Con Mèo Cuối Cùng Trong Vũ Trụ

Thật ra toàn thể Bộ Nghiên cứu Khoa học là một thành phố thu nhỏ nằm trong Đế đô(*).

(*) Chỗ này là “thành trong thành” nên mình viết như trên cho dễ hiểu.

Là một thành phố vây quanh trụ sở thí nghiệm tổng bộ, từ từ phát triển ra bên ngoài, trong bán kính bốn kilomet xung quanh là các thị trấn nhỏ.

Bên ngoài cùng của thành phố là một loạt bảo tàng mở cửa cho người ngoài vào, mỗi tuần mở ba ngày.

Mà từ phía sau khu vườn của bảo tàng trở đi chính là phạm vi cấm tiến vào của trụ sở nghiên cứu khoa học.

Trụ sở Nghiên cứu Khoa học giống như một thành phố thu nhỏ, bên trong có công viên, nhà hàng, cũng có cả các loại công trình vui chơi giải trí, hay quán nước, ngoại trừ không có ra ngoài cũng như không có quá nhiều giao lưu với xã hội bên ngoài thì nơi này hết thảy đều lộ vẻ bình thường mười phần.

Sau sự kiện cách chức ba người cao tầng và một Bộ trưởng, hơi trấn an một chút ý kiến và thái độ xúc động phẫn nộ của dân chúng, Bộ Nghiên cứu Khoa học khôi phục hoạt động lại một lần nữa.

Bộ Nghiên cứu Khoa học đứng trên đỉnh của khoa học thế giới nên từng phút từng giây chậm trễ đều là sự lãng phí tài nguyên cực kỳ lớn.

Vẻ ngoài của Trụ sở thí nghiệm của tổng bộ Bộ Nghiên cứu Khoa học là một nửa hình cầu ánh lên màu xám bạc, ở dưới ánh nắng chiết xạ tạo thành hào quang xinh đẹp. Còn lúc buổi tối, chỉ cần cho một chút ánh sáng, chất liệu đặc thù trên hình cầu sẽ không ngừng phản chiếu tia sáng, làm cho toàn bộ kiến trúc của trụ sở phát ra ánh sáng long lanh nhỏ vụn.

Cho nên vào ban đêm, trụ sở thí nghiệm của tổng bộ Bộ Nghiên cứu Khoa học vẫn sáng như ban ngày.

Rất nhiều người mặc quần áo thí nghiệm dùng chất liệu đặc biệt tiêu sái đi tới trong một nơi vắng vẻ rộng rãi.

Đa số là một mình trầm tư đơn độc tiến vào, một số ít tụ tập thành hai hoặc ba nhóm thấp giọng thảo luận cái gì đó.

Hiện tại Bộ Nghiên cứu Khoa có Bộ trưởng đại diện tạm thời, không có gì ngoài việc có hai tiểu tổ đã mất đi một hoặc hai người có thâm niên ra thì phảng phất như nhốn nháo bên ngoài đối với nơi này hết thảy đều không có tạo thành ảnh hưởng gì.

—— Nếu nhất định phải nói có gì thay đổi thì đại khái chính là lối đi ở các khu vực công cộng phân biệt như đại sảnh và phòng nghỉ, bốn phía đều là hình chiếu 3D mèo con màu trắng đang ngủ say hoặc chạy nhanh.

Đối với tình huống nhà mình luôn luôn bị kéo hắc, sau đó mơ hồ đoán được nguyên nhân thì người của Bộ Nghiên cứu Khoa học cũng không giãy giụa nữa.

Bị giận chó đánh mèo thì cũng bình thường thôi, Quý Nguyên soái cũng là con người bình thường mà, có nóng nảy cũng là một chuyện bình thường.

Nhưng bên trên có chính sách thì bên dưới cũng có đối sách nha!

Cậu không cho chúng tôi xem trực tiếp mà còn có thể ngăn chúng tôi dùng tiền download video 3D hay sao?

Bộ trưởng đại diện của Bộ Nghiên cứu Khoa học cũng thật có tâm.

Vung tay lên lấy danh nghĩa xây dựng cộng đồng, trực tiếp mua đủ video 3D của Việt An mấy ngày trời từ trước đến nay, không nói hai lời quăng vào trong Bộ Nghiên cứu Khoa học.

Phải biết rằng áp lực công việc ở Bộ Nghiên cứu Khoa học rất là lớn, lại ít khi giao lưu với xã hội bên ngoài, cũng không có khả năng nuôi thú cưng gì để thả lỏng thể xác và tinh thần.

Dù sao thì một chút xíu mùi khác cũng có thể làm cho thí nghiệm thất bại, thất bại có ý nghĩa như đốt một mồi lửa thiêu rụi toàn bộ cố gắng trong thời gian qua của cả tiểu tổ, tổn thất lớn như thế thì ai cũng không dám xem thường.

Nhưng cái này không ngăn cản được bọn họ chơi đùa một chút với hình chiếu 3D.

Có thật nhiều người đang đi nửa đường là lại xoay người chạy đi xoa xoa mèo, cũng không có ít người lựa chọn ở trong phòng nghỉ để tạm thời thư giãn bộ não vận hành không ngừng thời thời khắc khắc một tí, vuốt vuốt mèo thanh lọc đầu óc sau đó trở về ký túc xá ngủ.

Việt An vụng trộm giấu Quý Tu Quân chạy vòng qua bảo tàng khoa học kỹ thuật ở bên ngoài Bộ Nghiên cứu Khoa học cùng với nhà triển lãm thành quả khoa học, lúc lặng lẽ meo meo đi theo một chiếc xe vật tư tiến vào tổng bộ của Bộ Nghiên cứu Khoa học, liếc mắt qua là ngay lập tức nhìn thấy ba phân thân con mèo của mình.


Việt An: “…”

???

What???

Việt An nhìn ba phân thân của mình thảnh thơi ngủ gật hoặc chơi đùa, mông lung nửa ngày mới biết được cái kia là hình chiếu 3D.

Việt An đi một vào trong một chút, phát hiện cách mười mấy mét là lại có một hoặc hai hình chiếu của mình.

Hình như hình chiếu 3D ở nơi này đã bị cải tạo qua, tăng thêm một chút hình thức hành vi của với hình thức vận hành trí năng.

Ví dụ như khi những hình chiếu này nhìn thấy người hoặc là hình chiếu khác thì sẽ hiếu kỳ, chủ động chạm vào, còn chạy lung tung bốn phía hành lang,

Những nhân viên nghiên cứu khoa học mặc trang phục đặc biệt đi qua nơi này cũng không cảm thấy kinh ngạc với chuyện này.

Việt An nghĩ nghĩ, dứt khoát giải trừ ẩn thân, dửng dưng giậm bốn cái chân ngắn nhỏ đi về hướng trụ sở.

Cũng không có người phát hiện chuyện bất thường gì, người đi lại ở nơi này đều có tư duy ngay thẳng lại đơn thuần, một điểm hoài nghi cũng không có, thậm chí còn có người máy đi đến, gập lưng xuống sờ sờ đầu Việt An.

Trụ sở có không ít cửa ra vào, cấu trúc và hành lang bên trong khá phức tạp.

Bởi vì mỗi loại thí nghiệm đều phải tiến hành trong các phòng thí nghiệm khác biệt, một tiểu tổ mấy chục người cũng không có khả năng tập trung trong một phòng thí nghiệm, cho nên bên trong trụ sở được xây dựng thành đủ loại phòng thí nghiệm có điều kiện khác biệt để phù hợp với nhu cầu nghiên cứu khoa học.

Nếu nhất định phải dùng một sự vật để so sánh với kiến trúc cấu tạo của toà nhà này thì thích hợp nhất chính là tổ kiến.

Bị đủ loại đường ngang ngõ dọc quấn đến choáng, Việt An hầm hừ nằm sấp nghỉ ngơi một hồi, sau đó tuỳ ý đi theo một nhân viên nghiên cứu khoa học tiến vào phòng nghỉ, nhảy lên bàn, nhìn thấy đồ ăn vặt nhỏ đặt ở bên trên nên đặt mông ngồi bên cạnh đồ ăn vặt, duỗi đầu ra chui vào bên trong túi đồ ăn.

Cục Lông Nhỏ màu trắng ăn hết sạch đồ ăn trong túi, sau đó liếm liếm chân run run lông, hướng về phía nhân viên nghiên cứu khoa học vừa đi ra khỏi phòng rửa tay “Miao” một tiếng để bày tỏ lòng biết ơn, sau đó cực kỳ mất mặt quay đầu rời đi, từ trong khe cửa chui ra ngoài.

Nhân viên nghiên cứu khoa học nghe được tiếng kêu của Việt An đứng ngốc tại chỗ.

Cộng sự của hắn từ bên ngoài đi vào, tiện tay cầm lên túi đồ ăn vặt trên bàn, phát hiện trong trống không thì ngẩng đầu nhìn hắn chất vấn: “Cậu ăn đồ ăn vặt của tôi hả?”

“…” Tôi không có, tôi vô tội, đừng có đoán mò.

Nhân viên nghiên cứu khoa học bị chất vấn sửng sốt hồi lâu, quay đầu hỏi người cộng sự của mình: “Những hình chiếu 3D kia trong sở của chúng ta đều không có âm thanh đúng không?”

“Đúng vậy, nếu không thì nhiều hình chiếu như vậy, đều nhốn nháo lên.”

“… Tôi vừa nhìn thấy một con kêu.”

“Hở???”

Hai người hai mặt nhìn nhau mấy giây, nghĩ đến mấy người cấp cao kia bởi vì trộm mèo nên bị cách chức tạm thời để điều tra, sắc mặt cả hai cùng biến đổi.

“Chù đợi?”

“Chẳng lẽ lại có người không thực tế làm chuyện ngu xuẩn nữa???”


“Tên ngu xuẩn trộm mèo là não phẳng thiếu thông minh hả???”

“Đúng vậy.”

“Làm sao bây giờ?”

“Không biết nữa.”

Hai người choáng váng nửa ngày, cuối cùng cũng kịp phản ứng.

“…Báo cáo đi.”

“Báo báo báo, cũng đừng tiếp tục dằn vặt nữa.”

Việt An cũng không có ý thức được là mình đã bị lộ, cậu thật vất vả đi dạo đến một cái sảnh rộng lớn mênh mông mà trống trải.

Đại sảnh này có cấu tạo hình mái vòm tròn, vách tường bốn phía được chia thành các ngăn chứa nho nhỏ vuông vắn, bên trong trưng bày đủ loại khen thưởng.

Một vòng xung quanh mặt đất sắp xếp chỉnh chỉnh tề tề một vòng thang máy đang vận hành không ngừng, thỉnh thoảng có một người từ một thang máy trong đó đi ra, sau đó vội vã quay đầu tiến vào một trong thang máy khác.

Bận rộn như những chú kiến thợ.

Bên cạnh đại sảnh đặt một ít ghế dùng để nghỉ ngơi, bên trên có lẻ tẻ vài người ngồi, mấy người kia còn ôm một hình chiếu con mèo, vuốt vuốt lông bóp bóp chân, cực kỳ hiếm thấy nói chuyện phiếm với nhau.

Việt An nghĩ nghĩ, giậm giậm mấy cái chân nhỏ ngắn chạy đến bên kia, ngổi xổm gần một cái hình chiếu, dựng lỗ tai lên.

“Chuyện kia của Quý Nguyên soái cũng không biết có thật hay không?” Một người trong đó nói.

Một người khác trả lời: “Ngay cả chuyện mang theo ZD41 theo để trộm mèo cũng làm được thì chuyện ra tay với Quý Nguyên soái cũng không phải ngoài ý muốn quá nhiều.”

“Dụ hoặc của thể gene cấp SS có bao nhiêu lớn, muốn động thủ là rất bình thường.”

“Đoán chừng chuyện động thủ cũng rất xa rất lâu trước đó, có người nào nhớ được là từ khi nào Nguyên soái bắt đầu không cho người trong sở chúng ta sắc mặt tốt không?”

“Lúc tôi tiến vào trong sở thì Quý Nguyên soái vẫn là Trung tướng, khi đó ngài đã…”

“Đã bao lâu rồi?”

“Tôi vào sở đã hơn ba mươi năm rồi.”

“… Thật là nghiệp chướng.”

“Có trời mới biết nhóm lão tiền bối làm gì dưới lầu số 1, ngoại từ Bộ trưởng… sai rồi, phải là cựu Bộ trưởng cùng với mấy người có thâm niên hơn trăm năm thì những người khác không có quyền hạn để đi xuống.”

Lỗ tai Việt An run một cái, ngẩng đầu nhìn một vòng, sau đó đi thẳng đến thang máy có treo bảng số 1.

Nghe nói những thí nghiệm không ai nhìn thấy đều ở dưới lầu số 1.


Việt An duỗi dài đầu nhìn hai bên một chút, sau đó bắn móng vuốt ra, ở một chỗ hẻo lánh trên cửa thang máy số 1, vẽ ra một cái vòng tròn đủ để một con mèo đi qua, sau đó đi đến đẩy cái khối nhỏ bị cậu cắt ra kia.

Móng vuốt của trẫm thế nhưng là móng vuốt có thể cào ra từng đường trên tinh thạch năng lượng đó!

Mở một cái cửa thang máy thì đơn giản đến mức không thể đơn giản hơn.

Cục Lông Nhỏ màu trắng đi vào trong thang máy, quay người lại đẩy khối thép được cắt ra hoàn mỹ trở về, hoàn mỹ che lấp cái lỗ kia.

Cậu đứng trong thang máy, cái đầu nhỏ xoay một vòng lớn, nhìn cả buổi cũng không thấy được cái nút gì.

Cục Lông Nhỏ sửng sốt hồi lâu, mười phần không kiên nhẫn đối đối với công nghệ cao của Bộ Nghiên cứu Khoa học, dứt khoát bung móng vuốt ra một lần nữa, cào mở bề mặt bên dưới bên cạnh thang máy rồi chui vào.

Cậu vừa chui vào, tất cả hình chiếu con mèo bên ngoài đều biến mất trống rỗng.

Bộ trưởng đại diện làm thí nghiệm vất vả một ngày, hơn nửa đêm bị dựng đầu dậy thì chỉ cảm thấy cả đầu đều đau.

Được thông báo có khả năng có người lại đi trộm mèo, sau khi thành công còn mang mèo về Bộ Nghiên cứu Khoa học, quả thật là gã lập tức muốn đập đầu chết trước cửa nhà Quý Tu Quân.

Van xin Quý Nguyên soái ngài trông thật kỹ mèo nhà ngài đi!

Sao có thể lại bị trộm chứ!!!

Bộ Nghiên cứu Khoa học không chịu được tổn thất khi đình chỉ hoạt động lần thứ hai đâu!!!

Bộ trưởng đại diện bó tay toàn tập, nội tâm sụp đổ mười phần.

“Đóng hình chiếu lại! Tra! Tra camera giám sát ngay! Còn nữa, nhìn xem trong phòng nghỉ của mấy người có lưu lại manh mối gì không, đuổi theo tra!”

Não của Bộ trưởng đại diện thật đau, tức giận đến muốn lật nhà!

Đến cùng là ai vậy!

Nhân viên nghiên cứu khoa học tốt lại không làm, đi làm trộm chi thế!

Làm thí nghiệm không đủ kích thích hả! Tiền lương vẫn không đủ xài đúng không!

Đầu óc bị nước vào sao!

“Tranh thủ thời gian, tranh thủ thời gian, tranh thủ thời gian! Còn có thông tin tài khoản của tiểu tổ nào chưa bị Quý Nguyên soái kéo đen không? Tranh thủ thời gian tìm một cái tới cho tôi.”

Nhân viên nghiên cứu khoa học đến báo cáo: “Dạ… không có.”

Bộ trưởng đại diện: “…”

Đậu xanh rau má…

Aaaaa!!!

Không có việc gì thì đi xem livestream làm cái gì!

Mấy người nghĩ rằng làm tôi tức chết là có thể kế thừa vị trí Bộ trưởng đại diện là không đúng đâu!!!

Bên ngoài là một mảnh rối loạn, mà Cục Lông Nhỏ màu trắng đang một đường chậm rãi ung dung bay xuống thang máy số 1 lại hoàn toàn không biết gì cả.

Khi xuống dưới ước chừng hơn trăm mét, cuối cùng Việt An đã tới dưới đáy.

Cậu lặp lại chiêu cũ, khoét ra một cái lỗ ở cửa ra vào rồi chui vô.


Đập vào mắt là một mảnh tối đen mông lung, có không ít nội tạng cùng với sinh vật dị dạng kỳ quái được đặt trong các ống hình trụ tròn, trong đó còn có một bộ phận đang cử động giống như có sinh mệnh.

Việt An khẽ quét mắt qua mấy đồ vật đó, đầu nhỏ ngẩng lên, ngửi ngửi bốn phía, muốn ngửi ra một chút mùi quen thuộc trong không khí.

Ví dụ như bạc hà mèo, bạc hà mèo và bạc hà mèo.

Nhưng không khí trong căn phòng này tương đối sạch sẽ, cũng không có mùi gì lưu lại.

Việt An xoay chuyển ánh mắt, nhìn thấy hai bên còn treo bảng ghi phòng thí nghiệm, trên bảng hiệu viết vài chữ đặc biệt như nghiên cứu cơ thể người, thăm dò tinh thần lực cùng với di truyền học(*) các loại.

(*) Chỗ này là gene khoa học – ngành khoa học về gene nên tui để di truyền học luôn, cũng có thể để là nghiên cứu gene cũng được.

Cậu lắc lắc chóp đuôi, đi đến một cánh cửa phòng thí nghiệm, hi vọng có thể tìm được mấy chữ như “Nghiên cứu bạc hà mèo.”

Đương nhiên, cậu cũng không thể tìm được.

Nhưng cậu tìm được phòng thí nghiệm nghiên cứu thực vật, bên cạnh nghiên cứu gene, trong bảng ghi chép các hạng mục thí nghiệm bên dưới có một cột viết hạng mục nghiên cứu riêng – thực vật Địa Cầu cổ.

Nhìn qua cảm thấy tràn đầy mùi bạc hà mèo!!

Việt An giơ vuốt lên, không chút do dự cào mở cửa phòng thí nghiệm rồi chui vào.

Mùi trong phòng thí nghiệm còn sạch sẽ hơn một chút so với bên ngoài.

Cục Lông Nhỏ màu trắng ngó ngó bên này nhìn nhìn bên kia, ngửi tới ngửi lui bốn phía, lại còn thật có thể ngửi thấy một mùi hương quen thuộc với meo meo như vậy.

—— Là một mặt tường bên cạnh.

Đã lâu như vậy, Việt An cũng không ít lần nhìn Quý Tu Quân đang tiến hành nghiệm chứng thân phận, từ một mặt tường bằng phẳng lại mở ra tạo thành ngăn kéo cùng với ngăn tủ ẩn giấu.

Cục Lông Nhỏ màu trắng huơ chân bắn ra móng vuốt, sau đó một vuốt cào thành năm đường, sau khi nhìn thấy khe hở lộ ra bên trong rõ ràng, móng vuốt vừa dùng lực cũng có thể cưỡng ép mở ngăn kéo ẩn mà không cần tiến hành kiểm tra thân phận.

Bên trong chỉnh chỉnh tề tề bày mười ống nghiệm màu xanh nhạt, tản ra mùi hương cực kỳ dụ mèo.

Cùng lúc đó, trong trụ sở tổng bộ của Bộ Nghiên cứu Khoa học bỗng nhiên vang lên tiếng cảnh báo.

“Cảnh báo, cảnh báo, ở phòng thí nghiệm lầu số 1 có nhân viên không xác định được xâm nhập.”

“Cảnh báo, cảnh báo…”

Bộ trưởng đại diện bởi vì ngủ không đủ giấc nên đau đầu nhức óc, khổ sở tìm kiếm tên trộm mèo và con mèo, khi nghe được tiếng cảnh báo thì sửng sốt hai giây, nghe thấy phòng thí nghiệm lầu số 1 ngay cả bản thân gã cũng không có quyền hạn đi xuống thì chỉ cảm thấy mắt tối sầm lại.

… Tui phắc!

Các đại lão lầu số 1, xin mấy người thương xót cho tui.

Van mấy người.

Hãy để cho những con người khoẻ mạnh hướng đến nghiên cứu khoa học bình thường tụi tui một con đường sống có được hay không.

Bộ trưởng đại diện mặt ủ mày ê.

Gã cảm giác ở ngày nhậm chức thứ ba của mình, gã muốn trọc đầu.

Tác giả có lời muốn nói:

Bộ trưởng đại diện: Sụp đổ TvT.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui