Bạch Hổ Sát Thần Cương của Bạch Hổ Đường có thể nói là một trong số những cương khí sắc bén cường đại nhất trong giang hồ.
"Trước đó Uất Trì Phong ra tay còn giữ lại chút sức, chỉ sợ lỡ tay giết chết Trương Thừa Trinh, không tiện trả lời Đạo môn, cho nên giữ lại chút sức tiện thu tay.
Thế nhưng giờ Uất Trì Phong đã thật sự phẫn nộ rực tiếp vận dụng toàn lực xuất thủ.
Quanh người Dữu Kim Bạch Hổ bừng lên sát khí, khí thế sắc bén ngập trời, toàn bộ Bạch Hổ như lưỡi đao tạo thành khí tức vô cùng cường đại.
Trương Thừa Trinh mặt vẫn không biểu cảm, lôi đình màu xanh hội tụ, cánh tay phát lên, nhấn xuống. một cái. Sấm sét vô biên không ngờ cũng ngưng tụ thành một con mãnh hổ, trực tiếp lao về phía Uất Trì Phong.
Tiếng hổ găm chấn động thiên địa, hai con mãnh hổ lao vào nhau giữa không trung, chỉ trong chớp mắt sát khí bản ra khắp nơi. Uy lực của lôi đình phá tan hết thảy, Dữu Kim Bạch Hổ bị lôi đình tàn phá với tốc độ mất thường thấy được. Bị lực lượng lôi định xung kích, Uất Trì Phong đột nhiên biến sắc, thân hình lui lại hơn mười bước.
Trương Thừa Trinh tiếp tục lao tới một chưởng đánh ra, lôi văn trên lòng bàn tay hắn đột nhiên sáng lên, bộc phát ra ánh sáng chói mắt
Một chưởng đánh xuống như vạn lưỡng lôi định bùng nổ, vô số ánh sét bừng bừng trong lòng bàn tay, bao phủ lấy Uất Trì Phong vào trong.
Mọi người ở đây trợn tròn hai mắt, ai cũng lội vẻ kinh sợ.
Trong truyền thuyết Tiểu Thiên Sư - Trương Thừa Trình trong lòng bàn tay có lôi văn, xem ra chuyện này là thật. Lực lượng lôi đình không phải do hắn tiếp dẫn lực lượng thiên địa tạo thành mà do lực lượng chính bản thân hắn, nhưng đã mạnh hơn phần lớn tông sư võ đạo.
Uất Trì Phong nổi giận gầm lên một tiếng, Bạch Hổ Sát Thần Cương mang theo sát khí vô biên được hắn thi triển tới cực hạn, cứng rắn chống đỡ lại lực lượng lôi đình này. Sát cơ hóa thành mũi nhọn đỏ máu định chém về phía Trương Thừa Trinh.
Nhưng đúng lúc này Trương Thừa Trinh lại xuất chưởng đánh ra, năm lưỡng sét to như thùng nước ầm ầm đánh xuống. Năm ánh sét dẫn dắt lẫn nhau, một lưỡng lực lượng thiên địa nguy nghiêm trực tiếp đánh Uất Trì Phong hộc máu bay ngược lại, trận bàn cũng rơi xuống tay Trương Thừa Trinh.
“Ngũ Lôi Chính Pháp!”
Xung quanh có vài người không khỉ hạ giọng hô. lên.
Ngũ Lôi Chính Pháp của Long Hổ Sơn Thiên Sư Phủ rất nổi danh, nhưng thực tế lại không mấy ai tu luyện thành công.
Muốn tu ngũ lôi tước phải luyện ngũ khí. Lực lượng ngũ lôi phân biệt thuộc về ngũ tạng trong cơ thể, nhất định phải rèn luyện căn cơ trong cảnh giới Ngũ Khí Triều Nguyên thật thâm hậu mới có tư cách tu luyện.
Cho nên khởi điểm của Ngũ Lôi Chính Pháp là cảnh giới Ngũ Khí Triều Nguyên. Hơn nữa quá trình tu luyện công pháp này hết sức gian nan, những người tu luyện thành công đại đa số là tông sư võ đạo của Long Hổ Sơn. Không ngờ Trương Thừa Trinh giờ đã có thể thí triển, còn sử dụng như nước chảy mây trôi, không chút trắc trở.
Uất Trì Phong che lồng ngực bị Ngũ Lôi Chính Pháp đánh cho run bần bật, ánh mắt đầy kinh ngạc.
Có điều hẳn thậm chí không bỏ lại một lời hung hăng nào, trực tiếp quay người bỏ đi.
Bị một võ giả tiểu bối đánh bại đã rất mất mặt rồi, lúc này còn đe dọa gì được? Nói Trương Thừa Trinh cẩn thận một chút, chuyện này chưa xong đâu? Tưởng Long Hổ Sơn Thiên Sư Phủ chỉ để trưng chắc?
Trương Hi Linh một bên đang giao đấu với Trần Thanh Đế ở một bên thấy vậy hai mắt bừng sáng, lớn tiếng nói: "Thừa Trinh, cầm đạo uẩn rời khỏi đây đi"
Hôm nay Trương Hi Linh đã nhìn ra, hai giới Phật Ma chắc chắn không định để Đạo môn bọn họ chiếm lợi, đừng mơ tưởng lấy được nhiều đạo uẩn.
Cho nên giờ lấy được cái nào hay cái đấy. Trương Thừa Trinh đi trước, mình lại tìm cơ hội lấy một cái nữa. Vê phần Chân Vũ Giáo cùng những người khác trong giới Đạo môn hắn cũng chẳng quản được.
Có điều lúc này Trương Thừa Trinh lại không đi mà giơ trận bàn chưa đạo uẩn lên, đưa mắt nhìn sang đám người.
“Ta biết các ngươi rất muốn đạo uấn, lại càng không muốn để ta nhận được. Kể cả thứ hạng đứng đầu Long Hổ Bảng này cũng có một số người chê ta ngồi quá lâu.
Hôm nay ta cho các ngươi cơ hội này. Tông Huyền, Phương Thất Thiếu, Sở Hưu, Doanh Bạch Lộc, Lý Phi Liêm. các ngươi cùng xuất thủ đi. thắng ta thì đạo uấn là của các ngươi, hạng đầu Long Hổ Bảng cũng là của các ngươi”
Lời này vừa nói ra, bên dưới lập tức xôn xao, ánh mắt tất cả mọi người nhìn về phía Trương Thừa Trinh đều thay đổi. Bọn họ thậm chí hoài nghĩ người nói lời này liệu có phải là Trương Thừa Trinh giả hay không, hẳn lại dám chủ động mở miệng khiêu chiến tất cả tuấn kiệt trẻ tuổi từng đứng năm hạng đầu Long Hổ Bảng!
Nếu là một đối một, mọi người đều thừa nhận Trương Thừa Trinh quả thật rất mạnh, nhưng đám người như Tông Huyền, Phương Thất Thiếu và Sở Hưu đều không yếu. Chí ít chênh lệch giữa bọn họ không tới mức khác biệt một trời một vực.
Kết quả giờ Trương Thừa Trinh lại mở miệng khiêu chiến cả năm người, thậm chí có thể nói là cưồng vọng. Nhưng thực tế Trương Thừa Trinh không phải người cưỡng vọng.
Trên giang ồ bất luận võ giả tiền bối hay tiểu bối, ấn tượng của bọn họ đối với Trương Thừa Trinh đều chỉ có một, đó là rất biết điều.
Trương Thừa Trinh vẫn luôn là người có chừng mực, không kiêu không gấp, không cuồng vọng quá đáng cũng chẳng khiêm tốn quá độ, xử sự thỏa đáng, có thể xưng hoàn mỹ.
Thế nhưng hôm nay hắn lại cưỡng vọng tới mức. chủ động khiêu chiến nhiều tuấn kiệt trên Long Hổ. Bảng như vậy, rốt cuộc Trương Thừa Trinh định làm gì?
“Trương Hi Linh phía sau không khỏi nôn nóng hô. lớn: “Thừa Trinh! Ngươi làm gì đó? Đừng làm loạn nữa, mau mang đồ đi đi!"
Trương Hi Linh nhìn Trương Thừa Trinh lớn lên, đương nhiên biết thực lực của Trương Thừa Trinh. Có điều ngay cả hắn cũng không cho rằng Trương Thừa Trinh mạnh tới mức có thể đối đầu với tất cả tuấn kiệt Long Hổ Bảng
Trước nay Trương Thừa Trinh đều rất tỉnh táo, ai ngờ hôm nay Trương Thừa Trinh lại làm ra chuyện thiếu thiếu lý trí như vậy?
Còn lúc này Trương Thừa Trinh lại như không nghe được lời Trương Hi Linh, ánh mắt không hề lay động nhìn chằm chằm vào đám người Tông Huyền, Sở Hưu.
Thấy cảnh này Trương Hi Linh trong lòng lo lắng nhưng lại chẳng có cách nào,
Chính vì hắn chứng kiến Trương Thừa Trinh từ nhỏ đến lớn cho nên hắn cũng biết tính cách của Trương Thừa Trinh.
Đừng nhìn Trương Thừa Trinh vẫn luôn lạnh nhạt, rất dễ nói chuyện. Nhưng chỉ căn là chuyện hẳn đã quyết định, cho dù là ai cũng không cách nào thay đổi, e rằng kể cả lão thiên sư tới đây cũng vậy.
Sở Hưu nheo mắt nhìn Trương Thừa Trinh, y mơ hồ đoán được Trương Thừa Trinh định làm gì. Cho dù là y cũng không thế không thừa nhận, người đệ nhất rong thế hệ trẻ Trương Thừa Trinh quả thật hết sức quyết đoán.
Trương Thừa Trinh định mượn áp lực bọn họ để đột phá, dùng tư thái hoàn mỹ nhất bước vào cảnh giới tông sư võ đạo.
Nói đơn giản hơn, Trương Thừa Trinh đáng đánh cược, một vụ cược hết sức nguy hiểm.
Cược thắng, Trương Thừa Trinh bước vào cảnh giới tông sư võ đạo, trở thành người đầu tiên trong thế hệ trẻ bước vào cảnh giới tông sư võ đạo. Hắn sẽ vĩnh viễn đứng trên hạng đầu Long Hổ Bảng, bởi vì không ai có thể vượt qua hắn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...