Lễ kỷ niệm thành lập của tạp chí Muse là một sự kiện đáng chú ý trong giới thời trang.
Đánh dấu cột mốc 30 năm ra mắt của tạp chí thời trang hàng đầu Châu Á, Muse.
Đây là một bữa tiệc công khai, có sự tham gia của giới báo chí.
Các phóng viên đứng đầy hai bên thảm đỏ, dùng máy ảnh nắm bắt những hình ảnh lộng lẫy của các nhân vật nổi tiếng.
Một chiếc Mercedes sang trọng màu đen dừng lại trước thảm đỏ.
Đôi cao gót màu đen chậm rãi bước xuống xe.
Người phụ nữ nhan sắc diễm lệ ma mị đột ngột xuất hiện nơi thảm đỏ khiến những tay săn ảnh phải chú ý.
Niên Vân Ni mặc một bộ váy dạ hội màu xanh đen hở vai ôm sát đường cong hoàn hảo của cơ thể cô, vừa gợi cảm lại mang chút bí ẩn thu hút tầm mắt của mọi người.
Cô dáng vẻ thanh thoát bước qua thảm đỏ.
Ánh đèn flash liên tục chớp nháy chĩa thẳng vào cô.
Niên Vân Ni cảm thấy có chút chói mắt, liền di chuyển nhanh vào bên trong.
Bên trong đại sảnh của trung tâm nghệ thuật triển lãm, các vị khách lộng lẫy trong những bộ quần áo cao cấp hàng hiệu đang trò chuyện uống rượu cùng nhau.
Niên Vân Ni rất nhanh tìm thấy bạn mình đang bận rộn trò chuyện với các vị khách quý.
"Vân Ni, cậu đến rồi."
Nhiếp Vũ Yên quay đầu nhìn thấy cô, ngay lập tức hào hứng đón chào.
"Tổng biên tập viên của chúng ta bận rộn quá nhỉ.
Chúc mừng lễ kỷ niệm thành lập nhé."
Cô nâng ly rượu vang trắng lên chạm vào ly của bạn mình.
"Cám ơn."
Nhiếp Vũ Yên cười đáp.
Sau đó nhấp một ngụm rượu vào miệng.
Hai người đứng trò chuyện một lúc thì Nhiếp Vũ Yên phải đi chào hỏi những vị khách mời khác.
Niên Vân Ni đứng một mình có chút buồn chán, liền dạo quanh bàn ăn một lượt xem có gì ngon.
Thỉnh thoảng có vài tên đàn ông bước đến bắt chuyện với cô nhưng đều bị vẻ lạnh lùng của cô làm cho hụt hẫng.
Bỗng dưng, cô nghe thấy mấy vị khách xung quanh mình xôn xao bàn tán.
Niên Vân Ni liền ngẩng mắt tìm kiếm lý do.
Nơi cửa lớn của đại sảnh, một thân ảnh cao lớn uy quyền bỗng dưng xuất hiện.
Người đàn ông trong bộ âu phục xám cao cấp ôm lấy cơ thể cường tráng của hắn.
Ngũ quan hoàn hảo như tượng tạc, khí chất vương giả cao ngạo.
Hắn chính là Liêu Thần Duệ, đại ma đầu của giới kinh doanh.
Dù tai tiếng về hôn lễ của hắn và Đường tiểu thư của Đường Viễn rầm rộ trên mạng thời gian vừa qua nhưng hắn vẫn là người đàn ông độc thân hoàng kim khiến bao phụ nữ mong nhớ.
Niên Vân Ni nhìn thấy người đàn ông kia thì ngay lập tức ngạc nhiên.
Hắn sao lại có mặt ở đây?
Nhiếp Vũ Yên đứng ở bên kia cũng nhìn thấy vị khách quý vừa xuất hiện, vẻ mặt có chút bất ngờ liền đi qua chỗ cô.
Cô nàng chưa kịp mở miệng, cô đã lên tiếng hỏi.
"Cậu có mời Liêu Thần Duệ nữa sao?"
Không lý nào Nhiếp Vũ Yên mời hắn mà lại không nói với cô.
"Mình cũng không biết.
Tại vì toàn bộ danh sách khách mời mấy trăm người mình cũng không biết hết mặt.
Có thể anh ta là khách mời của tổng giám đốc Kane Damon."
Cô nàng rất nhanh đã đoán ra.
Kane Damon là tổng giám đốc tập đoàn Damonro.
Mà Damonro lại là chủ sở hữu của tạp chí Muse.
Niên Vân Ni có chút trầm lặng đi.
Từ sau khi từ bệnh viện trở về, cô đã hoàn toàn tránh mặt hắn.
Ngay cả điện thoại của Liêu Thần Duệ, cô cũng không nhận.
Hôm trước, Leo còn báo cáo cho cô một chuyện.
Nói rằng trợ lý của Victor, Trương Luân đã liên lạc đến nói muốn đền bù hợp đồng lần trước, và nhận lỗi chuyện bên hắn đã vi phạm hợp đồng.
Số tiền đền bù thì vô cùng khủng khiếp.
Còn nói vẫn muốn tiếp tục tài trợ cho nghiên cứu súng bắn đầu đạn hạt nhân.
Niên Vân Ni cảm thấy thật nực cười.
Hợp đồng thực chất chỉ là hình thức trong những vụ làm ăn phi pháp này.
Tất cả những sự sai phạm đều sẽ bị xử lý bằng luật rừng của giới Mafia.
Niên Vân Ni đã rộng lượng không truy cứu chuyện hắn đã cấu kết với cảnh sát nhưng làm sao có thể tin tưởng làm ăn với hắn lần nữa.
Trước kia cô đồng ý làm ăn với Liêu Thần Duệ cũng chỉ để xem hắn giở trò gì.
Bây giờ Niên Vân Ni đã không muốn liên quan tới hắn, đương nhiên sẽ không đồng ý tiếp tục phi vụ này.
Chỗ mà Niên Vân Ni đang đứng cách rất xa chỗ của Liêu Thần Duệ.
Người đàn ông kia dường như cũng không hề biết cô có mặt ở đây.
Trong lòng Niên Vân Ni cũng không muốn chạm mặt hắn.
"Niên tiểu thư."
Niên Vân Ni đột nhiên nghe thấy có người gọi mình.
Cô vội xoay người lại liền nhìn thấy một người đàn ông nước ngoài mắt xanh.
"Thật trùng hợp khi gặp tiểu thư ở đây.
Không biết cô có còn nhớ tôi không?"
Người đàn ông nhẹ cười hỏi.
Niên Vân Ni có chút lạ lẫm nhìn anh ta.
"Anh là..."
Cô thật sự không biết anh ta.
Thấy vậy người đàn ông kia đành giới thiệu lại.
"Tôi là anh họ của Meghan.
Lần trước chúng ta đã gặp mặt nhau trong buổi tiệc giáng sinh tại nhà Niên tiểu thư, cô không nhớ sao?"
Cô ngẫm nghĩ vài giây mới nhớ ra anh ta.
Meghan là khách mời trong buổi tiệc giáng sinh của cô.
Cô ấy là giám đốc tài chính của một thương hiệu thời trang cao cấp.
Hôm dự tiệc, cô ấy đã đi cùng người anh họ của mình.
Niên Vân Ni có đến chào hỏi họ vài câu.
"Tôi nhớ rồi.
Anh là Jake Gable."
Niên Vân Ni thấp giọng đáp.
Jake khẽ cười nói.
"Cũng may là Niên tiểu thư còn nhớ ra tôi.
Lần trước vẫn chưa có cơ hội được khiêu vũ cùng cô, không biết lần này tôi có thể không?"
Niên Vân Ni nhìn bàn tay đang giơ ra trước mặt mình gọi mời.
Jake nhìn người phụ nữ xinh đẹp đối diện hơi mỉm cười.
Anh ta chắc mẩm rằng cô sẽ đồng ý khiêu vũ cùng mình nhưng Niên Vân Ni lại thẳng thừng trả lời.
"Xin lỗi, bây giờ tôi không hứng thú khiêu vũ cho lắm."
Cô sẽ không khiêu vũ với người mà cô cảm thấy không thoải mái.
Hơn nữa nếu bây giờ cô xuất hiện giữa đại sảnh, chắc chắn Liêu Thần Duệ sẽ nhìn thấy.
Lời từ chối một cách thẳng thừng của cô giống như tạt một gáo nước lạnh vào mặt người đàn ông.
Jake có chút xấu hổ rút tay lại.
"À vậy sao."
Người đàn ông lại muốn nói tiếp gì đó nhưng Vân Ni đã lên tiếng cắt ngang.
"Tôi phải đi vệ sinh một lát.
Xin phép anh nhé."
Jake chưa muốn kết thúc cuộc hội thoại này sớm như vậy nhưng cũng không thể giữ cô lại.
Vân Ni lặng lẽ đi ra ngoài ban công ở phía sau hít thở chút khí trời.
Bầu trời đêm nay có chút yên tĩnh, chỉ có vài vì sao nhỏ đang ngự trị.
Tính đi tính lại cũng đã sắp đến tết âm lịch.
Tết này ở nhà cô chắc là sẽ không được êm đềm cho lắm.
Cha của Niên Vân Ni đã xét duyệt đơn xin rút khỏi hội đồng quản trị của cô trong cơn tức giận.
Bây giờ ông còn chẳng muốn nhìn thấy mặt cô.
Cô không biết mình có nên ghé về hay không.
Vài ngày trước mẹ đã gọi điện bảo cô nên về nhà ăn cơm một bữa.
Nhưng nếu cô về nhà chỉ càng khiến không khí trong gia đình nặng nề hơn.
Cả ông nội và cha đều không hài lòng với cô.
"Cộp...!Cộp..."
Bất chợt cô nghe thấy bước chân của ai đó từ phía sau mình.
"Dạo này muốn gặp mặt Niên tiểu thư thật khó quá đấy."
Giọng người đàn ông trầm thấp vang lên.
Mấy ngày hôm nay, cô toàn né tránh không chịu gặp mặt hắn, làm hắn thực sự rất khó chịu.
Nên Liêu Thần Duệ đã cố ý đến tham dự buổi tiệc này để tìm gặp cô.
Niên Vân Ni chưa kịp xoay người lại đã nhận ra là giọng của ai.
Cô có hơi bất ngờ quay đầu nhìn người đàn ông đang tiến đến gần mình.
Mùi hương gỗ nhàn nhạt mon men đến không gian của cô.
Mất vài giây Vân Ni mới cau mày đáp.
"Giữa chúng ta còn có vấn đề gì để gặp mặt chứ?"
"Có chứ."
Liêu Thần Duệ cong đôi môi mỏng lên.
"Giao dịch mua bán lần trước của chúng ta bị thất bại.
Tôi cảm thấy bản thân đã phạm tội tày đình nên muốn gặp mặt Niên tiểu thư để tạ tội."
Người đàn ông bộ dạng thoải mái nói với cô.
Nghe những lời tạ tội thản nhiên của hắn, cô không nhịn được cười lạnh.
"Anh thật sự muốn tạ tội vì chuyện lần trước sao? Theo như tính cách trước giờ của tôi, kẻ dám đâm sau lưng Niên Vân Ni này chỉ có một con đường chết mà thôi."
Gương mặt anh tuấn vẫn điềm tĩnh như thường lệ, lại tiến thêm một bước gần ngay trước mặt cô.
Vân Ni cảm thấy thân thể to lớn của hắn đang áp bức không gian chật hẹp của cô.
"Anh làm gì?"
Cô dè chừng hỏi hắn.
"Được thôi, vậy thì từ bây giờ mạng sống của tôi là của em.
Muốn đánh muốn giết là tùy ở em."
Giọng của hắn vẫn rất trầm, vô cùng chắc chắn nói với cô.
Niên Vân Ni ngạc nhiên nhìn hắn.
Không ngờ hắn sẽ nói ra những lời như vậy.
Ánh mắt có chút khựng lại, không biết phải nên nói gì tiếp theo.
Liêu Thần Duệ liền bước tới, bất ngờ ôm lấy eo cô.
"Sao hả? Em có chịu hay không?"
Hắn cúi đầu hỏi người con gái trong lòng mình.
Niên Vân Ni bị hắn tự nhiên ôm lấy liền nhướng mày, khó chịu chống tay lên vòm ngực rộng lớn muốn đẩy hắn ra.
"Đương nhiên là không.
Bỏ tay anh ra đi."
Sao cái tên đàn ông này lại lì lợm như vậy được chứ.
Liêu Thần Duệ càng ôm chặt eo cô hơn kéo người phụ nữ lại gần sát với cơ thể mình, chằm chằm nhìn gương mặt cô.
"Tôi không buông."
Bất thình lình cả hai người nghe thấy tiếng ai đó từ xa vọng lại.
"Khi nào rảnh thì đến nhà tôi tiệc tùng vài hôm nhé."
Ben choàng tay qua vai người đàn ông bên cạnh, ngả ngớn nói.
"Còn để xem tiệc ở nhà cậu có gì thú vị."
Jake nhếch mép trả lời.
Hai người đi trên hành lang vắng vẻ, hướng ra ngoài ban công.
Jake bất giác rút một điếu thuốc ra, người bên cạnh ngay lập tức cầm lấy bật lửa châm lửa cho anh ta vừa nói.
"Yên tâm, sẽ có vài món hàng ngon lành cho anh."
Hai người lo mải mê nói chuyện mà không biết rằng đằng sau bụi cây lớn được đặt bên cạnh cửa ban công có hai bóng người nấp ở phía sau.
"Um..."
Niên Vân Ni khó khăn chống đỡ nụ hôn điên cuồng của người đàn ông.
Liêu Thần Duệ giam lỏng cô giữa lòng ngực hắn và bức tường lạnh lẽo, thoả sức gặm cắn môi cô.
Cô không vui muốn giãy giụa nhưng lại bị người đàn ông thì thầm bên tai cảnh báo.
"Suỵt, em muốn họ nghe thấy chúng ta sao?"
Động tác của cô ngay lập tức khựng lại.
Liêu Thần Duệ rất nhanh tóm lấy cơ hội, bay đến ngậm chặt môi cô lần nữa.
Hơi thở nóng bỏng lấn át không gian eo hẹp của cô khiến Vân Ni hít thở cũng khó khăn.
Cô chống tay lên ngực người đàn ông muốn đẩy hắn ra nhưng cũng không dám gây ra tiếng động để bên ngoài phát giác.
Cái tên đàn ông khốn khiếp này, hắn cố tình lợi dụng tình huống khó xử để giở trò với cô..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...