Con Đường Phía Trước


Nghe thấy yêu cầu này Y Nhã mặt mũi méo hẳn đi, chả lẽ giờ là nam nhân mà không biết uống rượu, liền cầm lấy chén của Cơ Trang Hy đang uống dỡ uống một ngụm, cảm giác cổ họng rát buốt, nhưng lại cảm thấy ngon, có vị đắng vị ngọt...Cơ Trang Hy thấy tên tiểu tử này trực tiếp uống chén rượu của mình liền không vui, vì thế rót liên tiếp cho Y Nhã mấy chén.Lúc này Ngụy Cảnh đường như đã ngà ngà say nói “Hiện giờ Hoàng thượng chuẩn bị phong vị trí thái tử, ngài nghĩ là ai sẽ được chọn”.Cơ Trang Hy tay cầm chén rượu đang lắng nghe bỗng nhiên tiếng đàn dường như hơi căng lên một tí, rõ ràng là nữ nhân ngồi trong rèm kia đang rất khẩn trương, liền mỉm cười nói “Quả thật ba vị hoàng tử đều rất có năng lực, ta tạm thời chưa nghĩ ra được ai”.Ngụy Cảnh trầm ngâm nhìn chén rượu tiếp lời “Ừm...ta cũng nghĩ vậy, thật khó để chọn...ngài có nghĩ là...?” Ngụy Cảnh định nói tiếp câu sau bỗng nhiên nhìn thấy hầu đồng đứng bên cạnh ngồi trực tiếp vào lòng Cơ thượng thư.Y Nhã uống mấy chén rượu xong đầu có có hơi choáng và chóng mặt, lại mỏi chân tìm không được cái ghế nào nhìn thấy bóng trắng trước mắt liền mơ hồi ngồi vào lòng Cơ Trang Hy cho đỡ mỏi.Cơ Trang Hy rất bất ngờ và bối rối liền định đẩy tên tiểu tử này ra nhưng khi cúi đầu xuống thấy tên này hai má đỏ hồng, môi đỏ mím lại, vì rượu cay nên chảy ra một ít nước mắt đọng lại trên mí mắt, cơ thể rất mềm mại, hương thơm bay vào mũi.


Hắn như ma xui quỷ kiến liền ôm chặt lấy Y Nhã ép mặt cô vào ngực mìnhXong liếc nhìn Ngụy Cảnh nói qua loa “Tên hầu đồng này say quá, ngươi đừng để ý, tiếp tục...”.Ngụy Cảnh thấy vậy cười khan một tiếng, nhưng đúng lúc này tiếng đàn ngưng bặt một giọng nói mềm mại thánh thót vang lên “Nếu Cơ đại nhân không chê thì tiểu nữ xin được phép hầu rượu cho ngài” sau đó rời khỏi thư án vén màn để ra ngoài.Nhạn Sa quả là như lời đồn, nhan sắc đẹp tựa ngàn mây, thân hình quyến rũ yểu điệu làm Y Nhã từ trong ngực Cơ Trang Hy liếc mắt nhìn vài lần.Nàng ta đi đến Cơ Trang Hy cung kính dâng lên một chén rượu nói “Nhạn Sa xin ra mắt đại nhân”.Cơ Trang Hy nhìn thấy Nhạn Sa liền thưởng thức một chút, quả thật nàng ta rất đẹp, đã gặp vài lần nhưng lúc nào nàng ta cũng đem đến cho hắn kinh ngạc, đang chìm suy nghĩ dường như cảm giác vòng eo bị ôm chặt và trên vai có chút đau đớn lúc này một luồng sét chạy dọc thân thể chạm tới tim, phía trong ngực ngáy đến tận tim can, tên tiểu tử này lại dám to gan cắn lên vai hắn, cảm giác lúc này muốn đè tên tiểu tử này xuống mà cắn lại.“Diệp Huyên, ngươi đang làm gì đấy?”.Cơ Trang Hy chưa kịp nói xong Y Nhã liền thoát khỏi vòng tay nhanh nhẹn đứng dậy nói “Tiểu nhân khi nãy hơi say nên mỏi chân, giờ tỉnh rượu rồi nên có thế tiếp tục hầu rượu ngài.”Sau khi nghe xong lời Y Nhã nói, Nhạn Sa ngỡ ngàng một lúc rồi diu dàng nói với Y Nhã “Ở đây có ta rồi, ngươi ra ngoài đi”.Đây là thanh lâu hầu rượu hai nam nhân là hai nữ nhân rất hợp tình, Y Nhã đuối lý định cất bước đi ra ngoài nhưng Cơ Trang Hy lại lên tiếng “Từ khi nào Nhạn Sa cô nương lại thay bản đại nhân lên tiếng vậy?”.Cơ Trang Hy sắc mặt lạnh tanh, xưng đại nhân với một cô nương rõ ràng là không vừa ý với câu nói khi nãy.Nguy Cảnh thấy không khí căng thẳng liền cười xoa dịu “Có lẽ do Nhạn Sa quá ngưỡng mộ Cơ thượng thư nên lỡ lời...”Lúc này Nhạn Sa nước mắt chảy xuống giọng nói ủy khuất phân bua, nhưng Cơ Trang Hy không còn hứng thú nữa liền phẩy tay rời đi nói là muốn về phủ.Y Nhã liền lập tức chạy theo sau không dám lên tiếng, khi hai người đến khúc quanh vắng người thì Cơ Trang Hy bất ngờ ép Y Nhã lên tường nói “Ngươi cắn ta là có ý gì, câu dẫn?”.Y Nhã hoảng loạn nghĩ lúc ấy thấy hắn nhìn chằm chằm vào Nhạn Sa nên xúc động cắn một cái nhưng đánh chết cũng không thể thừa nhận “Đâu...đâu...có...ngài nhầm rồi”Cơ Trang Hy môi mỏng dán lên Y Nhã làm tai cực kì ngứa ngáy “Đừng tưởng giả ngu thì ta sẽ tha cho ngươi”Y Nhã lúng túng lắp bắp đáp “Không...không có, thật mà, lúc đấy tiểu nhân say quá không biết gì cả”.Cơ Trang Hy nhìn thấy dáng vẻ lúng túng và ủy khuất này trái tim tự nhiên đập liên hồi, cảm giác như muốn siết chặt tiểu tử này vào lòng để bù cảm giác ngứa ngáy trông vắng trong tim, nhưng hắn kiềm chế lại lạnh lùng nói “Nếu bày ra bộ dạng này lần nữa, ta sẽ cho người thiến ngươi đem vào cung làm hoạn quan, nhớ đấy”.Y Nhã bị ép vào tường đối mặt với Cơ Trang Hy, trang phục xộc xệch, lộ ra một mảng xương quai xanh trắng nõn nà, Cơ Trang Hy vô tình nhìn đến sắc mặt đen lại liền buông Y Nhã ra vội vàng rời đi, để Y Nhã đứng lại một mình, lát sau cũng hoàn hồn đi chầm chầm xuống dưới sảnh.Cơ Trang Hy nhanh chóng ra xe hồi phủ, ngồi trên xe suy nghĩ về chuyện xảy ra lúc tối, Nhị hoàng tử có ý định lôi kéo hắn về phụ tá để ngồi lên vị trí thái tử nhưng để ngồi lên vị trí kia quan trọng là phải chứng minh được xứng đáng để cho các đại thần tâm phục khẩu phục, một vị vua quá yếu sẽ sau này khó kiểm soát được thế cục.

Đang suy nghĩ thì trong đầu bỗng nhiên hiện lên gương mặt tiểu tử Diệp Huyên, khi nhìn thấy bộ dạng tên tiểu tử kia ngồi trong lòng tự nhiên các giác như trái tim đã lấp đầy, muốn khảm vào cơ thể, xung quanh hắn không thiếu nữ nhân vây quanh câu dẫn, khi trưởng thành mẫu thân ép hắn trải qua chuyện phu thê với tì nữ thông phòng, tì nữ kia thấy hắn liền lột sạch trang phục làm hắn thực không có cảm giác gì, trải qua chuyện đó hắn liền đối với nữ nhân hờ hững lạnh lùng, nhưng không hiểu sao đối với tiểu tử Diệp Huyên làm như vậy lại nổi lên ham muốn của hắn.


Cơ Trang Hy tự an ủi bản thân là do từ trước đem tên tiểu tử Diệp Huyên này liệt vào đối thủ nên tâm trạng như vậy là cảm xúc ham muốn chiến thắng.Bên ngoài trời đã ngừng mưa, lúc này ở trong phòng Nhạn Sa không còn e lệ như trước mà đang ngồi xuống trước mặt Ngụy Cảnh nói chuyện, giọng điệu thong dong.“Đại nhân ngài nghĩ có cách nào khác không?”Ngụy Cảnh lúc này không còn dáng vẻ say rượu như lúc trước nói “Sao không để Nhị hoàng tử ra mặt thuyết phục?”.Nhạn Sa cười khổ Duyên Kỳ muốn nàng làm quen rồi dần dần thuyết phục Cơ thượng thư phò tá cho chàng đoạt vị trí thái tử, nhưng Cơ Trang Hy đâu có đam mê sắc đẹp, năm lần bảy lượt nàng cố ý câu dẫn nhưng hắn đâu có để ý.“Nhị hoàng tử cũng có nổi khổ riêng, giờ ngoài ngài ra thì không có ai đứng về phía chàng ấy, chàng ngoài danh phận ra cái gì cũng không có”.Ngụy Cảnh cũng có suy nghĩ giống Cơ Trang Hy một vị vua không thực quyền, dùng các thế lực đối địch áp chế lẫn nhau thì mới duy trì hòa bình của triều đại được.“Ta nghĩ chúng ta nên hẹn Nhị hoàng tử và Cơ thượng thư gặp nhau một lần, ít nhất là để Nhị hoàng tử lên tiếng thuyết phục”.Nhạn Sa uống nốt giọt rượu cuối cùng suy nghĩ, Nhị công tử đã nhiều lần gặp Cơ thượng thư nhưng không đoán được ý tứ bất đắc dĩ mới dùng đến nàng.Nhạn Sa thở dài nói “Vâng thiếp sẽ sắp xếp”.Bầu trời về đêm dưới sảnh ánh đèn lấp lánh, trời lúc này chỉ còn những giọt mưa lác đác không nặng hạt như lúc tối.


Y Nhã đã mặc xong trang phục lên sảnh hát, trong sảnh hầu như không còn ai, cũng đã đến giờ giới nghiêm, ngoại trừ thanh lâu thì các quán hàng và nhà trọ đã đóng cửa.Nhớ lại những giai điệu bài hát khi xưa Y Nhã sửa thành lời cất lên giọng hát du dương.Minh ca và Ninh tỷ đứng phía dưới vỗ tay khen ngợi “Đệ học ở đâu hát những bài này vậy, hay thật?”.“Đây là những bài hát hồi nhỏ ở quê” hồi xưa Y Nhã thích nghe nhạc, rảnh rỗi thường rêu rao hát khắp phòng nhưng giọng không hay bằng giọng thân thể bây giờ.“Ta cảm thấy nhạc điệu rất hay, không chê được chổ nào, có thể thi tài nghệ năm nay được đấy”.Y Nhã tò mò hỏi “Ủa...ở đây có thi tài nghệ nữa sao”.Ninh kỷ cười tiếp lời “Đệ tưởng các mỹ nữ kinh thành tự xưng hay sao, Bạch Liên năm ngoái được phong là đệ nhất mỹ nữ không nhưng nhan sắc xinh đẹp mà tài nghệ múa đứng thứ nhất đấy” sau đó quay sang hỏi Minh ca “Hình như sắp thi rồi đúng không?”.Minh ca cười trả lời “Ba ngày sau, Nhạn Sa cũng tham gia”.Y Nhã cảm thấy rất hào hứng với nơi hội tụ đầy đủ mỹ nữ tất nhiên làm cô nóng lòng muốn xem rồi “Đệ muốn đi xem”.Ba ngày sau vừa vặn là ngày đẹp trời không khí trong lành, trời không có nắng, bầu trời quang đãng không có gợn mây nào, lâu lâu từng làn gió khẽ lùa qua làn tóc, lùa qua từng tán lá kêu rào rạc.Nhạn Sa đã được xe ngựa rước đi từ sáng sớm, những hạ nhân còn lại kẻ ngủ, người dậy đi chơi đến gần tối mới trở về thanh lâu làm việc.

Lúc này Minh ca, Ninh kỷ cùng với Y Nhã đang lẫn vào dòng người nhộn nhịp để đổ về phía tửu lầu lớn nhất kinh thành.Tửu lầu này xây giữa một hồ nước lớn, to lớn và đồ sộ, hai bên có hai cây cầu lớn dẫn đến tửu lầu, nghe nói cuộc thi tài nghệ này bắt đầu từ trong cung rồi lan dần đến ngoài kinh thành, tục lệ thi một năm một lần chọn ra hai mươi nữ nhân đẹp nhất thi với nhau rồi chọn một người phong mỹ nữ kinh thành.


Người này không những đẹp mà tài nghệ phải xuất sắc.Y Nhã vừa đi vừa nghe Ninh kỹ kể lại, nhiều sách có đề cập đến những lễ hội và cuộc thi nhưng cái này chưa nghe sách viết đến bao giờ nên có rất nhiều hứng thú.Ba người chen một góc nhỏ trong tửu lầu phía trước là sảnh lớn, được trang hoàng lộng lẫy xa hoa, phía dưới là người đứng chen chúc nhau, Y Nhã hướng mắt về phía trên lầu là những bàn ăn nhỏ xung quanh để cho các quan lớn ngồi xem, khoảng cách khá xa nên Y Nhã không nhìn bao quát được hết tầng trên.Tiếng trống khai cuộc bắt đầu sân khấu rộng rãi, ánh sáng chiếu đầy đủ, hai bên còn có những tấm lụa lớn được buộc theo hình nụ hoa rất xinh đẹp.Lần lượt từng cô nương lên khấu, quả là nhan sắc mỗi người một vẽ nhưng đều rất đẹp, người thì đẹp dịu dàng như hồ nước mùa thu, người thì đẹp sắc sảo mặn mà.Hết chương 29:.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận