Editor: Cẩm Băng Đơn.
Beta: Gynnykawai.
"Bây giờ là thời gian bán đấu giá, Tiêu Hồn Động thường thu thập vật phẩm có giá trị nhất, mỗi lần trong cuộc thi so tài ca hát sẽ tiến hành bán đấu giá, lần này cũng không ngoại lệ, hi vọng mọi người sẽ thích, như vậy kế tiếp chính là thời gian bán đấu giá, ta là Giảo Lệ, người chủ trì lần bán đấu giá này." Một bóng dáng xinh đẹp bước lên khán đài, mọi người đều biết trọng điểm đã tới.
Giảo Lệ là bán đấu giá sư khá nổi tiếng ở Chợ Đen, không chỉ vì nàng có diện mạo xuất sắc, mà còn bởi vì nàng rất quen thuộc với kỹ xảo bán đấu giá, bất kỳ vật gì chỉ cần qua tay của nàng, giá trị của nó sẽ cao gấp hai lần so với bình thường, hôm nay, Chợ Đen lại để Giảo Lệ chủ trì buổi đấu giá lần này của Tiêu Hồn Động, có phải là tin tức gì đó đã bị lộ hay không?
Khi Giảo Lệ xuất hiện, rất nhiều ca cơ tham gia so tài nhanh chóng bay ra khỏi sàn thi đấu, chạy tán loạn bốn phương tám hướng, hiển nhiên là để truyền đạt tin tức này. Mà khi phu nhân Nạp Sắt Lợi thấy Giảo Lệ xuất hiện, vốn trong lòng đang căng thẳng cũng đã thả lỏng bớt xuống, xem ra Hắc Thần đại nhân đã có chuẩn bị, cuộc thi ca hát lần này làm cho nàng có một dự cảm không tốt, nhưng nếu Hắc Thần đại nhân đã quyết định xuất hiện, như vậy những chuyện kế tiếp nàng không cần phải quan tâm thêm nữa.
"Giảo Lệ rất nổi tiếng sao?" Sau khi Phỉ Lệ được Lạp Mạc Nhĩ đồng ý, tâm tình Phỉ Lệ trở nên rất tốt, ba ngày này dù nàng có chơi như thế nào cũng không thể nào gặp chuyện không may, bởi vì Lạp Mạc Nhĩ sẽ thay nàng giải quyết hết, cho nên bây giờ nàng đã đợi không kịp muốn gặp Đinh Địch, Đinh Địch chưa bao giờ rời khỏi nàng lâu như vậy, hơn nữa nàng cũng muốn biết rốt cuộc Đinh Địch đã xảy ra chuyện gì? Tại sao lại bị người ta bắt được, mặc dù nàng không hiểu rõ thực lực của Đinh Địch, nhưng nàng biết người bình thường tuyệt đối không thể bắt được Đinh Địch, còn Khải Nhĩ Văn nữa, đã có chuyện gì xảy ra? Nàng rơi xuống vách đá không có việc gì, nhưng không có nghĩa là Khải Nhĩ Văn cũng như thế, chỉ là Đinh Địch lại ở đây càng khiến nàng thêm buồn bực, theo đạo lý thì Khải Nhĩ Văn cũng ở đây mới đúng.
"Giảo Lệ là bán đấu giá sư ở Chợ Đen, nàng xuất hiện tại nơi này đại khái chính là để nói cho mọi người một tin tức, lão bản sau lưng Chợ Đen cũng chính là lão bản của Tiêu hồn Động, nàng ta mượn tin tức này để chấn trụ những kẻ vọng tưởng đánh chủ ý lên Tiêu Hồn Động. Lần này Ô Đặc Lôi Đức thảm rồi, bời vì phu nhân Nạp Sắt Lợi là một nữ nhân hay ghi thù, nhất là những kẻ dám động thủ ở Tiêu Hồn Động." Ai Phu Lâm vẫn có dáng vẻ lưu manh, huýt một tiếng thật vang dội với Giảo Lệ đang ở trên võ đài.
Mà Bội Nhân Đặc ở bên cạnh vừa thấy bộ dáng này của Ai Phu Lâm, lập tức liền giả vờ như không quen Ai Phu Lâm. Hắn không hiểu tại sao Ai Phu Lâm không thể làm một chuyện nào tốt đẹp cả, rõ ràng thiên phú tốt hơn mình, nhưng cứ cứng rắn giả vờ như chẳng thèm để ý cái gì, chọc giận mấy vị Trưởng lão đến nổi điên lên, cuối cùng còn vô tội nói xin lỗi, có lẽ cho tới bây giờ mình cũng không thể hiểu rõ người ca ca cùng cha khác mẹ này.
"Dáng dấp quả thật không tệ, ngươi cảm thấy hứng thú đối với nàng cũng là bình thường. Chỉ là dường như tuổi hơi lớn một chút, thật ra thì Ti Mị cũng không tồi, ta rất thích Ti Mị, ngươi cưới Ti Mị đi! Đến lúc đó ta liền tặng cho ngươi một phần đại lễ như thế nào?" Phỉ Lệ nói thật, mặc dù Giảo Lệ rất xinh đẹp, nhưng Phỉ Lệ vẫn cảm thấy Ti Mị tốt hơn, không biết vì sao Phỉ Lệ chỉ nhận định Ti Mị, Ti Mị cho nàng cảm giác thật thoải mái, nó không giống như ở bên cạnh Lạp Mạc Nhĩ, cũng có điểm giống Lợi Nhã, tuy không có cách nào với mình, nhưng vẫn luôn cưng chiều mình.
"Khụ khụ! Buổi đấu giá bắt đầu, không nên bỏ qua đồ tốt, những thứ này đều có thể tán gái tốt lắm đấy! Bội Nhân Đặc, ngươi và Á Lực Khắc cũng phải nghiêm túc một chút." Ai Phu Lâm nhanh chóng thay đổi đề tài, không phải là Ti Mị không tốt, mà bởi vì lòng hắn còn chưa yên, nữ nhân cố chấp như Ti Mị thật sự không thích hợp với hắn. Không hiểu tại sao Phỉ Lệ lại thích Ti Mị như vậy? Rõ ràng nàng chỉ mới gặp Ti Mị một lần thôi mà!
"Tùy ngươi…" Phỉ Lệ thấy dáng vẻ mập mờ của Ai Phu Lâm, chẳng nói thêm gì nữa. Mặc dù nàng cảm thấy Ai Phu Lâm không sai, nhưng nếu hắn cứ quyết định như thế, vậy thì thôi đi!
"Đầu tiên là Ngọc Lưu Ly. Đây là do Dong Binh Đoàn Cuồng Phong phát hiện được một viên Ngọc Thạch kỳ lạ ở một di tích cổ xưa, vào lúc trời tối, nó có thể phóng thích ra ánh sáng mãnh liệt, đồng thời có thể phóng thích ma pháp trận nhỏ để phòng hộ, giữa viên Ngọc Thạch này có giọt nước mắt đầy màu sắc rực rỡ, làm cho người ta có cảm giác lộng lẫy xinh đẹp, Ngọc Lưu Ly quả thật chính là vật phẩm xa xỉ thiết kế cho phái nữ chúng ta, cho nên các vị nếu có mang theo người đẹp bên cạnh, thì viên Ngọc Lưu Ly này chính là lựa chọn tốt nhất. Giá khởi điểm của Ngọc Lưu Ly là mười vạn, mỗi một lần tăng giá thấp nhất là 100." Giảo Lệ giải thích công dụng của Ngọc Lưu Ly, đồng thời còn nói thêm công pháp sử dụng của Ngọc Lưu Ly, trong nháy mắt toàn bộ đình viện trở nên điên cuồng.
"Quả thật không tồi." Phỉ Lệ khẽ cong khóe miệng lên rồi lại hạ xuống. Giảo Lệ vậy mà còn là một Ma Pháp Sư thành thạo Tinh thần lực, lại có thể thông qua Tinh Thần lực mà mê hoặc tinh thần của mọi người, xem ra Chợ Đen quả nhiên không đơn giản! Ma Pháp Sư Tinh Thần lực thực lực Thần cấp, vậy thì biển tinh thần chắc cũng rất mạnh!
"Phỉ Lệ nói không sai, nhưng rốt cuộc là Ngọc Lưu Ly không tồi, hay là đang nói đến Giảo Lệ?" Ai Phu Lâm xoay xoay ly trà trong tay, vẻ mặt ranh mãnh nhìn Phỉ Lệ, dĩ nhiên hắn biết mấy trò cỏn con này của Giảo Lệ, nhưng đây chính là địa bàn của Chợ Đen, cho nên hắn chẳng cảm thấy có gì không tốt, dù sao ngay cả chút hấp dẫn đó cũng không ngăn cản được, thì chẳng thể trách người khác được.
"Cũng có thể cho là như vậy, Ngọc Lưu Ly lại là đồ vật trong di tích cổ xưa, thì tất nhiên sẽ không chỉ đơn giản là một trang sức như vậy. Chỉ là thân phận thật của Giảo Lệ lại khiến ta giật mình, xem ra Chợ Đen quả nhiên không đơn giản!" Nụ cười chậm rãi treo ở nơi khóe miệng của Phỉ Lệ, nhưng trong con mắt màu tìm thì không hề có ý cười, bởi vì nàng nghĩ đến một loại khả năng, kẻ chế phục Đinh Địch, dù Đinh Địch có lợi hại hơn nữa, thì kiến thức vẫn chỉ là của một ấu thú, trí nhớ truyền thừa chỉ mới được mở ra một phần, hơn nữa còn chưa trưởng thành, miễn cưỡng có thể coi là một cường giả ở Thủ Vọng Giác, nhưng vẫn có cách biệt rất lớn với cường giả chân chính.
"Phỉ Lệ sợ ư?" Ai Phu Lâm nhàn nhã nói, mới vừa rồi từ trong miệng Phỉ Lệ nghe được, nàng chính là vật phẩm đấu giá của Chợ Đen, dọa hắn nhảy dựng cả lên, nhưng sau đó liền bình thường trở lại. Mặc dù lúc tóc Phỉ Lệ còn là màu hồng quả quýt, dù không thể bằng màu tím bây giờ, nhưng tuyệt đối cũng là một mỹ nhân ngang ngửa với Ti Mị, làm sao Chợ Đen sẽ bỏ lỡ cơ hội khó có được này.
Tuy nhiên điều Ai Phu Lâm tò mò thật sự, nếu như theo lời của Phỉ Lệ, như vậy đáng lẽ bây giờ nàng đang ở trong phòng giam của Chợ Đen, chứ không phải ngồi cùng mình như thế này, có thể trốn khỏi Chợ Đen, hơn nữa còn không kinh động đến người trong đó, thủ thuật như vậy không phải ai cũng có thể làm được.
"Ta đang hưng phấn, ba ngày sau, nếu Chợ Đen đủ mạnh thì ta có thể chơi thỏa thích rồi, không phải sao? Nếu như nó quá yếu, ngược lại khiến ta rất lo lắng." Phỉ Lệ tà mị nói, mọi người cứng ngắc nhìn Phỉ Lệ trong nháy mắt trở nên xinh đẹp, không hiểu tại sao một người lại có thể thay đổi khí chất nhanh như thế? Mới vừa rồi còn đoan trang hiền thục, vậy mà giờ lại tà mị chỉ trong tích tắc, quyến rũ động lòng người, như muốn dụ dỗ mọi người rơi vào địa ngục.
"Hả! Vậy à!" Ai Phu Lâm chậm rãi cúi thấp đầu xuống, không nhìn Phỉ Lệ nữa, Phỉ Lệ như vậy giống như hoa anh túc khát máu, biết rằng không thể đụng vào, nhưng vẫn không tự chủ được mà bị hấp dẫn. Ai Phu Lâm hít một hơi thật sâu rồi thở ra, đè nén dục vọng đang trỗi dậy trong cơ thể, nhanh chóng thu lại tâm tư trong mắt, lại một lần nữa khôi phục bộ dáng không tim không phổi. Hắn không thể chạm vào Phỉ Lệ, cũng không thể chọc tới nàng. Nàng giống như một cây hoa anh túc, rất nguy hiểm!
Bên ngoài liên tiếp vang lên thanh âm kêu giá với khí thế ngất trời. Thỉnh thoảng Ai Phu Lâm cũng tham dự trong đó, lâu lâu còn quay sang bảo Bội Nhân Đặc và Á Lực Khắc tham dự đấu giá, nói là vì tương lai tốt đẹp của bọn họ, những thứ này đều là kỷ xảo cần phải học. Á Lực Khắc không chỉ than thở một lần trong lòng, tại sao mình lại đồng ý đi với Bội Nhân Đặc trong cuộc so tài ca hát này chứ? Ai Phu Lâm quả thật chính là một ác ma, cái gì mà thiếu gia chỉ biết chơi bời lêu lổng? Kẻ nào không có mắt mới nói như thế, nếu Ai Phu Lâm nếu thật sự là thiếu gia chỉ biết ăn chơi, thì chắc Thủ Vọng Giác chẳng còn thiên tài nào nữa.
Khó trách gia gia không ngăn mình đi chung với Bội Nhân Đặc, thậm chí còn khích lệ hắn đến gần người của gia tộc Bố Lôi Tiếu, chẳng lẽ gia gia chính là muốn hắn hiểu về Ai Phu Lâm! Á Lực Khắc nghĩ tới đây, giống như đang nhìn thấy ánh mắt mong đợi của gia gia, không nhịn được rùng mình một cái.
Phỉ Lệ vẫn im lặng nhìn buổi đấu giá, sẽ nhanh thôi, còn có một vật phẩm đấu giá nữa, chắc chắn là Định Địch, vừa nghĩ tới Đinh Địch, hai mắt Phỉ Lệ trống rỗng vô hồn nhìn phương xa. Nàng không có cách nào đè xuống được nội tâm đang nổi lên sóng lớn dữ dội, dục vọng khát máu cũng theo đó mà đến.
Giống như sau khi rời đi từ đợt thí luyện đó, Phỉ Lệ đã không chỉ một lần cảm thấy buồn bực, tại sao nàng lại cảm thấy máu tươi thật ngon? Nếu không phải nàng có định lực mạnh mẽ, nói không chừng nàng đã không chỉ một lần muốn đi thưởng thức, đáy lòng mơ hồ có cảm giác kỳ quái, giống như có liên quan rất lớn đến gia tộc Đức Cổ Lạp, nhưng nàng vẫn không rõ sự dao động khó hiểu trong lòng, rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?
Nghĩ mãi mà không hiểu, cho nên Phỉ Lệ quyết định không nghĩ nữa. Dù sao dục vọng khát máu này chỉ xuất hiện khi tâm tình nàng biến đổi, bình thường sẽ không thật sự ảnh hưởng đến nàng.
"Kế tiếp bán đấu giá chính là một ma thú, một loại ma thú không biết tên, bề ngoài của nó giống Ma Tư thú, nhưng trên đỉnh đầu lại lại có vương miện màu vàng, ngoại hình có thể so với Ma Tư thú trong hoàng tộc, lực công kích cường đại, là do đội nô lệ của Chợ Đen bắt được, lúc ấy nếu không phải nó bị thương rất nặng, chúng tôi cũng không thể bắt được, giá khởi đầu một tỷ. Phải biết nó chính là một ma thú có thể so với cấp bậc Thánh thú, năng lực cụ thể không biết, không thể xác định là có năng lực biến hình hay không? Mỗi lần tăng giá không dưới mười vạn." Giảo Lệ hưng phấn nói, sẽ có khả năng nàng là người đầu tiên khiến tâm tình mọi người kích động nhất trong buổi bán đấu giá lần này, bán đấu giá sư cao cấp nhất đó chính là tối đa hóa giá trị của vật phẩm đem ra bán đấu giá.
Sau khi bên dưới nghe Giảo Lệ giới thiệu xong, tất cả đều nhao nhao cả lên, ngay cả Ai Phu Lâm cũng bị Giảo Lệ lôi kéo, nếu không phải bọn hắn biết cái vật nhỏ này là của Phỉ Lệ, nói không chừng sẽ mua về làm của riêng.
Phỉ Lệ âm trầm nhìn Đinh Địch đang xụi lơ trên võ đài, ai cũng không biết trong lòng nàng đang suy nghĩ gì? Chỉ là từ vẻ mặt âm trầm của nàng là có thể nhìn ra, tuyệt đối không phải là chuyện gì tốt đẹp.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...