Con Nhỏ Yếu Đuối À...nó Đã Chết 7 Năm Về Trước Rồi
Hôm nay là ngày đầu tuần tôi tung tăng đến lớp trong tâm trạng hết sức vui vẻ vì pame mới gọi páo là hôm nay họ sẽ về tôi xa họ lâu lắm rồi nhớ họ da diết luôn.
_"Dương Hoài My"
hazj...nge một cái gjọng mà kể cả trong mơ tôi cũng piết là ai."chuyện gì nhỏ" tôi thủng thẳng đáp
- " sao hôm nay zui vậy pồ trong tươi tắn hẳn nha"
Tôi cười hỳhỳ " hôm nay pame tao về nè"
-"sướng rồi nge có quà gì nhớ đem qua cho tao nge" nó cưởi hả hả
Tôi chề kái môi xí nó một cái rồi tôi đi zô trường.Nó kũng tung tăng chạy theo tôi mà miệng vẫn không ngớt nụ cười...Kóa lẻ đó là điễm cộng trên gươg mặt pé xinh của nó.nó là Ngọc Châu nhỏ pạn thân nhất của tôi.Nó luôn piết pên tôi khj tôi pùn tôi đau khổ luôn piết chja sẻ zới tôi pởi zậy tôi rất trân trọng kái kon nhỏ pạn này.hyhy
REENNNN
Chuông trường reo tôi với nó 3 chân 4 kẳng phj vô lớp hôm nay tiết hóa đầu tiên pởi vậy tôi zới nó mới sợ ông thầy này rất ó đăm luôn thích pắt pẻ học trò pởi zậy tôi gét kay gét đắng ổng.nhưng hôm nay tâm trạng tôi khá tốt nên chẳng muốn pị ổng chửi phá hỏng tâm trạng này tôi ngồi vào pàn im re ông thầy pước vào lớp tôi lễ phép chào và ngồi xuống im lặng.nửa tiết đầu yên ắng trôi qua nhưng tư nhjên tôi kảm thấy nóng ran người tim thì đập mạnh không ngừng có 1linh kảm chẳng lành nhưng tôi kũng chẳng piết điều đó là gì...pỗng điện thoại tôi run lên hjển thị 1tn mới tôi mở đt ra đập vào mắt tôi là dòng tn mà tôi như chết lặng đi "MY ƠI VỀ NHÀ NHANH ĐI PAME CON PỊ TAI NẠN MÁY PAY"
Tôi phóng như pay ra ngoài mặt kệ cái nhìn ngơ ngác kủa pạn pè và kái gjọng ong ống la lối kủa ông thầy.pây gjờ trong mắt tôi không gì quan trọng pằng pame.Tôi về tới nhà kăn nhà 2tầng hjện ra trước mặt nhưng tôi khôg kòn kảm thấy ấm áp nửa mà thay vào đó là 1 sự lạnh lùng tang tóc...tôi pước vô nhà đặp vào mắt tôi là 2cổ quan tài nằm song song với nhau đau khổ và nước mắt tôi khuỵ xuống
-"Pame con hình hài không nguyên vẹn nên phải cho vào quan tài sớm nên con không kịp nhìn mặt họ lần cuối" tiếng dì 3 tôi nức nở
-"QUÀ PAMẸ TẶNG KON LÀ NHƯ THẾ NÀY HAY SAO" tôi la lớn lên trong nước mắt trái tim póp ngẹn trog từng nhịp đập.tôi piết pamẹ rất thương tôi nhưng sau này thì ai sẽ thương tôi nữa.ai sẽ để tôi gọi là pa gọi mẹ.ai sẽ được tôi nủng nịu và nói rằng con iêu pamẹ.nước mắt tôi lại rơi nhưng tôi không muốn 1gjọt nước mắt nào của tôi rơi xuống quan tài của họ.vì tôi từng nge người ta nói rằng "nước mắt rơi trúng quan tài thì họ sẽ khôg đành lòng ra đi và sẽ pị ngta đánh"tôi không muốn họ pị đánh tôi cũng khôg muốn pận tâm điều gì về tôi.
Tôi mỉm kười một nụ cười chua xót"RA ĐI PÌNH YÊN PAMẸ NHÉ KON IÊU PAMẸ"
Ngày tiễn đưa pame tôi kũng trôi qua nhanh chống pây gjờ chỉ kòn lạj 1thân xác điêu tàn kủa tôi và dì 3.mấy ngày sau dì3 kũng zề và tôi lại sống 1mình cô đơn trơ trội nhưng sự đau khổ cư đeo lấy tôi khj ngân hàng đến tịch thu nhà kửa vì pamẹ tôi đã thế chấp ngân hàng kăn nhà này mất rồi một lần nửa tôi pị quật xuống sự vấp ngả lần này đã làm tôi thành đứa vô gja cư.tôi tìm đến nhà dì 3 nhưng tôi lại phải thất vọng thêm lần nửa khj nge cuộc trò chuyện kủa dì dượg 3
-" tôi định đưa kon my về đây sống ôg thấy sao"
-"pà đjên à nó về đây nuôi thêm nó nửa à.tiền tôi khôg có dư để nuôi người ngoài"
-"người ngoài gì nó là cháu tôi"
-"cháu pà chứ đâu phải cháu tôi"
Tôi nge đến đây thì pỏ đi tôi khôg muốn làm di tôi khó xử.nước vẩn tiếp tục rơi tôi quỵ xuốg "TẠI SAO TẠI SAO ÔNG TRỜI LẠI PẮT PAMẸ KON ĐI ĐỂ CON PƠ VƠ THẾ NÀY.NẾU ĐÃ TÀN NHẪN THÌ ÔNG TÀN NHẪN THÊM 1CHÚT NỬA ĐI PẮT KON ĐI LUÔN ĐI ĐỂ KON SỐNG LÀM GÌ VỚI KÁI XH ĐẦY KẢM PẪY NÀY.TẠI SAO TRÊN ĐỜI NÀY LẠI KẦN TIỀN ĐẾN THẾ TIỀN KÒN QUAN TRỌNG HƠN TÌNH THÂN NỬA À" tôi hét thật to như trút hết tâm sự tay tôi đập mạnh xuống đất như trà thù đời.nhưng tôi lạj đau đau ở tay đưa tay lên nhìn tôi thấy nó chảy máu tôi đưa lên miệng nếm tôi thấy mặn và tôi thấy đau.nhưng kũng nhờ nó mà tôj chợt thất tỉnh tôi phảj kiếm tiền kiết thật nhjều tjền để cho cuộc đời này piết tôi không thua tôi khôg pị quật ngả.tôi đứng dậy và quyết định pắt đấu từ ngày maj tôj sẽ ngỉ học và pắt đầu đi kiếm TIỀN.
(tiền là gì?mà ai kũng pải quỵ luỵ)
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...