"Đã chuẩn bị xong hết chưa?" Mai Áo trầm mặc ngồi ở phía trên nhìn Khẳng Đặc cùng Cáp Bỉ, ánh mắt lạnh lùng tuyệt tình của Mai Áo khiến Khẳng Đặc cùng Cáp Bỉ không nhịn được phải rùng mình một cái, bọn hắn chưa từng nghĩ tới Mai Áo sẽ có khí thế khiến người ta phải sợ hãi như thế, Mai Áo hôm nay quả thật khác biệt một trời một vực với Mai Áo lúc trước. Bởi vì Mai Áo bây giờ không chỉ có khí thế cường đại, mà từng cái giơ tay nhấc chân đều mang theo sức quyến rũ kinh người.
Cáp Bỉ cúi đầu trầm mặc không nói, Mai Áo bây giờ không thể không khiến hắn phải cẩn thận ứng phó. Mặc dù vẫn chưa xác định được ngày đó ở thi lâu Mai Áo và Phỉ Lệ đã xảy ra chuyện gì, nhưng từ Mai Áo, có thể biết đó tuyệt đối là chuyện tốt, bởi vì Mai Áo đã có được tất cả quyền lực của đế quốc Phong Hành, mà những thành viên khác trong hoàng thất của đế quốc Phong Hành cũng không hề có một ai phản đối, hình như có cái gì đó không đúng lắm, trên người của Mai Áo rốt cuộc có bí mật gì? Mà thậm chí ngay cả hoàng thất đều sợ hãi, đến ngay cả ngôi vị hoàng đế cũng không tiếc chắp tay nhường cho “hắn”, thật sự là rất quỷ dị, hắn biết nếu mình không biết rõ chuyện này, hắn tuyệt đối không thể chiếm được lợi ích trong cuộc chiến tranh này.
"Bẩm thái tử điện hạ, tất cả đều theo kế hoạch ban đầu mà chuẩn bị xong xuôi, chỉ cần thời gian tới, chúng ta có thể lập tức ra tay." Khẳng Đặc cung kính hướng về phía Mai Áo, hoàn toàn là vẻ mặt của thần tử. Mai Áo hiển nhiên hết sức hưởng thụ sự cung kính của Khẳng Đặc, chỉ có Cáp Bỉ là không hiểu ra sao, dù là cho đến bây giờ, hắn cũng chưa từng thấy gia gia cung kính như vậy, đó là thuần phục tuyệt đối, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Hắn biết gia gia làm như vậy tuyệt đối không phải là vô nghĩa, nhất định đã có chuyện gì khiến gia gia không thể không làm như vậy, hơn nữa Mai Áo mới từ thi lâu trở lại, lập tức liền được sắc phong làm thái tử đế quốc Phong Hành, chuyện này thật quỷ dị, nghĩ tới đây Cáp Bỉ càng thêm cẩn thận thu lại biểu tình mà nghiêm mặt, tỉnh táo đứng ở một bên nghe, trong lòng lại không ngừng suy tư chuyện ở Yên Vũ lâu.
"Vậy thì tốt, nếu như đến lúc đó Đức Cổ Lạp không đồng ý hôn ước của ta và Phỉ Lệ, liền chuẩn bị ra tay đi! Đế quốc Khải Kỳ đã tồn tại quá lâu, đúng lúc nên tan rã rồi." Mai Áo kiêu căng đứng ở chỗ trung tâm, ngẩng đầu nhìn bức họa mãnh hổ xuống núi bên trong phòng, đế quốc Khải Kỳ luôn khiến đế quốc Phong Hành phải đứng ở phía dưới, chuyện này đối với Mai Áo mà nói là tuyệt đối không thể chấp nhận.
Huyết mạch Cự Mông của bọn hắn đã bắt đầu thức tỉnh, vậy thì cũng chẳng cần cố kỵ gì nữa. Tộc Cự Mông kiêu ngạo tuyệt đối không thể nào cho phép chuyện đứng dưới người khác, cho nên Đại lục Phi Long chỉ có thể bị bọn hắn nắm trong tay, từ bây giờ đế quốc Khải Kỳ sẽ bắt đầu chinh chiến.
"Ta sẽ an bài tốt, chỉ là vẫn còn cần thêm nhiều người, Hoàng thất Khải Kỳ cùng gia tộc Đức Cổ Lạp tồn tại đã lâu ở Đại lục Phi Long, ta lo lắng bọn họ còn mạnh hơn chúng ta nghĩ, cho nên mong rằng thái tử điện hạ phái thêm người tới." Khẳng Đặc khẽ cau mày, cảm giác chuyện sẽ không đơn giản như thế, gia tộc Đức Cổ Lạp khiến Khẳng Đặc cực kỳ cẩn thận, hơn nữa đến bây giờ hắn vẫn chưa điều tra ra quan hệ của Đức Cổ Lạp và Hoàng thất Khải Kỳ. Mặc dù Kiệt Tây Tạp vẫn luôn nhấn mạnh rằng mình được cưng chiều hơn so với Hoàng hậu An Na, nhưng Khẳng Đặc vẫn không yên tâm.
Bởi vì Đại Đế La Bá Đặc vẫn không có ý lập Lạp Nhĩ làm thái tử, thậm chí khoảng thời gian trước vì chuyện của Kiếm Ma Pháp mà Kiệt Tây Tạp đã bị cấm túc, nếu như Kiệt Tây Tạp thật sự được cưng chiều, thì Ách Nhĩ Đa Tư bây giờ đã là Lạp Nhĩ rồi, nhưng sự thật thì lại không phải là như thế, không đúng sao?
"Ta đã thông báo phụ hoàng rồi, người sẽ phái thêm nhân thủ chạy tới, ta hiện tại muốn biết chính là thành Ai Nhĩ đã hoàn toàn nằm trong tay chúng ta chưa? Chuyện này rất quan trọng đối với chúng ta, ta không hy vọng đến lúc đó xảy ra chuyện gì phiền toái." Hai mắt Mai Áo sắc bén quét qua Khẳng Đặc cùng Cáp Bỉ, khiến Khẳng Đặc cùng Cáp Bỉ giống như rơi vào trong hàn băng, rét lạnh thấu xương, hai tay không biết để ở đâu, chỉ có thể cứng ngắc đứng im ở một chố.
"Thành Ai Nhĩ trừ gia tộc Hoa Tây Luân và mấy vị Vương Gia khác ra, thì phần lớn Quý tộc cũng đã nằm trong tay chúng ta, về phần mấy gia tộc trung lập, đã biến mất ở trên đời này rồi." Cáp Bỉ âm trầm nói. Mặc dù hắn vẫn luôn biểu hiện hết sức trấn định, nhưng chỉ có chính hắn mới biết, cái nhìn mới vừa rồi của Mai Áo đánh thẳng vào hắn lớn đến bao nhiêu. Hắn chưa bao giờ nghĩ chỉ là một ánh mắt, lại có thể xuyên thấu linh hồn của hắn, trong nháy mắt đó hắn thậm chí có cảm giác Mai Áo thật sự sẽ giết mình.
Cái cảm giác bị người ta trực tiếp nhìn thấu, khiến Cáp Bỉ càng thêm buồn bực, bây giờ Mai Áo căn bản không phải là người mà hắn có thể đối phó được, cái cảm giác giống như ngay cả linh hồn cũng sẽ bị đả thương khiến hắn vô cùng sợ hãi.
"Gia tộc Hoa Tây Luân là gia tộc của Đế Á - Hoa Tây Luân đúng không! Bà ta từng là đệ nhất mỹ nhân của Đại lục, là nữ nhân có thể so sánh với Hoàng hậu An Na, nghe nói thế hệ này của gia tộc Hoa Tây Luân có dáng dấp không tồi, Cáp Bỉ đến lúc đó nàng sẽ thuộc về ngươi, ngươi cảm thấy như thế nào? Duy Ny - Hoa Tây luân." Mai Áo yên lặng nhìn Cáp Bỉ, hắn muốn biết sự trung thành của Cáp Bỉ, cho nên thử dò xét như vậy là tuyệt đối cần thiết.
Ngày đó ở thi lâu, mặc dù Cáp Bỉ vẫn luôn che giấu rất tốt, nhưng Mai Áo vẫn nhận ra Cáp Bỉ khác thường, bởi vì hơi thở trên người Cáp Bỉ thật sự là quá giống với hắn, tham muốn giữ lấy đối với Phỉ Lệ cũng là quyết tâm nhất định phải có được, bây giờ là lúc dùng người, cho nên hắn không thể nào ra tay với Cáp Bỉ, hơn nữa hắn bây giờ còn muốn nhờ vả thế lực gia tộc Ni Cổ Lạp Tư ở đế quốc Khải Kỳ, cho nên Cáp Bỉ tuyệt đối cần thiết chiêu dụ.
"Tạ thái tử điện hạ đã ban thưởng, đó là vinh hạnh của Cáp Bỉ." Cáp Bỉ nhanh chóng cúi đầu xuống, che giấu sự tối tăm thâm trầm trong đáy mắt, Mai Áo đang hoài nghi cái gì sao? Chẳng lẽ hắn đã bị nhìn thấu rồi, không, vẫn chưa, Mai Áo chỉ là đang hoài nghi. Cáp Bỉ nhanh chóng suy tư một phen, sau đó vẻ mặt hưng phấn trả lời. Hắn biết bây giờ vẫn chưa phải lúc đối nghịch với Mai Áo, thực lực của gia tộc Ni Cổ Lạp Tư vẫn chưa đủ, cho nên hắn phải nhẫn nhịn, cũng chỉ có thể nhẫn nại.
"Ừ! Hiện tại đi chuẩn bị đi! Chờ một chút nữa sẽ tới phủ công tước Đức Cổ Lạp, thời gian cũng không còn nhiều lắm." Mai Áo hưởng thụ ôm nữ tử trong ngực, không kiên nhẫn hướng về phía Khẳng Đặc cùng Cáp Bỉ phất phất tay, ý bảo bọn họ đi ra ngoài.
Cáp Bỉ khẩn trương đi theo sau lưng Khẳng Đặc, từ lúc rời khỏi phòng, hơi thở Cáp Bỉ chưa hề an tĩnh lại, mặc dù hắn tỏ ra bộ dạng chẳng thèm quan tâm, nhưng bước chân hỗn loạn cùng hô hấp nặng nề này, đều tiết lộ tâm tình thực sự của hắn bây giờ.
"Vừa nãy làm rất khá!" Khẳng Đặc sau khi bước vào thư phòng, trầm mặc một hồi lâu, tán thưởng nhìn đứa cháu nội của mình, Cáp Bỉ không hổ là người nối nghiệp do hắn một tay bồi dưỡng nên. Một màn kia hắn hết sức hài lòng, đối với cường giả là phục tùng tuyệt đối, tuyệt đối không thể đối nghịch với cường giả, đây chính là tổ huấn của gia tộc Ni Cổ Lạp Tư, hiển nhiên Cáp Bỉ hiểu rất thấu đáo.
“Cháu muốn biết vì sao?" Sắc mặt Cáp Bỉ tái nhợt nhìn thẳng vào Khẳng Đặc, cũng không bởi vì Khẳng Đặc khích lệ mà cao hứng, mồ hôi lạnh thật mỏng hiện đầy trán hắn, mồ hôi thật nhỏ từ trên khuôn mặt hơi tái nhợt chậm rãi nhỏ xuống, khiến người ta có một ảo giác yếu đuổi.
"Cháu còn nhớ rõ trước kia ông từng nói gia tộc Ni Cổ Lạp Tư chúng ta đã từng là nhánh rễ của Hoàng thất đế quốc Phong Hành chứ?" Khẳng Đặc lộ ra vẻ hoài niệm, sau đó vươn tay lấy từ trong cái bàn một quyển sách nhỏ thật mỏng, màu sắc đã có chút ố vàng, rõ ràng đó chính là một quyển sách đã rất cũ kỹ.
"Nhớ, tựa hồ theo đó ông nội của gia gia cũng đã bắt đầu tham gia vào trong kế hoạch đế quốc Khải Kỳ này, chỉ là chuyện này thì có liên quan gì đến Mai Áo?" Cáp Bỉ không hiểu nhìn Khẳng Đặc, hai chuyện này hình như cũng không liên quan tới nhau, không phải sao? Mặc dù không biết tại sao phải làm như vậy, nhưng Cáp Bỉ vẫn không hỏi, bởi vì hắn biết rõ nếu gia gia không muốn nói, mặc kệ hắn hỏi thế nào cũng là dư thừa.
"Có quan hệ rất mật thiết, bí mật này đã bắt đầu từ huyết mạch của tộc Bác Lãng chúng ta. Tộc Bác Lãng chúng ta đã từng là hậu duệ của một trong chín đại mãnh thú từ thời xa xưa – tộc Cự Mông, nhưng theo thời gian trôi đi, huyết mạch Cự Mông đã hoàn toàn biến mất, nhưng Mai Áo lại đánh thức được huyết mạch Cự Mông, cháu biết nó ý nghĩa thế nào sao? Nếu Mai Áo không thức tỉnh được huyết mạch Cự Mông, các trưởng lão khác của tộc có lẽ sẽ bởi vì những phương diện khác của Mai Áo mà bãi nhiệm thân phận hoàng tử của hắn, mà ta có thể dựa vào thủ đoạn khác, để cháu trở thành hoàng tử của đế quốc Phong Hành, nhưng hiện tại Mai Áo đã thức tỉnh huyết mạch Cự Mông, cho dù Đại Đế Phong Hành không đồng ý, thành viên hoàng thất Bác Lãng cũng sẽ đồng ý." Khẳng Đặc lúc này bộc phát ra một cỗ khí thế cường đại, cùng với người hèn mọn cùng keo kiệt trước đó tưởng như hai người.
"Huyết mạch Cự Mông thật sự quan trọng như vậy sao?" Cáp Bỉ không dám tin nhìn gia gia mình trong nháy mắt bộc phát ra khí thế cường hãn, hắn cho tới bây giờ chưa từng nghĩ rằng hóa ra lúc nãy ông nội chỉ là giả vờ, bộ dáng bây giờ mới thật sự là gia gia của hắn. Nhưng mà hắn vẫn không cách nào tiếp nhận lý do mà gia gia nói với hắn, hắn cũng là hậu duệ của Hoàng thất không phải sao? Hơn nữa so với Mai Áo còn ưu tú hơn, tại sao lại không thể đủ thay thế?
"Có, so với tưởng tượng của cháu còn quan trọng hơn, có một số việc cháu nên biết, nếu như cháu cũng có thể thức tỉnh huyết mạch Cự Mông, gia tộc Ni Cổ Lạp Tư không chỉ có thể trở lại đế quốc Phong Hành, thậm chí cho dù để cho cháu leo lên đế vị cũng không phải là không thể nào, cháu nói có quan trọng hay không?" Hai mắt Khẳng Đặc nóng rực chăm chú mà nhìn vào đứa cháu của mình, hắn luôn cho rằng thiên phú của Cáp Bỉ là tốt nhất trong gia tộc Ni Cổ Lạp Tư, mặc dù thiên phú của Khả Lệ cũng không tồi, nhưng với tính cách của nó nhất định sẽ không trở thành một cường giả, mà Hoắc Lợi thì hắn hoàn toàn không có hi vọng.
"Cháu sẽ thử dò xét Mai Áo, có thể dò ra được một chút đầu mối nào hay không." Cáp Bỉ nghe xong Khẳng Đặc nói, hai mắt nhanh chóng thoáng qua một tia sáng, lệ khí kinh người lóe lên rồi biến mất.
"Ừ! Hiện tại đi chuẩn bị đi! Bữa tiệc của gia tộc Đức Cổ Lạp hôm nay cháu cũng không cần tham gia, mặc dù chúng ta đã chuẩn bị rất tốt, nhưng gia gia vẫn không yên lòng, cháu là người có thiên phú nhất trong gia tộc Ni Cổ Lạp Tư, gia gia không muốn cháu mạo hiểm, cho nên cháu bây giờ lập tức rút lui khỏi thành Ai Nhĩ." Khẳng Đặc nhẹ nhàng vỗ vỗ bả vai Cáp Bỉ, hắn tuyệt đối không thể dùng hy vọng của Ni Cổ Lạp Tư để đánh cuộc, cho nên Cáp Bỉ tuyệt đối không thể ở lại.
"Nhưng. . . . . ."
"Không nhưng nhị gì hết! Ảnh Nhất Đái, đưa Cáp Bỉ rời đi trước." Khẳng Đặc hướng về phía bóng dáng sau lưng phân phó, sau đó cũng không quay đầu lại rời khỏi thư phòng, không để ý đến Cáp Bỉ đang giãy giụa.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...