Con Nhóc Lưu Manh
- Mày...mày xuống...xuống đi ...rồi tao sẽ nói_ Tuệ Lâm chịu thua với cái ngừơi đang tung hoành trên ngừơi mình. Khó khăn thốt lên từng chữ.
-Rồi, rồi nói đi nói đi_ vừa nghe cô lên tiếng Hoàng Linh liền ngoan ngoãn leo xuống ngồi 1 bên.
Tuệ Lâm ngồi dậy Vặn lại khớp xương hông. Ai nha, cứ tửơng gãy lưng thật rồi ấy chứ.
Buồn bực kể lại mọi chuyện cho nhỏ nghe. Tất nhiên cô sẽ lựơt bỏ cái cảnh mình bị hôn ra. Chỉ nói sơ qua là cô gặp Hội trửơng hội học sinh.
Mà cô cũng thật thắc mắc, vốn dĩ giờ đó anh ta phải ở trên trừơng chứ. Chẳng lẽ cũng giống cô cúp học? Có thể sao?
- Nói vậy mày vừa đựơc đi chơi với cả 2 soái ca trong 1 ngày sao? Cái số của mày sao mà hên quá vậy hả? _ Không biết là vô tình hay cố ý ngừơi nào đó vỗ 1 cái BỐP vào lưng cô.
Trong lòng Tuệ Lâm lại cực kì chán nản. Tui mới là ngừơi bị nạn mà, sao bà lại mạnh tay thế hả. Soái ca gì hả? Đều là bệnh nhân tâm thần thì có.
-Mà này, sao chỉ có mình mày ở nhà vậy? Anh mày đâu?_Hoàng Linh giả vờ lơ đãng hỏi
- Ổng đi chơi với gái rồi._ Quan tâm thì nói đại đi, còn bày đặt này nọ. Cho ngươi ghen chết luôn đi.
- Sao? Thiệt hả? Đi đâu, làm gì, đi với ai? Có xa không? Bao nhiêu cây số?_ Nhỏ vừa nghe đến đây liền không thể nào bình tĩnh nổi.
- Mày từ từ chút, hỏi 1 đống như vậy ai trả lời cho nổi
- Thế anh Lâm đi với bạn gái sao? Bạn gái mới hả?_ Nhíu mày lo lắng hỏi. Cũng phải thôi ,ngừơi ta yêu đơn phương anh trai cô cũng hơn 3 năm rồi. Không lo lắng mới là chuyện lạ đó.
- Đúng vậy... Ổng đi với 2 tên bêđê, mỗi ngừơi 1 nửa cộng lại thành 1 cô gái nha.._ Tuệ Lâm giả bộ ngây thơ phán.
- Aiii...may thật, cái con nhỏ này làm tao lo sốt vó à_ Linh thở phào nhẹ nhõm nói.
- Thế đứa nào vừa mới bày ra khuôn mặt lạnh hả? Tao thừa biết hết rồi, còn bày đặt giả vờ với tao_ Tuệ Lâm nói 1 câu liền vạch trần sự thật ra, chẳng chừa cho nhỏ 1 tí mặt mũi nào.
- Mày nữa, thừa biết da mặt tao mỏng còn cứ chọc tao vậy hả? Tao cho mày chọc này_ dứt lời liền nằm đè lên ngừơi Tuệ Lâm. Ngón tay hứơng thẳng đến phía dứơi nách cô mà chọt.
- A ha ha ha ha... Linh ...linh ơi tha cho tao..tao sai rồi...tao sai rồi _ Nhỏ Linh này biết cô là ngừơi có máu buồn mà, chỉ cần chọt lét cô vài cái, cô liền chịu không nổi nha.
Thế là ngừơi nào đó lúc trứơc mới hùng hổ nói, bây giờ cứ luôn miệng xin tha.
Tiếng cừơi đùa vui vẻ vang vọng khắp ngôi nhà.
……
8g30
Bar Dark Blue
Đêm, bầu trời tối đen như mực làm nổi bật lên khung cảnh nơi đây. Tiếng nhạc xập xình phát ra không dứt...
Trong quán, ở 1 chỗ ngồi ít ai chú ý đến có 2 chàng trai đang ngồi. 2 ngừơi đều mang vẻ ngoài đẹp trai hiếm có.
1 ngừơi mang đậm chất phương tây với mái tóc vàng,
Và đôi mắt xanh lá to dài. Trên ngừơi mặc chiếc áo thun sọc đơn giản cùng quần jean đen ôm lấy cặp chân thẳng tắp. Chỉ như vậy cũng lam nổi bật lên khí chất hiếm có trên ngừơi cậu. Vừa lạnh lùng lại thành thục.
Ngừơi ngồi đối diện thì có vẻ trái ngựơc lại với cậu. Nét mặt còn mang theo vài phần non nớt. Đôi mắt to tròn cùng làn da trắng nõn, mềm mịn. Quả thật nhìn không thể rời mắt.
Gần đó cũng có mấy bạn nữ muốn lại gần bắt chuyện. Nhưng lại bị ánh mắt lạnh lùngbnhư muốn giết ngừơi của chàng trai tóc vàng doạ sợ.
2 ngừơi này không phải ai khác mà chính là Nguyễn Nhật Nam và Hồ Hữu Thắng. Và ngừơi anh họ Nam có nhắc tới lúc sáng chính là Thắng.
- Anh doạ mấy cô gái chạy hết rồi đấy_ Nhật Nam lắc lắc ly rựơu trong tay, ra vẻ không sao cả hỏi.
- Mùi nứơc hoa quá nồng_ Hữu Thắng cũng nhâm nhi ít rựơu vô tâm đáp.
- Thảo nào tới giờ vẫn còn chưa có bạn gái a, thím vẫn lo cho anh lắm đấy_ giọng điệu khuyên nhủ.
- Bà ta ư… hừ...Quan tâm đến tôi hay là quan tâm đến đống tiền ba tôi để lại vậy_ Hữu Thắng hừ lạnh, vẻ mặt hiện rõ nét khinh thừơng, ghét bỏ.
- Dù sao thì thím cũng là mẹ anh m....
- Tôi không có 1 ngừơi mẹ như vậy_ chưa kịp để Nhật Nam nói xong hắn ngắt lời. Giọng nói mang theo 10 phần là khẳng định.
- Anh say rồi, để em đưa anh về_ ngập ngừng 1 lúc Nhật Nam lên tiếng.
- Tại sao...ngay cả cậu cũng bênh vực bà ta_ Hữu Thắng nhỏ giọng lẩm bẩm. Rất tiếc là Nhật Nam không nghe đựơc. Nói xong cũng gục luôn xuống bàn. Uống hơn 10 ly chứ ít gì.
Lát sau Nhật Nam cõng hắn đi ra khỏi quán bar. Mệt mỏi gọi 1 chiếc taxi về nhà.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...