Công Chúa Vô Ưu
Vô Ưu rất vui mừng vì mình có thể chứng kiến được lễ lên ngôi của đệ đệ, tuy rằng hai tỷ đệ thời gian sông với nhau rất ít ỏi nhưng hai người lại xuất phát từ cái tâm với nhau.
Mặc Cảnh rất yêu thương và kính yêu tỷ tỷ của mình và ngược lại Vô Ưu cũng vậy giữa hai người vô cùng có sự đồng lòng và nhất là luôn luôn nghĩ về nhau.
Nhị hoàng tử Dạ Cẩm Sâm bán nước cầu vinh theo luật lệ phải bị sử trảm nhưng tân đế đăng cơ nghĩ đến tình ruột thịt nên miễn tội chết nhưng bị giam cầm suốt đời.
Dụ quý phi là đồng phạm lại bị cung nữ thân cận khai ra chuyện bắt cóc đại công chúa khi xưa nên hình phạt giam cầm trong lãnh cung vĩnh viễn.
Cả nhà Dụ gia thì tội chồng thêm tội, Dụ tể tướng cùng nhi tử Dụ Thành Nhi bị chặt đầu trước công chúng, toàn bộ gia quyến được miễn tội chết nhưng tội sống khó tha, toàn bộ bị biếm làm nô lệ không có lệnh không được thả ra.
Thái tử Lưu Vũ quốc được thả về cố quốc giao cho tân đế mới của Lưu Vũ quốc xử lý, nói là Tân đế nhưng cũng chỉ là bù nhìn hiện tại, toàn bộ sự vụ đều được Dạ Mặc Cảnh nắm trong lòng bàn tay.
So với thù hận trước giờ của thái tử và tân đế thì kết quả thảm hại của Lục Thanh Hy đã quá rõ ràng, hắn một đời kiêu ngạo tự phụ không bao giờ có thể nghĩ rằng số phận và kết cục của mình lại do một người đệ đệ mà mình khinh thường nhất.
Lễ đăng cơ được tổ chức vô cùng long trọng, rất nhiều các nước cử sứ giả đến để chúc mừng, không hề có ý định khinh thường như trước.
Nam Phong quốc được một nước mạnh như Sở quốc cônh khai ủng hộ lại thêm thực lực hiện tại bây giờ không thua kém một nước nào hết thì ai dám lơ là chủ quan nữa chứ.
Tiếng đồn về vị tân đế này lan rộng nên các nước khác đều muốn liên hôn, bởi tuy tân đế còn trẻ nhưng chưa lập hoàng hậu, điều này càng làm các nước khác dòm ngó tới.
Vô Ưu ngồi ở dưới nhìn thấy đệ đệ mình lên ngồi bất giác nàng mỉm cười, thời gian nhanh thật từ một cậu nhóc chạy theo mình bây giờ đã trở thành trữ quân của một nước, tư thế vô cùng oai hùng.
Nhìn thấy phụ hoàng cùng mẫu hậu khỏe mạnh, phụ thân mẫu thân khỏe mạnh là nàng đã an lòng, bây giờ nàng trở về Sở quốc cũng không còn vướng bận gì nữa rồi.
Nam Cung Viễn cầm nhẹ lấy tay nàng không rời, nàng quay sang mỉm cười nhìn chàng, trong đôi mắt hai người chỉ có hình bóng cỉa nhau, nàng thật sự quá là mãn nguyện.
Bốn năm trước cũng tại nơi đây chàng tuy không nói mỹ miều, không hứa hẹn bất cứ điều gì nhưng chàng đã dùng hành động và việc làm nói lên tất cả.
Sau lễ đăng cơ, Vô Ưu chỉ có thể ở thêm mười ngày nữa là phải lên đường trở về Sở quốc.
Tuy nhiên cuối cùng lại phát sinh ra chuyện nàng có thai nên cuối cùng lịch trình lại phải hoãn.
Nam Cung Viễn kho biết nàng có thai lần nữa thì vô cùng vui mừng, chàng lo cho sức khỏe của nàng ba tháng đầu thai kỳ nên không dám cho nàng trở về.
Sau cùng quyết định Y sẽ trở về trước để giải quyết sự vụ đến khi nàng qua giai đoạn nguy hiểm mới trở lại đón nàng.
Ba bảo bảo mè nheo phụ hoàng cùng mẫu hậu cho ở lại, nên cuối cùng quyết định cả nàng và ba bảo bảo ở lại theo.
Vui nhất là hai người mẫu thân, Lâm Nhược Lan chuyển hẳn từ phủ để vào cung chăm sóc nữ nhi,.có hai mẫu thân ở cạnh chăm sóc và làm bạn nàng cảm thấy vô cùng hạnh phúc.
Nam Cung Viễn gấp rút phi ngựa trở về chỉ mất chưa đầy nửa tháng, thái hậu vui mừng cho người đến đón ba bảo bảo nhưng lại thất vọng trở về.
Nhưng khi biết được thực hư thì vô cùng vui mừng, rất trông mong sự ra đời của hài tử.
Thời gian gần đây Thư thái phi sống trong sự cô đơn, lạc lõng nên tình cách đã dần thay đổi không còn đố kỵ và ham hư vinh như trước nữa, đã chủ động hỏi han về tình hình của các nảo bảo.
Nam Cung Viễn là người cảm thấy vui mừng nhất, dù gì Y và bà ấy cũng có tình ruột thịt nên hơn ai hết Y mong ngóng mọi người có thể sống vui vẻ với nhau.
Trở về xử lý công vụ xong xuôi Y lại tức tốc quay lại Nam phong quốc để đón thê tử.
Thời gian này xa nàng Y mới cảm thấy tình cảm mà Y giành cho nàng nhiều như thế nào, nỗi nhớ quắt da quắt thịt hằng đêm.
Khi hai người gặp lại thì Vô Ưu đã đến tháng thứ tư rồi, thời gian này nàng được bảo dưỡng rất kỹ nên thân hình mập ra không ít.
Vô Ưu đứng giữa hàng cây đang ngắm nhìn phong cảnh xung quanh, Nam Cung Viễn đứng từ xa nhìn nàng.
Bất giác như có thần giao cách cảm, Vô Ưu quay đầu lại, nàng nhìn thấy chàng, hai người mỉm cười rồi chàng chạy đến ôm chặt nàng vào trong vòng tay, tha thiết không rời.
Hoàn!
Cảm ơm các bạn đã theo dõi hết chặng đường, bộ tiếp theo sẽ là mô tuýp trùng sinh có tên là Trưởng công chúa nhé!.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...