Con Đường Dị Giới Xinh Đẹp

"Nhị ca, huynh chắc chắc nơi này là chỗ huynh muốn dẫn muội tới chứ?" Phỉ Lệ buồn bực chỉ lên căn nhà tranh lieu xiêu trước mắt, trừ cỏ tranh có chút mới ra, thì đây hoàn toàn là một căn nhà chưa được sữa chửa lại. Chẳng có liên quan gì đến cuộc hội họp thần bí mà Bảo Địch nói, không phải sao? Đám người Lạp Mạc Nhĩ đều ôm tâm trạng xem trò vui nhìn Bảo Địch.

Sáng sớm hôm nay Bảo Địch liền vọt vào phòng của Phỉ Lệ, không nói hai lời liền kéo Phỉ Lệ chạy ra ngoài, đương nhiên là những người tới thăm Phỉ Lệ cũng bị kéo tới đây. Dĩ nhiên Bảo Địch có ý là hắn chỉ mang một mình Phỉ Lệ đi thôi, nhưng dưới áp lực của mọi người, hắn đành phải thỏa hiệp, cuối cùng liền thay đổi thành mười mấy người kéo nhau đi theo. Bảo Địch chỉ đành chửi thầm. Nhưng lại không thể làm gì, không có biện pháp, hắn không có cách nào đối phó với đám người đó cả.

"Bảo Địch không nói sai, nếu huynh không lầm, đây chính là Yên Vũ lâu." Cát Nhĩ mỉm cười nói với Phỉ Lệ, nhưng mà lúc này chính hắn cũng rất buồn bực, vốn cho rằng sáng sớm tới tìm Phỉ Lệ, có thể tán gẫu một chút về chuyện sinh nhật trong bữa tiệc, nhưng hắn lại không nghĩ lúc hắn xuất hiện, bên cạnh Phỉ Lệ đã có một đám người, dường như hắn còn là người tới trễ nhất, cuối cùng Phỉ Lệ đành sắp xếp, đoàn người đi theo Bảo Địch đi ra, đi tới cái nơi mà Bảo Địch nói là rất thú vị kia.

"Yên Vũ lâu làm cái gì vậy? Muội từ trước đến nay chưa từng nghe đến cái tên này." Phỉ Lệ mơ hồ nhìn Cát Nhĩ, nàng chưa bao giờ nghe tới việc thành Ai Nhĩ có chỗ này, hơn nữa một nơi rách rưới như vậy chơi có gì vui, nhị ca tại sao lại phải thần bí như thế? Hay Yên Vũ lâu này có cái gì cổ quái ư?

"Ở Đại lục Phi Long, Yên Vũ lâu là một nơi cực kỳ thần bí, không ai biết chủ nhân sau lưng của nó là ai, nhưng Yên Vũ lâu lại có thể cung cấp tất cả những gì muội muốn. Cho đến bây giờ vẫn chưa có chuyện gì mà Yên Vũ lâu không làm được, đây mới là chỗ thần bí nhất của Yên Vũ lâu." Cát Nhĩ nói với mặt sùng bái. Yên Vũ lâu dù là ở Đại lục Long cũng là một tổ chức rất thần bí, không có ai biết nó làm cái gì, cũng không người nào biết cái tổ chức này trải rộng bao nhiêu, điều duy nhất biết chính là chỉ cần ngươi có thể trả cái giá cần phải trả, Yên Vũ lâu sẽ thỏa mãn tất cả nguyện vọng của ngươi.


"Thật sự lợi hại như vậy?" Phỉ Lệ không tin nhìn Cát Nhĩ, phải biết dù là Đức Cổ Lạp cũng không dám nói mạnh miệng như vậy, chỉ cần ngươi muốn, chỉ cần trả giá cần phải trả, Yên Vũ lâu sẽ thỏa mãn tất cả nguyện vọng của ngươi, đây cũng không phải là nói chơi.

"Hắn nói không sai, chuyện của Yên Vũ lâu ta cũng biết rõ một chút, trước kia ta cũng rất tò mò chủ nhân sau lưng Yên Vũ lâu, thậm chí còn cố ý điều tra, nhưng thật đáng tiếc là ta cũng không tìm được chủ nhân sau lưng nó, cho nên phải cẩn thận!" Lạp Mạc Nhĩ lạnh nhạt nói, trực giác nói cho hắn biết Yên Vũ lâu tuyệt đối không đơn giản, nhưng cho dù hắn tra thế nào cũng không tìm được chủ nhân sau lưng của nó, thậm chí ngay cả dấu vết cũng không tìm được, đây mới là điều kỳ quái nhất, theo đạo lý mà nói thì chuyện này không thể nào, dù là tam giới hắn cũng có thể tra rõ được, nhưng duy chỉ có Yên Vũ lâu hắn lại không trả được, vậy thì còn một khả năng duy nhất, đó chính là thế lực Yên Vũ lâu không thuộc về tam giới, mà là do người của Thiên giới bên kia nhúng tay.

"Cái gì, ngay cả ngươi cũng không tìm ra sau chủ nhân lưng nó? Chẳng lẽ là người ở nơi đó? Nhưng không phải đã nói bọn họ sẽ không nhúng tay vào chuyện của tam giới ư? Chẳng lẽ bọn họ muốn làm trái lời hứa?" Sắc mặt Kỳ Dương không tốt nhìn Lạp Mạc Nhĩ, hắn biết người mà Lạp Mạc Nhĩ không tìm ra được, khả năng duy nhất chỉ có thể là là người của Thiên giới, dù sao trong tam giới thế lực của Lạp Mạc Nhĩ là lớn nhất trong ba người bọn hắn, nếu như quả thật ngay cả hắn cũng không điều tra ra, như vậy Yên Vũ lâu này tuyệt đối không đơn giản.

"Ta cũng rất tò mò chẳng lẽ bọn họ thật sự muốn phá vỡ lời hứa của vạn năm trước? Nhưng đã nhiều năm như vậy, Yên Vũ lâu lại chậm chạp không có động tĩnh, điều này càng khiến cho ta lo lắng, dù sao Yên Vũ lâu cũng dính tới cả Đại lục Phi Long, mặc kệ là Thú Nhân tộc hay là Nhân tộc, dù ít dù nhiều cũng có liên quan tới Yên Vũ lâu." Lạp Mạc Nhĩ nghiêm túc gật đầu một cái, nhiều năm như vậy hắn vẫn không tìm ra mục đích của Yên Vũ lâu, thậm chí ngay cả một chút sơ hở cũng không tìm được, điều này mới khiến Lạp Mạc Nhĩ lo lắng, càng yên lặng, càng chứng tỏ nó nguy hiểm.

"Lát nữa ngươi đưa tài liệu cho Tước Nhiên nhìn một chút, để xem nàng có thể giúp được cái gì đó hay không" Kỳ Dương nói thật, hắn và Lạp Mạc Nhĩ đều nghĩ giống nhau, Yên Vũ lâu này tuyệt đối không đơn giản, chỉ với việc buôn bán của nó liên quan tới cả Đại lục Phi Long cũng không khó để nhìn ra.


"Chờ một chút ta sẽ bảo Mộc Luân sắp xếp lại rồi đưa cho ngươi."

"Các huynh chắc là chỗ đó ta nên vào sao?" Phỉ Lệ tò mò hỏi nói, nàng không nói ra Thiên giới, là bởi vì sự tồn tại của Thiên giới mà nói đối với tam giới là một điều bí mật, người bình thường không thể nào biết sự tồn tại của nó, cho nên Phỉ Lệ cứ như vậy mà che giấu thôi, chỉ là lúc đến gần Yên Vũ lâu, áp lực cường đại đã đè nén trái tim của nàng thật nặng, cảm giác này giống như trong Yên Vũ lâu có đồ vật gì đó không đơn giản như nàng nghĩ.

"Ừ! Chờ lát nữa khi đi vào, nàng tốt nhất đừng rời khỏi ta và Kỳ Dương." Lạp Mạc Nhĩ gật đầu một cái nhìn Phỉ Lệ nghiêm túc nói, mặc dù trong tam giới người có thể khiến hắn Kỳ Dương toàn lực ra tay không nhiều lắm, nhưng chỉ cần thiệp là chuyện liên quan tới Phỉ Lệ thì vẫn nên cẩn thận thì tốt hơn.

"Có nghiêm trọng như thế không? Yên Vũ lâu chỉ là một lâu chuyên mua bán mà thôi, hơn nữa chúng ta có nhiều người như vậy, Phỉ Lệ tuyệt đối sẽ không xảy ra chuyện đâu." Vẻ mặt Bảo Địch hiện rõ khó có thể tiếp nhận nhìn Lạp Mạc Nhĩ, trước kia hắn cũng đã tới rất nhiều lần, cũng đâu phát hiện ra điều gì lạ đâu! Tại sao Lạp Mạc Nhĩ lại nghiêm túc như thế, hơn nữa những lời kia của Lạp Mạc Nhĩ cùng Kỳ Dương, ai cũng không hiểu.


"Bảo Địch, huynh cũng cảm thấy Yên Vũ lâu không đơn giản, trước kia bảo đệ đừng có tới, đệ lại không tin, hơn nữa hôm nay còn định gạt chúng ta mang Phỉ Lệ tới đây. Nghe lời của Lạp Mạc Nhĩ không sai đâu, chờ một chút sau khi đi vào cẩn thận một chút." Phỉ Khắc Tư cùng Cát Nhĩ nhìn nhau một cái, rồi kinh hãi gật đầu, nghiêm túc phân tích cho Bảo Địch. Tuy rằng hắn không phải cực kỳ rõ ràng thân phận của Lạp Mạc Nhĩ cùng Kỳ Dương, nhưng vừa nãy những lời Lạp Mạc Nhĩ nói cùng Kỳ Dương vẫn đưa tới sự chú ý của hắn, phải biết khi Kỳ Dương nghe thấy Lạp Mạc Nhĩ nói cũng không tra ra Yên thế lực sau lưng Vũ lâu, quả thật đã tóat ra vẻ rất ngạc nhiên. Cái này đã chứng tỏ cho hắn biết, tuyệt đối không thể khinh thường thế lực của Lạp Mạc Nhĩ, ngay cả Lạp Mạc Nhĩ cũng có chuyện không thể tra ra được, thì thứ kia nhất định không đơn giản. Hơn nữa thế lực của Yên Vũ quá mức khổng lồ, điều này khiến Phỉ Khắc Tư cùng Cát Nhĩ phải nghiêm túc.

"Vậy chúng ta đừng vào nữa, đi xuân lâu cũng như vậy mà." Bảo Địch thấy vẻ mặt tất cả mọi người đều nghiêm túc, không tự chủ được bắt đầu đánh trống tìm đường lui, dù sao hắn cũng không hi vọng Phỉ Lệ dính vào phiền toái, nếu là thật sự bởi vì hắn mà khiến Phỉ Lệ gặp phiền toái, sau khi trở lại phủ Công tước Đức Cổ Lạp, chắc chắn hắn sẽ bị mọi người đánh chết.

"Thôi, nếu đã tới, vậy thì vào xem một chút đi!" Lạp Mạc Nhĩ trực tiếp cự tuyệt đề nghị của Bảo Địch, cầm tay Phỉ Lệ trực tiếp đẩy cửa tiến vào, mà Kỳ Dương thì theo đuôi sau đó. Mấy người đang kinh ngạc cũng nối đuôi đi vào, trong giây phút bước vào Phỉ Lệ liền ngây ngẩn cả người.

Nếu như nói bên ngoài thoạt nhìn là căn nhà tranh nghèo túng không chịu nổi, thì ở trong chính là các khu nhà cấp cao tráng lệ, không gian bên trong hoàn toàn không tương xứng với không gian bên ngoài, không gian rất lớn, trang hoàng hoa lệ, không khỏi hấp dẫn con mắt của mọi người, dù là Phỉ Lệ đã gặp qua không biết bao nhiêu nơi xa hoa phồn thịnh, cũng không nhịn được mà sợ hãi than, thật sự là rất có tiền.

"Ngài khỏe chứ! Hoan nghênh quang lâm Yên Vũ lâu, xin hỏi có gì cần ta giúp không ạ?" Một nữ tử thanh tú nhanh chóng xuất hiện trước mắt mọi người, khéo léo hỏi chuyện, hoàn toàn không hề có cử động nào sơ hở để người ta bắt bẻ.

"Nhị ca huynh rất quen thuộc nơi này, vậy thì huynh nói đi!" Phỉ Lệ ngoan ngoãn đứng ở bên người Lạp Mạc Nhĩ cùng Kỳ Dương, nói với Bảo Địch, một khắc tiến vào kia, nàng đã cảm thấy một cỗ hết hơi thở sức không thân thiện không ngừng gặm nhấm linh hồn của nàng, mang theo hơi thở âm u nồng nặc, nếu không phải là Lạp Mạc Nhĩ nhanh chóng phản ứng kịp, bày ra một ma pháp không gian xung quanh Phỉ Lệ, hiện tại Phỉ Lệ đã ngã vào trong ngực Lạp Mạc Nhĩ. Kỳ Dương cũng mau nhanh chóng che chắn Phỉ Lệ ở sau lưng, ngăn cách tất cả ánh mắt đang dò xét. Bây giờ Phỉ Lệ ngoại trừ cái trán hoa Mạn Đà La đang được che giấu ra, thì ngay cả mạng che mặt Phỉ Lệ cũng không mang, hơn nữa đoàn người của bọn họ cũng hết sức tuấn mỹ, đương nhiên sẽ hấp dẫn con mắt của mọi người, cái ánh mắt tham lam không ngừng dao động trên người bọn họ.


Tuy rằng Phỉ Lệ đã quen với việc này, nhưng cảm giác giống như bị nhìn thấu trần trụi khiến nàng cực kỳ không thoải mái.

"Ngươi dẫn chúng ta đi thi lâu đi!" Bảo Địch vừa thấy sắc mặt Phỉ Lệ có chút tái nhợt, lập tức liền phản ứng kịp, Phỉ Lệ không hợp với không khí nơi này, vốn hôm nay hắn cũng chỉ tính toán mang Phỉ Lệ đi thi lâu vui đùa một chút, về phần những địa phương khác, hắn cũng không hi vọng Phỉ Lệ tiếp xúc, bởi vì mỗi địa phương đều có chỗ giơ bẩn của nó.

"Xin hỏi khách quý thẻ bài chứ?" Thị nữ vẫn như cũ thanh nhã hỏi, không làm cho người ta cảm giác dài dòng.

"Có." Bảo Địch móc ra từ trong ngực một lệnh bài màu đỏ, đưa cho một bên thị nữ, sau đó thị nữ cung kính mang đoàn người Phỉ Lệ đi vào bên trong Ma Pháp Trận.

"Chẳng lẽ thi lâu cách nơi này rất xa?" Phỉ Lệ tò mò nhìn Bảo Địch, lại vẫn cần phải sử dụng Truyền Tống Trận. Nhưng mà Truyền Tống Trận cũng đã đưa tới sự hiếu kỳ của Phỉ Lệ, phải biết Truyền Tống Trận cũng không phải có thể tùy tiện bố trí, đầu tiên phải cần Ma Pháp Sư Không Gian, tiếp theo còn cần rất nhiều tiền bạc duy trì để Truyện Tống Trận vận chuyển, này cũng không phải là số lượng nhỏ có thể giải quyết. Hơn nữa Ma Pháp Sư Không Gian dù là ở Đại lục Phi Long cũng rất ít, chớ đừng nói chi là Ma Pháp Sư Không Gian có thể bố trí Ma Pháp Trận. Yên Vũ lâu thật sự không thể so sánh với những thứ bình thường được! Phỉ Lệ như có điều suy nghĩ nhìn thị nữ lạnh lùng đang đứng bên cạnh, ngay cả thị nữ cũng là cao thủ Thánh cấp, khó trách ngay cả Lạp Mạc Nhĩ cũng phải đề phòng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui