'Tâm Ma Luân Chuyển Đại Pháp biến đổi lặng lẽ, khi đối mặt với Sở Nguyên Thăng, Sở Hưu không căn vận dụng tỉnh thần lực quá mạnh, y chỉ cần dùng tỉnh thần lực dẫn đắt cảm xúc trong đáy lòng Sở Nguyên Thăng.
Nếu Sở Nguyên Thăng không có bất cứ chấp niệm nào đối với vị trí đường chủ, vậy Sở Hưu có dẫn đất thế nào cũng vô dụng.
Nhưng ngược lại, Sở Hưu dẫn phát lại là tâm ma dục vọng trong lòng Sở Nguyên Thăng.
Sở Nguyên Thăng có phần mê man nhìn Sở Hưu nói: “Chức đường chủ vốn nên thuộc về ta?"
Sở Hưu gật nhẹ đầu, vẻ mặt nghiêm nghị nói: “Đương nhiên là của ngươi rồi. Sở đại ca ngươi không nghĩ kỹ lại xem, ngày xưa nếu không có Sở Cuồng Ca đại nhân, làm gì có Quan Trung Hình Đường hiện tại?
Ngươi là con trai duy nhất của Sở Cưồng Ca đại nhân, tương lai Quan Trung Hình Đường truyền lại cho ngươi có sai gì ư?”
Sở Nguyên Thăng vẻ mặt chán nản nói: "Là ta quá vô dụng cho nên cuối cùng phụ thân mới truyền lại chức đường chủ cho Quan đường chủ."
Sở Hưu thì lễ với quan tài của Sở Cưồng Ca rồi nói: “Đó là do Sở Cưồng Ca đại nhân thiết diện vô tư nên mới làm vậy. Quan đường chủ cũng không cô phụ sự ủy thác của Sở Cuồng Oa đại nhân, phát triển Quan Trung Hình Đường tới ngày hôm nay.
Nhưng giờ thì sao? Quan đường chủ đã chết, trong Quan Trung Hình Đường không ai có thể gánh vác nổi vị trí này, chỉ có Sở đại ca là khác.
Ngươi là con trai độc nhất của Sở Cuồng Ca đại nhân, vừa có thân phận vừa có danh phận. Giờ Quan Trung Hình Đường đang như rản mất đầu, vị trí đường chủ này ngoài Sở đại ca ra còn ai có tư cách đảm nhiệm?”
Sở Hưu vừa nói vừa không ngừng dẫn dắt dục. vọng trong lòng Sở Nguyên Thăng, khiến ngọn lửa trong lòng vốn đã tắt cháy trở lại, giấc mơ trở thành đường chủ Quan Trung Hình Đường chưa bao giờ gần hắn như vậy.
Có điều mặc dù Sở Nguyên Thăng bị Tâm Ma Luân Chuyển Đại Pháp ảnh hưởng nhưng Tâm Ma Luân Chuyển Đại Pháp chỉ ảnh hưởng tới suy nghĩ của hắn chứ không biến hắn thành con rối ngu ngốc không biết suy nghĩ.
Sở Nguyên Thăng vẫn chần chữ nói: “Nhưng nếu ta trở thành đường chủ, lấy gì để mọi người tin phục đây? Dù sao thực lực của ta chỉ có thế, thậm chí không bắng một tuần sát sứ."
Sở Hưu vung tay lên nói: "Chuyện này Sở đại ca ngươi không cần phải lo. Ngươi là đại ca của Sở Hưu ta, phu nhân là quả phụ của Quan đường chủ, chúng ta đều sẽ đứng về phía ngươi. Toàn bộ Quan Trung Hình Đường, không ai dám phản đối!
Chỉ cần Sở đại ca gật đầu, ngày mai khi nghị sự ta sẽ phát động lực lượng của ta, nâng ngươi lên vị trí đường chủ này!"
Thấy Sở Nguyên Thăng còn do dự, giọng nói của Sở Hưu lặng lẽ vang lên bên tai Sở Nguyên Thăng: “Sở đại ca, quan tài Sở Cưỡng Ca đại nhân đang ở đây, ở trên trời ngài ấy có linh thiêng cũng đang nhìn đấy.
Người làm cha đều mong con mình thành rồng, ai không muốn con cháu có công danh sự nghiệp?
Sở Cưồng Ca đại nhân chắc cũng nghĩ vậy, có điều năm xưa ngài ấy bất hạnh mất đi trong tay La Thần Quân, ngươi lại còn nhỏ tuổi, chỉ có thể để Quan đường chủ kế thừa vị trí đó. Sở Cưồng Ca đại nhân cũng muốn tốt cho toàn bộ Quan Trung Hình Đường mà thôi.
Nhưng giờ không ai tranh vị trí này với ngươi, vị trí đường chủ Quan Trung Hình Đường này ngoài ngươi còn ai? Chắng lẽ ngươi không muốn linh hồn Sở Cuồng Ca đại nhân trên trời nhìn thấy con mình cũng có ngày kế thừa nghiệp cha, ngồi lên vị trí này sao?”
Câu cuối cùng của Sở Hưu đã đánh sập tâm cảnh của Sở Nguyên Thăng, hắn như nghĩ thông điều gì, thở dài một tiếng, ánh mắt nhìn Sở Hưu nói: “Ta đồng ý với ngươi, có điều ta hy vọng lần này ngươi không gạt ta.”
Khóe miệng Sở Hưu lộ ra một nụ cười nói: “Sở đại ca cứ yên tâm, ta lừa ai chứ không lừa ngươi.”
Võ vỗ Sở Nguyên Thăng mất hồn mất vía, Sở Hưu trực tiếp dẫn Đường Nha quay người ra khỏi đại trạch Sở gia.
Đường Nha sau lưng Sở Hưu nói: “Đại nhân, giờ ngươi nâng đỡ Sở Nguyên Thăng lên làm đường chủ, vạn nhất hẳn ngồi trên chức đường chủ quá lâu, nảy. sinh tâm tư khác thì sao?”
Sở Hưu thản nhiên nói: “Sẽ không. Vị Sở đại ca này của ta thật ra là người rất thức thời. Lần này nếu không phải ta kích động dục vọng trong lòng hắn, hắn sẽ không đáp ứng tiếp nhận vị trí đường chủ này.
Quan trọng nhất là năng lực vị Sở đại ca này của ta chỉ có hạn, cho dù hn có tâm tư khác cũng chẳng có năng lực.
Quan Trung Hình Đường dẫu sao cũng do Sở Cưồng Ca giúp đặt chân trên giang hồ, để nó trở về tay người của Sở gia cũng coi như không sai
Đương nhiên chỉ là danh phận trở về tay Sở gia. Chỉ căn chúng ta có thể khống chế Quan Trung Hình Đường, vậy không thành vấn đề"
Đường Nha gật nhẹ đầu. Sở Hưu nói không sai, với năng lực tâm lý đó của Sở Nguyên Thăng, cho dù hắn có tâm tư khác cũng chẳng có sức mà làm.
Sáng sớm ngày hôm sau, buổi nghị sự của Quan Trung Hình Đường đã bắt đầu.
Ba vị chưởng hình quan còn lại, thủ lĩnh Tập Hình Ti là Tư Minh cư đến, trong đó còn có đệ tử Quan Tư Vũ, Uất Trì.
Mặc dù thực lực Uất Trì không sánh được những người khác, có điều hắn
dẫu sao cũng là đệ tử chân truyền của Quan Tư Vũ, trong chuyện này cũng có tiếng nói nhất định.
Đại đường nghị sự lặng ngắt như tờ, không ai trò chuyện, cũng không ai dám nói nhảm một lời.
Bởi vì thế cục đã sáng tỏ, nếu Sở Hưu muốn chức đường chủ này, bọn họ không cản nổi. Ai cản, nấy chết!
Có điều không cản được không có nghĩa là họ không có cách nào.
Nếu Sở Hưu nhất quyết cưỡng ép muốn làm đường chủ, vậy toàn bộ Quan Trung Hình Đường chắc chân sẽ sụp đổ. Đến lúc đó cùng lầm bọn họ rời đi là được. Trêu không trêu được chẳng lẽ còn không trốn được hay sao? Thủ hạ đều chạy sạch, bọn họ tiếp tục làm chưởng hình quan còn nghĩa lý gì nữa?
Đúng lúc này, Sở Hưu mang theo Sở Nguyên Thăng đi vào trong phòng nghị sự.
Mọi người thấy Sở Nguyên Thăng đều sửng sốt, có điều sau đó trong mắt lộ vẻ khinh thường.
Bọn họ đều cho rắng Sở Nguyên Thăng tới là để tạo thế cho Sở Hưu, muốn ủng hộ hắn trở thành đường chủ Quan Trung Hình Đường.
Địa vị của Sở Nguyên Thăng trong Quan Trung Hình Đường hết sức đặc thù, bất kể thực lực năng lực của hắn yếu thế nào, hắn cũng là con trai duy nhất của Sở Cuồng Ca. Chỉ với quầng sáng đó, hắn có thế được. toàn bộ võ giả Quan Trung Hình Đường tôn kính, cho dù chỉ là tôn kính bên ngoài.
Nhưng giờ hắn lại ủng hộ một tên hung đồ Ma đạo âm mưu chiếm đoạt Quan Trung Hình Đường như Sở Hưu lên chức đường chủ, hành động này thật quá thấp kém, mất mặt Sở Cưồng Ca đại nhân.
Có điều chuyện diễn ra tiếp theo lại khiến mọi người mở rộng tâm mắt.
Sở Hưu không ngöi lên ghế chủ mà đỡ Sở Nguyên Thăng lên ghế chủ ngồi xuống. Y đứng bên trầm giọng nói: “Chư vị, Quan Trung Hình Đường đã gặp biến cố lớn nhưng lại không thể là rằn mất đầu được.
Giờ trong Quan Trung Hình Đường, không mấy ai có tư cách đảm nhiệm chức vị đường chủ.
Sở Nguyên Thăng thân là con trai độc nhất của Sở Cuồng Ca đại nhân, muốn uy vọng có uy vọng, muốn danh phận có danh phận. Ta đề cử hẳn lên làm đường chủ Quan Trung Hình Đường. Chư vị có dị nghị gì không?"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...