Đám người nhà họ Chí đều vui
mừng hẳn lên.
Vấn đề mà bọn họ mệt mỏi bấy
lâu nay đã được giải quyết.
Trời không tuyệt đường người ta
mài
Thế nào lại tìm được con trai
của Chí Đông Phương.
Nhất là đám tiểu bối vui đến
suýt chút nữa thì hét lên.
Cuối cùng cũng tìm được một
người thay bọn họ đi chịu tội.
Gân đây, nhà họ Chí làm ăn ở
Đông Nam A đã gây ra họa lớn, chọc
phải một vị quân phiệt cao cấp nào
đó, bị quân đội ở nơi đó xử phạt
nghiêm trọng.
Bồi thường một trăm nghìn tỷ,
bỏ ra rất nhiều hạng mục có lợi thì
thôi, lại còn phải bỏ ra mười người
đi ngồi tù chịu tội, thi hành án ba
mươi năm.
Nói là ngồi tù, thực ra là chịu
chất.
Điều kiện ngục tù ở đó cực kỳ
khắc nghiệt, mỗi ngày đều chịu đủ
hình phạt, không tới mấy tháng sẽ bị
dày vò chết tươi.
Đồng thời còn yêu cầu, trong
mười người, nhất định phải có một
nam, một nữ thuộc dòng chính đi
chịu tội.
Nếu không cái vị quân phiệt này
sẽ khó mà tan được lửa giận.
Vì người chịu tội nhất định phải
là dòng chính nhà họ Chí, chi thứ
không được ởi thay.
Chí Đông Phương không muốn
nhìn đám con cháu mình đi chịu tội
này.
Ông cũng không hi vọng con
cháu ruột thịt của mình đi uổng
công chịu chết.
Mỗi người đều là tương lai của
nhà họ Chí.
Đều là bảo bối của mình.
Tư tưởng trọng nam khinh nữ
của nhà họ Chí đã ăn sâu vào tiêm
thức.
Con gái dòng chính đã được
chọn xong, mặc dù là cháu gái ruột
của Chí Đông Phương nhưng ông
bằng lòng đưa ra.
Nhưng nam dòng chính thì ông
không nỡ đứa nào cả.
Những ngày này, nhà họ Chí đều
đau đầu nhức óc về chuyện này.
Bây giờ xuất hiện một đứa cháu
ngoại, vừa hay có thể thay thế.
Lo lắng của mọi người đều
được quét sạch.
Thậm chí vội vàng nói: “Ông nội,
người này ở đâu, chúng cháu lập
tức đón về?”
Chí Đông Phương cười: ‘Chuyện
này không cân các người quan tâm,
tôi đã cho người đi đón rồi
Con trai trưởng Chí Khiếu Thiên
——————–