Chiến thần Diêm La tới.
Anh ta không chỉ là nhà lập kỷ lục của
các cuộc đấu một sống một còn, mà còn là
chiến thần của nước Lang.
Trước mắt thì thân phận thế nào không
quan trọng.
Quan trọng nhất anh ta là chiến thần của
một nước.
Ở trong thời cổ đại thì đây chính là một
đại tướng.
Trước kia mọi người chỉ biết anh ta được
coi là một cỗ máy, nhưng bây giờ thì khác,
mọi người đã biết thân phận sau khi của anh
ta là chiến thân của một nước.
Trong mắt mọi người đều kinh ngạc.
Ở trong đời thường, trà trộn vào đám
người bình dân, giống như một vị thân sừng
sững.
Chiến thân Diêm La ăn mặc đơn giản, cả
người nguyên một cây đen, còn đội một
chiếc mũ, đáng sợ hơn là anh ta mang một
chiếc mặt nạ sói che nửa mặt.
Anh ta vừa ra sân, mọi người có mặt đều
tập trung ánh mắt trêи người anh ta.
Chiến thân Diêm La đi từng bước vào
trong sân đấu.
Nhiệt độ trong sân hạ xuống thấp nhất.
Một khối khí như muốn giết người ào ạt
tấn công.
Những người bình thường vừa động
chạm tới đã thấy hô hấp nhanh, thậm chí còn
nghẹn thở, mặt mũi trắng bệch, có lẽ như sắp
chết vậy.
Đây cũng là khí thế của một người!
Chiến thân một nước, ít nhất cũng phải
tàn sát đến nghìn người.
Đó là sát khí được mài dũa trêи chiến
trường.
Không phải loại cao thủ bình thường có
thể so sánh được!
Vừa thấy chiến thần Diêm La đi ra, đám
người Thạch Thanh Sơn lập tức trở nên kϊƈɦ
thích.
Đám người Trung Phương có thể đánh
bại, sao có thể là đối thủ của chiến thần
Diễm La??
“Giết được anh ta, tôi thưởng anh một
hai nghìn tỷ!”
Thạch Thanh Sơn hét to.
“Tôi cho thêm một hai trăm tỷ!”
“Tôi thêm sáu trăm tỷ.”
Mọi người xôn xao hò hét.
Giá cả từng chút từng chút tăng caol
Chỉ cần chiến thân Diêm La giết được
Trung Phương, anh ta sẽ lấy được bốn nghìn
tỷ!
Đây là số tiền mà bao người mơ ước.
Cho dù là chiến thân Diêm La cũng
không ngoại trừ.
Ánh mắt anh ta lóe lên tia sáng hung ác.
Vì món tiền này, anh ta sẽ gặp thân giết
thần, gặp phật giết phật.
“Người đâu?”
Chiến thân Diêm La thấp giọng hỏi.
Mọi người đồng loạt chỉ về Trung
phương.
Chiến thần Diêm La đi từng bước tới gần
Trung Phương.
Cả người anh ta toát ra một khối khí
nguy hiểm.
Phảng phất tư Tu La sống lại từ dưới địa
ngục lên.
Anh ta tức giận, tuyệt tình dẫm lên hàng
triệu cái xác, máu chảy thành sông…
Đáng sợ!
Cực kỳ đáng sợ!
Chiến thần Diêm la đứng trước mặt
Trung Phương, ngẩng đầu nhìn anh ta.
//
——————–