Con Đường Phía Trước


Tiểu Cừu bỗng nhiên bế thẳng cô ngồi trên đùi mình, cũng không giả bộ ngủ được nữa liền mở mắt, đập vào mặt cô là khuôn mặt ửng đỏ tuấn tú của tiểu Cừu, thiếu niên mới lớn, mũi cao răng đều, làn da màu đồng tương phản với làn da trắng nõn của cô, bất giác tim cô đập liên hồi, vì thế nhắm mắt để tiểu Cừu hôn mình, hai người dính chặt vào nhau, thiếu niên mạnh mẽ ôm tiểu cô nương nhỏ bé mảnh mai hôn nhau đắm đuối, những tia nắng mặt trời chiếu bóng hai thân hình lên mặt đất.“Ưm..ưm.” Y Nhã kẽ khẽ rên lên.Sự thân mật ngày càng tăng, đầu lưỡi cậu cuốn theo hơi thở nóng hổi bắt đầu đòi hỏi nhiều hơn.

Nụ hôn khiêu khích và hơi thở lướt qua mặt, qua cằm, môi và sau vành tai của cô.

Sợi dây thần kinh mẫn cảm như bị thứ gì đó kéo căng, nhẹ hơn hoặc nặng hơn một chút thì tốt biết mấy.Toàn thân Y Nhã run rẩy, luống cuống nói “Buông tỷ ra.”Ánh mắt cậu dừng lên khuôn mặt đỏ hồng “Tỷ, đệ thích tỷ”, sau đó cọ cọ mặt mình vào mặt Y Nhã.Cô giơ hai tay đẩy tiểu Cừu “Ừm...đệ buông tỷ ra” vội vàng giãy dụa khỏi lòng tiểu Cừu, chạy thật nhanh về phía phủ Huyện.Nam nhân có được nữ nhân dễ dàng sẽ cả thèm chóng chán, cô muốn tiểu Cừu trọn đời yêu cô, trao trái tim cho cô, chứ không phải dùng cô để thỏa mãn ham muốn dục vọng.


Từ hôm đó trở về sau, Y Nhã không để cho tiểu Cừu có bất kì cơ hội nào hôn cô nữa, và yêu cầu đối với tiểu Cừu ngày càng cao, nếu không đọc sách luyện võ chăm chỉ thì cô sẽ không đến gặp.Tiểu Cừu sau nụ hôn lần đó càng say mê Y Nhã, một phần vì cô xinh đẹp, một phần cũng vì cậu có cảm giác giống như có mối liên kết ràng buộc nào đó, trong thâm tâm tiểu Cừu cho rằng Y Nhã đã là nữ nhân của mình, nên ra sức học tập hơn nữa.Thời tiết ngày càng mát mẻ hơn, đầu thu trời quang đãng bầu trời không còn một gợn mây, sắp tới lễ hội đèn lồng, trên phố từng dãy nhà đã treo đèn lồng trước cửa, có nhiều sạp hàng làm rất nhiều loại đèn lồng bán, nào là hình con thỏ, hình mèo, hoa lá...nhưng phổ biến nhất là đèn lồng truyền thống hình quả bí, quả trám, củ tỏi...Hôm nay là lễ hội chùa, chủ nhân sẽ đi lễ hội cả ngày, từ sáng sớm Y Nhã đã phải dậy sớm nấu cơm nắm để nha hoàn mang đi, xong việc thì mặt trời cũng đã mọc, những tia nắng đầu tiên của ngày mới bắt đầu chiếu rọi qua những nhành cây tán lá.Cô chạy nhanh ra bờ sông thì thấy tiểu Cừu đã đợi từ lâu, hôm nay cô không bắt tiểu Cừu học bài mà dẫn cậu đến nhà phu thê Triệt Nhị.Vừa bước vào cổng thấy Triệt huynh đang đang ngồi xay đậu giữ sân, còn Triệt tỷ đang đang lấy thau đựng nước đậu, thấy Y Nhã liền cười đon đả chào hỏi.“Lâu rồi mới thấy đệ đến chơi”.Y Nhã kêu tiểu Cừu vào giúp Triệt Huynh một tay, còn cô chạy lại bên Triệt tỷ giúp hứng nước đậu.“Đây là...?” Triệt huynh nhìn tiểu Cừu một lát sau đó hướng ánh mắt về Y Nhã hỏi“Đây là tiểu Cừu, em trai của đệ.”Tiểu Cừu cất giọng thánh thót đáp “Chào huynh, tỷ, đệ là tiểu Cừu...”.“Haha...là một hài tử tuấn tú”.Triệt tỷ nhìn tiểu Cừu cười nói “Đệ năm nay bao nhiêu tuổi?”“Đệ 12.”Y Nhã nhanh nhẹn hỏi Triệt tỷ “Hôm nay là lễ hội chùa, sao huynh không đi lễ?”.“Người đông nên ở nhà, đi mệt về mệt hơn nữa”.Triệt tỷ thở dàiQuả là mỗi lần lễ chùa người đông như kiến, bình thường quan phủ đi đường được xe ngựa đưa đến tận nơi, còn người dân hộ đinh nào giàu có thì đi xe ngựa, còn bình thường từng hộ đinh gộp lại với nhau đi bộ từ sáng sớm, dù sao lễ hội chùa cũng phải leo lên tận trên núi cao mới thắp hương được, khá là vất vả.Lúc này Triệt huynh như nhớ ra điều gì, cười cười nhìn Y Nhã hỏi.“À...đệ có thi Hội tiếp không, đệ đậu vào Hương cống rồi, năm nay thi tiếp chứ...”Y Nhã liêc nhìn về tiểu Cừu nhỏ giọng đáp “Chắc chắn rồi...”Tiểu Cừu ánh mắt nghi ngờ nhìn về phía Y Nhã, nhưng cũng không nói gì, im lặng giúp Triệt huynh xay đậu.Cả bốn người ngồi nói chuyện đến tận trưa, Triệt tỷ đi nấu cơm, 3 người còn lại đem đậu xay hết, sau đó Y Nhã liền vào bếp giúp Triệt tỷ còn tiểu Cừu và Triệt huynh thì dọn dẹp đồ dùng.Triệt tỷ nhìn ánh lửa bếp củi phập phồng, sau đó hướng về khuôn mặt đỏ hồng của Y Nhã khẽ thở dài nói.“Đệ giấu tỷ đến khi nào?”.Y Nhã giật mình nhìn Triệt tỷ ánh mắt bất giác bối rối.“Dáng đi, làn da, khuôn mặt, tiếp xúc lâu liền biết là tiểu cô nương rồi, chúng ta nghi ngờ từ lâu, đệ không nói, tỷ không hỏi, nhưng nếu đã là thân thiết thì việc gì đệ phải giấu tỷ”.Y Nhã cũng không giấu nữa, nhiều khi cô đến chơi với phu thê Triệt Nhị cô để nguyên không hóa trang vì sợ hư da, hơn nữa cử chỉ điệu bộ nam nhân không phải một hai ngày mà luyện ra được.“Muội bị bán vào huyện phủ 4 năm trước, đọc sách viết chữ là do muội tự học, còn lệnh vị Diệp Huyên kia là của một hài tử chết lạnh, muội vô tình nhặt được, vì thế muội dùng lệnh vị kia đi thi, tỷ...tỷ...đừng nói với ai?”.“Muội có biết là giả mạo thi nguy hiểm lắm không?” Triệt tỷ nhìn Y nhã giọng bất an “Nếu...nếu...bị phát hiện sẽ chém đầu...”.“Muội biết...nhưng không phải muội đã thi qua rồi sao...!có ai biết đâu.”Triệt tỷ vuốt tóc Y Nhã mỉm cười khuyên giải “Muội giờ còn nhỏ, chưa nghĩ đến hậu quả...thi Hội lần này muội nên suy nghĩ kĩ, muội là nữ nhân, hơn nữa lại giả danh người khác đi thi tội càng nặng hơn, có khi liên lụy đến người nhà”.Y Nhã nhìn ánh lửa bập bùng, lúc đầu cô không nghĩ nhiều như vậy, cứ nghĩ sẽ như lúc thi Hương, nhưng nếu lỡ may bị phát hiện ra thì khó bảo toàn được tính mạng, nhưng thực sự cô rất muốn thi.Sau khi ra khỏi nhà Triệt Nhị, đến một ngõ nhỏ không có ai tiểu Cừu liền nắm lấy tay cô.“Đệ biết tỷ có bí mật...nhưng tỷ chưa muốn nói thì đệ sẽ không hỏi, đệ sẽ luôn ở bên cạnh tỷ.”Y Nhã cảm động ngước mắt nhìn tiểu Cừu mỉm cười nói “Ừm...sau này tỷ sẽ kể cho đệ”.

Xong khiễng chân thơm lên má tiểu Cừu “Đệ sau này phải trở thành nam nhân giỏi để tỷ dựa vào đấy, biết không hả?”.Tiểu Cừu nhanh ôm Y Nhã vào lòng, áp người cô lên tường, đầu mũi kẽ cọ nhẹ vào mũi cô, sủng nịnh đáp “Đệ hứa...”.Lúc này Cơ Trang Hy ngồi bên thư án, ánh chiều tà phủ dáng người in trên mặt sàn, dáng vẻ dong dỏng cao, bây giờ không còn là một thiếu niên đẹp như ngọc mà đã trở thành một nam nhân tà mị, đôi mắt phượng dài chỉ cần một cái nhìn đã bị cuốn xoay vào mê cung u mê không lối thoát.

Hắn đã về phủ được mấy ngày, hôm nay lễ chùa nhưng không đi, vì còn nhiều việc Triều đình cần phải giải quyết, một năm trước Hoàng đế cho đón hắn vào kinh định làm Bộ Binh thượng thư, tức là đẩy hắn vào đầu sóng ngọn gió.Triều đình hiện nay gồm 6 Bộ: bộ Lễ, bộ Lại, bộ Hộ, bộ Binh, bộ Hình và bộ Công.


Là những Bộ trọng yếu của triều đình, 6 bộ có chức năng giúp Hoàng đế quản lý toàn diện các lĩnh vực đời sống, chính trị xã hội và kinh tế, quân sự.

Bộ Lễ quản lý văn hóa, giáo dục.

Bộ Lại coi tuyển chọn quan lại.


Bộ Công trông coi việc xây dựng và thủ công.

Bộ Hình trông coi luật pháp và xét xử.

Bộ Binh trông coi việc quân sự.

Bộ Hộ trông coi kinh tế, thuế khóa, hộ tịch, tiền tệ.Tể tướng giám sát bộ Công và bộ Hộ, Vương gia giám sát bộ Lễ và bộ Lại, còn Tướng quân giám sát bộ Hình và bộ Binh.


Hoàng đế dùng ba thế lực này áp chế lẫn nhau để duy trì hài hòa cho triều đình, thông quả thi cửu tuyển dụng nhân tài để từng bước làm yếu đi sức mạnh của gia tộc.Hơn một năm qua, Cơ Trang Hy từng bước trưởng thành, vì vào triều còn nhỏ nên các quan lại đối với hắn cũng không quá đề phòng mà chỉ thưởng thức tài năng, nhưng hắn đã từng bước xây dựng cho mình một lực lược nhỏ, tuy là chưa lớn nhưng cũng đủ bảo vệ bản thân.“Bẩm, tướng quân có thư gửi cho công tử” một thị vệ từ ngoài đi vào bẩm báoSau khi đọc thư xong Cơ Trang Hy từ thư án đi ra phía cửa sổ nhìn về phía bên ngoài.

Tướng quân hạ lệnh, song song với việc tổ chức thi cử tuyên chọn quan lại thì Cơ thượng thư sẽ phải tuyển chọn tướng soái, võ quan.

Những tướng soái võ quan này sẽ ra biên giới huấn luyện và trông coi canh phòng biên giới.“Báo với tướng quân, ta đã biết”.“Vâng” thị vệ sau khi nhận được lệnh thì nhanh nhẹn lui ra.Cơ Trang Hy ánh mắt hồ ly liếc nhìn về phía văn án nghĩ thầm triều đình hiện nay Tể tướng và Tướng quân đối chọi nhau gay gắt, chỉ sợ việc báo kinh phí cho lần này bên bộ Hộ sẽ tìm cách thoái thác.Một tên nô tài từ ngoài viện đi vào bẩm báo “Thưa công tử, Mai Viên tiểu thư cầu kiến”.Cơ Trang Hy nhíu mày nghĩ ngợi Mai Viên nàng ta vẫn chưa gả đi sao, hiện tại đã 17 tuổi, cùng tuổi với hắn là thanh mai trúc mã, đã mấy năm chưa gặp lại, gật đầu với nô tài, hắn muốn xem mấy năm nay nàng ta lớn trưởng thành như thế nào rồi.“Ừm...để nàng ta vào”Một lát sau thân hình yểu điệu tiến vào, môi hồng răng trắng, thanh tú động lòng người, nàng mặc một bộ y phục màu hồng, trên đầu cái một bông hoa, tóc dài đen nhánh buông thả phía sau.“Nghe tin huynh về, nên mạn phép đến để gặp huynh” nở nụ cười ngọt ngào.Sau khi nghe phụ thân khuyên giải nàng đối với Cơ Trang Hy dần dần chết tâm, mấy năm nay bà mối đến gỏ cửa rất nhiều, nhưng nàng đều cảm thấy không ai bằng Cơ Trang Hy nên khó lòng chấp nhận, cứ dùng dằng đến tận bây giờ.Hôm nay nghe tin Cơ Trang Hy về nên, gấp gáp muốn đến gặp mặt.“Huynh có khỏe không?” Mai Viên bẽn lẽn lên tiếng“Huynh khỏe, còn muội?” ánh mắt Cơ Trang Hy nhín xoáy vào Mai Viên thầm nghĩ mấy năm không gặp, Mai Viên dần dần trở thành cô nương xinh đẹp động lòng người rồi.“Muội khỏe...”Sau những câu chào hỏi sáo rỗng, bầu không khí gượng gạo bao trùm, bỗng nhiên Mai Viên lấy hết cam đảm hỏi Cơ Trang Hy“Kinh thành nhiều mỹ nhân , không biết...không biết...huynh đã vừa lòng ai chưa?”hai tay nàng nắm lấy khăn, giọng nói ngày càng nhỏ.Bỗng Cơ Trang Hy từ văn án đứng dậy đi đến cạnh Mai Viên ánh mắt xoáy thẳng vào nàng ta, hắn không muốn để thiếu nữ này vì mình mà để lỡ thanh xuân, liền thẳng thừng đáp.“Ta chú ý đến một tiểu thư...nàng ấy biết làm thơ, biết đánh đàn, biết thêu thùa...rất hợp ý ta”.Mai Viên nghẹn ngào như bật khóc “Muội...muội cũng có thể, huynh cho muội một cơ hội, được không?”.“Mai Viên...ta thích nàng ấy như nam nhân đối với nữ nhân, còn muội ta chỉ xem như muội của mình, muội hiểu ý ta chứ”.Hết chương 14: ..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận