa đảo, hải ngư đảo- hòn đảo nơi mà Cầm tìm được truyền thừa của vận mệnh nữ thần,vận mệnh đại lục cùng với 2 cấm khu nữa lần lượt đầm lầy đảo và kim bạo đảo. Mỗi nơi đó coi như là 1 điểm. Cầm nối chúng lại và được 1 đồ án hình ngũ giác đều.
Cầm đột nhiên nhìn cô nàng kia nói:
- Có phải thứ mà ngươi đang canh giữ là 1 bàn chân, chính xác là chân phải đúng không.
Cô gái lập tức đề phòng nhìn Cầm nói:
- sao ngươi biết.
Cầm cũng không thèm để ý điều đó. Anh chỉ cần biết đáp án là được. Cầm vẫn hi vọng bản thân đoán không đúng nhưng xem ra là hi vọng lớn thất vọng nhiều. Rõ ràng, sự việc đúng là như vậy.
Thứ bị phong ấn ở trên vận mệnh đại lục không phải là nguyên thân thể mà chỉ là 1 cái đầu. Xem ra sau khi chiến thắng, vận mệnh nữ thần cũng không thể nào giết chết được con quái vật này.
Nhưng nếu phong ấn cùng 1 chỗ thì sợ nó sẽ dễ dàng phá phong. Do đó chia ra thành 5 bộ phận để phong ấn đồng thời đều cử người tiến hành canh giữ những phong ấn đó. Dù không biết vì sao mỗi địa điểm lại có 1 thuộc tính nhưng có lẽ đó là 1 loại trận pháp huyền diệu nào đó đi.
Tuy nhiên, cũng do đó nên Cầm nghĩ đến 1 khả năng kinh khủng. Trên đảo giam lão quy hoàn toàn là để bảo vệ phong ấn. Bây giờ nơi đó không còn ai nữa thì… chỉ sợ phong ấn sẽ.
Không… lão quy già ở đó suốt nhưng có thấy lão nói gì về phong ấn đâu. Có lẽ tình hình chưa bết bát đến mức đó a.
Nhưng nhất định phải lên hòn đảo đó 1 lần nữa. Nếu không mà để 1 bộ phận thoát ra được thì… cầm sợ rằng mọi chuyện sẽ vượt ngoài tính toán của anh mất.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...