Editor: Cẩm Băng Đơn.
Beta: Gynnykawai.
"Hì hì! Ôm Ti Mị rất thoải mái phải không?" Vẻ mặt Phỉ Lệ giống như là đang nói nhanh khích lệ ta một chút đi. Ngươi thấy ta có tuyệt vời hay không? Phỉ Lệ hoàn toàn không để ý đến Ti Mị đã đỏ mặt tới tận mang tai, hai tay bối rối vò tay áo của mình, ngay cả đầu cũng không dám ngẩng lên, còn chưa tính cả ánh mắt như muốn giết người của phu nhân Nạp Sắt Lợi.
"Phỉ Lệ nàng…” Ai Phu Lâm không thể nhịn được nữa, khóe miệng run rẩy, đành phải ôm Ti Mị vào trong ngực, đối mặt với Phỉ Lệ hắn chỉ có thể lựa chọn tiếp nhận, bởi vì hắn biết dù hắn không chịu, Phỉ Lệ vẫn sẽ tiếp tục làm chuyện như vậy, có lẽ cũng là bởi vì nàng thấy mình rất thuận mắt, sau đó cảm thấy Ti Mị không tồi, nhất định là như vậy, người bình thường rất khó đóan được trong bộ não bé tí như quả dưa chuột của Phỉ Lệ suy nghĩ những gì, tuyệt đối không thể dùng cách suy nghĩ của người bình thường mà phán đóan được.
"Ta làm sao, chẳng lẽ Ti Mị khó coi sao? Ai Phu Lâm, không phải ngươi vẫn luôn thích mỹ nữ à?" Phỉ Lệ giả vờ ngu ngơ nhìn Ai Phu Lâm, giống như đang hỏi hắn ta đã làm gì sai vậy? Rõ ràng là ngươi thích, tại sao lại trách ta nhiều chuyện.
"Không có gì. Bây giừo chúng ta có thể đi Tiền viện được chứ?" Ai Phu Lâm bực mình hỏi, nếu cứ đùa nữa ai mà biết được Phỉ Lệ còn có thể hành hạ hắn đến mức nào nữa, có trời chứng giám hắn không bao giờ trêu chọc nữ nhân đứng đắn, sở dĩ hắn chọn Tạp Tây, là bởi vì nữ nhân kia rất lẳng lơ, sẽ không để lại nhược điểm nào, nhưng Ti Mị thì không giống, mặc dù đều là nữ nhân của Tiêu Hồn Động, nhưng danh tiếng của nàng quá tốt, cho tới bây giờ chưa từng tiếp xúc quá ranh giới với nam nhân, hơn nữa tính tình cũng rất tốt, người như nàng, tuyệt đối không thể trêu chọc, chỉ là hình như Phỉ Lệ lại không nghĩ như vậy, nếu không nàng cũng sẽ không trực tiếp đẩy Ti Mị vào trong ngực hắn.
"Ta không có ý kiến!" Phỉ Lệ tùy ý nhún vai, vẻ mặt vừa đáng yêu lại vừa quyến rũ khiến người ta không nhịn được mà hai mắt tỏa sáng, nhất thời tất cả mọi người chung quanh hít một hơi, Ai Phu Lâm đứng ở bên cạnh buồn bực buông Ti Mị ra, trực tiếp ôm Phỉ Lệ vào trong ngực, xoay người đi về phía đối diện, không thèm để ý đến sát khí của Ô Đặc Lôi Đức, hắn vẫn nên ít tiếp xúc với Ti Mị thì tốt hơn, nếu không ai biết cuộc sống tiêu sái của hắn còn có thể duy trì được bao lâu nữa.
Chỉ là Phỉ Lệ lại không bỏ qua cho hắn như hắn nghĩ, Phỉ Lệ kéo lại Ai Phu Lâm sắp sải bước chân, chỉ chỉ Ti Mị phía đối diện, ý bảo Ti Mị theo kịp, sau đó mới hài lòng một tay nắm tay Ai Phu Lâm, tay còn lại kéo Ti Mị, đi về phía trước. Hoàn toàn bỏ quên biểu tình cười khổ của Ai Phu Lâm, nàng biết công tử ăn chơi như hắn dứt khóat tránh Ti Mị, không muốn tiếp xúc với nữ tử đàng hoàng à? Bản tiểu thư sẽ không theo ý ngươi, ai bảo ngươi khiến bản tiểu thư chờ lâu như vậy mới xuất hiện, đây coi như là trừng phạt.
"Phu Nhân Nạp Sắt Lợi đi thôi!" Ai Phu Lâm nhanh chóng thu lại biểu tình buồn bực lúc nãy, vẻ mặt xuân phong hả hê nói với phu nhân Nạp Sắt Lợi, về phần Ô Đặc Lôi Nhĩ, chẳng ai thèm ngó tới hắn! Chỉ là khi Ai Phu Lân kéo tay Phỉ Lệ, sức lực không tự chủ được tăng thêm một chút, hắn tuyệt đối sẽ không để Ô Đặc Lôi Nhĩ thương tổn Phỉ Lệ, tuyệt đối không cho phép cái tên cặn bã đó ra tay với nàng.
"Được, thiếu gia Ô Đặc Lôi Đức cũng cùng đi chứ?" Vẻ mặt phu nhân Nạp Sắt Lợi vẫn ưu nhã như cũ hỏi Ô Đặc Lôi Đức, giống như chưa từng xuất hiện việc đối chọi gay gắt hồi nãy.
"Không, các ngươi đi trước ta sẽ đi sau." Khuôn mặt Ô Đặc Lôi Đức đen thui trả lời, Ai Phu Lâm, ta nhớ kỹ, ta muốn xem ngươi uy phong thế nào, gia tộc Bố Lôi Tiếu cũng chỉ là một con chó mà thôi, dựa vào cái gì mà đối đầu với ta, ta sẽ khiến ngươi sống không bằng chết, nếu không sẽ không thể nào giải trừ mối hận trong lòng ta.
Hai tay Ô Đặc Lôi Đức nắm chặt trường kiếm, ác độc nhìn bóng lưng xa dần của Ai Phu Lâm. Đám thị vệ sau lưng cũng lui về phía sau mấy bước, Ô Đặc Lôi Đức như vậy rất nguy hiểm, xem ra sắp xảy ra chuyện không tốt rồi! Chỉ là gia tộc Bố Lôi Tiếu lại không hề yếu hơn gia tộc Lao Đốn, ngược lại còn mạnh hơn.
Không biết thiếu gia Ô Đặc Lôi Đức định làm gì? Tất cả mọi người bắt đầu tò mò, dù sao thân phận của đối phương cũng không phải là người bình thường có thể trêu chọc được.
"Này! Ai Phu Lâm, làm như vậy không sao chứ!" Phỉ Lệ lo lắng nhìn Ai Phu Lâm, nàng thì không sao! Dù sao đến lúc đó nhất định sẽ có người dọn tàn cuộc cho nàng, hơn nữa nàng cũng không sợ Ô Đặc Lôi Đức làm gì với nàng cả. Bởi vì Lợi Nhã không đời nào cho phép nàng gặp chuyện không may, mặc dù thực lực bây giờ của nàng vẫn chỉ là Thánh cấp cao nhất, nhưng muốn bắt được nàng cũng không phải là chuyện dễ dàng, hơn nữa nàng vốn định sau khi buổi đấu giá chấm dứt thì đi tới Ma giới.
"Bây giờ nàng mới biết lo lắng ư? Không có việc gì, hắn không dám động thủ với ta đâu, chỉ là về sau nàng nên cẩn thận một chút. Ô Đặc Lôi Đức là kẻ tiểu nhân thù dau. Cho nên nàng vẫn nên lo lắng cho mình thì tốt hơn, nàng không cần lo lắng cho ta đâu. Ai Phu Lâm tùy ý nói, nếu Ô Đặc Lôi Đức không sợ chết, hắn sẽ cân nhắc cho “hắn” ra đi sớm hơn một bước, dù sao gia tộc Bố Lôi Tiếu cũng đã dòm ngó gia tộc Lao Đốn lâu rồi, cho nên nếu thật sự Ô Đặc Lôi Đức động thủ, chỉ khiến gia tộc Bố Lôi Tiếu có lý do để ra tay mà thôi.
"Phỉ Lệ không cần lo lắng, ta sẽ không để người gặp chuyện không may đâu." Lợi Nhã khẳng định, cho dù đến lúc đó nàng thật sự đánh không lại, vẫn là có thể thông báo Lạp Mạc Nhĩ đại nhân, mặc dù nàng không biết rõ thực lực thật sự của Lạp Mạc Nhĩ đại nhân, nhưng nàng có thể khẳng định có rất ít người trong tam giới có thể đánh bại Lạp Mạc Nhĩ đại nhân. Hơn nữa không phải còn có gia tộc Đức Cổ Lạp sao? Đức Cổ Lạp tuyệt đối không cho phép tiểu thư gặp chuyện không may, cho nên những chuyện này không cần lo lắng.
"Lợi Nhã nói không sai, an nguy của ta ngươi không cần lo, ta lại còn có chút hy vọng hắn động thủ, bởi vì khi đó nhất định sẽ rất thú vị." Phỉ Lệ cười đến hết sức tà ác, nếu như Ô Đặc Lôi Đức thật sự động thủ, nàng không ngại hủy bỏ náo loạn buổi đấu giá ba ngày sắp tới, ngược lại còn muốn vui đùa với gia tộc Lao Đốn một chút, mặc dù không thể tham gia buổi đấu giá thì có chút không thú vị, nhưng mà gia tộc Lao Đốn cũng thú vị không kém.
Hơn nữa cũng có thể để Lợi Nhã thông báo với Lạp Mạc Nhĩ, Phỉ Lệ nói như tên trộm. Phải biết nàng cũng không phải là một người tốt lành gì! Thậm chí còn lập chí còn làm một nữ nhân gieo họa thế nhân, đã như vậy thì làm sao có thể là người hiền lành cơ chứ.
"Thật sự không có việc gì sao? Không cần ta phái người bảo vệ các ngươi sao?" Ai Phu Lâm mơ hồ nghe Phỉ Lệ nói, phải biết mặc dù gia tộc Lao Đốn không phải là gia tộc cường đại nhất Thủ Vọng Giác, nhưng thực lực cũng xếp hạng trên mấy gia tộc khác, hơn nữa trong gia tộc Lao Đốn cũng có không ít cao thủ lợi hại.
"Không cần, chúng ta chỉ cần chơi hết sức mình được rồi, những chuyện khác tự nhiên sẽ có người xử lý." Phỉ Lệ thần thần bí bí nháy mắt nói với Ai Phu Lâm, sau đó bắt đầu quay sang làm nũng với Ti Mị.
Mà khi Ti Mị nghe thấy Phỉ Lệ nói chuyện với Ai Phu Lâm, cũng đã hiểu rằng bọn họ chẳng hề sợ thế lực sau lưng gia tộc Lao Đốn, từ giọng điệu nói chuyện của Phỉ Lệ, khẳng định thế lực sau lưng của Phỉ Lệ không hề nhỏ! Dù sao gia tộc Lao Đốn vẫn rất nổi danh ở Thủ Vọng Giác.
"Vậy thì tùy nàng! Đi cùng ta thôi! Tiểu thư Ti Mị cũng cần đi chuẩn bị, dù sao lát nữa trận so tài ca hát sẽ bắt đầu." Ai Phu Lâm kèo Phỉ Lệ đi về phía Bội Nhân Đặc, về phần Ti Mị, hắn vẫn cảm thấy nên cách xa nàng thì tốt hơn, bởi vì mới vừa rồi từ đôi mắt màu hồng quả quýt của Phỉ Lệ, hắn thấy được một tia ranh mãnh trong đó, nếu không cách xa Ti Mị, ai biết một lát nữa Phỉ Lệ lại muốn đùa giỡn cái gì nữa?
"Ờ! Như vậy thì Ti Mị hãy cố gắng lên nhé! Chờ một chút ta lại tới tìm tỷ, tỷ nhớ phải chờ ta đấy nhé!" Phỉ Lệ vẫn chưa thỏa mãn đi tới gần Ti Mị, trước khi đi vẫn không quên hôn một cái lên khuôn mặt nhỏ nhắn của Ti Mị, rõ ràng lại bắt đầu giở chứng ăn đậu hũ người ta, nhìn đến đây khóe miệng Ai Phu Lâm bắt đầu cứng ngắc, nha đầu đáng chết này thật sự chính là nam nữ đều ăn, cách đây không lâu vẫn còn sờ saọng trên người của hắn, lần này lại dính với Ti Mị, quả nhiên không thể coi thường Phỉ Lệ được! Khó trách ngay cả thị nữ bên người nàng cũng xuất sắc như vậy, chẳng lẽ thật sự là vì thỏa mãn khẩu vị xấu xa của nàng sao?
Nghĩ tới đây đột nhiên Ai Phu Lâm không muốn mang Phỉ Lệ đi gặp Bội Nhân Đặc nữa, ai biết nàng có thể truyền ý tưởng xấu xa cho Bội Nhân Đặc hay không? Phải biết nha đầu Phỉ Lệ này có bộ dáng không thể chê vào đâu được, hơn nữa còn những hành động khác người của nàng, ai có thể cam sẽ đoan không hiểu lầm, không động lòng chứ. Ngay cả kẻ đã trải qua sắc nữ như hắn, cũng không nhịn được mà động lòng, huống chi chim non như Bội Nhân Đặc chứ.
"Đi thôi!" Phỉ Lệ bất mãn nhìn Ai Phu Lâm đứng ngây ngốc một chỗ, không phải mới vừa rồi hắn cònthúc giục nàng đi sao? Vì sao lại ngẩn người rồi? Không biết Bội Nhân Đặc lớn lên trông như thế nào? Hẳn là cũng không đến nỗi xấu! Dù sao Ai Phu Lâm cũng xuất sắc như vầy, thì chắc Bội Nhân Đặc cũng không thể kém được! Phỉ Lệ chìm đắm trong suy nghĩ của mình, sức quyến rũ của mỹ nam quả nhiên là vô địch, tuy nhiên nếu so sánh với Lạp Mạc Nhĩ thì vẫn còn thua một đoạn!
"Ừ!" Ai Phu Lâm đã bắt đầu hối hận rồi, bước chân cũng trở nên cực kỳ nặng nề, Phỉ Lệ tuyệt đối là kẻ lừa gạt người đến chết cũng không đền mạng, đồ sắc nữ.
"Nhìn ra cái gì không?" Phu nhân Nạp Sắt Lợi đến gần Ti Mị, nhỏ giọng hỏi.
"Không thể trêu chọc." Ti Mị chỉ đáp lại bằng bốn chữ, cũng không giải thích gì thêm nữa. Sau đó liền đi tới hậu tường thi đấu ca hát, có một số việc không cần nói quá rõ, nói quá rõ ngược lại sẽ không hay, Ti Mị rất thông minh, cho nên nàng có thể sinh tồn ở nơi như Tiêu Hồn Động.
"Ti Mị, ngươi phải nhớ thân phận của mình, đừng quên lời thề, cho nên tốt nhất đừng có suy nghĩ tính tóan cái gì?" Phu nhân Nạp Sắt Lợi nói với bóng lưng của Ti Mị, nàng không phải kẻ ngốc làm sao có thể không biết ánh mắt Ti Mị nhìn Ai Phu Lâm là có ý gì, gia tộc Bố Lôi Tiếu không tồi, nhưng nếu như người kia là Bội Nhân Đặc, thì có thể nàng sẽ không nói gì. Nhưng nếu như người kia là Ai Phu Lâm mà nói, thì không thể được. Bởi vì với thân phận của Ai Phu Lâm căn bản không có khả năng mang Ti Mị ra khỏi Tiêu Hồn Động.
Thà rằng bị thương tổn vẫn còn hơn như coi là chưa có chuyện gì xảy ra, nữ nhân một khi đã bước vào Tiêu Hồn Động, sẽ không có tư cách theo đuổi tình yêu, bởi vì nó quá mức xa xỉ với các nàng, đủ để khiến bọn họ rơi xuống địa ngục, cả đời không thể thóat ra, Ti Mị là do nàng tự tay bồi dưỡng, nàng không hy vọng Ti Mị tự tìm đường chết, cho nên nàng không thể không mở miệng.
"Ta hiểu." Ti Mị cười khổ trả lời, chẳng lẽ chỉ nhìn một chút thôi cũng không được sao? Ngay cả phu nhân Nạp Sắt Lợi cũng nhìn ra được, thì người kia nhất định cũng đã nhìn ra! Nàng thật sự rất thất bại, rõ ràng là người của Tiêu Hồn Động, nhưng ngay cả việc che giấu tình cảm cũng không làm được.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...