Chap 29 :
Mọi thứ cứ trôi đi đơn điệu theo vòng tròn của cuộc sống . Nó vừa về đến nhà thì hai lại đi , hầu như mấy hôm nay anh chẳng rảnh ngày nào . Cũng chẳng hỏi thăm hay quan tâm đến nó nhiều . Đã vậy nhìn anh hốc hác nhiều đi vì thức khuya giúp nó làm việc thật khiến nó có lỗi vô cùng . Tắm rửa , ăn tối xong nó lại lao vào công việc may vá . Nó muốn khi mình đi sẽ tặng hắn một thứ gì đó thật ý nghĩa chẳng hạn như một bộ lễ phục cô dâu chú rể thì sao . Công đoạn cuối cùng là kết những hạt đá quý lên chiếc váy cưới nữa là xong . Bộ váy này đã chiếm thời gian của nó hầu như là mỗi tối . Nó muốn mình sẽ có một lễ cưới thật đẹp như ước mơ chỉ là mơ ước . Mệt mỏi nó thiếp đi từ lúc nào trên bàn may . Chiếc áo cuối cùng cũng kết xong . Đặt nó vào chiếc hộp thứ 5 trong tổng số 6 hộp còn lại . Chiếc hộp thứ 7 được nó gởi cho hắn từ sáng nhưng không biết hắn có đụng tới không nhỉ ?
*Ngày thứ hai
Vẫn như ngày hôm qua , trên tay là bó hoa hồng trắng , tay kia là hộp quà màu xanh da trời . Nó đi từ từ ra ngoài , vẫn phong thái ung dung bất cần đời . Cái dáng vẻ ấy hình như đã ăn sâu vào trái tim nó mất rồi . Tim chợt nhói lên vì đau . Nhưng rồi cũng biến mất khi hắn nhìn nó . Đưa hộp quà cho hắn cùng bó hoa . Hôm qua nó tặng hắn bó hồng đỏ.
Miệng cười cười nhìn hắn , đâu đó vài nét cười xuất hiện trên nét mặt của trẻ con . Miệng nó chúm chím như một búp hồng vừa hé nở với màu đỏ thắm nhưng không quá đậm . Vẫn là câu nói ấy .
- Tặng anh
Hắn không nói gì chỉ im lặng nhìn mấy món quà nó chuẩn bị . Mở cửa cho nó vào , chiếc xe từ từ lăn bánh rời khỏi nhà nó . Tai vẫn nghe những bản nhạc violin buồn nhưng tâm trạng nó lại rất thoải mái . Quay qua nhìn hắn , hôm nay hắn mặc áo sơ mi xanh với quần jean mài rách trong thật bụi nhưng vẫn rất đẹp trai . Nó còn bụi hơn hắn khi chọn cho mình một chiếc quần bò dài , áo cánh dơi với hình cái đầu lâu to bự in trên áo . Chiếc nón kết màu đen cũng được nó tận dụng đội lên . Mang theo đôi dép lê kéo đi lẹp xẹp , vừa đi vừa lết cứ như kiễu ăn mài kéo dép ấy nhỉ . Nhưng lại lạ , nó vừa ngồi xe , tay vừa đung đưa theo điệu nhạc . Hắn nhìn nó khẹ mĩm cười , nụ cười dành cho nó từ khi Nhã Quyên xuất hiện .
Hắn không biết tại sao nó lại thay đổi , nhưng có lẽ như thế này sẽ tốt hơn . Tốt cho nó , cho hắn và cho tất cả mọi người . Nhưng sao khi nghĩ về điều kiện một tuần , một tuần kết thúc tất cả hắn lại thấy đau . Đau lắm như trái tim bị ai đó bốp nghẹn , đau hơn cả khi Nhã Quyên mất cách đây năm năm vậy đó......... .Không khí trong xe bỗng chốc lại trở nên ngột ngạt , nó chìm đắm trong những suy nghĩ , những bản nhạc riêng của mình . Hắn cũng chìm trong những suy nghĩ riêng về cuộc sống này , về Nhã Quyên và đặc biệt là về nó ..
- Đến trung tâm mua sắm nhé . - Nó phá tan không khí im lặng trong xe khi hắn cứ im lặng , . Hắn không nói gì chỉ cười cười rồi làm theo ý nó .
Chạy một đoạn khá xa , hắn mới dừng xe lại . Chiếc xe đỗ trịch vào bãi đổ của khu mua sắm . Mọi người ra vào tấp nập , nghe nói hôm nay hình như là có trò chơi gì đó rất hay , nó mới vừa đọc thông tin trên mạng từ sáng . Cầm tay hắn lôi vào trong như mẹ dắt trẽ vậy á . Mọi người ai cũng nhìn nó với hắn , không chỉ có nhan sắc nghiêng nước nghiên thành mà còn mang đậm phong thái của những người cao sang . Chỉ cần nhìn đồ họ mặc trên người thôi . Tuy đơn giản nhưng số tiền thì không phải ích ỏi gì . Đúng là giàu có khác . Lựa quá trời đồ nhưng chẳng bộ nào vừa ý , đến chỗ bán hàng trang sức , nó chợt nhớ là nên mua vài sợi dây chuyền để phù hợp với bô váy cưới hơn . Những mẫu hàng mới nhất được đưa ra cho nó và hắn xem . Hắn không có hứng thú với mấy thứ này nhưng nhìn cách lựa chọn đồ của nó . Đôi môi lâu lâu lại mím lại , lúc lại phồng lên trong thật đáng yêu . Hắn cũng bắt đầu nhìn vào những món trang sức bày ra nhưng chẳng thấy cái nào đẹp mặc dù là những mặc hàng mới nhất . Mẫu cuối cùng cũng được bày ra cho bọn nó xem . Đây là sợi dây chuyền đặc biệt vừa làm cách đây hai ngày , viên đá vừa mới được khai quật ở châu Phi vừa chuyển về nước cách đây hai tháng . Nó và hắn vừa nhìn vào đã ưng ý ngay . Chẳng cần hỏi giá cả nó đã bảo gói ngay . Rồi cầm cái thẻ quẹt một cái . Người bán háng nhìn hắn hoài nghi khi bạn gái mua đồ mà chỉ đứng đó nhìn đúng là trai thời nay là thế .Cô mạo muội nhìn nó hỏi
- Hai người là vợ chồng à , nhìn thật đẹp đôi .
- Vợ chồng , đẹp đôi lắm hả chị .
Cô bán hàng gật đầu lia lịa làm nó phì cười . trả lời cô - Không phải đâu , Muốn lắm chứ nhưng mà người ta hông chịu .- Nói xong nó chạy biến luôn làm hắn đuổi theo muốn hụt hơi .
Dừng lại nơi tập trung đông người , hình như họ đang chơi gì đó . Giải mật mã thì phải .Hắn vừa chạy tới kịp , thì bị nó kéo đi vào đám đông . Mọi người cũng tránh qua một bên nhường đường ., Cặp đôi vừa rồi cũng bó tay với cái két này rồi , Nó nhìn hắn , hắn nhìn nó . Nó lại nhìn anh MC đang nói , hỏi nhỏ
- Quà là gì vậy ?
- Một cặp nhẫn của nhà thiết kế M rất nổi tiếng . - anh tự hào nói
- Tụi em tham gia được không ?
- Được , nhưng nó rất khó đó . Rất nhiều người ở đây không giải được .
- Umh - nó chỉ Ưmh một tiếng rồi kéo hắn lên chổ cái két được đặt , giọng thách thức hắn - Anh mở được nó không ?! Nếu không thì tôi mở
Hắn bị nó kích thế liến cải lại - Tôi thua cô chắc .
- Tôi đâu có biết , có mở hay không - nó nói rồi cười cười , làm trái tim của mấy người con trai phía dưới như bị cướp mất . Hắn tức tối nhìn nó trả lời cái chắc nịch - Mở thì mở .
cái két gồm tám chữ số . nhưng lại biến hóa khôn lường .15
trôi qua hắn vẩn chưa mở được . Nào là số 456879 , rồi lại 789564 ... . Nhưng không tài nào mở ra . Thấy vậy nó liền buôn câu chăm chọc nhằm làm hắn điên lên . trông hắn điên thật thích .- IQ anh không cao như tui tưởng rồi .
Vừa bị nó kích , vừa bị chọc tức điên hắn lên tiếng thách thức nó mở - Có ngon thì cô mở đi
Nó chỉ cười nhìn hắn , giọng dịu dàng cuốn hút lấy người đối diện là hắn - Mở thì mở .
Nhìn hàng chữ số dài nó cũng không chắc mình có mở được không chỉ tại thích chọc hắn mà thôi. Đưa tay lên cái két nó bấm một hàng sáu số 123456 . Đột nhiên cái két kêu cái
" cạch
" rồi mở ra . Mọi người ai cũng nhìn nó như sinh vật lạ , hắn cũng vậy , mà ngay cả nó , nó còn không tin là mật mã đơn giản đến thế . Nhận lấy cặp nhẫn trong tay nó hí hửng đi lại kia chụp hình lưu niệm với công ty , hắn cũng đi theo sau nó . Mỗi người một chiếc nhẫn đeo vào tay mình .
Hai viên đá loé sáng lên dưới ánh đén máy ảnh như gắn kết hai con người lại với nhau trong 4 ngày còn lại . .
Ngày thứ hai trôi qua thật nhanh , nó cầm trên tay mấy tấm hình mà mặt hớn hở , hình này nó sẽ làm kỉ niệm . Kỉ niêm một tuần hắn đi chơi cùng quỷ . Đưa nó về nhà xong , hắn lại lái xe về nhà mình . Cầm hộp quà nó tặng cùng bó hoa , bỏ đại trên bàn làm việc chẳng hề nhìn tới . Lại thật tiếc cho họ khi bỏ qua một tia tò mò kia . Hắn vừa tắm xong thì Bảo bước vào , có lẽ cậu đã ngui giận hơn . Vẫn câu hỏi hôm qua cậu hỏi hắn
- Thiếu gia chuyện của cậu với Nguyệt Anh thế nào rồi .
- Hết một tuần chấm dứt . - Hắn vừa nói xong cũng là lúc chiếc nhẫn ấy lóe lên thứ ánh sáng đau đớn
- Cậu thật ngốc , tôi nghĩ cậu đã thông cậu nói hôm qua của tôi nhưng nếu cậu chưa thông thì tôi tặng cậu thêm một câu nữa này
" Đừng khiến người yêu cậu đau đớn mà chọn người không yêu mình để rồi người đau lại là chính mình
"
Nói xong cậu đi ra ngoài . Hắn ngồi thừ ra đó , đôi mắt nhìn vào một khoảng không tâm tối . Thật ra hắn cũng đang rất phân vân . Hắn không biết thật ra giữa nó và Quyên ai mới quan trọng với hắn .
Ngoài trời gió rất nhiều , gió xào xạt cuốn lá trên cành bay đi , nhưng cây và lá vẫn luôn yêu gió nên không hề oán trách .
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...