Ở một bên, Dương Hạo Quân đang ở cùng Đoàn Lê Nguyên.
Anh nhận được điện thoại của Võ Sâm.
Anh ta nói có người tìm anh.
Dương Hạo Quân đứng ngây người ra, đám người này thẳng thắn như vậy sao? Trực tiếp đến đây? Nhưng khi nghe được là Khương Di Quân và Lăng Thiên Long, Dương Hạo Quân cảm thấy thoải mái hơn.
Thì ra là hai tên ngu ngốc đó.
“Võ Sâm nói với bọn họ, ông đây không có thời gian! Bảo bọn chúng mau cút đi!”
Dương Hạo Quân đang chuẩn bị đối phó với kẻ địch mạnh làm gì có thời gian chơi đùa với bọn chúng chứ? Trong lúc này, bọn họ không là cái thá gì cả.
Bên ngoài tập đoàn Minh Cường.
Đám người Lăng Thiên Long vẫn đang nóng lòng chờ đợi.
Võ Sâm đi ra rồi lạnh lùng nói: “Ông chủ nhà chúng tôi không có thời gian, bảo các người mau cút đi!”
“Cái gì cơ?”
Lăng Thiên Long tức đến mức muốn bốc hỏa.
Bọn chúng có thân phận như thế nào? Dương Hạo Quân lại dám không gặp bọn họ? Lễ nào anh có lý do gì đó.
“Trước đây là nhà họ Dương bao che cho anh ta, bây giờ anh ta lại dám ngông cuồng như vậy sao? Lăng Thiên Long tức giận nói.
Khương Di Quân cũng không nghĩ Dương Hạo Quân sẽ ngông cuồng đến mức này, ngay cả gặp mặt cũng không chịu.
“Mau về nói lại với Dương Hạo Quân nếu như anh ta không gặp bọn ta, thì tôi sẽ tự mình lên tìm hắn nói chuyện”
“Các người mau đi đi, anh Quân của bọn tôi dạo này bận rất nhiêu chuyện, không có thời gian để ý đến mấy tên vô danh tiểu tốt như các người đâu!”
Võ Sâm hết nhẫn nại xua xua tay Mặc dù anh ta không biết có chuyện gì xảy ra, nhưng vẫn cảm nhận được gân đây Dương Hạo Quân đang bận làm việc lớn gì đó.
“Vô danh tiểu tốt sao?”
Lăng Thiên Long và Khương Di Quân chỉ vào mặt nhau nói.
Bọn họ đường đường là cô chủ cậu chủ hoàng tộc cao quý ở trong kinh thành, mà lại là vô danh tiểu tốt sao? Đang nói đùa gì vậy? Nhưng bọn họ so với các đất nước nước ngoài ở ngoài kia mà Dương Hạo Quân sắp phải đối mặt thì đúng là vô danh tiểu tốt.
“Hay cho tên Dương Hạo Quân anh, rượu mời không uống muốn uống rượu phạt!”
Nét mặt Khương Di Quân cũng lạnh lùng.
//
- -------------------