Heiji đi đến, ôm lấy Shinichi, bế cậu về phòng của hắn.
“Shinichi……” Dùng ngón cái nhẹ vỗ về trên mặt Shinichi, Heiji nói: “Tớ thật cao hứng vì cậu không có bỏ rơi tớ…… Thật sự, cám ơn cậu!”
Shinichi mặt lộ vẻ xấu hổ: “Thực xin lỗi……”
“Không, Shinichi, không cho phép cậu nói xin lỗi, biết được trong lòng cậu có tớ, tớ đã muốn thực cảm kích trời xanh!” Heiji mỉm cười nói nhỏ ở bên tai Shinichi: “Nếu cậu muốn nói với tớ ba chữ, tớ hy vọng là một câu khác……”
Nụ hôn quen thuộc in lại trên môi cậu, đầu lưỡi ấm áp nhẹ khiêu khai hàm răng của cậu, ở trong khoang miệng cùng lưỡi cậu không ngừng dây dưa, đem cậu ôm vào trong lòng, hai tay khẽ vuốt ở trên lưng cậu. Cậu nghĩ, cậu hẳn là say, từng bộ phận trên thân thể đều mất đi công năng nguyên bản, không thể cảm giác bất cứ thứ gì chung quanh nữa, chỉ có thể trầm mê trong sự ôn nhu mà người trước mắt đang mang đến, bên tai nỉ non lại kéo cậu chìm vào nơi sâu, không nguyện tỉnh lại……
…… Tớ yêu cậu……
***
Đi ra khỏi phòng Shinichi, không chút nào ngoài ý muốn nhìn đến Kuroba đang đứng ở ngoài cửa, hai người cứ như vậy nhìn nhau, ai cũng không có mở miệng nói chuyện.
Cuối cùng, Heiji đành khẽ thở dài, xoay người về phòng mình. Kuroba không có ngăn hắn, cũng xoay người trở về phòng.
***
[Heiji] –
Ta, chưa bao giờ từng hy vọng xa vời rằng bản thân có thể có được cậu ấy!
Lấy thân phận bạn bè đứng ở bên cậu ấy, một đường làm bạn cậu ấy, đã là ban ân mà trời xanh cho ta, ta nghĩ đến, ta thậm chí sẽ mỉm cười mà nhìn cậu ấy kết hôn, rồi sinh con!
Kaito Kuroba xuất hiện nhiễu loạn kế hoạch vốn có của ta, nhưng cũng nhờ hắn xuất hiện, mà ta mới có thể tự tay chạm đến trân bảo của ta, thậm chí có thể hôn môi cậu ấy. Này đã đủ rồi, ta nghĩ, cả đời của ta đã không còn gì tiếc nuối nữa!
Nay, cậu ấy còn đứng ở trước mặt ta, chính miệng nói rõ tình yêu đối với ta…… Ta quả thực không thể tin được hảo vận của mình! Trời xanh ưu ái ta như vậy, ta còn có cái gì có thể lên án — cho dù là muốn cùng Kuroba chia sẻ bảo bối của ta, ta cũng sẽ không có một câu oán hận!
[Kuroba] –
Ta biết trân bảo rực rỡ xinh đẹp kia rốt cục sẽ lọt vào vòng tay ôm ấp của ta, đắm chìm trong tình yêu say đắm của ta. Ta, chưa bao giờ đối với điều này có hoài nghi!
Nhưng kết quả cuối cùng, cư nhiên lại muốn ta phân một nửa cùng chung với người khác!
Không, ta sẽ không đồng ý! Cho dù người nọ cũng giống ta đều quý trọng hắn như Heiji, ta đều sẽ không khoan nhượng!
Honey của ta, đương nhiên phải hoàn toàn an thân dưới sự bảo hộ của ta!
[Shinichi] –
Ta nghĩ đến tình cảm đối với Ran là tình yêu theo như lời mọi người đều nói, cho đến khi hai người kia thông báo với ta, ta mới biết được chính mình vô cùng may mắn!
Nhưng là, bọn họ đồng thời đi đến bên cạnh ta, đồng thời thể hiện sự che chở đối với ta, đồng thời thổ lộ với ta…… Này, bảo ta phải lựa chọn như thế nào!
Ta thừa nhận, nếu có thể, ta hy vọng đồng thời có được cả hai bọn họ. Nhưng như vậy đối với bọn họ không công bằng, thậm chí có thể tạo thành thương tổn cho bọn họ, nhưng ta vẫn tham lam hướng trời xanh thỉnh cầu!
…………………………………………………………..
Tiểu Bạch: thỉnh cầu gì, thỉnh cầu em nhanh chóng bị 2 con lang làm thịt ý hả =))
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...