Dương Hạo Quân dẫn Phó Vũ Tường đi
xem nhà máy quân sư của quân khu Thiên
Danh.
Đội trưởng hậu cần Tiết Triển đích thân
đi ra nghênh đón.
“Không cần chào hỏi, tôi đi xem chút
thôi. – Dương Hạo Quân nhẹ giọng.
Tiết Triển gật đầu, sau đó dẫn hai người
kia đi sâu vào bên trong nhà máy.
Phó Vũ Tường vô cùng kϊƈɦ động, còn
tưởng mình đang nằm mơ.
Tiết Triển nói với đồng chí của bộ phận
kiểm tra chất lượng:
“Đấy chính là kỹ sư trưởng của tập đoàn
Minh Cường, người trực tiếp phụ trách sản
phẩm lần này.”
Mọi người đều kinh ngạc nhìn về Phó Vũ
Tường.
“Lợi hại, thật sự rất tốt. Chúng tôi đều
kiểm tra qua chất lượng của những sản
phẩm này, không có vấn đề gì hết. Hơn nữa
còn tốt hơn nhiều so với sản phẩm của
thương hội Thiên Danh. Nếu những sản
phẩm này có thể ra thị trường thì sẽ là bước
tiến lớn, rất tốt cho người dân”
Dương Hạo Quân đột nhiên có một số ý
tưởng mới dẫn theo Phó Vũ Tường cùng
nhau tới đây. Anh nói với Tiết Triển:
“Bộ trưởng Tiết, tôi cảm thấy Phó Vũ
Tường có thể đảm đương được chức vụ cố
vấn kỹ thuật cho nhà máy quân sự, anh nghĩ sao?”
“Tất nhiên là được, vấn đề này chúng tôi
cũng nghĩ nhiều rồi, khu quân sự thật sự
thiếu nhân tài kỹ thuật. Nếu có thể có được
sự phục vụ của những nhân tài như cậu Phó
Vũ Tường thì chúng ta chắc chắn sản xuất
được những thiết bị y tế tốt nhất, tốt hơn cả
nước ngoài.” – Tiết Triển cười.
“Vậy cứ để Phó Vũ Tường làm cố vấn kỹ
thuật”
“Yên tâm, tôi sẽ lập tức đi sắp xếp.”
Không quá nửa giờ đồng hồ, trêи tay Phó
Vũ Tường đã là giấy chứng nhận cùng quân
phục. Phó Vũ Tường vẫn còn nghĩ mình đang
nằm mơ, anh ta kϊƈɦ động nói:
“Tổng giám đốc, tôi… tôi giờ là quân nhân?”
//
——————–