Công Chúa Băng Giá, Anh Sẽ Là Người Sưởi Ấm Trái Tim Em
Buổi mọi người cùng nhau lấy ghế ra hiên ngòi tán gẫu, ở quê không khí mát mẻ thanh tịn, nời đây mang cho ta cảm giác yên bình, trời cao vút trăng sáng sao thì chi chít nhau để chiếu sáng, thơ mộng thơ mông!
Sau 1 lúc ngòi 8 trời trăng gió mây, ngòi một chỗ không yên nên KN rủ ĐL đánh lẻ… Có mấy đứa con nít rủ nhau chơi ú tim, trốn tìm, rồng rắn lên mây,... đứa nào đứa nấy nô đuadf mồ hoi mồ kê nhễ nhại mà miệng vẫn cứ cười haha… KN dẫn ĐL lên đê, vài cạp tình nhân ngồi ôm nhau thắm thiết (=.=’)
2 người cùng ngồi lên đám cỏ xanh mướt KN bức một lá cây cọ bện thành một chiếc nhẫn, cô mỉm cười đưa cho ĐL
-Cho anh nè!
-Đeo cho anh đi- ĐL chìa tay
-Anh thấy ở đây ntn?
-Nơi đây rất bình yên, con người cũng chất phát, ở đây anh quên hết bề bộn công việc, cảm giác rất tịnh tâm
-Ừ! Hjhj… Quê anh ở đâu?
-Anh… không có quê, chính xác là không biết quê hương mình ở đâu!- Giọng anh thoáng chút buồn
-Tại sao?- KN lo lắng hỏi
-Anh.. anh không biết!- ĐL ấp úng
-Anh ơi! Sao băng kìa mau ước đi! –KN kéo tay áo anh, nhắm mắt cầu nguyện.
-À ừ. - ĐL cũng làm theo, 1 lát – Em ước j zậy?
-Hêhê anh bik làm j? –vểnh mặt
-Hay ha, dám giấu anh hả? – ĐL giơ tay ra…
KN đã chạy té khói, ĐL đuổi theo, 2 người rượt nhau trên đê khiến ai cũng nhìn họ cũng cười khổ. Hjhj( mình cũng cười nề)
-Nè đúng lại đó cho anh! – ĐL nói với theo
-Lêu lêu, bắt đi bắt đi - KN lè lưỡi
-Được rồi em đợi đó, chạy nhanh gớm nhỉ?! – ĐL hảy mũi
KN chạy xa một đoạn, quay lại chẳng thấy ĐL đâu, vội hớt hả gọi anh:
-Nè ĐL, anh chết ở xó xỉnh nào ròi hả?
-Anh mà không ra là em nhổ trọc đầu anh luôn đó! – Độc thoại
ĐL từ bụi cây rón rén đi ra, “hù” 1 cái, KN giật mình ngã ra đằng sau, ĐL vội kéo lại ( tình củm lãn mợn ghê chưa) và 4 con mắt nhìn nhau, KN & ĐL đỏ mặt một hồi, rồi cô đứng dậy giở giọng trách móc:
- Nè anh đi đâu z, hù em hết cả hồn tí nhữa là ngã lăn quay xuống r` đó thấy chưa?
Nói xong KN xách tai ĐL kéo đi, anh là oai oái, tay bán vào tay cô nài:
-Thui anh xin lõi mà, tha cho anh đi, mai mốt anh không zậy nữa đâu, tha cho anh đi, ái đau… đau
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...