Con Rể Quyền Quý


“Bắt lấy cậu ta!” Tô Văn Việt hét lớn, ba vị cao thủ ngưng khí, từ ba phương hướng khác nhau, hướng về phía Bạch Trình đánh xuống.

Đối mặt với ba vị cao thủ ngưng khí, Bạch Trình không hề có chút sợ hãi mà vung thanh đao dài trong tay ra.

Ba vị cao thủ ngưng khí của Chúc thị vừa lao vào được nửa đường, liền bị đao kiếm đầy trời ép phải rút lui, vừa đủ mười mấy cây đao, hướng về phía ba người, đây là ba vị cao †hủ ngưng khí, mà còn có chút biến sắc, bọn họ không phải vì thủ đoạn tấn công của Bạch Trình, mà là vì sự biến hóa của Bạch Trình, bọn họ có thể cảm nhận rõ được, đao quang mà Bạch Trình tách ra, uy lực mỗi một lần đều mạnh hơn rất nhiều, đao cuối cùng, uy lực thậm chí có thể mạnh hơn đao đầu tiên gấp hai lần, hơn nữa, khí có trên người Bạch Trình vẫn còn đang lớn dần, bây giờ thực lực đã sắp đến trung kỳ của cảnh giới ngưng khí.

Nếu để mặc cho Bạch Trình cứ mạnh lên với tốc độ như vậy, cho dù ba vị cao thủ ngưng khí của Chúc thị cùng lúc ra tay, e rằng cũng sẽ thất bại.

Tiếng hét của Bạch Trình vang lên.


“Bạch Trình!” Vị Lai đẩy lùi đối thủ trước mặt rồi hét lớn.

“Chết! Đều chết hết!” Bạch Trình bây giờ, rõ ràng đã mất đi lý trí.

Lời của bất kỳ ai, anh ta đều không nghe, trong con ngươi của anh ta, đều là ánh sáng màu đỏ, vô cùng kỳ lạ, khiến người †a nhìn một cái, cũng sẽ cảm thấy khiếp sợ.

Hơn mười đạo đao mang, khiến ba vị cao thủ ngưng khí bị ép lùi ra sau.

“Đừng nương tay nữa, chém cậu ta” Tô Văn Việt hét lớn, ông ta vừa chú ý thấy, ánh mắt của đám người thế giới ngầm, đã dần không còn vẻ kính sợ như lúc trước rồi, nếu còn không thể hạ gục cậu thanh niên trước mắt này, muốn ra oai nữa e rằng sẽ rất khó.

Trong tay ba người, đồng thời xuất hiện một luồng khí mang màu đỏ nhạt, khí mang đỏ nhạt này phát ra từ trong tay ba người rồi lan ra hợp lại với nhau, hình thành một cái lưới lớn, hướng về phía Bạch Trình mà ném đi.

Thủ đoạn công kích mà bọn họ vừa thể hiện ra, là điều mà các thế lực lớn của thế giới ngầm hoàn toàn không thể tưởng tượng ra.

Khí mang màu đỏ mà ba người của Chúc Thái Hòa phát ra, đang tiếp cận rất gần với màu sắc trên người Bạch Trình, nhưng so với khí mang mà ba người phát ra, thì luông khí màu đỏ trên người Bạch Trình lại càng thêm quỷ dị hơn “Giết giết giết giết giết!” Bạch Trình hét loạn trong miệng, liên tiếp vung ra lưỡi đao.

Lần này, đao khí không có phát ra loạn xạ như lần trước, mà là xếp chồng lên nhau rồi ngưng tụ, lúc cây đao có màu đỏ cực kì chói mắt, đột nhiên bay ra, nhẹ nhàng xuyên thủng lưới màu đỏ của ba người Chúc Thái Hòa cùng ngưng tụ mà tạo ra, rồi không chút trở ngại gì mà chém về phía bầu trời.

Hoa Hồng Trắng đứng ở phía xa, đột nhiên cảm thấy gò má hơi đau, giơ tay lên chạm thử mới phát hiện, mặt của mình lại xuất hiện một vết cắt, rõ ràng là đứng cách chiến trường hơn ba mươi mét, mà còn bị ảnh hưởng.


Cây cối xung quanh, một số lá cây giả được chạm khắc bằng nhựa, cũng bị tách ra giữa trời rồi rơi xuống đất.

Thậm chí nước mưa đầy trời này, cũng bị ngăn cách một khoảng lớn, khiến nơi mà Bạch Trình đang đứng, hình thành một vùng chân không, uy lực như thế này, không nói là những người của thế giới ngâm, ngay cả các thị tộc lớn, cũng cảm thấy có chút kinh sợ.

“Giết mấy người! Giết mấy người!” Bạch Trình hét lớn, như đã rơi vào giai đoạn điên cuồng, khí thế vẫn còn đang tăng lên, mạch máu của anh ta căng chặt trên bề mặt da, một vùng máu tươi, nhìn càng thêm xâm nhập.

Ánh mắt Chúc Thái Hòa lộ vẻ nghiêm trọng, bọn họ không dám đấu tiếp với Bạch Trình, nếu muốn toàn lực chém chết, cũng không phải không làm được, nhưng muốn giết Bạch Trình trong trạng thái không cần tính mạng như thế này, ba người Chúc Thái Hòa rất rõ, bản thân bọn họ cũng sẽ bị trọng thương, nếu như đây là ở một nơi không người, làm cũng làm được, nhưng nơi này không chỉ nhiều người của thế lực ngầm đang xem, còn có hai con sói đói Tiêu thị và Tô thị đang canh chừng, một khi thực lực phe ông ta bị tổn hại, có lẽ chính trong tối mai, người của Tô thị và Tiêu thị, sẽ hợp lực giết Chúc thị.

“Bạn nhỏ, tôi không biết cậu đang muốn báo thù cho ai, Chúc thị chúng tôi, tự hỏi là không có tranh chấp gì với cậu”
Sau khi suy nghĩ trước sau, Chúc Thái Hòa vẫn chọn cách tạm thời chịu thua.

Thái độ của Chúc Thái Hòa vừa lộ ra, trên mặt người của thế giới ngầm đều lộ ra tia vui vẻ, đảo Ánh Sáng, vẫn là đảo Ánh Sáng đó, mạnh mẽ đến có thể khiến các thị tộc cúi đầu.


Đồng thời, các thế lực lớn của thế giới ngầm cũng đang nghi ngờ, đảo Ánh Sáng này chính là do Chúc thị đánh chìm, tại sao Chúc thị lại nói những lời như thế này chẳng lẽ, tin đồn bên ngoài chỉ là lời truyền miệng? Nhưng nếu nói truyền cũng không đúng, mấy vị vương giả lớn của đảo Ánh Sáng, đã nói rất rõ rồi, muốn lấy máu của Chúc thị, để tế quân vương!
Thái độ của Chúc Thái Hòa là nhận thua, nhưng trạng thái bây giờ của Bạch Trình căn bản nghe không được ông ta nói gì, trong lòng Bạch Trình chỉ muốn chém chết người trước mặt.

“Chúc thị mấy người, hại anh cả tao, hôm nay, mấy người phải nợ máu phải trả bằng máu, đảo Ánh Sáng chúng tao, trước giờ, chưa từng bỏ qua cho một kẻ địch nào hết!”
Ferreth hét lớn, một móng vuốt màu đỏ, từ trước người anh ta xuất hiện, trực tiếp bắt lấy một đệ tử của Chúc thị.

Chúc Thái Hòa đột nhiên hiểu ra, hóa ra những người này đều là người của đảo Ánh Sáng, bọn họ có chút khó chấp nhận một thế lực ngầm bình thường lại có thể mạnh đến mức này.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui