rong Bình Vương phủ.
Bình Vương gia tất nhiên là đang ngồi ở chính đường trong viện bên ngoài nói chuyện với đại thần thế gia.
Phòng khách ở bên trong, Bình Vương phi nói chuyện phiếm với các phu nhân thế gia.
Đông Hương Hầu phu nhân hỏi: "Hôm nay Cửu công chúa làm chủ nhà đãi khách sao? Tuy còn nhỏ tuổi nhưng nàng ấy cũng có phong phạm của Hoàng hậu nương nương năm đó."
Bình Vương phi cười: "Đúng vậy, mặc dù mới mười một tuổi, nhưng lúc làm việc rất chu đáo. Vì thọ yến của Triệt Nhi mà sáng hôm qua đã xuất cung đến phủ. Đi theo ta gặp mặt các quản sự quản lý mọi việc trong phủ, còn hỏi cặn kẽ mọi việc trong tịch yến. Sáng sớm hôm nay còn giúp ta đi kiểm tra lại một lần, thật sự là khiến ta thoải mái hơn rất nhiều. Mọi người thấy đấy, tại sao ta lại chỉ có một tên tiểu tử thích gây sự, mà không có lấy một cô nương vừa ý!"
Dứt lời, quay sang nói với đại nha hoàn đang hầu hạ bên cạnh: "Ngươi đến hoa viên nhìn xem, bọn họ đang làm gì, sau đó quay lại nói cho ta."
Nha hoàn nhận lệnh, phúc thân hành lễ đi về phía hoa viên.
An Vương phi cười: "Xem muội kìa, chẳng lẽ muội đã quên dáng vẻ cảm ơn trời đất lúc sinh Triệt Nhi rồi hả? Bây giờ gặp được tiểu cô nương tri kỉ lại thấy không biết đủ rồi. Nha đầu Cửu Nhi kia không có chuyện gì liền chạy đến phủ của muội đầu tiên, không thân thiết với muội mới là lạ đấy!"
"Thế nào, chẳng lẽ tẩu tử ăn giấm chua sao? Mỗi lần Cửu Nhi được thứ tốt đều không quên tặng qua cho quý phủ đúng không? Với tẩu như vậy cũng là thân rồi! Không phải ta nói lời bất kính, nhưng ba huynh đệ Hoàng thượng, Vương gia chỉ có một cô nương con vợ cả, vốn là tôn quý, mà lại khó có được một người thật sự yêu thương cùng tri kỷ như vậy, chỉ là không biết về sau nhà nào mệnh tốt, cưới được Cửu Nhi đây!" Bình Vương phi vừa dứt lời, nhìn Minh phu nhân Tề thị ngồi bên cạnh cười khẽ.
Chúng phu phân vừa nhìn đã hiểu được vài phần. Nghĩ đến chuyện Hoàng thượng yêu thương tiểu khuê nữ, đây là chọn trúng Minh gia, Minh gia là nhà ngoại của Cửu công chúa, vì vậy cũng yêu thương nàng. Hoàng thượng gả công chúa vào đấy tất nhiên sẽ không bị ức hiếp, mà còn càng thêm lớn mạnh. Chỉ là không biết vị công tử nào. Minh gia có năm công tử con vợ cả, còn có hai vị chưa đính hôn. Đầu tiên là Tứ công tử Minh Triệt, năm ngoái vừa mới trúng cử nhân. Thứ hai là Ngũ công tử Minh Hiên.
Có điều, đoán chừng Hoàng thượng hợp ý với Ngũ công tử hơn, thứ nhất là tuổi gần với Cửu công chúa, chỉ hơn Cửu công chúa ba tuổi, từ nhỏ đã cùng đọc sách, có thể nói là thanh mai trúc mã, hai đứa nhỏ vô tư. Thứ hai còn là biểu huynh muội, tình cảm càng thêm thân thiết.
Trước đó Minh gia đã có một vị Hoàng hậu, tương lai vẫn là nhà ngoại của Tân Đế, bây giờ lại có khả năng cưới vào công chúa cùng mẫu thân với Thái tử, mà từ xưa tới nay Minh gia làm việc có chừng mực, cho nên hai triều hưng thịnh hẳn là không có vấn đề gì.
Suy nghĩ cẩn thận, sau khi hiểu rõ lý lẽ này, chúng phu nhân bắt đầu tính toán xem trong nhà mình có nữ nhi nào có thể kết thân với Minh gia không.
Thận Vương phi, thân tẩu tử của Thất công chúa Cẩm Loan cùng ngồi đó, trong lòng nàng ta thầm cảm thấy u ám. Trước khi đến đât, thân muội muội của phu quân nhà mình đặc biệt truyền một câu, muốn hướng mình vào Tứ Công tử Minh gia, muốn nàng ta nghe xem có thể có tin tức gì về hôn nhân của Minh Triệt không.
Nghe những lời này thì xem ra tâm tư của Thất công chúa phải bỏ rồi. Các triều đại cũng không có chuyện hai vị Công chúa cùng gả vào một nhà, dựa theo yêu thương của Hoàng thượng với Cửu Nhi, tất nhiên Minh Hiên sớm được chọn là con rể, nếu không cũng sẽ không để hai người tùy ý ở chung. Bây giờ làm sao có thể để một nữ nhi mà mình không quan tâm làm hỏng nhân duyên của khuê nữ bảo bối. Trong lòng không khỏi cảm thấy chua xót thay Thất công chúa, đều là nữ nhi của Hoàng đế mà thân sơ kém xa.
Tục ngữ có nói: Ngàn xuyên vạn xuyên mã thí bất xuyên(1)
(1)Thiên xuyên vạn xuyên, mã thí bất xuyên: ngàn vạn thứ có thể đâm thủng, chỉ có mông ngựa là không thể đâm thủng được: “Vuốt mông ngựa” ở đây được hiểu là khen, nịnh bợ, ý chỉ rằng ai cũng thích việc mình được khen.
Bên trong phòng khác, cho dù trong lòng các vị phu nhân nghĩ như thế nào, thì ngoài miệng cũng tâng bốc Cửu công chúa được lòng Hoàng thượng lên trên trời đó mà dưới đất không có.
Không bao lâu sau, đại nha hoàn lúc đầu Bình Vương phi sai đi vào trong vườn dò xét tiến tới đáp lời, nói: "Hồi Vương phi nương nương, các cô nương và các công tử trong vườn đang chơi trò đối câu! Nô tỳ nghe thấy rất náo nhiệt, Cửu công chúa và Thế tử gia lấy mèo cùng bò, còn tiếng bò rống làm câu thơ đối ngẫu đầu tiên, vô cùng thú vị. Các cô nương cùng các công tử đối phong hoa tuyết nguyệt, vừa nghe đã cảm thấy đẹp rồi. Sau đó Minh ngũ công tử ra công đối muốn làm khó Cửu công chúa, ai ngờ lại không làm khó được, Cửu công chúa lại lấy vế trên nói về ngắm trăng gì đó làm khó Minh Ngũ công tử. Lúc nô tỳ trở về, Minh ngũ công tử vừa uống rượu phạt vừa cầu cứu Minh tứ công tử!"
Nghe xong đáp án, An vương phi nói trước: "Nhìn nha đầu bên cạnh đệ muội kìa, miệng nhỏ rất biết nói chuyện."
Bình vương phi cười: "Tẩu tử cũng biết, muội là người miệng lưỡi vụng về, nếu bên cạnh không có một hai người biết cách nói chuyện, thì không phải muốn làm việc gì sẽ mệt chết người sao?" Vừa dứt lời liền nâng tay, để đại nha hoàn đứng dậy, rồi lại cười nói: "Vài tên quỷ hẹp hòi, ngay cả Cửu Nhi cũng vậy, Triệt Nhi là đứa trẻ không sợ trời không sợ đất, may mà có Cửu Nhi có thể quản thúc được hắn."
Minh phu nhân Tề thị nói: "Là Thế tử thấu tình đạt lý, chiếu cố tỷ tỷ."
Bình Vương phi nói: "Phu nhân dừng dắt vàng lên mặt hắn, tại sao tên tiểu ma tinh kia không thấu tình đạt lý với ta?" Dừng một chút rồi lại nói: "Mọi người không biết đấy thôi, Cửu Nhi chỉ đông, Triệt Nhi tuyệt đối không dám chỉ tây, còn nghe lời hơn con mèo nhỏ của Cửu Nhi nữa!"
Chúng phu nhân cười rộ lên.
Lúc này ba đứa nhỏ đã tỉnh lại, vốn đang được nhũ mẫu ôm ở bên cạnh mẫu thân chơi đùa quả táo, lúc nghe được Tiểu co cô ở vườn chơi đùa liền ầm ĩ muốn đi.
Thái tử phi, Anh vương phi liền xin phép Bình Vương phi, An Vương phi, dẫn nhi tử đi tìm Lung Nguyệt.
Bình Vương phi nói với các nàng dâu trẻ tuổi: "Các ngươi còn trẻ, cũng đừng ở đây nghe chúng ta tán gẫu, quá không thú vị, ta thay mẹ chồng các ngươi làm chủ, miễn cho các ngươi không cần hầu hạ, các ngươi cũng vào hoa viên thoải mái một chút đi!"
Vì thế, các nàng dâu trẻ tuổi cùng xin lỗi rồi dẫn nhau ra hoa viên.
Lung Nguyệt nhìn thấy biểu tỷ nhà mình đến đây, thầm vui vẻ, vừa rồi bản thân còn phát sầu vì một đứa trẻ chưa lấy chồng như mình làm sao có thể nói việc hôn nhân của Minh Triệt biểu ca với trưởng bối. Thời cổ mà làm như vậy chính là không tốt, yêu cầu với nữ nhi quá mức nghiêm khác, chưa lấy chồng đã đàm luận chuyện hôn nhân, cho dù là bản thân vì người khác thì cũng đều là người không biết tự trọng.
Cho nên lúc này gặp biểu tỷ tự nhiên cũng giống như là thấy cứu tinh, ngầm nháy mắt với biểu tỷ, để nàng ấy chú ý Thất công chúa Cẩm Loan nhiều hơn. Minh Nhàn là người thông minh lanh lợi, chỉ nhìn một lúc đã nhận ra điểm kỳ lạ, sau đó cho Lung Nguyệt một ánh mắt yên tâm, việc này nàng ấy sẽ thương lượng với phụ mẫu, nhanh chóng định hôn nhân cho Minh Triệt.
Minh gia đã sớm tìm cho Minh Triệt một mối hôn sự, đã trải qua ba trong sáu lễ Nạp Thải, Vấn Danh, Nạp Cát, thầm nghĩ chờ qua kỳ thi mùa xuân sẽ lại làm thêm hai lễ Nạp Chinh, Thỉnh Kỳ. Nhưng trước kỳ thi mùa xuân, tằng tổ phụ lại muốn Minh Triệt đợi thêm ba năm nữa. Vì vậy, tháng bảy năm nay cô nương kia mới cập kê, nên chưa muốn vội vàng công bố, bây giờ xem ra sợ là không thể đợi, Minh gia ngàn vạn lần không đồng ý cho Minh Triệt cưới công chúa, chứ đừng nói một người cao ngạo không coi ai ra gì như Cẩm Loan.
Qua thọ yến chưa đến hai ngày, Lý Long Triệt liền theo Thái hậu nương nương đi núi Phổ Đà ngoài kinh thành làm lễ tạ thần. Trước kia Thái hậu làm lễ tạ thần cũng đều có tôn nhi đi theo, hoặc là Thái tử, hoặc là Anh Vương, hoặc là đích trưởng tử của An Vương gia. Thái hậu tuyệt đối không lệnh Thứ tử đi cùng, cũng không phải Thái hậu không coi thứ xuất là tôn nhi, nhưng nếu hàng năm thứ xuất theo tổ mẫu, nhất định sẽ gây rối loạn lẽ thường, làm thứ tử quên đi thân phận của mình.
Lúc này vài tôn nhi con vợ cả đều đã lớn tuổi, đều có chuyện cần phải làm, nhàn rỗi chỉ có một mình Lý Long Triệt.
Lý Long Triệt tất nhiên là không muốn đi, hắn giải thích một tràng dài: "Cả ngày trợn mắt nghe tiếng hòa thượng niệm kinh, nghĩ thôi đã cảm thấy đau đầu muốn chết rồi."
Mặc dù ngoài miệng không đồng ý, nhưng cũng vui tươi hớn hở đi theo Thái hậu rồi.
Vì sao? Đương nhiên là hắn đã đến chỗ phụ vương hắn vòi một con ngựa quý rồi.
Bên cạnh không có Lý Long Triệt ba ngày năm bận gây rắc rối, những ngày bình thản của Lung Nguyệt bắt đầu.
Mà lúc này, Bùi Nguyên Tu ở Bắc Cương đã bắt sống hai cha con Phiên Vương, thủ phạm gây rối loạn ở Bắc Cương, đã trình tấu chương lên, chỉ đợi Thuận Khải Đế hạ chiếu phê chuẩn cho hắn khải hoàn về triều thôi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...