Hóa ra đây chính là đấu trường. Phí La nghiêm túc nhìn kiến trúc nghiêm trang trước mắt, toàn bộ đều được lát bởi Lưu Ly Thạch màu đen, hơn nữa bên trên còn có ma pháp trận khổng lồ bao phủ. Nhưng bên trong vẫn có mùi máu tươi truyền ra, khiến cho đấu trường trước mắt vốn trang nghiêm lại càng thêm khủng bố dữ tợn.
Trên đỉnh chóp của đấu trường có treo lơ lửng hai chữ Đấu Đại, phát ra tia sáng mê người, Lưu Ly Thạch màu đen ở xung quanh làm nổi bật lên ánh sáng rực rỡ mà lộng lẫy của nó, hơi thở nặng nề bị kiềm chế cũng theo đó mà úp tới.
"Xin chào, hoan nghênh đại giá quang lâm đến đấu trường, xin hỏi có nhu cầu cần giúp đỡ gì không?" Trong lúc hai người Phí La bước vào đấu trường, một cái bóng màu đen liền xuất hiện ở trước mặt bọn họ.
Phí La cũng cảm thấy có một chút ma lực dao động, sau đó liền có một người xuất hiện đang đứng trước mặt bọn họ như bây giờ.
"Chúng ta muốn ghi danh thi đấu trên lôi đài của đấu trường." Phí La chỉ Mai Lạc và mình, ngoài việc tham gia thi đấu trên lôi đài của đấu trường và đấu thú trường, còn có thể lợi dụng ma thú bên ngoài khu rừng để rèn luyện và nâng cao thực lực bản thân. Tất nhiên cũng có thể lựa chọn những vị sư phụ có thực lực cao cường để quyết đấu, chẳng qua những kẻ có thể vào nơi này, không ai là không có tâm khí cao ngạo, cho nên nếu lựa chọn trước thì ở đâu cũng có, ngược lại nếu chọn sau sẽ ít hơn, đương nhiên cũng không phải là không có.
"Được, xin mời đi theo ta." Nam tử mỉm cười gật đầu, ý bảo Phí La đi theo hắn.
"Xin hỏi ngươi có thể giới thiệu cho chúng ta một chút quy củ của đấu trường nơi này không? Dù sao chúng ta cũng là người mới." Phí La bất đắc dĩ giang tay, đương nhiên nàng sẽ không có bỏ qua việc nói mình là người mới, đám người hai bên đường này đều lộ ra ánh mắt nóng rực và tham lam, xem ra ở bất cứ chỗ nào, cũng tồn tại việc cá lớn nuốt cá bé.
Chẳng qua nếu cứ nghĩ rằng bọn họ là người mới mà có thể dễ dàng khi dễ..., vậy thì hoàn toàn sai lầm rồi. Bọn họ cũng không phải là dễ đối phó như vậy nha!
"Đương nhiên đây là vinh hạnh của ta, đầu tiên giới thiệu trước cho các ngươi biết, ta là nhân viên tiếp tân thứ 47 của đấu trường, bình thường các ngươi có thể gọi ta là 47. Kỳ thực đấu trường cũng không có quy củ gì đặc biệt, nơi này chỉ dùng quyền lực của người đứng đầu để nói chuyện, chỉ cần ngươi khiêu chiến thành công 100 tuyển thủ, hơn nữa nếu đều giành chiến thắng..., vậy thì xin chúc mừng ngươi, có thể thành công bảo vệ danh hiệu Vua đấu trường, tiếp tục khiêu chiến ở vòng tiếp theo." Từ đầu đến cuối khuôn mặt nhân viên tiếp tân số 47 đều mỉm cười, chẳng qua trong giọng nói của hắn có mười phần nhắc nhở cùng đắc ý, chỗ này không phải ai cũng có thể kiên trì đến cuối cùng được!
"Trong đó cho phép thất bại không? Bảo vệ danh hiệu Vua đấu trường sau khi khiêu chiến chính là thú trường ư?" Phí La bình tĩnh ngồi ở trên ghế, khuôn mặt ung dung thản nhiên nhìn chằm chằm đôi mắt của số 47, không hề gợn sóng, không có cách nào nhìn ra được một chút tình cảm nào dao động từ trong cặp mắt đó.
"Ba lần, nếu quá ba lần nhất định phải khiêu chiến đấu trường một lần nữa. Về chuyện bảo vệ danh hiệu Vua đấu trường, sau này còn chưa thể khẳng định trước được điều gì đâu." Giọng nói mỉa mai của số 47 vang lên, khinh thường nói.
"Cái gì?" Mai Lạc không dám tin nhìn số 47, 100 lần khiêu chiến chỉ cho phép thua ba lần, khó trách người có thể dùng thực lực mà rời đi Giác Đấu Trường ít như vậy, chẳng qua cho dù có đi ra ngoài được cũng hoàn toàn không có cách nào áp chế thú tính trong cơ thể mà thôi! Điều kiện này thật sự là rất khắc nghiệt.
"Lời này của ngươi là có ý tứ gì? Cái gì mà nói là chuyện bảo vệ danh hiệu Vua đấu trường sau này còn chưa thể khẳng định được là sao?" Phí La buồn bực nhìn số 47, chỉ biết sự tình không hề đơn giản như vậy. Vì sao khi những người nơi này nghe đến thú trường thì sẽ hoảng sợ như vậy? Ngay cả đấu trường cũng đã hà khắc như vậy rồi, chớ đừng nói đến sự tồn tại của một mình thú trường kinh khủng kia.
Vì sao Mạc Ny Tạp không hề nói đến chuyện Vua đấu trường, có chuyện gì vậy? Vua đấu trường rốt cuộc là làm sao, rất nguy hiểm ư?
"Ý của ta chính là cho đến bây giờ thành công bảo vệ danh hiệu Vua đấu trường cũng chỉ có năm người, hơn nữa trong năm người này đã có hai người bị điên, nghe nói là không thể áp chế thú tính trong cơ thể mình, không thể khống chế thần trí của mình, lỡ tay giết không ít người, cho nên cấp trên đã phái người xử lý bọn họ rồi." Giọng nói âm trầm trống rỗng và lạnh lẽo của số 47 vang lên bên tai hai người Phí La.
"Thế nào? Chỉ có năm người. Ngươi có biết tại sao lại có nhiều người như vậy muốn bảo vệ danh hiệu Vua đấu trường không?" Số 47 thần thần bí bí đứng gần kề ở giữa hai người Phí La.
"Vì sao?" Phí La và Mai Lạc khẩn trương ngừng hô hấp, nghiêm túc lắng nghe, đây chính là bí mật có liên quan đến an toàn sau này của bọn họ, không thể không cẩn thận mà cư xử.
"Bởi vì người nào chỉ cần thành công bảo vệ danh hiệu Vua đầu trường, không những có thể hủy bỏ 10 cuộc tranh tài, còn có thể được chủ nhân của Giác Đấu Tràng mời gặp, sẽ được thăng đến Thần cấp công pháp. Ngươi nói bí mật như vậy có đáng giá để bọn họ liều mạng hay không."
Phí La kinh ngạc nghe số 47 giải thích, có thể thăng lên Thần cấp đối với người bình thường có thể nói chính là ân huệ của thần linh, nhưng chủ nhân của Giác Đấu Tràng lại có thể đem miếng thịt đặt trước mặt mọi người, người ở đây không điên mới là lạ. Phí La hít một hơi thật sâu, tức giận mới giảm xuỗng chút ít liền tăng vọt.
"Điều này có thật không?" Mai Lạc mở to mắt, nhìn chằm chằm số 47, cho dù là gia tộc Cổ Lão cũng không dám hào phóng cho tất cả các thành viên trong gia tộc thăng lên Thần cấp, mà chủ nhân của Giác Đấu Trường lại dám làm càn như vậy.
Chẳng qua cũng không phải là không thể có không phải sao? Dù sao người có thể tiến vào Giác Đấu Trường, ai cũng có thiên phú kinh người, để đứng được trên đỉnh cao của đại lục, cái gì cũng có thể hy sinh không phải sao?
"Đương nhiên, tất cả khiêu chiến nơi cũng đều là vì danh hiệu Vua đấu trường mà! Cho nên nơi này hỗn loạn hơn tây phố, tây phố giết người đều quang minh chính đại, nhưng ở đây giết người đều không thấy máu! Cho nên nếu không cố hết sức….!" Hai mắt số 47 hào híp lại, phóng ra sát khí kinh người, liếc đám người xung quanh đang rục rịch với ý cảnh cáo.
Phải biết rằng ở Giác Đấu Trường không có khả năng xuất hiện hai từ tín nhiệm, một người ở tây phố, ngoài ra còn có ba người ở đấu trường, một người ở thú trường, còn có một người đến từ bên ngoài khu rừng kia. Bởi vì ở mấy địa phương này người mới hoàn toàn không thể được bảo vệ.
Vừa nghe thậm chí cũng có người mới tham gia thi đấu trên lôi đài của đấu trường, những người này làm sao có thể không điên cuồng mà tham gia chứ, đây chính là bàn đạp để thăng lên Thần cấp cơ mà! Mỗi người chắc chắn sẽ đều nghĩ chia nhau mà hưởng nó.
Phải biết rằng tình huống như vậy, nhưng roàng là rất khó gặp, ở đây không có một người nào, không có một ai là dễ đối phó, dĩ nhiên là quả hồng mềm như vậy mỗi một người đều muốn hái nó xuống.
"Tốt! Chúng ta đã biết, báo danh giúp chúng ta đi!" Đôi mắt màu xanh của Phí La lướt qua một chút sát khí, ở bên trong bí cảnh vài ngày, nàng cũng không phải chỉ có học được mỗi ma pháp mà thôi! Đối với gia tộc hắc ám Đức Cổ Lạp thì bản tính của bọn họ vẫn là không ngừng tu luyện.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...