Lại một lần nữa bước vào tây phố nhưng cũng không ngỡ ngàng và tò mò như lần đầu tiên, bây giờ chỉ còn lại sự coi thường với tây phố sa đọa mà thôi, đúng vậy, thói quen coi thường, thực lực chính là điều cần thiết nhất ở tây phố, cho nên cuộc sống nửa tháng ở Giác Đấu Trường đã hoàn toàn lý giải quy tắc của nơi này, sẽ không vì những nữ nhân yếu đuối hay trẻ em mà thương tâm mềm lòng, có lẽ đây là một loại trưởng thành theo cách khác. Là loại mà trí thức trong gia tộc Đức Cổ Lạp vĩnh viễn không thể nào có được.
"Xin chào! Ta tìm quản sự Mạc Ny Tạp." Phí La bước vào tây phố số 13, tuy rằng bên cạnh có không ít người nhìn chằm chằm dò xét, nhưng ai cũng chậm chạp không dám động thủ, dù sao bất cứ sai lầm nào cũng có thể gây nguy hiểm đến tính mạng của bọn hắn, cho nên tất cả mọi người đều chọn những kẻ có thực lực yếu mà thôi.
"Ngươi có hẹn trước không?" Vẫn là tên nhân viên tiếp tân trước kia, vẫn là vẻ mặt như vậy, ngay cả lời nói cũng không thay đổi một chút nào, có lẽ đây là bi ai lớn nhất của Giác Đấu Trường.
"Ta muốn tin tức về thú trường." Phí La biết chỉ cần là tất cả tin tức liên quan đến thú trường nhất định phải do Mạc Ny Tạp tiếp đãi, bởi vì tin tức của thú trường không thể tùy tiện có thể nói được, hơn nữa cũng bởi vì thú trường đặc biệt tồn tại ở Giác Đấu Trường, cho nên những chuyện như thế các nhân viên tiếp tân tuyệt đối sẽ không đụng vào.
"Ta đã biết, mời đi theo ta." Nghe được là chuyện về thú trường, nhân viên tiếp tân lập tức đồng ý. Phí La yêu cầu tin tức về thú trường không thuộc quyền hạn của bọn họ. Hết thảy đều là chuyện của quản sự, bọn họ chỉ phụ trách các tình báo đơn giản mà thôi.
"Được!" Phí La lướt nhìn đám người chung quanh, đều là đối thủ không đến nỗi nào, khó trách dám sống ở tây phố này, ở tây phố hết thảy đều dựa vào thực lực mà có được. Bên trong và bên ngoài khác nhau, ở trong này chỉ cần ngươi có thực lực cường hãn, cho dù là đốt giết cướp bóc cũng chẳng có ai quản, đương nhiên điều kiện tiên quyết là không nên đi quá giới hạn, bằng không kết cục chờ ngươi chính là đội hộ vệ của Giác Đấu Trường. Hoặc là phán quyết của thú trường.
“Cốc cốc!" Quản sự, có người hỏi thăm tin tức của thú trường."
"Tiến vào." Giọng nói quyến rũ mê người xuyên qua cánh cửa.
"Là ngươi." Mạc Ny Tạp kỳ quái nhìn Phí La, tò mò rốt cuộc Phí La có thân phận gì mà ngay cả Đầu lĩnh lãnh khốc vô tình, lại làm ra hành động như thế, để nàng chiếu cố Phí La, lại còn hạ mệnh lệnh cấp A, cái mà chỉ khi xuất hiện tình huống tương đối nguy cấp ở Giác Đấu Trường, mới có thể hạ mệnh lệnh như thế.
Đầu lĩnh lại vì tên nhóc này, mà làm ra hành động doạ người như vậy, chẳng lẽ là con riêng của Đầu lĩnh, dù sao chẳng ai biết tuổi tác thật sự của hắn, dù sao lúc bọn họ gặp Đầu lĩnh, cũng có bộ dạng tai họa như vậy, nhiều năm trôi qua, vẫn không hề thay đổi. Cho nên ngẫu nhiên có một hai con riêng cũng không không phải chuyện gì lạ. Nhưng vì sao Đầu lĩnh không tìm nàng, nàng nguyện ý vì hắn cống hiến sức lực.
"Đã lâu không gặp! Mạc Ny Tạp ngươi vẫn mê người như cũ." Phí La dịu dàng nói, lập tức ngồi lên ghế dựa, hoàn toàn không có ý xấu hổ kiêng kỵ gì, giống như đó là chuyện đương nhiên.
Khóe miệng Mạc Ny Tạp run rẩy một chút, nàng quyết định thu hồi suy đoán vừa nãy. Một tiểu nam hài không hề xinh đẹp thì làm sao có thể là con riêng của Đầu lĩnh chứ.
"Nói đi! Lần này lại có chuyện gì? Còn có đừng quên thù lao." Mạc Ny Tạp quyết định vẫn là đòi hỏi Phí La trước khi Phí La tiếp tục nói thì tốt hơn, bằng không đến lúc đó người chịu thiệt lại là mình, tiểu tử này quá tà môn rồi, vì thế vẫn nên đề phòng một chút, nàng cũng không lật thuyền trong mương.
(*Lật thuyền trong mương: Tính kế người khác nhưng không thành lại bị người ta tính kế lại).
"Ta muốn biết chuyện về Huyết Sát." Phí La không dong dài trực tiếp lấy một ma hạch bát cấp từ trong giới chỉ ném qua, thứ này đối với nàng mà nói, cùng không có tác dụng lớn gì, huống hồ nếu là Quang Ám cùng với Không Gian Hệ, muốn những cái khác chẳng có vấn đề gì cả.
"Huyết sát, sao ngươi lại chọc đến nó, theo đạo lý mà nói dựa vào thực lực bây giờ của ngươi căn bản không có khả năng tiếp xúc được với nó mới đúng." Mạc Ny Tạp nuốt ma hạch Phí La vừa ném tới, kinh ngạc nghe..., tổ chức Huyết Sát này ở Giác Đấu Trường cũng là tụ hội của những kẻ có tư chất, có sức ảnh hưởng rất lớn với Tây phố, tuy rằng thực lực kém bọn họ, nhưng vẫn tương đối khó chơi, đều là một ít những kẻ không muốn sống hợp thành một tổ chức, lúc trước Đầu lĩnh cảm thấy lưu lại một tổ chức như vậy tương đối thú vị, cho nên cứ tùy ý để bọn họ phát triển.
"Không là ta gặp phải nó, mà là nó tìm tới ta." Phí La vô tội giang hai tay, vẻ mặt cực kỳ vô tội, đây vốn chính là lời nói thật, nếu trước khi đi tên sát thủ kia không nói một câu như vậy, nàng căn bản không biết mình từ lúc nào bị tổ chức sát thủ theo dõi như vậy.
"Nghĩa là sao?" Mạc Ny Tạp chăm chú nhìn Phí La, thậm chí có người động thủ ngay dưới mắt mình, xem ra bọn họ ẩn nấp đã quá lâu, cho nên vô luận là người của tổ chức Huyết Sát, hay là người khác cũng đã quên mất ở Giác Đấu Trường, tây phố là địa bàn của ai rồi.
Phí La buồn bực nhìn khuôn mặt sát khí của Mạc Ny Tạp, không rõ vì sao mới vừa rồi vẫn là một Mạc Ny Tạp hoàn hảo như vậy, làm sao bỗng chốc lại trở nên đáng sợ như vậy, thực lực chắc chắn không thua kém gia gia bao nhiêu! Ít nhất đã vượt qua Thánh cấp, về phần có phải Thần cấp hay không Phí La còn chưa thể đoán được. Mặc dù đã gặp không ít cao thủ Thần cấp, nhưng nàng vẫn không thể nhận biết được.
"Hôm nay lúc ta đi ra khỏi đấu trường, liền bị tập kích, là người của Huyết Sát. Cho nên ta cần biết tất cả chuyện về Huyết Sát." Phí La tùy ý nhún vai, thoải mái mà nói.
"Vậy ngươi không sao chứ!" Mạc Ny Tạp sốt ruột đứng lên, đi đến cạnh Phí La, vươn tay kéo Phí La ôm vào trong ngực, cấp tốc kiểm tra rồi một lần. Sau khi chắc chắn Phí La không bị thương, mới buông lỏng tảng đá trong lòng xuống, phải biết rằng khi Đầu lĩnh đã phân phó, nếu Phí La gặp chuyện không may..., nàng không dám tưởng tượng được lửa giận của hắn đâu.
"Nếu như có chuyện..., ta còn có thể ngồi ở chỗ này tán gẫu với ngươi sao?" Phí La không nói gì trợn trắng mắt, Mạc Ny Tạp cũng quá thần kinh! Tại sao phải lo lắng an nguy của nàng như vậy, lúc trước bọn họ chỉ gặp qua một lần không phải sao? Theo đạo lý thì nàng ta không có khả năng quan tâm an nguy của hắn như thế.
"Nói cũng đúng, đem chuyện hôm nay ngươi bị tập kích kể rõ toàn bộ cho ta nghe. Ở Giác Đấu Trường, ngươi có thể tin cậy tuyệt đối nơi này, ngươi đừng hỏi tại sao, ngươi chỉ cần biết rằng ta sẽ không tổn thương ngươi là được, đến lúc ngươi tự nhiên sẽ biết." Mạc Ny Tạp nhìn Phí La đang muốn nói lại thôi, nàng biết Phí La muốn hỏi cái gì, nhưng Đầu lĩnh không cho phép nàng để lộ, cho nên cũng chỉ có thể chặn ngang Phí La mà thôi.
Tuy rằng không biết tiểu nam hài này có quan hệ như thế nào với Đầu lĩnh, nhưng để Đầu lĩnh hạ mệnh lệnh như vậy, chứng tỏ hắn rất quan trọng với Đầu lĩnh, cho nên Mạc Ny Tạp tuyệt đối không cho phép Phí La bị thương tổn ở Giác Đấu Trường. Bất kể là ai cũng không được, có lẽ những người đó thật sự đã quên mất đây là địa bàn của ai, dám vi phạm luật lệ của Giác Đấu Trường. Thật không thể tha thứ được!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...