Công Chúa Vô Ưu

Dụ Minh Châu lúc này vô cùng khiếp đảm, vẻ hống hách lúc nãy không còn, nàng ta la oai oái kêu cứu.

Rất nhanh thị vệ đã đến kịp và nhanh chóng khống chế con ngựa giúp nó bình tĩnh lại, lúc này nhìn nàng ta vô cùng thê thảm.

Các quý nữ muốn cười lắm nhưng không dám cười, Vô Ưu cùng mọi người đi đến, nàng giả vờ nói:

“Ôi đây không phải là Dụ tiểu thư hay sao, sao lại bất cẩn đến thế, con ngựa này chẳng biết thương hoa tiếc ngọc gì cả, tiểu thư xem tóc tai cùng với xiêm y xộc xệch rồi kìa, có cần bọn ta giúp gì không?”.

Diệp Minh Châu ánh mắt như dao lam sắc bén nhìn về phía Vô Ưu, giọng nàng ta run run nói:

"Ngươi đừng có giả mèo khóc chuột, trong thâm tâm các ngươi hả hê lắm kìa ".

Vô Ưu vẻ mặt vô tội nói với mọi người đi cùng:

"Nếu Dụ tiểu thư đã không cần sự giúp đỡ thì thôi vậy, mất công nàng ấy lại hiểu lầm, chúng ta đi thôi không lại đến muộn mất ".


Nói rồi Vô Ưu quay bước đi thẳng không thèm ngoái lại nhìn, các tiểu thư khác thấy thế liền đi cùng, chẳng ai muốn ở lại để gây thêm phiền phức cả.

Dụ Minh Châu thấy tất cả đi rồi thì vô cùng bực tức liền trút giận lên người nô tỳ, bọn họ im lặng giường như đã trở thành thói quen.

Bực tức qua đi nàng ta đành lê bộ đến cung của tam công chúa vì bây giờ xe ngựa cũng đã hỏng rồi không thể đi được nữa.

Với lại bộ dạng của nàng ta bây giờ mà đến đấy chắc chắn sẽ bị cô cô trách phạt, cô cô từ trước đến giờ là người vô cùng quy củ coi trọng vẻ bề ngoài, ngoài mặt thì cười cười nói nói thân thiện nhưng nàng rất sợ cô cô.

Lúc này Vô Ưu đã dẫn đầu mọi người đi đến nơi tổ chức yến tiệc, nàng cùng mọi người được một cung nữ dẫn đi chứ nếu không chắc nàng cùng mọi người sẽ lạc mất.

Nơi Dụ quý phi lựa chọn tổ chức Dạ Hoa Yến là ở ngự hoa viên, nơi đây thoáng đãng, phong cảnh lại đẹp và nhất là ở đây có trồng rất nhiều loài hoa quý hiếm.

Mọi người được sắp xếp vào vị trí của mình, Thanh Hoa và Thanh Ngọc luôn luôn theo sát không rời.

Có vẻ như nàng và mọi người đến hơi sớm, chủ nhân của buổi tiệc còn chưa đến.

Cung nữ bắt đầu bày một ít hoa quả và đồ ăn lên bàn, Vô Ưu mải mê ngắm nhìn cảnh vật nên không để ý đến mọi thứ.

Cung nữ đứng ở chỗ nàng khá lâu khiến cho Vô Ưu mới để ý, nhìn dáng vẻ lúng túng và chột dạ của cung nữ khi bày đồ ăn trên bàn mới khiến Vô Ưu để ý.

Nàng nhìn xuống chõi cung nữ vừa để đồ bất giác cười khẩy, những con sâu vô cùng ghê ghớm lúc nhúc trên đĩa trái cây của nàng.

Nếu là tiểu thư khác e rằng đã bị ám ảnh chết khiếp, nhưng bọn chúng lại quá coi thường sức chiến đấu của Vô Ưu, nàng là ai kia chứ, danh hiệu tiểu bá vương không phải nghiễm nhiên đặt cho nàng.


Thanh Hoa và Thanh Ngọc lúc này mới nhìn thấy, đang định hành động thì Vô Ưu ra hiệu dừng lại, nàng đứng lên cầm lấy đĩa hoa quả rồi hất thẳng vào cung nữ vừa mới đặt xuống lạnh lùng nói:

"Bổn tiểu thư đến đây dự yến tiệc chứ không phải chăm sóc mấy con sâu này, ngươi mang đến nhầm chỗ rồi ".

Cung nữ bị hành động bất ngờ của Vô Ưu làm cho sợ hãi, nàng ta bị hất nguyên đĩa sâu vào người theo phản xạ liền hét lên và chạy ra đằng sau.

Thật không may mắn nàng ta đã làm đổ hết mấy chiếc bàn đằng sau, sắc mặt lúc này của nàng ta xanh mét, lo sợ.

Các quý nữ kia khi nhìn thấy lũ sâu bò lúc nhúc ở dưới thì khiếp đảm, có người còn sợ đến nỗi nôn ngay tại chỗ, có người thì chân tay bủn rủn.

Nói chung là tình hình lúc này khá bất ổn, từ trong đám đông từ từ có người đi đến, một tiếng nói lạnh lùng phát ra:

“Là ai,là ai to gan dám làm loạn buổi yến tiệc của mẫu phi, muốn bị phạt phải không?”.

Các quý nữ khác khi nghe thấy tiếng quen thuộc thì đột nhiên giật mình đứng lùi ra xa vì sợ liên lụy.

Trong trốn hoàng cung và thế gia đều thế, không ai muốn tự nhiên dính vào phiền toái không đáng có.


Người đến không ai khác chính là tam công chúa Dạ Ngọc Nhi, nàng ta nhìn thấy toàn bộ bàn ghế bị đổ, có chút hỗn loạn liền xanh mặt hỏi:

"Ai, ai là người đánh đổ đống bàn này, còn không nhanh dọn lại, mẫu phi sắp đến nơi rồi ".

Cung nữ sợ hãi vội đổ trách nhiệm lên đầu Vô Ưu, ả ta nói:

"Tam công chúa là Hạ tiểu thư bất ngờ hất đĩa hoa quả khiến cho nô tỳ loạng choạng mới trở nên như này ".

Lúc này Dạ Ngọc Nhi quay sang nhìn về phía Vô Ưu, nàng ta giật mình giây lát rồi thầm ghen tỵ với dung mạo của Vô Ưu liền vô cớ nói:

"Lần đầu vào cung mà ngươi đã gây chuyện rồi, phạt ngươi ra ngoài kìa quỳ đến hết yến tiệc thì thôi ".

Mọi người ở đây nghe thấy vậy đều xì xào bàn tán, nhưng không ai là người dám đứng ra để nói rõ sự thật.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận