Trừ hai người đó ra, Sở Hưu còn thấy Hư Hành trong đám người.
Lúc này Hư Hành đã chữa trị xong thương thế do Tham Đao tạo thành, có điều hắn lại không tham gia phá trận.
Hư Hành là thủ tọa Đạt Ma Viện, vốn không am. hiểu trận pháp.
Về phần Ma đạo, người tham gia phá trận có hai, trong đó một là Vân Trung Quân, nhưng người còn lại Sở Hưu chưa từng gặp.
Người kia tướng mạo chừng trung niên, mặc một bộ trường bào hoa văn Thao Thiết màu đen, tướng mạo anh tuấn, mép để hai nhúm ria, khí thế bất phàm.
Mặc dù Sở Hưu chưa từng thấy người trung niên này, có điều trước đó Lục tiên sinh đã giới thiệu cho y.
Người này là cường giả trong nhánh Ẩn Ma, Diệu Nguyệt Pháp Tôn - Chử Vô Ky, hơn nữa lai lịch người này cũng mang đậm tính truyền thuyết.
Chử Vô Ky xuất thân hoàng tộc, nhưng không phải hoàng tộc Bắc Yên Đông Tê hay Tây Sở mà là hoàng tộc Ngụy Quốc. Chính là Ngụy Quốc phụ thuộc vào Đông Tề, bị Bắc Yên tiêu diệt, giờ là Ngụy Quận ở Bắc Yên, cũng là quê quán Sở Hưu.
Chứ Vô Ky ngày trước là hoàng tử Ngụy Quốc, có điều lòng hẳn hướng về giang hồ, không có dã tâm gì với hoàng vị cho nên những ca ca hẳn đều không coi hắn là uy hiếp, ngược lại hết sức chú ý cho hắn tài nguyên trợ giúp để hân an tâm hành tẩu trên giang hồ, không tranh giành hoàng vị với mình. Còn vị hoàng đế đời cuối cùng của Ngụy Quốc cũng hết sức thương yêu đứa con trai này, muốn thứ gì cũng cho.
Cho nên hai mươi năm đầu trong cuộc sống Chử 'Vô Ky chỉ có mùa xuân, có thể nói là thuận buồm xuôi gió, hai mươi tuổi đã bước vào cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất. Lúc đỉnh cao thậm chí hắn từng đứng hạng năm trên Long Hổ Bảng thế hệ đó, đồng thời còn là người hào sảng phóng khoáng, thích kết giao với các đệ tử đại phái, hiệp khách giang hồ, tam giáo cửu lưu. Quan hệ của hẳn trên giang hồ rất rộng, nhận được rất nhiều lời khen ngợi, được xưng là Ngụy Công Tử - Chử Vô Kỵ.
Thế nhưng sau này Ngụy Quốc bị Bắc Yên tiêu diệt, hoàng thất Ngụy Quốc bị tru diệt toàn bộ. Chử Vô Kỵ lâm vào điên cưồng, tới cầu viện những hảo hữu ngày trước cùng những đệ tử đại phái có quyền thế ngày trước nhờ họ cùng báo thù. Thế nhưng những đệ tử đại phái kia người tốt một chút cũng chỉ nói vài lời an ủi, có hạng dõi trá qua loa cho xong chuyện, thậm chí có kẻ trực tiếp không gặp.
Chém giết giang hồ cùng triều đình công phạt có quan hệ nhưng cũng không quan hệ. Hai bên như găn như xa, như sợi dây đứt còn đoạn liền. Có điều điểm giống nhau duy nhất chính là khi không có lợi ích liên quan tới bản thân, mọi người đều cố gắng không tham dự vào chuyện chiến tranh của triều đình. Chỉ chút giao tình của Chữ Vô Ky với bọn họ căn bản không cách nào khiến bọn họ làm tổn hại lợi ích của tông môn
Sau này Chử Vô Ky nhìn thấu lòng người ấm lạnh ra sao mới tìm một loạt những tần tu giao tình rất tốt với bản thân. Những người này thực lực mặc dù không bằng người trước nhưng lại có một số người đồng ý liều mạng cùng Chử Vô Kỵ.
Nhưng hậu quả ư, hết sức thê thảm.
Một đám người thậm chí không có cả tông sư võ đạo còn mưu toan gây sự với Bắc Yên. Kết quả chính là bị quân đội Bắc Yên tiêu diệt, ngoại trừ Chử Vô Kỵ trọng thương bỏ trốn, những người khác đều nắm lại tại đó.
Gián tiếp hại chết nhiều hảo hữu như vậy, tâm cảnh Chữ Vô Ky lúc trước ra sao, không ai biết được. Có điều sau đó Chử Vô Ky biến mất hơn mười năm, khi xuất hiện trở lại đã là tông sư võ đạo của nhánh Ẩn Ma, bắt đầu ra tay điên cưồng tàn sát cao thủ trong quân đội Bắc Yên từng chinh phạt Ngụy Quốc, báo thù cho Ngụy Quốc của hắn.
Ngày xưa quân đội thượng tướng quân Hoành Sơn Bá Kiếm - Phương Long Tuyền được quân đội Bắc Yên phái tới trấn giữ ở Ngụy Quận, thế nhưng lại người ta chặt đứt một cánh tay. Giang hồ đồn đại chuyện này chính là do Chữ Vô Kỵ làm ra.
Đây là lời đồn của giang hồ, hơn nữa theo Lục tiên sinh đã nói, nội bộ nhánh Ẩn Ma đánh giá Chử Vô Kỵ còn cao hơn. Trong những người thế hệ này, Chử Vô Kỵ là một trong những người có hy vọng bước vào cảnh giới Chân Hỏa Luyện Thăn nhất. Điều kiện chủ chốt là hẳn phải giải quyết được sơ hở về tâm cảnh của bản thân.
Ba giới Đạo Phật Ma hiếm khi buông bỏ thành kiến, tĩnh tâm hòa bình liên thủ phá trận, còn có vài tông sư võ đạo tỉnh thông trận pháp, chuyện này quả thật rất ít gặp.
Còn lúc này Sở Hưu tới đây lại vang lên tiếng nói chuyện huyên náo.
“Lại có người tới! Là Sở Hưu của Quan Trung Hình Đường!"
“Năm hạng đầu Long Hổ Bảng tề tụ, lần này không biết thứ hạng có thay đổi hay không?”
“Đương nhiên là có rồi! Các ngươi không nghe nói à, trước đó vị Lâm Diệp đứng hạng bảy Long Hổ Bảng nhận được bảy thanh ma đao trong Tiểu Phàm Thiên, đánh trọng thương Hư Hành thủ tọa Đạt Ma Viện, còn chém chết Chân Dương Tử của Thuần Dương Đạo Môn! Có chiến tích giết chết tông sư đó, dẫu sao Lâm Diệp cũng bước lên được năm hạng đầu Long Hổ Bảng chứ?"
“Đừng quên còn có Lý Phi Liêm mấy năm chưa xuất hiện trên giang hồ. Vị này xuất chín đao đánh trọng thương Chân Dương Tử. Nếu không có hắn, Lâm Diệp cũng chẳng giết được tông sư võ đạo như Chân Dương Tử.”
“Lần này trong Tiểu Phàm Thiên, cường giả nhiều như vậy, các ngươi nói xem liệu có uy hiếp tới địa vị Tiểu Thiên Sư - Trương Thừa Trinh không? Hắn đứng hạng nhất Long Hổ Bảng nhiều năm như vậy, có lẽ không ít người đang mong ngồi lên vị trí đó đấy."
“Ta đoán là không đâu. Các ngươi chưa từng tiếp. xúc với Tiểu Thiên Sư, không biết sự cường đại của hắn. Vị Tiểu Thiên Sư của Long Hổ Sơn này tuyệt đối là rồng phượng trong cõi người, còn mạnh hơn tưởng tượng của các ngươi nhiều.
Trương Thừa Trinh là kỳ tài ngàn năm có một của Long Hổ Sơn. Đời trước chí tôn trong Đạo môn là Tiên Nhân - Tiên Nhân - Ninh Huyền Cơ, Chân Vũ Giáo cũng nhờ đó mà trở thành chí tôn trong Đạo môn. Giờ Thiên Sư Phủ đứng đầu đạo môn, ai biết được liệu Thiên Sư Phủ có bồi dưỡng được Tiên Nhân - Ninh Huyền Cơ thứ hai hay không?”
“Ta nói này, Đổng Tướng Kỳ, ngươi điên rồi phải không? Chẳng phải lần trước Cao Lăng Đổng gia ngươi bị Trần Thanh Đế tát thẳng vào mặt, sau đó Thiên Sư Phủ giúp các ngươi nói vài lời hòa giải với Trần Thanh Đế à? Ngươi có cần liếm gót chân Thiên Sư Phủ như vậy không? Còn nói Tiên Nhân - Ninh Huyền Cơ thứ hai, sao ngươi không nói hẳn là Lã Thuần Dương thứ hai đi?"
“Ngươi nói linh tinh gì đấy! Thế nào là liếm gót chân? Chuyện giữa võ giả có thế gọi là liếm gót chân hay sao? Ta đang nói thật mà thôi!"
Một đống người đứng đó cãi nhau không ngừng, có điều sau khi ở Hưu tới, năm hạng đầu Long Hổ Bảng đều đã tụ tập, thậm chí trong mười hạng đầu Long Hổ Bảng cũng có không ít người tới.
Trương Thừa Trinh xếp hạng nhất đứng sau lưng Trương Hi Linh, đang quan sát Trương Hi Linh phá trận, cực kỳ chăm chú.
Có điều nếu theo như lời đồn đại trên giang hồ, Trương Thừa Trinh không biết trận pháp.
Còn Tông Huyền xếp hạng hai mặt không biểu cảm đứng bên cạnh Hư Hành, hai mắt bừng bừng thần quang, không ai biết hẳn đang suy nghĩ điều gì.
Phương Thất Thiếu vốn đứng cùng chỗ với Bạch Tiềm cùng Lâm Khai Vân của Kiếm Vương Thành, sau khi thấy Sở Hưu tới, hẳn cũng uể oải quơ quơ thanh trường kiếm trong tay, xem như chào hỏi Sở Hưu.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...