Công Chúa Siêu Quậy Và Ác Ma Học Đường

Mạnh khương vươn vai : -hình như mình ngủ quên thì phải. Tử hàn bĩu môi: -ngủ luôn thì có . Anh trừng mắt : -này cô làm xong chưa dậy hả? Tử hàn nhún vai : - rồi. Mạnh khương chau mày rồi lẩm bẩm : -đúng 250 bài cơ à. Này có thật là cô làm không đấy. -tất nhiên bổn tiểu thư làm rồi . Tử hàn nhăn mặt nghĩ : -phải hông zị trời. Ít nhất kũng phải đúng 1 câu chứ. (đáng thương thay 50 bài tử hàn làm sai toàn bộ, học giỏi thế) . Mạnh khương nghi ngờ nhìn cô. Tử hàn ngáp dài: -về được rồi đấy 9 giờ rồi hazzi bùn ngủ wá đi. Mạnh khương liếc cô một cái rồi bỏ về. Khi anh đả ra khỏi cổng thì tử hàn ôm bụng cười ngặt nghẽo : -ôi đẹp trai wá đi . Mạnh khương cảm thấy lạ là tại sao mọi người cứ nhìn mình chằm chằm như nhìn quái vật người ngoài hành tinh : -ối mẹ ơi chú kia bị gì vậy mẹ . Ghê wá đi. -đi thôi con đừng nói thế . Con thấy chưa chúng ta vẫn thật hạnh phúc vì cơ thể lành lặn bình thường. Tội nghiệp trẻ thế mà bị thần kinh. Mạnh khương chau mày rồi anh vội moi kái gương ra xem thì hỡi ơi: -trời ơi. Cái mặt mình bị gì thế này. Nguyệt tử hànnnn tôi giết cô. ( tử hàn lấy bút lông màu đen vẽ vô số dị vật lên mặt mạnh khương vẽ râu mép nè tô đậm lông mày nè làm mắt gấu trúc nè đánh má hồng nè. Và 4 chữ" tui bị thần kinh" nữa nè). Mạnh khương lúc này chỉ biết trốn xuống đất. Dở chứng nửa là nảy giờ anh đã chạy vòng vòng khắp thành phố.
[img][/img]
Trên sân thượng một đám con gái vây quanh tử hàn: -sao? Mày dám kêu bọn tao ra đây nữa à? Trò chơi tụi tao dành ày hôm wa vẫn chưa đủ sao hả? Ánh mắt tử hàn lạnh hơn bao giờ hết . Cô cười lạnh : -kẻ nào làm tao một tao trả gấp mười. Không gian bị phá vỡ bởi những tiếng la của lũ con gái tan tành tơi tả. Tử hàn phủi tay bỏ đi : -chỉ có con nhỏ đó. Triệu nhã kỳ, cô hãy đợi đó.
Tử hàn định vào lớp thì gặp mạnh khương chắn ngang cửa . Gương mặt ác quỷ ban nãy lặp tức biến thành thiên thần , cô chớp chớp mắt tỏ vẻ ngây thơ vô tội: -làm gì nhìn mình dữ dợ. Luồn sát khí càng lúc càng dày đặc, như sư tử anh hét lên : - rừ rừ nguyệt tử hàn tại sao cô dám. May sao thầy bụng bự đi ngang : - a mạnh khương em đây rồi thầy có chút việc cần sự giúp đỡ của em đây. Mạnh khương đi theo thầy mà vẫn trừng mắt nhìn cô. Tử hàn vẫn lại tiếp tục chăm chú đọc sách như thường lệ (đọc truyện). Tan học cô dạo quanh công viên gần trường , thì phát hiện ra một tên đang đọc sách gần bờ hồ. Mái tóc bạch kim phất phơ theo làn gió. Ôi cái gương mặt heo đó làm sao mà tử hàn quên được. Hóa ra cứ tan học là hắn ta cứ ra đây đọc sách. Tử hàn rón rén tiếng lại
-hừ một mình ra đây đọc có khi để xem tranh ảnh đồi trụy hay ảnh sex chứ gì( đầu óc đen tối) triết vũ lạnh lùng : - thật phiền phức . Đọc sách cũng chằng được yên. Tử hàn bĩu môi : - phát hiện rồi ah!! Cô ngó xem bìa sách hoá ra là tác phẩm văn học. Cô nhún vai : - xì đồ mọt sách. Triết vũ chẳng wan tâm đến sự có mặt của cô. Tữ hàn nghiến răng : -xí đồ chảnh. Cô nhân lúc anh không để ý đá vào lưng triết vũ cho bỏ tức ai ngờ cú đá hơi mạnh và hậu quả là triết vũ mất đà rơi xuống hồ. Tử hàn ôm bụng cười , triết vũ hét lên : -này cô làm gì vậy hả. Cô thong thả bỏ đi thì: -cứu cứu tôi với tôi không biết bơi
Lần này là mỹ nhân cứu anh hùng nhá. Hay thật nhưng sắp ôn thi đại học rồi tạm ngưng đi pà đậu đi rồi viết tiếp .
[img][/img]

tử hàn bĩu môi :
-hừ định lừa bổn tiểu thư chứ gì hahaha trong mắc cười thật đấy.
trong khi tử hàn ôm bụng cười trên bờ thì ở dưới nước triết vũ cũng đang chìm dần (chơi ác thế). Một hồi sau không thấy anh trèo lên thì cô mới giật mình hoảng lên :
-nè lâm triết vũ đừng đùa nhé tôi tôi không giỡn đâu.
không có động tĩnh :
-trời ơi không biết bơi thật hả tôi tưởng anh đùa
tử hản không còn cách nào khác vì xunh quanh không có ai cô bèn nhảy xuống kéo triết vũ lên. hai người ngụp lên ngụp xuống :
-nè anh ăn gì mà nặng thế hả.hự hự
leo lên được bờ cô mới thở phào nhẹ nhõm. bộ đồng phục ướt sũng :
-nè lâm triết vũ anh đừng làm tôi sợ mà anh đừng có chết nha anh mà chết thì tôi còn ai để trả thù nữa nè
- cô phiền quá đi
tử hàn nghiến răng :

-nè nếu không có tôi thì anh chết lâu rồi đó. tôi chính là ân nhân cứu mạng của anh mà dám nói thế hả ?
triết vũ nhún vai :
-ai là người xô tôi xuống.thứ nhất nếu tôi chết thì kẻ kia sẻ bị gọi là có hành vi gây án, theo điều lệ thứ XXX của nhà nước sẽ bị kết án chung thân.
tử hàn nắm chặt tay :
-trời ơi tức quá đi
triết vũ cưởi nhìn cô , người con gái này quả rất đặc biệt. có lúc nhìn tử hàn như thiên thần đôi khi lại nhìn như ác quỷ ,khóc như trẻ con và lại cười ngay sau nước mắt .
-hắt xì hắt xì
triết vũ nhìn bộ đồ ướt của cô rồi nói:

-cảm lạnh rồi ah .hừ mau về nhà thay đồ đi.
tử hàn bỉu môi:
-không cần anh nhắc tôi cũng tự biết
cô lục hết các túi áo nhưng quái là chiếc chìa khóa không cánh mà bay:
-chết chìa khóa xe của mình mất rồi


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui