Con Đường Dị Giới Xinh Đẹp

Edit: Thiên Ý.

Beta: Makjyoko & Cẩm Băng Đơn.

"Này, ngươi đã nghe nói chưa? Vật phẩm cuối cùng trong buổi đấu giá lần này chính là một cô gái Nhân Tộc xinh đẹp! Hơn nữa tuổi cũng còn rất trẻ." Một giọng nói non nớt vang lên bên tai Phỉ Lệ, trong giọng nói còn mang theo một tia bập bẹ, chẳng lẽ là tiểu hải tử? Phỉ Lệ buồn bực suy nghĩ, Bá Ni Tư chết tiệt, hình như lĩnh vực nào hắn cũng không bỏ qua, hơn nữa thuốc mê trên người vẫn chưa được giải, cho nên hiện giờ Phỉ Lệ chỉ có thể nằm trên giường giả chết. Trừ việc có thể suy nghĩ ra thì không thể làm gì khác.

"Có thật không? Ta chưa bao giờ gặp Nhân Tộc! Ở Thủ Vọng Giác không phải chỉ có quý tộc mới có thể có cô gái của Nhân Tộc làm tình nô sao? Lần này Bá Ni Tư đại nhân mang từ đâu về một cô gái Nhân tộc vậy?" Một giọng nữ non nớt khác ngạc nhiên hỏi, trong giọng nói tăng thêm một chút mê hoặc, chỉ mới nghe giọng nói thôi mà thân thể Phỉ Lệ cũng cảm thấy mềm nhũn ra rồi. Đột nhiên có một cỗ hơi thở lạnh lẽo lan tràn ra từ trán của Phỉ Lệ.

Khóe miệng Phỉ Lệ kinh ngạc run rẩy một chút, mị thuật thật là lợi hại, mình cũng chỉ mới nghe giọng nói thôi mà xém chút nữa bị mê hoặc rồi. Chẳng lẽ là hồ ly tinh, người của Hồ Tộc? Nếu thật là người của Hồ Tộc thì cũng dễ hiểu, dù sao người của Hồ Tộc trời sinh mị hoặc từ trong xương tủy, hơn nữa tộc của bọn họ cũng tu luyện mị thuật đặc biệt, cho nên cho dù họ không cố ý dùng mị thuật thì vẫn có thể dễ dàng hấp dẫn ánh mắt của mọi người.

"Hình như là nhặt được từ trong rừng Đa Bỉ Đức Lý, nghe nói cô ta còn đẹp hơn cả hoàng tộc Lục Tinh Linh nữa."


"Có thật không? Thật sự có cô gái Nhân Tộc còn đẹp hơn hoàng tộc Lục Tinh Linh sao? Ngươi không nói xạo chứ? Cho dù là người của Hồ Tộc ta còn chưa chắc đẹp hơn người của Lục Tinh Linh, huống chi là cô gái Nhân Tộc." Người sau đương nhiên không tin lời nói của người trước.

Theo quan điểm của họ, mọi người đều thừa nhận vẻ đẹp của Lục Tinh Linh, cô gái Nhân Tộc mặc dù đẹp nhưng nếu so sánh với Lục Tinh Linh thì vẫn có sự khác biệt, Lục Tinh Linh chỉ kém một chút so với Nguyệt Tinh Linh trong bộ tộc Tinh Linh mà thôi, vẻ đẹp của họ còn nổi danh khắp cả tam giới.

"Thật mà. Hơn nữa cô gái Nhân Tộc kia còn đang hôn mê ở bên trong không gian thần khí của Bá Ni Tư đại nhân."

Phỉ Lệ nghe đến đó, thật sự rất muốn mở miệng mắng to, con mẹ nó không gian thần khí, không phải ta đang ở trước mặt các ngươi sao? Tại sao làm như ta không tồn tại vậy? Dường như bây giờ căn bản là Phỉ Lệ cũng không biết mình đang ở đâu. Còn hai thiếu nữ Hồ Tộc sau khi quét dọn xong thì hưng phấn bàn luận về buổi đấu giá sắp được diễn ra và chuyện về Phỉ Lệ đang bị trúng thuốc mê.

"Bá Ni Tư, nàng đang ở đâu?" Trong nháy mắt, thân thể cao lớn của Hắc Thần xuất hiện bên trong căn phòng Phỉ Lệ đang ở. Mà hai thiếu nữ Hồ Tộc vốn đang lười biếng, khi Hắc Thần vừa xuất hiện, trong nháy mắt, bọn họ đã lui vào trong góc, đôi tay cung kính đan chéo mà áp vào người đầu cuối thấp xuống, không dám thở mạnh.

"Các ngươi lui ra." Bá Ni Tư phất phất tay cho hai thiếu nữ Hồ Tộc lui ra, không cố ý làm khó họ, dù sao hai thiếu nữ Hồ Tộc song sinh này là thị nữ của hắn, bình thường hắn cũng rất cưng chiều họ, cho nên cũng không trách cứ gì đối với việc vừa rồi họ nhiều chuyện.


Sau khi hai thiếu nữ Hồ Tộc lui ra, trong phòng lóe lên ánh sáng màu trắng, sau đó xuất hiện một cái bong bóng trong suốt, bên trong bong bóng đó là một thiếu nữ tuyệt sắc đang ngủ, tư thế ngủ điềm tĩnh làm cho người ta không đành lòng đánh thức, từng sợi tóc màu tím nhu thuận xõa trên người thiếu nữ, da thịt phơi bày bên ngoài trong suốt như ngọc tản ra vẻ bi thương, làm cho người ta có cảm giác thấy được ảo ảnh tuyệt mĩ nhất, giống như thiếu nữ chỉ đang ngủ trưa mà thôi.

Mặc dù chiếc khăn đã che đi gương mặt, nhưng vẫn không làm giảm bớt sức quyến rũ, ngược lại còn làm tăng thêm khí chất thần bí lúc ẩn lúc hiện của thiếu nữ, làm cho người ta có cảm giác được hơi thở trang nhã mờ ảo, không tự chủ được được mà bị cuốn hút.

"Ngươi tìm thấy nàng ở đâu?"Hắc Thần Lợi Ách. Lạp Bỉ Đặc nhanh chóng nhanh chóng thu hồi cảm xúc của mình. Mới vừa rồi, trong nháy mắt ngay cả hắn cũng bị thiếu nữ Nhân Tộc này hấp dẫn, thiếu chút nữa hắn đã muốn bất chấp tất cả để giữ lại thiếu nữ đó bên mình, đó không phải là cảm xúc hắn nên có, nàng rất nguy hiểm.

Trong lúc Lợi Ách. Lạp Bỉ Đặc đang thu hồi tầm mắt của mình lại, trong lòng hắn thầm tự nhủ, tuyệt đối không thể giữ nàng bên người, nếu không hắn sẽ bất chấp tất cả để bẻ gãy cánh của nàng, để cho nàng ở lại bên hắn, nhưng trực giác cho hắn hắn biết thiếu nữ này không phải là người hắn có thể điều khiển được. Rõ ràng hơi thở nàng rất yếu ớt, nhưng lại mang theo sự bén nhọn, hơi thở này làm hắn rất khó chịu, giống như là cường giả đối mặt với sâu bọ.

"Trong rừng Đa Bỉ Đức Lý, nàng nằm ở trên đỉnh Sinh Mệnh Chi Thụ của Lục Tinh Linh. Hơn nữa theo tình hình lúc đó, hình như việc Sinh Mệnh Chi Thụ không che chở cho Lục Tinh Linh có liên quan đến thiếu nữ này. Sinh Mệnh Chi Thụ hình như chỉ bảo vệ thiếu nữ này cho nên chúng ta có thể dễ dàng vào trong địa phận của Lục Tinh Linh." Bá Ni Tư nhẹ nhàng vuốt ve cái bong bóng trong suốt, trên mặt lộ vẻ say đắm. Lần đầu tiên nhìn thấy nàng, hắn đã biết, cả đời này hắn sẽ không thể nào yêu một ai nữa, nhưng cùng lúc đó hắn cũng hiểu được cô không phải là người mà hắn có tư cách để bảo vệ, bởi vì lúc ấy trên người thiếu nữ này tỏa ra một luồng sáng cường đại khiến hắn thấy sợ hãi.


(*Sinh mệnh chi thụ: Cây cổ thụ bảo vệ sinh mệnh)

"Ngươi không nên nóng vội như vậy? Có lẽ lần này chúng ta gặp phải phiền phức lớn rồi." Mới vừa rồi có người thông báo cho hắn, chủ nhân của núi Thác Tháp sẽ tham gia buổi đấu giá thế kỉ lần này, lúc hắn nhận được bái thiếp, tận sâu trong lòng hắn đã lờ mờ nhận thấy, chủ nhân của núi Thác Tháp không thể nào vô duyên vô cớ tham gia buổi đấu giá của chợ đen, cho dù nó có là buổi đấu giá thế kỉ đi chăng nữa.

Chỉ có một mình hắn mới hiểu được, người nam nhân kia căn bản không đặt chuyện này vào trong mắt, như vậy khả năng duy nhất là buổi đấu giá lần này có thứ khiến hắn cảm thấy hứng thú. Lúc nhìn thấy thiếu nữ trong thần khí của Bá Ni Tư, Hắc Thần đã hiểu, chủ nhân của ngọn núi Thác Tháp đến đây vì nàng. Đừng hỏi tại sao? Trực giác của hắn mách bảo, thiếu nữ trong thần khí của Bá Ni Tư rất nguy hiểm, mặc dù nhìn sơ qua thì thấy rất yếu ớt, nhưng tận sâu trong xương tủy của hắn cảm nhận được, thiếu nữ này không hề yếu đuối như vẻ bề ngoài.

" Hắc Thần đại nhân, ý của ngài là gì?" Bá Ni Tư hơi nhíu mày nhìn Hắc Thần. Ở Thủ Vọng Giác, thực lực của Hắc Thần đại nhân cũng được xếp hạng trong top 10. Cho nên người bình thường mới không dám đối địch với chợ đen. Chẳng lẽ vì danh tiếng của thiếu nữ này? Nhưng mà nàng ngoài diện mạo cùng khí chất khiến người ta có hứng thú ra thì thực lực thật yếu mà? Hơn nữa chủng tộc của nàng cũng đã nói lên thân phận của nàng, nàng không phải là người của Thủ Vọng Giác, thì việc gì phải sợ?

"Thiếu nữ này là người có lai lịch mà các người không thể trêu chọc nổi. Hơn nữa ta cũng vừa mới nhận được bái thiếp của chủ nhân ngọn núi Thác Tháp. Hắn sẽ tham gia buổi đấu giá lần này." Cặp mắt sắc bén của Lợi Ách . Lạp Bỉ Đặc nhìn chằm chằm vào Bá Ni Tư, chợ đen lần này có thể bình an vô sự hay không thì còn phải dựa vào ý của thiếu nữ nhìn như vô hại này.

"Cái gì? Hắc Thần đại nhân, ngài nói chính là chủ nhân của núi Thác Tháp sao? Người kia không phải không quan tâm tới việc của Thủ Vọng Giác sao? Tại sao lần này hắn lại xuất hiện?" Hứng thú duy nhất của người kia không phải là hoa Mạn Đà La sao? Loài hoa xinh đẹp tượng trưng cho chết chóc. Từ khi nào mà người đó lại chú ý tới buổi đấu giá rồi? Bá Ni Tư hắn đã đi theo bên cạnh Hắc Thần đại nhân rất lâu rồi. Cho nên hắn rất kiêng kị người kia. Người kia hắn trêu chọc không nổi, bởi vì hắn cũng không chắc là mình có đỡ được một chiêu của người kia không nữa.

"Ngọn núi Thác Tháp nằm ở phía nam Huyền Nhai nối liền với rừng Đa Bỉ Đức Lý, chuyện này ngươi không thể không biết." Lợi Ách. Lạp Bỉ Đặc bất đắc dĩ cười khổ nói, chuyện này thật sự rất buồn cười, tại sao thiếu nữ này lại xuất hiện tại nơi đó, thật trùng hợp, nhưng đây hình như là sự thật.


"Ý của Hắc Thần đại nhân là thiếu nữ này là người của người kia." Bá Ni Tư cố gắng nuốt nước miếng trong miệng xuống. Nếu quả thật như vậy, người kia tuyệt đối sẽ không bỏ qua. Lần này Ngãi Nhĩ Phỉ Đặc gặp phải tai họa lớn rồi, dù sao lửa giận của người kia không phải ai cũng chịu được.

"Nếu như không có lời giải thích khác thì rất có thể là như vậy. Cho nên nhất định phải trông chừng thiếu nữ này thật cẩn thận, nếu không đến lúc đó kể cả ta cũng không có khả năng an toàn rút lui." Lợi Ách • Lạp Bỉ Đặc tự giễu nói. Vốn cho rằng bây giờ hắn đã mạnh nhất, nhưng mà sau khi gặp người kia, hắn mới hiểu rõ ràng thực lực mình kém cỏi cỡ nào, cách biệt quá xa, cái khoảng cách chênh lệch đó làm người ta muốn phát điên.

Phỉ Lệ từ từ phân tích đoạn đối thoại của hai người bọn họ, biết đám người Kỳ Dương sắp đến, nên cũng không nóng nảy, dù sao nàng cũng không muốn làm vật phẩm bị người ta mua về. Theo tâm tình phập phồng kịch liệt của Bá Ni Tư, Phỉ Lệ chậm rãi mở ra đôi mắt màu tím, tò mò quan sát xung quanh. Hai nam nhân có phong cách khác nhau này, tuổi cũng không lớn lắm, nhưng từ đoạn đối thoại vừa rồi của họ, Phỉ Lệ cảm thấy tuổi bọn họ ít nhất cũng phải gấp mười lần mình.

Lợi Ách kinh ngạc nhìn đôi mắt màu tím trong trẻo như Diệu Thạch, tâm thần không khống chế được mà bị thu hút, đến ngay cả nói cũng quên. Lúc này Bá Ni Tư nhanh chóng cảm thấy không ổn. Ngay lập tức quay đầu, nhìn tới chỗ lúc nãy thiếu nữ nằm, lúc này nàng đã ngồi dậy, ánh mắt mang theo tia hứng thú quan sát hắn và Hắc Thần đại nhân, vẻ mặt thú vị làm người ta không tự khống chế được mà bị nàng thu hút.

Khi tỉnh táo khí chất của nàng thiếu đi một phần mờ ảo, lại nhiều hơn một phần gian trá, làm người ta nhịn không được có ý nghĩ muốn cưng chiều nàng. Đôi mắt nhanh như chớp nhìn xung quanh. Không biết vì sao nhưng Bá Ni Tư hi vọng nàng có thể nhìn đến mình.

"Các ngươi là ai?" Phỉ Lệ giả bộ vô tội nhìn nam nhân trước mắt, bộ dạng cũng không tệ lắm, nhưng mà không đẹp bằng Lạp Mạc Nhĩ, cũng không xuất sắc bằng Kì Dương. Trong lòng Phỉ Lệ âm thầm so sánh. Nhìn hai người đang ngây ngốc, Phỉ Lệ tò mò đưa ngón trỏ ra, thú vị chọc chọc vào bong bóng trước mặt, rất thú vị, nó giống như bong bóng nhưng so với bong bóng thì mềm mại hơn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui