[Conan Đồng Nhân] Tranh Đoạt

“Đáng giận!” Không ngoài dự liệu, Shinichi rất nhanh thua trận đầu tiên: “Kuroba, tiếp đi!”

Kuroba vẫn chỉ là cầm máy trò chơi, bất động.

“Honey, hình như em còn có chuyện chưa có làm xong nhỉ!” Kuroba “hảo tâm” nhắc nhở cậu.

“Thật sự phải cởi sao?” Shinichi muốn giãy giụa một lần cuối, nhưng vô ích, đành phải cởi áo ngoài ra dưới ánh nhìn chăm chú của hai người.

“Như vậy, hiện tại đến phiên tớ.” Heiji lời còn chưa dứt, đã nhẹ nhàng ấn xuống một nụ hôn ở trên trán của Shinichi.

Kuroba ghen tị nhìn chằm chằm Heiji, sớm biết thế hắn cũng muốn hôn!

Bây giờ vốn là chính giữa hè, mọi người đều không mặc nhiều quần áo, đến khi trận thứ ba kết thúc, trên thân Shinichi liền chỉ còn độc một chiếc quần lót.

“Honey, em xác định còn muốn tiếp tục?” Kuroba lạt mềm buộc chặt hỏi.

“Tôi nhất định phải cho hai người các cậu thoát sạch sẽ!” Shinichi cắn răng nói.


“Nhưng là em chỉ còn mỗi một thứ để cởi nữa thôi!” Kuroba cố gắng xem nhẹ xúc động muốn phun máu mũi của mình, nếu Shinichi thực sự cởi hết, chính hắn cũng không biết liệu có thể nhịn mà không lập tức đè cậu ra hay không.

“Cậu rốt cuộc muốn tiếp tục hay không!” Shinichi không còn chút bình tĩnh, rống hắn.

Heiji ở một bên không nói lời nào. Trên thực tế, hắn đã là kiếm chác được không ít, từ cái trán rồi mi mắt, cho đến khóe miệng, trước kia bản thân hắn tưởng cũng không dám tưởng có thể hôn Shinichi như vậy, huống chi còn có thể nhìn đến ‘***y’ Shinichi như thế [?] từng lớp từng lớp rút đi quần áo.

Mười lăm phút sau, Shinichi nhịn không được nhíu mày, tại trước mặt hai người này thoát đến chỉ còn quần lót, đã là cực hạn của cậu, nếu bắt cậu thật sự cởi sạch — còn không bằng giết cậu đi!

Đang tự hỏi nên thuyết phục Kuroba như thế nào để có thể buông tha cậu, Kuroba đã chống hai tay trên sàn, thân mình khuynh về phía trước mặt Shinichi, chóp mũi cọ vào chóp mũi nói với cậu:“Honey, ta biết em đang suy nghĩ cái gì, bất quá quên đi, lần này bỏ qua cho em, nhưng là dù sao em cũng phải cho ta chút bồi thường đi!”

“Vậy cậu muốn cái gì?” Chỉ cần không bắt cậu cởi hết, Shinichi đã muốn thở phảo nhẹ nhõm rồi.

“Này……” Lời đang nói đã biến mất giữa đôi môi của hai người.

Thật là ngọt y như trong tưởng tượng của hắn! Kuroba không khỏi làm nụ hôn này thêm sâu sắc, tay phải nhẹ nhàng nắm cằm Shinichi, bức cậu hé miệng, vội vàng đem đầu lưỡi đưa vào bên trong, tìm được cậu, sau đó liền không buông ra, cùng cậu dây dưa, hung hăng, dùng sức, giống như muốn đem tất cả tình cảm đã kìm nén lâu ngày của mình toàn bộ bộc phát ra.

Mạnh, Kuroba đẩy ra cậu: “Hôm nay cứ như vậy đi, ta đi tắm rửa trước !” Nói xong, liền chạy trối chết ra khỏi phòng khách.

Shinichi hoàn toàn ngây dại, cậu chưa từng cùng người khác hôn môi kịch liệt như vậy! Hắn, hắn như thế nào có thể hôn cậu như thế?!!

Heiji đứng lên, nhu nhu tóc Shinichi: “Muốn ăn kem không?”

Không đợi Shinichi hồi đáp, Heiji đến phòng bếp lấy một hộp kem, đồng thời lấy cho chính mình một lon nước có ga, sau đó ngồi trở lại sô pha, một bên cầm lấy điều khiển chuyển kênh TV, một bên dùng hộp kem áp lên mặt Shinichi.

“A!” Shinichi rốt cục tỉnh táo lại, một tầng đỏ ửng nhanh chóng hiện lên hai má, tiếp nhận kem, chỉ vào phương hướng Kuroba vừa biến mất: “Heiji, hắn…… Hắn…… như thế nào……”

Heiji vẫn cầm điều khiển TV: “Hắn làm sao?”

“Không có gì!” Điều này bảo cậu biết nói ra miệng như thế nào đây!


Đêm đã khuya, tất cả mọi người đều chuẩn bị tự trở về phòng nghỉ ngơi.

Ở cửa phòng Shinichi, Heiji định trụ lấy cậu, hai tay vây quanh hai bên hông cậu, đưa cậu vòng nhập vào không gian nhỏ hẹp: “Shinichi, cậu còn thiếu tớ một lần, đã quên rồi sao?”

“Cái gì?” Cậu có thiếu hắn cái gì đâu?

“Cậu thua, không phải sao? Cho nên cậu còn nợ tớ một cái hôn!” Heiji hảo tâm nhắc nhở cậu.

“A!!” Lại muốn hôn! Hai người này là thông đồng sao?!

“Không cho phép cậu quịt đâu nhé!” Không đợi Shinichi cự tuyệt, Heiji đã dùng miệng hắn che lại cái miệng của cậu — !

Không cuồng dã như Kuroba, Heiji rất ôn nhu, thật cẩn thận đối đãi Shinichi, đầu lưỡi của hắn lướt qua trên bờ môi cậu, từng chút từng chút dụ cậu hé miệng, nghênh đón ý đùa hắn, thật lâu, cho đến khi toàn bộ khoang miệng cậu đều nhiễm thượng hơi thở của hắn, mới luyến tiếc buông cậu ra.

“Như vậy… ngủ ngon.” Lại ở trên môi Shinichi in lại một nụ hôn nhẹ, xong rồi mới xoay người về phòng.

“Ngủ ngon.” Shinichi mang vẻ mặt ngốc lăng mà trở lại phòng của chính mình.

***


Sáng sớm, Shinichi mang cặp mắt gấu trúc xuất hiện ở trước mặt mọi người, đều là tại hai tên này, tự nhiên vô duyên vô cớ lại hôn cậu, hại cậu suy nghĩ cả một buổi tối cũng không suy ra được bọn họ rốt cuộc muốn làm gì.

“Sao vậy, Honey, không ngủ được sao?” Kuroba nâng đầu Shinichi lên, quan tâm hỏi.

Shinichi liếc mắt trừng hắn một cái: “Còn không phải là do hai người các ngươi làm hại!”

Kuroba sửng sốt, mới chợt ngộ ra, vui vẻ nâng mặt Shinichi, hạ xuống vài cái hôn ấn: “Thì ra Honey đã nghĩ về ta một đêm a!”

“Thần kinh!” Shinichi đẩy hắn ra, cũng không nghĩ tới Heiji vừa vặn ôm đến từ sau lưng: “Chào buổi sáng, Shinichi.” Tiếp theo sau, liền có một nụ hôn ở sau gáy.

Kuroba trừng mắt Heiji, nghĩ thầm: Tên khốn này, lại sàm sỡ!

Trong lòng Heiji cũng khó chịu: Bị ngươi đoạt đi nụ hôn đầu tiên của Shinichi, ta còn chưa có tính sổ với ngươi đó!

……………………………………………….

Tiểu Bạch: ko hỉu đầu óc bé làm = ji nữa =.,=


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui