Công Chúa Quỷ Dữ, Liệu Tôi Có Thể Yêu Em ?

"Công chúa thế nào rồi !?"
Một người đàn ông tóc bạc bất ngờ đạp cửa, vội vã chạy vào căn phòng nồng mùi thuốc dược xen lẫn huyết diễm nồng tanh. Trán ông ta xuất hiện một tầng mồ hôi, đôi mắt đỏ rực co rút khi thấy thân thể đẫm máu Bloodmix đang nằm bất động trên bàn giải phẫu, giữa ngực còn lộ ra một vết đâm rất lớn có thể nhìn thấy cả các cơ quan khác bên trong.
Huyết Xích Tử tức giận nắm lấy cổ áo của một người đang phẫu thuật cho nó, miệng ông gằn rít quát tháo tạo ra một áp lực khủng khiếp khiến cho hắn ta không tài nào trả lời được, cơ thể bị nhấc bổng khỏi mặt đất không ngừng run cầm cầm khi đối diện với Bá tước Ma Cà Rồng.
"CON BÉ BỊ AI LÀM CHO NÔNG NỖI NÀY !!!!!????"
"Bá tước...tôi...không biết....tôi không tham gia trận chiến...." - Người đàn ông sợ hãi thành thật trả lời, bàn tay bóp chặt cổ áo hắn ta cũng khiến cho cổ của hắn khó khăn hô hấp, lời nói đứt quãng không rõ ràng.
Huyết Xích Tử thực sự vô cùng phẫn nộ, ông bị nỗi lo lắng cùng hoang mang trong lòng làm cho phát hỏa. Các khớp ngón tay cứng ngắc nổi đầy gân xanh từng chút đâm xuyên qua da thịt người đàn ông đang hấp hối, mặc dù rất đau nhưng hắn ta vẫn không tài nào kêu ra tiếng.
Trước khi mạng sống của người đàn ông bị cướp đoạt, Ái Thượng Phong đã kịp thời chạy vào phòng ngăn cả bá tước. Ông giữ chặt cánh tay Huyết Xích Tử, môi thì thầm lời nói gì đó khiến cho cơn tức giận nhất thời giảm sút rồi nhanh chóng biến mất. Bây giờ, gương mặt cuồng nộ tàn bạo không còn hiện lên trên gương mặt của ông nữa, mà thay vào đó, là một biểu cảm lạnh lẽo chết chóc bao phủ toàn bộ ngũ quan trắng bệch của ông. Con ngươi đỏ rực lóe lên một tia hàn quang kinh dị.
"Tới Trần Gia !"

*************************
Không biết cớ sao, Sum tự nhiên cảm thấy bất an vô cùng.
Mặc dù trận chiến đã chấm dứt nhưng mọi chuyện dường như vẫn chưa kết thúc. Hắn cảm giác được cơn nguy hiểm vô hình nào đó sắp ập đến, chúng đang cận kề mỗi lúc một gần và sẽ đổ ập lên Trần gia bất cứ lúc nào, hình thành nên một cỗ nghẹt thở siết chặt cổ họng hắn.
"Sum ! Con tắm xong chưa !?"
Tiếng Hoàng Dung vang lên nhất thời cắt đứt dòng suy nghĩ rối rắm trong đầu hắn. Sum giật mình, mở mắt dáo dác, lúc này, hắn mới phát hiện mình ngâm nước hơi lâu, cơ thể bất động trong bồn cũng có chút tê nhức, gió lạnh hiu hiu thổi từ cửa sổ rộng kích thích từng đợt da gà nổi lên khiến hắn vội vàng khoác lấy áo choàng bông, che đi cơ thể rắn chắc đầy sẹo của mình. Đó là những dấu ấn mà nó đã tặng cho hắn, không biết vết thương giữa ngực nó như thế nào rồi.
Sum đi đến trước gương, cầm máy sấy hong khô đầu mình. Những giọt nước còn đọng trên sợi tóc dần dần bị luồng khí nóng của máy sấy làm cho tan biến, tựa như tình yêu bị sự thật tàn khốc làm cho đổ vỡ.
Khoảng cách giữa nó với hắn mỗi lúc càng xa, xa tới mức dường như là vô tận. Nếu như hắn là một con mãnh hổ thì nó lại là cánh chim phượng hoàng cao quý . Sự chênh lệnh tuyệt đối này, hắn vĩnh viễn không bao giờ có thể với tới. Chẳng lẽ , bao nhiêu cảm xúc ngày đêm đong đầy phải chấm dứt ngay tại đây sao !?
"Bloodmix...!"
Sum đau khổ , buông thõng cái máy sấy. Môi mấp máy gọi tên người ở phương trời xa xa xôi. Con ngươi lấp lánh, đẹp như hòn ngọc biển cả nhuốm đầy một màu ảm đạm. Hắn ngẩng đầu, cầm cây lược định chải lại mái tóc. Nhưng không ngờ, phía sau bóng hình hắn đang phản chiếu trong gương, xuất hiện một cái bóng đen toàn thân đến đáng sợ của người phụ nữ . Cô ta trợn con mắt đỏ ngầu ngập tràn sát khí, tay lăm le giơ mũi dao sắc bén nhắm trúng đầu hắn.
Ngay lập tức, theo phản xạ không điều kiện, Sum nhanh chóng né lưỡi hái tử thần sượt ngang đầu. Một tiếng gió rít gào vang mạnh, xuyên thủng qua chiếc gương.
Âm thanh đồ vật bị bể kêu vô cùng chói tai, từng mảnh từng mảnh thi nhau rơi xuống, lấp đầy nguyên cả cái bồn rửa. Sum hoàng hồn, kinh ngạc trợn mắt, cơ thể cấp tấp chuyển sang tư thế phòng thủ. Nhưng đúng lúc khi hắn quay lại, cái bóng đó đã biến mất từ khi nào. Còn con dao suýt chút nữa lấy mạng hắn, vẫn khư khư đứng yên giữa không trung.
"Sum ! Sao vậy con !? Mẹ nghe tiếng gì đổ vỡ bên trong !?"

Cánh cửa phòng tắm phát ra tiếng gõ thùm thụp, giọng nói của Hoàng Dung hiện giờ vang rất rõ bên tai Sum. Hắn giật bắn, chưa kịp định thần thì mũi dao cắm trên chiếc gương đó bất ngờ tự rút ra. Một lần nữa bổ nhào về phía hắn với tốc độ gió lốc kinh hoàng.
"Không !!!!" - Sum trợn mắt, quay người hét lên. Hắn nghiêng người dùng toàn lực của thân thể đạp đổ cánh cửa, định đỡ lấy mẹ hắn. Tuy nhiên, khi hai cánh cửa mở toang, hắn chỉ thấy một khoảng không trống rỗng trước mắt. Bên tai vụt lên âm thanh gió rít của mũi dao, lả tả mấy sợi tóc rơi xuống.
Ha ha....
Tiếng cười rợn người tựa nốt nhạc ma quỷ bao trùm lấy hắn. Trong bóng tối âm u lạnh lẽo đó, thò ra một cái đầu người với mái tóc dài đen lướt thướt quấn chặt quanh người Sum. Chúng khóa chặt mọi cử động của hắn, kéo hắn treo lơ lững trên chiếc đèn chùm giữa trần nhà.
Tách !
Đèn ở bốn phía bỗng nhiên phát sáng, soi rõ cái bóng hình vừa đâm lén hắn hiện giờ đang nhởn nhơ ngồi trên giường.
Rưsila chống cằm khúch khích mỉm cười, con ngươi đen đặc không sự sống thích thú xem tư thế bị trói kiểu chúa Giê Su của hắn, tâm trạng không khỏi nổi lên trận thỏa mãn.
"Trần Hoàng Hải ! Ngươi thực sự rất đáng chết !"
****************************************************************

Chương kế tiếp : Sóng Gió Ập Tới (2)
Trích 1 đoạn :
"Không ngờ có ngày gặp lại ! Trần phu nhân ! Chẳng phải tôi đã cảnh cáo con trai bà tuyệt đối không được đến gần con gái tôi sao !? Đừng nghĩ con gái tôi có ơn với bà thì muốn làm gì thì làm !!!!" - Huyết Xích Tử nhăn mày hung tợn, không coi ai ra gì liền phẫn nộ quát tháo . Đôi mắt tím biếc tràn đầy sát khí lườm rít hắn, hận không thể giết ngay tại đây.
Hắn kinh ngạc, thất thần nhìn mẹ. Không nghĩ trong quá khứ của bà lại có nhiều câu chuyện bí mật đến như vậy, nhưng mà người đàn ông này hắn chưa gặp bao giờ, làm sao có thể nhớ được ông ta đã cảnh cáo lúc nào cơ chứ.
"Huyết Xích Tử ! Chuyện cô bé có ơn với tôi hay không là chuyện khác ! Chuyện ông đến đây định giết con trai tôi mới là vấn đề ! Tương lai là điều mà con người lẫn sinh vật đều không thể biết trước, huống hồ lúc đó cô bé lại đeo mặt nạ! Làm sao tôi có thể nhận ra con gái ông của hiện tại cơ chứ !?"
Mời mí bác đón xem.......


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui