Con Đường Em Chọn Là Con Đường Mang Tên Anh

Chap 3 : Gặp Nhau
Xuống máy bay, một không khí trong lành của nơi đây bám quanh cô. Cô tranh thủ hít một hơi dài rồi từng bước rời khỏi sân bay. Cô cùng hai vệ sĩ của mình lên một chiếc xe đi đến trung tâm thành phố.
Nơi này thật đẹp, xung quanh còn có cây xanh thật mát mẻ. Xe cộ đông vui nhộn nhịp lắm nhưng không hợp với cô. Cô cần đến một nơi yên tĩnh hơn nơi này. Không phải là cô không thích mà tâm trạng lúc này của cô có thể nói là tồi tệ không?
- Cháu muốn đi bộ-Cô lên tiếng.
-Chúng ta luôn ở đằng sau cháu.
Miệng ngậm kẹo, tai đeo headphone, và hôm nay không khác gì mọi hôm vẫn thế à, cô mặc áo phông trắng hơi ngắn tay, quần baggy, đội mũ lưỡi trai ngược ra sau. Trông cô thật trẻ trung năng động.
Đi được một quãng đường thì thấy một công viên cô liền rẽ vào.
*** Nơi này nhiều cây quá, trông như chiếc ô khổng lồ bao bọc vậy. Mọi người đến đây khá đông, cô đi loanh quanh tìm một nơi thích hợp. Nhìn thấy một bãi cỏ xanh mướt bên cạnh một cái hồ, cô đi sang đó ngồi xuống.

~Cảnh đẹp, nhưng người thì buồn quá. Cô nghĩ không biết 5-6 năm nữa hay chính xác là ngày mai cô có thể nhìn thấy những thứ tươi đẹp này quanh mình hay không. Cô sống đến hôm nay chẳng phải nói quá là kì tích sao? Sống như thế này rồi đùng một cái là chỉ cần lêm cơn đột quỵ là chết sao? Suy nghĩ thế thôi, chứ cô cảm thấy chết lúc nào chả lo.
Cô cảm thấy mình luôn bị giam cầm, không phải bị giam trong tù nhưng cô như mất đi đôi cánh, ra sức vùng vẫy, quẫy đạp nhưng không tài nào mà thoát khỏi. Từ lúc 4 tuổi, cô ý thức được mình không như những người khác, bên ngoài cô vẫn vui vẻ, nhưng sâu trong nội tâm cô ai thấu hiểu?
*******
Vẩn vơ đã gần 11 giờ trưa. Hoàng Minh đã lang thang ở cái công viên này cũng lâu lắm rồi. Anh định quay đầu đi về khách sạn thì nhìn thấy một người khá là quen
À, cô gái ngồi cạnh mình trên máy bay đây mà. Cô ta đang ăn kem. Tự nhiên cô ta nghoảnh mặt ra. Và hình như đang nhìn mình thì phải.
Hay cô ta theo dõi mình? Thấy mình "đẹp trai", nhiều tiền nên tiếp cận mình giai đoạn một không thành chuyển sang giai đoạn hai gọi người định cho mình một trận lấy tiền? Mơ đu nhé.
Rồi anh nhếch môi cười đểu một cái quay đầu đi chả nghĩ nữa.
*** -Chú An, chú Bắc ơi, cháu muốn đi về-cô gọi với. Vì cô muốn về khách sạn ngay lập tức khi nhìn thấy cái thằng cha đáng ghét trên máy bay. Hai người đang ở cách Mai không xa nghe cô gọi thì đến gần.
-Chúng ta ra siêu thị một tẹo nhé. Cháu cần mua một số đồ để nấu ăn.
-Ừ. Chú An ra lấy xe rồi- Chú Bắc đáp.
Vào siêu thị, cô chọn một số nguyên liệu. Vừa đi vừa chọn, đằng sau là chú An đẩy xe cho cô. Chú Bắc đi theo sau. Mai hỏi:
-Hai chú hôm nay thích ăn gì cháu nấu?

Chú An cười xòa:
-Nấu gì chẳng được. Vì cháu gái nấu ăn món nào cũng ngon hết mà.
-Hai chú thật là. Chúng ta về thôi.
Ra đến ngoài cổng siêu thị thì lại thấy thằng cha nào đó vừa gặp phút trước đi ngang qua.
Anh nhìn thấy cô. Và trong suy nghĩ của hai người là Hoàng Minh và Ánh Mai là như sau:
Minh:"Lại gặp"
Mai:"Khi ra khỏi nhà bước chân nào ra trước ý nhỉ?"
***
Khi thấy anh ở công viên vừa thấy cô thì đã cười đểu một cái. Cao giá lắm hả con?

***
Đến khách sạn, cô vào phòng mình tắm rửa, thay đồ, rồi vào trong bếp nấu nướng. Hai người kia thì ở phòng bên cạnh cũng đang chuẩn bị rồi sang phòng cô ăn cơm
Việc này không có gì là lạ bởi vì cô coi hai người như thành viên trong gia đình. Họ thường xuyên được thưởng thức món ăn do Mai nấu. Tài nghệ nấu nướng của cô không thua gì đầu bếp nhà hàng năm sao nha.
~Hôm nay cũng vậy. Cả ba vừa ăn vừa nói chuyện vui vẻ. Cô thì luyến thoáng hết cả lên để hai người kia cười ngặt cười nghẽo. Bởi vì cô luôn kể chuyện cười mà.
Lời tác giả:
Chào mọi người, mình không thích miêu tả tính cách nội tâm nhân vật cũng không thích miêu tả ngoại hình trang phục của nhân vật. Vì mình không bao giờ thích đánh giá người khác và mình cũng kém nhất khoản này. Mong mọi người thông cảm. Mình sẽ cố gắng hoàn thiện bản thân khắc phục những khuyết điểm nhiều hơn nữa. Cảm ơn nhiều nhiều
Đọc tiếp Con đường em chọn là con đường mang tên anh chap 4


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận