Con Thần Thú Ngu Ngốc Cút Ngay! FULL


Cấp tốc ngồi dậy tìm ra hòm y dược chữa thương, Mạc Ảnh Quân nâng lên cánh tay của thiếu niên, nhìn lỗ thủng chảy máu, thở ra một ngụm thật sâu.

Bạch Ly thực ra rất sợ đau, trước vì muốn biến mạnh mà tìm Linh Quả ăn, toàn thân xương cốt gân mạch như co rút lại, chịu cực khổ mấy ngày, đó là những ngày khổ sở bi thảm nhất của hắn !
Nhìn thấy tiên huyết tuôn ra, Bạch Ly liền đau lòng, trực tiếp đem cánh tay trạc đến trước mặt nam nhân: "Mau há mồm a !"
Mạc Ảnh Quân sửng sốt một chút, cùng con mèo nhỏ đối diện, phát hiện đôi miêu đồng của hắn liễm diễm thủy quang (nước mắt), mũi ửng đỏ, thần tình vừa lo lắng vừa nhịn đau, còn dáng dấp khiếp khiếp chờ mong, tiểu dáng dấp đáng thương ghê gớm.

Trái tim Mạc Ảnh Quân như bị ngâm trong ôn tuyền, ấm áp càng ngày càng tăng.

Gần ba mươi năm tính cả trước khi trọng sinh, lần đầu toát ra xung động cường liệt đến không cách nào nhẫn nại, rất muốn đem thiếu niên ôm vào trong ngực che chở cả đời.

Ngốc làm đau lòng người !

Cúi đầu nhẹ nhàng liếm qua miệng vết thương, đáy mắt Mạc Ảnh Quân hiện lên đau lòng cùng thâm tình, rõ ràng là huyết dịch vị đạo lại khiến hắn mơ hồ mê luyến.

Quân Quân cuối cùng cũng ăn một chút huyết, Bạch Ly dễ chịu một ít.

"Ô !" Cánh tay tê tê đau nhức, tựa hồ thần kinh đều bị kích thích đến.

Mạc Ảnh Quân không nhiều lời nữa, lập tức mở y dược rương lấy đồ băng bó, mảnh khảnh cổ tay lại thêm băng gạc, con mèo nhỏ trông có vẻ càng suy nhược.

Băng bó xong, Mạc Ảnh Quân ôn nhu nói: "Thử động một chút.

"

Bạch Ly nghe lời đung đưa cánh tay một chút, không có cảm giác khó chịu, ngẩng đầu lộ ra dáng tươi cười ngọt ngào: "Tốt.

"
Bình tĩnh nhìn thiếu niên, Mạc Ảnh Quân trầm mặc một hồi lâu.

Ngồi đối diện nhau, bầu không khí đông cứng lại, Bạch Ly rũ xuống mi mắt, hàng mi dày dài như cánh bướm run nhè nhẹ, không được tự nhiên sờ băng gạc đang cuốn trên tay.

Cảm giác được Mạc Ảnh Quân áp bách phát ra càng cường liệt, Bạch Ly ngước mắt lên rụt rè đáng thương xem hắn: "Ta không sao.

"
Đáy mắt sóng hải cuộn trào mãnh liệt, Mạc Ảnh Quân mâu sắc âm trầm, vươn tay khẽ vuốt đầu thiếu niên, theo mái tóc vuốt xuống gương mặt non mịn, tiếp đó xẹt qua cánh mũi rơi vào bờ môi hồng nhạt vuốt nhẹ.

Bạch Ly 'bùm' một phát đỏ bừng mặt, Quân Quân của hắn càng ngày càng liêu nhân (gợi cảm) làm sao bây giờ (>///////////.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận