Con Nhóc Lưu Manh
Hình ảnh đập vào mắt cô lúc này là 1 khuôn mặt phải nói là cực kì xinh đẹp a. Đôi mắt 2 mí to dài với tròng mắt màu xanh lá hiếm có. Sóng mũi cao thẳng làn da trắng như da em bé vậy. Mái tóc vàng tự nhiên.
Thật đúng là một gương mặt yêu nghiệt a. Mà điều quan trọng bây giờ là Cô đang nằm đè lên người cậu gần đến mức có thể nhìn thấy từng lỗ chân lông.
- Này, ngắm đủ chưa. còn không mau đứng dậy_ ai nha không ngờ cô cũng có tư chất làm sắc nữ, tự nhiên lại Ngắm trai quên mất trời đất.
- A, xin lỗi cậu_ Cô vừa đứng lên vừa bối rối xin lỗi
-Học sinh lớp nào?_Cậu từ từ đứg dậy . Phủi phủi bụi còn dính trên áo hỏi. Trên mặt có mang theo nét khinh thường. Cậu từ trứơc giờ luôn ghét sự đụng chạm từ những đứa con gái
- 11A7._ cô nhẹ giọng đáp lời,cũng nhìn thấy đựơc nét mặt khinh thừơng đó. Sao vậy chứ ,chỉ là đè ngừơi cậu ta 1 chút thôi mà.
Mà lúc này ông bảo vệ cũng đã đuổi tới.
-Hộc hộc... Này học sinh kia còn khônh mau khai ra,học lớp nào mà dám đi học trễ hả? _vừa thở hồng hộc vừa hỏi.
- A,chào chú nhìn chứ càng ngày càng trẻ đẹp ra đó nha, chú đang ăn kiêng hả.
- Em đừng có ở đó mà đánh trống lãng, còn nữa tôi ốm từ đó giờ rồi không cần khen_ cứ tửơng có thể nhân lúc này chạy đi ,ai dè ông ta lại không bị trúng trò này
- Cô ấy học 11A7,thưa chú_ lúc bấy giờ cậu hot boy tóc vàng mới lên tiếng. Vừa nghe xong quả thật muốn tát cho cậu ta 1 cái. Tức chết mà
- A, Thắng em đi học lại rồi sao? _ lúc này ông bảo vệ lại bày ra vẻ mặt khác hoàn toàn, vui vẻ cừơi đáp.
- em đã khoẻ,cảm ơn thầy.
- Mà lúc nãy em nói học sinh này học A7 phải không?
- Vâng ạ
- Thôi em vào lớp trứơc đi, để tôi dạy dỗ học sinh này 1 chút.
2 ngừơi , ngừơi hỏi ng đáp có vẻ thân thiết a. Còn cô trong lòng đem phỉ nhổ, chửi bới 2 ngừơi cả trăm lần. Hình tựơng hot boy soái ca trong lòng cô triệt để sụp đổ.Hot Boy gì chứ Hot dog thì có.
Sau khi bị ông bảo vệ giáo huấn cho một trận, lại được thầy hiệu phó đích thân đưa đến lớp. Đúng là khóc không ra nước mắt mà.
Giờ ra chơi... Tại căn tin trừơng ...
Trước mặt cô lúc này là một hàng dài dằng dẵng học sinh chen chúc mua đồ ăn. Ai nha đến khi nào mới tới lựơt cô đây. Sáng sớm do dậy trễ cho nên vẫn chưa kịp bỏ gì vào bụng.
Bằng chứng là bụng cô đang kêu Rột... Rột hưởng ứng. Thôi thì đành phải vậy. Thế là cô sắn tay áo lên chuẩn bị chen vô cái đốg hỗn độn này.
Sau một hồi chen chen chúc chúc cô đã đựơc hửơng thành quả xứng đáng với dĩa cơm sừơn canh bí đỏ thơm phức. Nhưng vì cô khônh chú ý đằng sau nên khi quay lại đã va trúg 1 bức từơng. Nói vậy là vì ngừơi này cao tới 1m80 a. Điều dĩ nhiên làbtất cả đồ ăn đều nằm trên áo cậu ta. Tronng lúc cô đag tiếc nuối dĩa cơm cậu ta cất giọng trầm trầm.
- Cô cố ý
- A , xin lỗi tớ không thấy cậu_hốt hoảng đáp lời, lúc này cô mới để ý thấy cậu ta chính là tên hot dog lúc sáng.
- Anh_ cộc lốc lên tiếng.
- Hả sao cơ?
-tôi lớn tuổi hơn cô_cậu không kiên nhẫn giải thích.
-A, em ko có cố ý đâu dù sao thì anh cũng là đàn anh đi trứơc nha.... ...( lựơt bỏ 1000 từ)_phải nhừơng nhịn a, Dù sao thì cậu ta cũng là hội trưởng Hội học sinh......
- đựơc rồi tôi tha cho cô lần này,đi đi
_ sau khi nghe bài diễn văn dài dằng dẳng để giải thích của cô, cuối cùg cậu ta cũng chào thua. Không kiên nhẫn phất tay bảo cô về lớp.
Rột... Rột...đúng là mất côg mà, đồ ăn của tui ,cơm sườn của tôi. Vừa xoa xoa cái bụng đang kịch liệt phản ứng vừa đi về lớp...Trong lòng lại lôi tổ tông 18 đời của ngừơi ta ra mà chửi...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...