Công Cuộc Bị 999 Em Gái Chinh Phục
Nhìn thấy 2 người vẫn in lặng nghe, vị lão bản này nói tiếp:
- Trước đây ta cũng có thể coi như thành phần trung kiên của ma tộc. Được giao nhiệm vụ thâm nhập vào tiên giới. so với các ngươi, chúng ta thâm nhập vào dễ dàng hơn nhiều. và cảm giác áp chế cũng ít hơn không ít. Càng thâm nhập sâu, ta càng cảm thấy được hoàn cảnh của ma giới tồi tệ đến mức nào. Ta muốn sống trong hoàn cảnh này. Nhưng mà càng tiếp xúc sâu, ta càng cảm thấy việc đánh bại tiên giới là không thể. Sau việc phân chia, 2 bên có thể nói là bắt đầu từ con số 0. Nhưng thiên đạo ma giới dù sao cũng chỉ là 1 phần bị tách ra từ 1 thiên đạo hoàn chỉnh. Do đó nồng độ linh khí trong thiên địa có sự chênh lệch nhất định. Dù với việc khiến linh khí cuồng bạo thành ma khí khiến chênh lệch này kéo lại nhưng cũng chỉ thế thôi. Về chỉnh thể thực lực thì tiến giới mạnh hơn thấy rõ. Nếu không phải vì hoàn cảnh ác liệt của ma giới cản bước tiến thì ta nghĩ tiên giới đã liều chết xông lên tiêu diệt rồi.
- Bao năm qua, chúng ta điên cuồng cố gắng bào mòn từng chút từng chút 1 nội tình tiên giới nhưng hiệu quả càng lúc càng kém. Tiên giới càng lúc càng biết cách phòng ngự. Cứ thế này, kết cục cuối cùng là cả 2 thế giới cùng ôm nhau chết mà thôi.
- Ta không muốn thế, ta cũng không muốn chết. Mà để không chết, nhất định sẽ có 1 bên thắng. Và ta tất nhiên tuân theo lý trí chọn bên nào có tiềm năng hơn. Tiên giới. Ta liên hệ với những người cầm quyền, và trình bày với ngươi như cách ta đang trình bày đây. Và rồi, ta thành nội gián. Chim khôn biến chọn cành đậu mà.
Hắn khẽ nhún vai như thể mọi việc là bình thường vậy. Cứ như việc hắn làm là điều hiển nhiên khiến cả 2 sinh ra chán ghét.
Nhưng vẫn còn những điều không thể giải thích được trong những câu nói kia. Còn vài chỗ khả nghi nữa.
Trong này nhất định còn có uẩn khúc mới khiến cho những vị cao tầng kia tin vào người gián điệp này. Nhưng Cầm cũng không muốn hỏi điều này. Đây là bí mật của mỗi người, tốt nhất không nên hỏi. Cầm lựa chọn tin vào những kẻ cao tầng kia. Anh tiến đến gần, đưa tay ra và nói:
- Tôi là Cầm, hi vọng trong thời gian này có thể hợp tác với anh.
Vị Lão bản này hơi bất ngờ về phả ứng của Cầm. Nhưng hắn cũng là người tinh minh. Hắn mỉm cười đưa tay ra:
- Phản ứng của ngươi quả thật khiến ta bất ngờ. Nhưng ta sẽ nói lựa chọn của ngươi là chính xác. Rất hân hạnh được làm quen. Ngươi có thể gọi ta là Vô Diện.
Vô Diện nhìn sang Phượng Loan Bích và nói:
- Cô gái, cô cũng đến đây đi. Ta sẽ phổ biến nhiệm vụ cho 2 người.
Phượng Loan Bích hơi lưỡng lự nhưng cũng không bao lâu, cô tiến đến, im lặng đứng sau lưng Cầm.
- Được rồi. Tiếp theo đây là nhiệm vụ mà ta được cung cấp. Thật sự mà nói thì ta cũng không hiểu vì sao nhiệm vụ này được cung cấp bởi vì nó chẳng có ý nghĩa gì. Tham gia Ma Kiêu chi chiến ư. Lấy 1 vị trí trong trong top 10. Chẳng có bất cứ ý nghĩa gì. Đây là yêu cầu thứ 2 vô lý mà ta được giao. Nhưng dù sao cũng là lệnh của cấp trên. Ta vẫn sẽ tiến hành.
Lão vất cho Cầm 1 tấm thẻ và nói:
- Đây chính là chứng nhận tham gia vào cuộc đấu của ngươi. Đây là tất cả những gì ta có thể làm. Còn sau đó là việc của ngươi. Đi xa đến đâu là do ngươi.
Rồi ông quay sang Phượng Loan Bích và nói:
- Còn cô, nhiệm vụ cũng nhảm không kém. Làm chim mồi, ta vẫn nghĩ kẻ được chọn làm chim mồi sẽ có thực lực nhất định, ít nhất cũng có thể kéo dài 1 chút trước sự vây công của 1 đám Huyền Ma. Nhưng xem bọn họ cử đến gì nào. 1 thiếu nữ ư. Ngụy trang như thế này thì thực lực của ngươi cũng không mạnh đi. Dưới tiên mà làm chim mồi, quả thật là chuyện buồn cười. Nhưng làm 1 nhân viên chính quy thì ta sẽ không thắc mắc với yêu cầu của lãnh đạo. Nhưng ta nói luôn, ta không muốn chết nên tất nhiên sẽ không làm gì đó đến mức lộ bản thân. Do đó ta chỉ hướng dẫn mà không tham gia vào nhiệm vụ này.
Vô Diện vất 1 bản đồ và nói:
- Đây là địa hình ta nghiên cứu. Ta cũng chú thích trong đó 1 số chú ý có thể giúp cô lẩn trốn thêm 1 chút. Ta cũng không biết nó có thể kéo dài được bao lâu nhưng ta cũng làm hết mức có thể rồi. Trên đó còn chú thích 1 truyền thống trận không định hướng. Có lẽ sẽ giúp được ngươi phần nào trong lúc nguy cấp.
- Đây là tất cả những gì mà ta có thể làm. Giờ tùy tiện Cầm 1 món rồi rời đi đi. Đừng để lộ ra nơi này. Không tiễn.
Cả 2 người nhìn nhau rồi nhìn 2 món đồ. Lại nhìn Vô Diện 1 cái. Sau đó cả 2 tùy tiện chọn 2 món đồ rồi rời đi. Chuyện tiếp theo có lẽ phải phụ thuộc hết vào cả 2 rồi.
Ra đến nơi, dựa vào bản đồ, 2 người tùy tiện tuyển 1 nhà nghỉ để ở lại. Nhưng không ngờ việc tuyển đó cũng không dễ dàng. Gần đến Ma Kiêu chi chiến khiến cho nhà nào cũng kín phòng. Mà cả 2 cũng không muốn cao điệu nên chỉ có thể đi tìm nhà khác. May mắn, sau khi đi hơn 30 nhà, cuối cùng cả 2 đã kiếm được 1 nhà nghỉ hẻo lánh khu ổ chuột. hoàn cảnh tàn đến mức không thể tàn hơn để ở lại. Đã thế cái giá còn đắt muốn chết. 1 phòng xập xệ mà cần đến tận 1 Ma Thạch thượng phẩm cho 1 ngày. Nhưng cả 2 vẫn cắn răng ở lại.
Thở dài 1 hơi vì bước đầu đã bất lợi. Chỉ hi vọng tương lai sẽ suôn sẻ 1 chút.
Bây giờ là lúc cả 2 nên bàn bạc về tương lai rồi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...