Phật Diễm Tịnh Thế, Bồ Đề Trấn Ma!
Ấp lực cường đại đột nhiên đánh tới. Đây là một đòn toàn lực của tông sư võ đạo, cho dù Sở Hưu cũng cảm thấy một cảm giác nguy hiểm tột độ.
Trong khoảnh khắc này, khí huyết quanh người Sở Hưu thiêu đốt, huyết khí vô biên tràn vào Sát Sinh Ma Phật Tướng, khiến cho ma đao trong Sát Sinh Ma Phật Tướng không biết từ khi nào hóa thành màu đỏ máu.
Đây không đơn thuần là Sát Sinh Ma Phật Tướng nữa mà là một loại biến hóa dung hợp cả Hóa Huyết Thần Đao và Sát Sinh Ma Phật Tướng.
Trong Phù Ngọc Sơn Đại chiến chính ma, Sở Hưu đã nhận được Hóa Huyết Thần Đao. Chuyện này rất nhiều người chứng kiến, trừ phi Sở Hưu nắm chắc giết chết Hư Hành tại chỗ, bằng không y không thể trực tiếp sử dụng Hóa Huyết Thần Đao trước mặt Hư Hành.
Có điều trình độ của Sở Hưu đối với Ma Huyết Đại Pháp và Hóa Huyết Thần Đao đều không thấp. Võ thuật thiên biến vạn hóa, sao phải cố chấp cái vẻ ngoài?
Giờ Sở Hưu vận dụng cũng là Hóa Huyết Thần Đao, chẳng qua không phải tự mình sử dụng mà là kết hợp với pháp tướng bản thân sử dụng. Trữ phi là võ giả cũng tu luyện Hóa Huyết Thần Đao tới đây, bằng không không ai có thể nhìn ra được.
Sát Sinh Ma Phật Tướng quỷ dị chém ra một đao, trường đao màu máu phá tan tất cá, phật diễm bừng bừng cũng bị ma đao đỏ máu chém rách.
Trong ánh sáng đỏ máu đó, Bồ Đề Bảo Thụ cũng bị nhát đao chém đứt, sau khi thiêu đốt khí huyết sắc mặt Sở Hưu thoáng trắng bệch nhưng thân hình không hề dừng lại, lui thắng về phía bảy thanh đao kia.
Hư Hành vừa bị Hóa Huyết Thần Đao của Sở Hưu bức lui, lúc này thấy y lao thẳng về phía bảy thanh đao bèn hừ lạnh một tiếng. Hai tay hắn niết thành ấn quyết kỳ dị, cương khí xung quanh thiêu đốt kịch liệt, ngay cả thiên địa nguyên khí xung quanh cũng bị nhen lửa.
Phật diễm vô biên thiêu đốt hết thảy, phương viên trăm trượng xung quanh tăng ma tháp này hóa thành hỏa vực vô biên!
Hơn nữa hỏa vực kia còn không ngừng thu nhỏ, mỗi khi thu nhỏ một trượng uy lực lại căng cường một phần. Phật diễm này còn có tính chất trấn ma tru tà, rong hỏa vực này một khi Sở Hưu vận dụng ma công y sẽ bị áp chế gấp bội!
Sắc mặt Hư Hành cũng hơi tái đi. Cho dù hắn là tông sư võ đạo nhưng giờ bày ra một hỏa vực cường, đại như vậy cũng rất tốn sức.
Có điều Võ Đạo Chân Đan trong cơ thể hắn liên tục dẫn dắt lực lượng thiên địa tiến vào thân thể bổ sung cho lực lượng bản thân.
Lực bộc phát của tiểu bối Ma đạo trước mặt quả thật kinh người, có điều Hư Hành lại càng quyết đoán. Hân trực tiếp thiêu đốt tầng ma tháp này, hủy diệt toàn bộ đống đồ Ma đạo này đi, xem ngươi còn đoạt thế nào!
Ánh mắt Sở Hưu lóe lên một luồng sáng lạnh, lão lừa trọc này đúng là khó chơi tới cực hạn.
Mắt thấy hỏa vực đánh tới, Sở Hưu tay niết ấn quyết, tỉnh thần lực của y chỉ trong chớp mắt đã bị rút gần hết, chỉ còn lại một ít nhỏ nhoi.
Cảm giác tiêu hao tinh thần lực hết sức khó chịu. Giờ Sở Hưu khó khăn lắm mới bù đắp được tai họa
ngầm về nguyên thần của bản thân nhưng đối mặt với lão hòa thượng Hư Hành khó dây này, y vẫn phải vận dụng toàn lực mới được
Sức mạnh tỉnh thần hùng hồn quẩn quanh trong hư không ngưng tụ thành một mũi tên vô hình, dùng tâm thần Sở Hưu làm cung, bản thẳng về phía Hư Hành.
Đây là Diệt Hồn Tiễn trong Nhiếp Hồn Cửu Đại Thức. Năng lực của nó hết sức đơn giản, chỉ là bộc phát lực lượng tỉnh thần tới mức cực hạn, lấy hồn đánh hồn, diệt trừ nguyên thần của đối phương.
Trong chín môn bí pháp nguyên thần trong Nhiếp Hồn Cửu Đại Thức thật ra đều thiên hướng tà ác quỷ dị như Khiên T¡ Hồn Võng cùng Trấn Hồn U Minh Khúc, chỉ có Diệt Hồn Tiên này đi theo con đường cường mãnh tới cực hạn. Mặc dù là bí pháp nguyên thần nhưng lại mạnh mẽ hung hãn như võ thuật cận chiến chém giết.
Diệt Hồn Tiễn vừa bản ra, tiếng gào thét vô thanh đã tuyền tới, mặc dù Hư Hành không nghe được âm thanh nhưng hắn có thể cảm thấy một lưỡng uy áp nguyên thần cường đại đang đánh về phía mình.
Hư Hành tay niết thủ ấn Dược Sư Vương Phật, ánh kim lưu ly hộ thể, muốn trốn sang một bên.
Nhưng hẳn vừa có hành động, đã lập tức cảm nhận được một luồng khí cơ khóa chặt lấy bản thân, quỹ tích của Diệt Hồn Tiễn đã biến ảo, găn như đồng thời với động tác né tránh của hẳn, vô cùng quỷ dị.
Vừa rồi khi thi triển Diệt Hồn Tiễn Sở Hưu còn lưu lại một chút tỉnh thần lực.
Một chút tỉnh thần lực này chính là để y thi triển Thiên Tử Vọng Khí Thuật
Khi vận dụng loại công pháp này lại phối hợp với Thiên Tử Vọng Khí Thuật quả thật là chiêu bài tất sát, uy lực tăng cường gấp bội.
Biến ảo thân hình mấy lần, Hư Hành rốt cuộc từ bỏ.
Bất luận hẳn trốn tránh thế nào, mũi tên kia cũng như giòi bám trong xương, dán chặt không chịu buông
Ngay khi Diệt Hồn Tiễn tới gần, Hư Hành nổi giận gầm lên một tiếng, kim quang lưu ly bừng lên, khí huyết bành trướng, mạnh mẽ chống chọi lại mũi tên nguyên thần này.
Nhưng giờ tỉnh thần lực Sở Hưu đã không kém hơn tông sư võ đạo, thậm chí còn mạnh hơn tông sư võ đạo không tu luyện bí pháp nguyên thân như Hư Hành.
Mũi tên ngưng tụ tất cả tỉnh thần lực của Sở Hưu nhẹ nhàng va chạm với phật quang lưu ly, lập tức phá tan phật quang.
Lực lượng khí huyết nồng đậm cũng không thể ngăn cản hoàn toàn mũi tên này. Uy lực của Diệt Hồn Tiễn ầm ầm bộc phát, cơn bão tỉnh thần quét qua, Hư Hành rên lên một tiếng đau đớn, sắc mặt trắng bệch, thậm chí ngay đôi mắt cũng mất đi tiêu cự. Đây rõ ràng là biểu hiện nguyên thăn thụ thương.
Vài hơi sau, Hư Hành mới tỉnh táo lại, mặc dù trong đầu vẫn đau đớn kịch liệt như bị vặn xoắn nhưng Hư Hành vẫn định xuất thủ. Đáng tiếc đã chậm!
Thời gian vài hơi thở rất ngắn nhưng cũng đủ làm rất nhiều chuyện.
Những lĩnh vực phật diễm kia không được lực lượng của Hư Hành chống đỡ nên không khuếch trương nữa. Sở Hưu cũng thuận lợi lấy được bảy thanh đao cùng quyển sách da thú.
Đến lúc Hư Hành khôi phục tỉnh thần, tầng này đã không chịu nổi sức mạnh cường đại của hai người, ầm ầm sụp đổ.
Mất mắt thấy Sở Hưu lấy đi bảy thanh đao kia, Hư Hành hừ lạnh một tiếng, không để ý tới cảm giác đau đớn như bị vặn xoắn trong đầu, lại lao tới đánh một quyền về phía Sở Hưu.
Mặc dù tính thần lực của hắn đã bị Diệt Hồn Tiễn kia làm cho trọng thương nhưng Hư Hành vốn không cần tỉnh thần lực, hơn nữa với nghị lực của hẳn cũng có thể chịu được cảm giác đau đớn kịch liệt từ tỉnh thần lực.
Mang theo vỏ đao nối tiếp nhau kia, Sở Hưu vô thức nắm lấy chuôi đao, ánh mắt lóe lên lưỡng sáng lạnh.
Thân phận Lâm Diệp trước nay chưa từng dùng đao pháp, Sở Hưu cũng lo bị bại lộ.
Có điều lúc này y đã nhận được bảy thanh ma đao có vẻ rất bất phàm này, vậy chỉ cần không sử dụng võ thuật tiêu biểu như A Tỳ Đạo Tam Đao, vậy không lo bị nhìn ra.
Sở Hưu tiện tay nắm một chuôi đao, rút ra, có điều ngay khi trường đao rời vỏ, thần sắc Sở Hưu đột nhiên biến đổi.
Một luồng lực lượng từ trường đao truyền tới. Rời khỏi vỏ đao trường đao như giải khai phong ấn. Chỉ rong chốc lát khí tức kỳ dị bộc phát, không phải ma khí mà là một loại chấp niệm, tham! Tham trong tham lam!
Ngay khi cầm được thanh trường đao đó, ý chí Sở Hưu lập tức bị lưỡng ý tham lam đó bao phủ, hai mắt đỏ bừng, cảm giác tham lam vô tận bao phủ. Giờ khắc này Sở Hưu muốn có được hết thảy, muốn thôn phệ hết thảy. Một đao đó chém ra, thiên địa nguyên khí trong phương viên trăm trượng bị thu nạp sạch sẽ, tất cả đều bi thanh trường đao kia thôn phê!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...