Công Chúa Lạnh Lùng

- Anh mới nói gì? Tôi nghe ko rõ_ nó hạ giọng xuống âm độ, gầm gừ hỏi tên đó.
Tên đó rùng mình ớn lạnh, nhưng lời đã nói ko thể rút lại, tên kia đành cố ra oai nói tiếp:
- Ta nói cô là gái làm tiền! Thì có sao ko? Ra đây ta cho cô tiền để cô cùng ta một đêm nhá!
- NGƯƠI-VỪA-NÓI-GÌ?_ nó nổi điên lên_ ngươi chán sống rồi hay sao mà dám nói vậy hả?
- Hahahaha! Xem cô làm gì được...
Tên đó chưa kịp dứt lời đã bị cú đá xoay 180 độ của nó văng xa đến 2 m, máu từ tên đó bắt đầu úa ra.
- Tụi bay, dần mặt nó cho tao!_ tên đó hét lên, chỉ tay vào nó, lập tức gần trăm tên đàn em của bọn nó xông lên.

"Khá đông. Khoảng 100 người. Làm sao đánh hết nhanh gọn được nhỉ?
"
Nó chuẩn bị ứng chiến thì từ bên trong có tiếng hét:
- TẤT CẢ DỪNG LẠI!!!
Nó và bọn đàn em của tên đó đồng loạt quay ngoắt người về phía tiếng kêu. Ra là hai nó. Nó hơi khó chịu lên tiếng:

- Hai à, để em giải quyết mấy tên chết tiệt này rồi nói được ko!
- Ko! Bé Băng mà sứt sát gì làm sao hai nói được với papa đây!
- Anh cô nói đúng đấy! Để tôi giải quyết cho_ hắn từ trong bước ra, chặn luôn lời sắp thốt ra từ miệng của nó.
- Hai người!_ nó tức run lên_ hai người phải để tôi giải quyết mấy tên chó chết dám xúc phạm tôi chứ!
- Tôi biết! Cô là bang chủ Angle nên ko thể xúc phạm tới. Nhưng đây là địa bàn của tôi làm ơn để tôi xử lý được ko?_ hắn nhăn mặt khó chịu.
- Đúng đó Bé Băng! Để Minh Tuấn giải quyết vụ này cho! Em nguôi giận về chỗ uống rượu đi!
Thấy anh hai và hắn nói vậy cũng đành nhịn cho qua:
- Thôi được rồi! Anh giải quyết vụ này đi! Tên đáng ghét, anh nhớ mang đồ chơi về cho tôi nhá!
Hắn lắc đầu cười khổ. Đúng là...
Nó về chỗ ngồi, mắt nhắm hờ, gác chân lên, lưng dựa vào ghế, tay lắc lắc ly rượu thong thả hỏi:
- Ana, vụ ngăn cản này phải bà đầu têu ko?
Ana giật mình rồi thản nhiên nói:
- Đúng. Vấn đề gì sao hả?
- Ko. Thắc mắc thôi_ nó nhấp ngụm rượu,
"nhẹ nhàng
" nói.
- Ko ngăn bà bây giờ thì đến tôi bà cũng hạ sát tôi chứ chả chơi_ Ana hơi rùng mình nhưng vẫn giữ được thái độ bình thường.
.
Im lặng.
.
Ana quay sang định hỏi sao ko trả lời thì bắt gặp nó đang nghiêng đầu qua chỗ hắn quan sát. Ana khẽ lắc đầu.
Tại chỗ của hắn.

- Mày là ai?_ tên đó hỏi, đứng dậy lau máu trên mép.
- Ta là ai ko quan trọng_ hắn nhếch mép, giọng lạnh lùng_ kém cỏi như mày mà cũng đòi xỉ nhục bang Devil ư? Lấy gan đâu ra vậy?
- Tao sợ gì mà ko xỉ nhục được? Phải chăng mày là con chó của Devil?
- Hừm. Vậy thì thử đi. Xem con chó của Devil như thế nào?
- Được thôi!
Vậy là hắn và tên đó lao vào đấu nhau. Hắn chỉ né đòn của tên đó, mặc cho tên đó đánh hăng như thế nào. Sau khoảng 10
, thấy tên đó có vẻ thấm mệt, hắn nhếch miệng nói:
- Game over!
Nói rồi hắn dùng ba chiêu rất nhanh đánh gục tên đó. Tên đó ngã phịch xuống hộc máu chết. Bọn đàn em của tên đó thấy vậy chạy mất dép. Hắn phẩy tay ý bảo dọn dẹp chỗ này rồi trở về chỗ ngồi.
- Woa, ngoạn mục quá!_ Ana sung sướng vỗ tay ầm ầm.
- Có gì đâu cơ chứ? Bình thường mà!_ Ken ngồi bên cạnh tức giận (ghen hả cha).
- Anh thì hiểu gì chứ? Hay mà!_ Ana cười tươi mặc cho người nào đó mặt đen như than, sau đó đột nhiên búng tay nói_ À mà kiểu đánh này khá giống ai nhỉ?
- Giống tui_ nó để lại dáng vẻ như cũ, nhấp ngụm rượu trả lời_ mèo vờn chuột!
- Ờ đúng rồi!_ Ana gật gù.
- Thôi tôi đi về đây. Mai đi học nên ngủ sớm đi. Nghỉ cả tuần nay rồi.

- Hai đưa em về!_ anh Quân đi theo nó_ về nhà mình!
- Em chưa muốn về đó!_ nó nhàn nhạt trả lời.
- Đó là nhà của gia đình ta mà! Sao em lại ko về?
- Hai, đừng bắt ép em mà! Ở đó em chơi với nhóc Lâm chứ!
- Về đi! Ko hai giận mai phá hết bar đó!
Nó nản. Phá được sao? Nhưng nó cũng đành nói:
- Thôi được rồi! Em về là được chứ gì!_ nó thở dài lẩm bẩm_ Mất tự do khi ở bên ông anh này lắm à!
- Bé Băng ngoan đó! Mọi người hôm nay qua nhà anh ngủ đi. Mai cùng đi học.
- 0k anh! Anh em về thôi! Let
s go!
Nói rồi tất cả trở về nhà nó hồi xưa. Ai cũng chuẩn bị tinh thần ột ngày sẽ đến...
~end chap 15~ 0


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận