Công Chúa Siêu Quậy Và Ác Ma Học Đường

Hôm sau đi học mọi thứ lại trở về với quỹ đạo của nó. Tử hàn uể oải vương vai . Tên triết vũ chết tiệt cứ đọc sách. Còn nhã kỳ như con đỉa vây quanh triết vũ. Chợt một sợi dây chuyền từ cặp anh rơi ra. Nhã kỳ nhặt lên : -triết vũ cái này của anh nè. Triết vũ giật mình nhìn sợi dây chuyền : -nhã kỳ mau đưa đây. Tử hàn nhanh như cắt giật lấy : -oa sợi dây chuyền đẹp thật gái tặng hả. Triết vũ trừng mắt nhìn cô : -nguyệt tử hàn mau trả đây. Tử hàn giật mình chưa bao giờ triết vũ tức đến như vậy. Tử hàn bỉu môi quăng sợi dây lên bàn : -xì làm như bổn cô nươn thèm lắm vậy. Trong nó chẳng đẹp tí nào xấu xí. "bốp" một cái tát như trời dáng. Triết vũ lạnh lùng: -đừng tưởng cô là con gái thì tôi không dám đánh. Tử hàn nhíu mày, nhã kỳ nhếch môi. Tử hàn nhìn triết vũ nhún vai bỏ đi: -hừ đánh thì đánh đừng tỏ ra cao thượng. Tưởng là con gái không dám đánh chẳng phải anh đã đánh rồi đó sao. Tử hàn bỏ ra ngoài. Mạnh khương nhìn triết vũ rồi đuổi theo tử hàn.
[img][/img]
Mạnh khương theo tử hàn ra ban công. Tử hàn cười : -cậu nghĩ tôi ra đây để khóc sao. Nguyệt tử hàn tôi không yếu đuối như vậx đâu. Mạnh khương gật đầu : -ùm mà tôi nghĩ cô nên xin lỗi triết vũ đi. Tử hàn bĩu môi : -xin lỗi ư xin lỗi một tên vừa mới tát mình sao. Vì sợi dây chuyền gái tặng sao? Mạnh khương lắc đầu

Mạnh khương nói : -sợi dây chuyền đó là do bà nội cậu ấy tặng trước lúc qua đời. Trước khi ra đi bà đã trao nó cho triết vũ với hi vọng cậu ấy sẽ tặng nó cho người con gái mà cậu ấy yêu. Nên lúc nào triết vũ cũng mang nó theo. Tử hàn bặm môi cô có cảm giác như mình vừa phạm phải một sai lầm rất lớn. Cô gật đầu : -thế ư ? Vậy là tôi đã nói sai rồi. Thôi tới tiết thể dục rồi đó cậu vào trước đi . Mạnh khương gật đầu bỏ vào trong. Tử hàn thở dài : -đành phải xin lỗi tên đầu heo đóthôi .
Tử hàn bước vào lớp là lúc tiết thể dục sắp kết thúc. Cô bước vào chỗ ngồi . Chợt thấy trong học bàn của mình có thứ gì đó. Khi cô lấy ra thì phát hiện đó là sợi dây chuyền của triết vũ nhưng đã đứt thành nhiều đoạn tử hàn nhíu mày : -chuyện gì thế này tại sao nó lại.... Khi chưa kịp định thần lại thì tiết học thể dục đã hết các học sinh trở về lớp học. Triết vũ bước vào thấy cô và cả sợi dây chuyền đã đứt thành nhiều đoạn trên tay cô. Triết vũ tím mặt : -nguyệt tử hàn cô.... Tử hàn lắp bắp : -tôi...tôi.. Nhã kỳ nhếch miệng

Triết vũ lạnh hơn bao giờ hết : -nguyệt tử hàn cô là đồ đê tiện bỉ ổi chẳng lẽ bây giờ cô định nói là không làm khi nó đang trên tay cô sao. Cô không thích nó đó là việc của cô nhưng cô không có quyền làm thế hãy cút đi đi . Tôi không muốn thấx mặt cô nửa. Tử hàn nhìn anh : -tôi thật không có thật mà. "bốp " triết vũ lạnh lùng : - đừng để tôi thấy cô nữa. Tử hàn ôm má , lại một cái tát. "bốp" tử hàn tặng lại cho triết vũ một cái tát : -được lắm cậu nghỉ cậu là ai mà dám đánh tôi hả . Được tôi làm đấy tôi làm đấy thì sao nào. Tử hàn bỏ chạy nhanh để không ai biết là cô đang khóc


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui