Weed bán tất cả kiếm và áo giáp. Bởi vì chúng là những mặt hàng rất được ưa chuộng nên chẳng bao lâu đã hết sạch.
'Mình kiếm được khoảng 7.400 vàng.'
Đồng tiền đi liền khúc ruột!
Đó là ý nghĩa sống của Weed.
Weed đứng dậy và hướng đến guild nghệ sĩ.
Một người đàn ông trung niên bất ngờ nhảy lên chào đón cậu.
"Tôi đã bị sốc! Thật không thể tin được, thật tuyệt vời. Tin đồn đã lan truyền khắp Rhodium. Cậu đã tạo ra một tác phẩm điêu khắc xuất sắc bằng kỹ năng tuyệt vời của cậu. Tác phẩm của cậu sẽ truyền cảm hứng vô tận cho các nghệ sĩ của Rhodium."
Bởi Weed là một sự kết hợp của một cơ số người thuộc những ngành nghề khác nhau, cậu là người đã khiến cho người đàn ông trung niên này phải ngưỡng mộ.
Mọi chuyện cho tới giờ đều ổn.
Bao nhiêu đó còn hơn cả mong đợi của cậu từ sau khi hoàn thành nhiệm vụ.
Người đàn ông trung niên nắm lấy bàn tay của Weed.
"Đây là thời khắc mà tôi hằng chờ mong."
"...?"
"Cậu có biết về tình trạng hiện tại của những người trong nghề thủ công ở Rhodium và làm thế nào mà sự nghèo đói trong Rhodium lại liên tục gia tăng không?"
"Tôi chỉ biết chút chút thôi ..."
"Không phải chuyện gì cũng xảy ra theo hướng tốt đẹp cả. Những nghệ sĩ với cảm quan thẩm mỹ tuyệt vời đã tạo ra những tác phẩm tinh tế được nhiều người ca ngợi. Thành phố ngập tràn trong nghệ thuật và âm nhạc, ai cũng no đủ, và dường như không bao giờ có một khoảnh khắc buồn tẻ nào cả. "
Cậu bắt đầu cảm thấy một chút lo lắng.
'Mình không thích cái cách mà cuộc trò chuyện này diễn ra'.
Một thành phố của những người bị đói và sự bồn chồn ngày càng gia tăng.
Cậu định sẽ nói với ông ta một điều gì đó ngu ngốc.
Nhưng, cậu có một linh cảm về điều gì sắp xảy ra.
Không có gì là bất ngờ, người đàn ông trung niên mỉm cười rạng rỡ và nói khá mạnh mẽ.
"Điều này là bởi vì thành phố không có người cai trị! Một thành phố được cai trị bởi một nghệ nhân vĩ đại có thể phát triển vô hạn. Là một nghệ sĩ tài năng, hãy trở thành người cai trị của Rhodium và dẫn đường chúng tôi! "
*Ting*
Đề nghị để trở thành người cai trị Rhodium, thành phố của các nghệ sĩ.
Rhodium hiện không có người cai trị.
Vị trí này có thể được nhận bởi một nghệ sĩ tạo ra một kiệt tác nghệ thuật trong thành phố Rhodium.
Bạn có muốn trở thành người cai trị Rhodium?
Bạn sẽ được cấp quyền sở hữu binh lính và các công trình công cộng cũng như có khả năng thiết lập luật lệ và chính sách.
Thuế đánh vào nông nghiệp, công nghệ và hàng hóa thương mại có thể được thu thập hàng tháng và sức mạnh quân sự có thể được tăng cường. Một vị trí cao hơn và phần thưởng khác có thể được trao nếu bạn chinh phục thành công một lãnh thổ hoặc lâu đài với một kích thước nhất định.
Bạn có chấp nhận không?
"Tôi có nên ...."
Sở hữu một thành phố hoặc lâu đài là một đề nghị rất hấp dẫn hiện nay.
Weed suýt nữa thì chấp nhận nó. Nhưng cậu có linh cảm rằng sau miếng mồi ngon sẽ là một con cá chết.
'Chưa từng có ai trở thành người cai trị Rhodium!'
Cậu cần suy xét lại tình hình.
Đôi mắt Weed nhướn lên với một ánh mắt sắc bén.
"Hàng tháng lỗ bao nhiêu?"
"..."
"Số lượng binh sĩ?"
"..."
"Hàng hóa đặc thù và trình độ kĩ thuật hiện nay của thành phố ra sao?"
"..."
Người đàn ông trung niên không trả lời một câu nào trong số đó.
Điều này có nghĩa rằng ngân sách Rhodium bị thâm hụt khá lớn và không có nguồn thu.
Nhiều suy nghĩ khác nhau lóe lên trong tâm trí của Weed. Sau đó, cậu đã nghĩ thông suốt.
"Là một nhà điêu khắc, nhiệm vụ của tôi là tìm kiếm cái đẹp. Tôi nghe nói rằng nơi này là bước đầu tiên trên con đường đó. Điều đó sẽ không hợp lý nếu tôi dừng chân nơi đây trong khi tôi cần phải đi một chặng đường dài vô tận.”
Bạn đã từ chối trở thành người cai trị của Rhodium.
Người đàn ông trung niên than thở.
"Nếu như đó là cảm nhận của cậu thì không thể làm gì hơn. Dẫn dắt một thành phố là quan trọng, nhưng con đường tìm kiếm bản chất thực sự của nghệ thuật cũng quan trọng không kém. "
Weed hoàn toàn có thể ngăn chặn cuộc khủng hoảng.
Weed hỏi.
"Trên thực tế, là một nhà điêu khắc, tôi đã được chỉ đường đến Rhodium để tìm kiếm một thứ gì đó.”
"Cậu đang tìm kiếm điều gì? Cậu đang nói về một tác phẩm điêu khắc à?"
Weed lắc đầu.
"Một tác phẩm điêu khắc tốt sẽ dâng trào trong tôi nguồn cảm hứng. Tuy nhiên, tôi đang tìm cách để học hỏi về điêu khắc ánh trăng."
“Điêu khắc ánh trăng!”
"Ông biết gì về nó không?"
Người đàn ông trung niên ngước mắt lên như để nhớ lại một điều gì đó.
"Chỉ có một số ít các nghệ nhân vĩ đại mới đủ khả năng để tìm hiểu kỹ thuật đó."
"Làm thế nào để tôi học được nó?"
"Tôi không biết làm thế nào... nhưng tôi có thể cho cậu biết nơi mà cậu cần phải đến. Nhà điêu khắc ánh trăng huyền thoại! Hãy hỏi các guild của Rhodium về điêu khắc ánh trăng. Cậu sẽ có được đầy đủ thông tin từ Guild điêu khắc."
*Ting*
Bí mật của Điêu khắc ánh trăng
Điêu khắc dành cho các điêu khắc gia đặc biệt!
Hiện nay, nhiều người không biết về sự tồn tại của nhà điêu khắc ánh trăng và thậm chí 1 vài người chỉ biết được một chút. Hãy hỏi các guild ở Rhodium về điêu khắc ánh trăng. Sau đó đi đến Guild Điêu khắc để tìm hiểu thêm về điêu khắc ánh trăng.
Độ khó:
Nghề nghiệp liên quan đến nhiệm vụ.
Hạn chế:
Số lượng có hạn cho các nhà điêu khắc
Có thể nhận mà không phụ thuộc vào số lượng các nhiệm vụ đang được thực hiện.
Yêu cầu có kỹ năng Điêu khắc cấp cao để có thể học. Các chỉ số và danh vọng cần phải trên một mức nhất định.
Không thể để làm nhiệm vụ nếu chỉ số Art rất thấp hoặc người chơi không đủ nổi tiếng.
Weed rời Guild nghệ sĩ và đi đến các guild khác. Đã có rất nhiều người ở khắp mọi nơi đổ về và thành phố rất đông đúc.
"Tuyển nghệ sĩ tham gia Viễn chinh miền đất phía Bắc đây!"
"Guild Cold Roses sẽ đảm bảo an toàn cho bạn. Thậm chí cho đến cuối chuyến đi, chúng tôi sẽ cố gắng giữ cho các nghệ sĩ không bị tiêu diệt. "
Guild Cold Roses đang cố gắng tuyển các nghệ sĩ và class thuộc ngành sản xuất.
'Cuộc viễn chinh phía Bắc.'
Weed nhớ lại trong quá khứ, khi cậu đi săn ở Morata. Cậu đã mạo hiểm cuộc sống của mình để chiến đấu chống lại True Blood Vampire!
Sau đó, hai người phụ nữ bâu lấy cậu.
"Anh sẽ tham gia à?"
"Anh đến từ guild nghệ sĩ phải không?"
"Ơ ..."
Weed cố gắng để có thể thoát ra nhưng 2 cô gái đã bám chặt lấy 2 tay cậu.
"Anh muốn cùng chúng em đi viễn chinh phía Bắc phải không? Dù sao thì ngao du bốn bể cũng là số mệnh của những người nghệ sĩ."
"Những chuyến phiêu lưu và cơ hội! Anh có thể đi và khám phá thế giới. Có rất nhiều người với level cao trong guild nên anh có thể kết giao với nhiều người hơn nữa."
Hai người phụ nữ tỏ ra đặc biệt thân mật.
Đây là lần đầu tiên Weed trải nghiệm một thứ gì đó giống như thế này trước đây. Cậu đã từng được Irene và Hwaryeong ôm lấy, những cô nàng thích sát khí của Karichwi.
Weed run lên vì cảm nhận thấy sự mềm mại của làn da con gái trên cánh tay của mình.
Đó là một cảm giác khác lạ.
Cậu đã FA hơn 20 năm và đây là lần đầu tiên cậu cảm thấy như thế này.
"Anh sẽ đi đến phía bắc chứ?"
"Uh."
"Đừng tỏ ra lo lắng. Nó sẽ làm tàn phai nhan sắc của anh."
"..."
"Nó dễ dàng hơn rất nhiều so với anh nghĩ. Đó là một cơ hội. Anh đang làm nghề gì? "
"Tôi là một nhà điêu khắc."
Weed đưa ra câu trả lời của mình. Cảm giác khi họ chạm vào cánh tay của cậu đã biến mất.
Các cô gái nhìn Weed sau khi nghe câu trả lời của cậu.
"Một nhà điêu khắc ..."
"Chúng ta đã có ba người như vậy và một trong số đó đã gần đạt đến trung cấp."
"Thôi, chúng ta không cần nhà điêu khắc nào nữa."
"Thật là lãng phí thời gian."
Họ rút tay ra khỏi người Weed.
Họ nghĩ rằng họ có thể chiêu mộ được một nghệ sĩ giỏi khi họ nhìn thấy Weed. Cậu có vẻ bề ngoài điển hình ở một nghệ sĩ.
Nghèo khổ, lưng tôm, và cơ cực!
Các cô gái bỏ đi một cách nhanh chóng.
"Chúc anh may mắn trên con đường phiêu lưu."
"Hãy tạo ra nhiều tác phẩm điêu khắc đẹp đẽ nhé."
Weed bị bỏ lại một mình trên đường phố. Sau đó, cậu tiến tới các guild nghệ sĩ.
Weed đi đến tất cả các guild nghệ sĩ hàng đầu trong thị trấn.
Nơi này chật cứng các nhạc sĩ và nghệ sĩ biểu diễn. Guild của bard!
Guild rất đông đúc. Số lượng bard mới vào nghề thật đáng kinh ngạc.
"Đây quả là một nơi thật đẹp."
Weed nghĩ khi nhìn vào bên trong nơi này.
Không giống như các guild khác, guild bard được trang trí như một quán bar. Những bard trẻ mơ ước được đi du lịch và ca hát suốt cuộc phiêu lưu.
Là la la la la la lá la la là là là lá la la là là là lá la là la la lá (đố các thánh là bài gì :v)
Âm thanh nhạc cụ và các bài hát vang lên không đúng lời nhưng âm thanh lại rất trong trẻo.
"Chơi hay lắm !"
"1 bài nữa đi!”
"Không thể tin được. Chất giọng thật tuyệt vời"
Họ chơi nhạc cho những vị khách với hy vọng nhận được tiền.
Tùy thuộc vào phản ứng của đám đông, họ có thể nhận được rất nhiều tiền và danh vọng.
Có một yêu cầu rất tối thiểu. Một mức độ nhất định về khả năng ca hát.
Kỹ năng càng cao thì hiệu ứng sẽ nhiều hơn khi chơi một bài hát. Đó là một điểm cộng nếu họ có một khuôn mặt đẹp, một ngoại hình đẹp, và chỉ số Attractive cao.
Đối với bard, Attractive (quyến rũ) là một chỉ số quan trọng.
Có vẻ bề ngoài đẹp là một điều tốt và điều quan trọng là để làm hài lòng đám đông.
Đối với những lý do này, Bard thường là những chàng trai hay cô gái có ngoại hình đẹp.
“Bố hay đi linh tinh, bố hay đi một mình, con không thích ở nhà, thích đi cùng bố cơ…”
Một cô bé bắt đầu cất tiếng ca ở phần giữa bài hát. Ngay cả bard về cơ bản rất cần một số kĩ năng nhất định trong ca hát và kỹ năng chơi nhạc cụ. Trong Royal Road, gần như tất cả mọi thứ phụ thuộc vào kỹ năng.
Họ phải biết làm thế nào để diễn đạt và di chuyển cơ thể của họ. Hơn nữa, họ phải biết về nghệ thuật!
Weed rời tầng một và đi lên tầng hai.
Người hướng dẫn là một phụ nữ xinh đẹp. Cô có một thân hình mảnh mai và một gương mặt V-line. Bởi vì điều này, nhiều người đàn ông đã trở thành bard.
Những ngành nghề phổ biến là những nghề cho phép đàn ông có thể phiêu lưu cùng các cô gái.
Weed tất nhiên bị thu hút bởi ngoại hình của cô.
Tuy nhiên, cậu đã từng nhìn thấy những tuyệt sắc giai nhân như Hwaryeong và Seoyoon.
Cậu đợi cho đến lượt mình, và sau đó cậu hỏi người hướng dẫn.
"Tôi muốn biết về điêu khắc ánh trăng."
Serena, người hướng dẫn mỉm cười nhẹ nhàng.
"Điêu khắc ánh trăng? Tôi đã không nghe nói về nó trong một thời gian rất dài. Nhưng guild bard không có nghĩa vụ trả lời cậu. "
Weed lướt mắt nhìn Serena.
“Nàng thật là đẹp."
"Cậu cần nhiều hơn thế để tán tỉnh tôi. Ngay từ đầu trình của cậu đã không đủ rồi. Sự quyến rũ của một người đàn ông trong cậu là không đủ." (gay detected)
Weed không tăng bất cứ điểm nào vào Attractive.
Attractive tăng may mắn và vẻ bề ngoài cũng làm giảm cơ hội nhận được một cuộc tấn công chết người.
Nó cũng có thể giảm thiểu số sát thương nhận vào từ các đòn tấn công bằng phép thuật. Nó làm tăng tỷ lệ rơi đồ một chút. Nó không có hiệu quả cho đến khi chỉ số này lớn hơn 200.
Vì vậy, Weed đã không đầu tư bất kỳ điểm nào vào chỉ số này.
"Nàng có một giọng hát thật đẹp."
"Tôi là Bard nên điều đó là hiển nhiên."
"Nàng có đôi tay rất đẹp và đôi mắt trong vắt."
"Hoho. Cậu thật biết cách để nói những điều tốt đẹp mà. Vậy cậu muốn biết điều gì nào?"
Đôi mắt hấp dẫn và lấp lánh của Serena lóe lên.
Đây là những gì Weed muốn.
"Tôi muốn biết về điêu khắc ánh trăng."
"Được rồi, trước tiên thì cậu có muốn nghe một bài hát?"
"Tất nhiên."
Serena bắt đầu hát với một chất giọng ngọt ngào trong khi chơi đàn hạc.
“Nhớ không anh lời hứa ngày xưa
Mình bên nhau dưới ánh trăng đã nguyện thề
Rằng đôi mình có nhau không bao giờ lìa xa
Dìu nhau đi qua nhân gian lắm bể dâu
Lỡ quên sao lời hứa ngày xưa
Một lần yêu mang đớn đau suốt cuộc đời
Ngày xưa mình có nhau
Người ra đi thương đau vây kín đời em
Thêm một lần đau……”
Mọi người đổ xô đến guild bard khi Serena bắt đầu hát.
"Cô ấy đang hát kìa."
"Cô ấy bắt đầu lâu chưa vậy?"
"Tôi thực sự thích bài hát của cô ấy."
Họ ngồi quanh trầm trồ nghe bài hát của cô.
Giọng hát tuyệt vời của Serena đã mang lại một cảm giác ngọt ngào trong trái tim của cậu.
Cô khép hờ đôi mi khi kết thúc bài hát của mình.
Bạn đã lắng nghe bài hát của siêu nhóm nhạc HKT.
Fighting spirit tăng thêm 10%.
Intellect tăng 5%.
Endurance sẽ tăng lên khi Vitality giảm đi.
Duy trì trong ba ngày. Không cộng dồn với những bài hát khác của bard.
Một lúc lâu sau khi kết thúc bài hát, Serena hỏi Weed.
"Cậu có thích bài hát vừa rồi của tôi?"
"Nó nghe thật dễ chịu."
Weed không cần phải phóng đại và đơn giản là đưa ra một câu trả lời trung thực.
Đó là một bài hát thực sự tuyệt vời. Không cần phải xoắn về mấy trò nịnh nọt.
Một lời ngợi khen thật lòng!
Có những lời nịnh hót còn chân thực hơn cả sự thật.
‘Thật dễ dàng để tâng bốc người khác. Nhưng nịnh nọt cũng có giới hạn của nó. Bài hát vừa rồi thực sự rất hay, vì vậy không cần phải nói bất cứ điều gì khác.’
Mọi người ghen tị với cậu, nhưng cậu cũng là người được kính trọng nhất trong phòng lúc đó. Ngay cả những hành động nhỏ nhất, nếu không vi phạm thuần phong mỹ tục thì đều được chấp nhận.
Rất quan trọng khi thổ lộ một cách tình cờ.
"Serena thực cao quý."
"Không có bất cứ điều gì mà Serena không thể làm."
"Tôi đã rất ngạc nhiên rằng có một bài hát nhẹ nhàng và thanh nhã đến như vậy ..."
Những giai điệu vẫn còn phảng phất đâu đây.
Sau những lời nói vừa thốt ra, cậu là người duy nhất chỉ có thể mỉm cười trước sự thay đổi không khí trong phòng.
Có một điều mà Weed tự hào về mình là khả năng nịnh hót.
"Ho, ho, ho."
Serena cười lớn với một nụ cười trên khuôn mặt của cô. Weed nghĩ rằng cô ấy đã hài lòng.
"Đây là sẽ là một món quà lưu niệm của bài hát."
"Vâng?"
"1500 vàng."
"Gì cơ..."
"Nếu cậu đưa tôi, tôi sẽ cho cậu biết những gì cậu muốn biết."
Weed vừa khóc vừa đưa tiền cho cô. Tiền là tiên là phật…
Hối lộ trắng trợn!
Hối lộ tạo nên những mối quan hệ giữa người với người.
Weed kiểm tra các item cậu nhận sau khi trả cả một gia tài.
“Giám định!”
Đàn hạc của Serena
Độ bền: 50/50
Attack: 15
Đàn hạc thuộc sở hữu của người hướng dẫn Guild Bard. Một dwarf đã làm tặng cô.
Nó tạo ra một âm thanh trong trẻo khi chơi.
Nó phù hợp để hát trong khi chơi đàn hạc.
Người mới chơi và không phải bard cũng có thể chơi nó.
Hạn chế:
Attractiveness 100 Level 60
Tính năng:
Attractiveness +30
Elegance +20
Playing Skill +2
Fame + 20
Các nhiệm vụ liên quan đến Bard có thể được thực hiện.
Chỉ số của đàn hạc cũng không quá tệ.
Serena nói khi cô bán cây đàn hạc.
"Tôi đã không nhìn thấy nhiều tác phẩm điêu khắc ánh trăng. Nhưng mỗi khi tôi nhìn thấy nó, cảm giác mà nó mang lại luôn khác nhau. Ánh sáng mà các tác phẩm điêu khắc tỏa ra hoàn toàn khác biệt. "
"Vậy à?"
"Không may là không còn gì nữa vì đó là tất cả những gì tôi biết."
Weed miễn cưỡng rời của Guild Bard và đi đến những nơi khác.
Guild Hairdresser! – Guild của thợ làm tóc =)) (cái này đếch biết có nên dịch hay không, các bạn cho ý kiến nhé)
Nó là một nghề hiếm hoi mà không có nhiều guild trên lục địa Versailles.
Bạn có thể nhuộm tóc và thay đổi kiểu tóc của bạn.
Họ được tính như là nghệ sĩ vì nó đòi hỏi một mức độ nhất định về kỹ năng làm đẹp.
Ngành nghề như thế chỉ thu hút những người có đam mê thực sự.
Ngay khi bước vào guild Hairdresser, người hướng dẫn tóm lấy Weed và quăng cậu vào một chiếc ghế.
"Thật tệ khi không còn nhiều tóc. Đừng lo về nó. Tôi sẽ cho cậu một kiểu tóc đẹp."
"Tôi không muốn cắt... à mà thôi. Tôi muốn cắt tóc. Giá bao nhiêu? "
Weed bị ép phải trả tiền cho kiểu tóc của mình.
Chỉ số Art tạm thời tăng 3% và có tác dụng khác nhau trên mỗi kỹ năng sản xuất. Không áp dụng cho điêu khắc.
Attractive tăng 5% trong ba ngày.
Người hướng dẫn nói với Weed sau khi ông hoàn thành kiểu tóc mới cho cậu.
"Tôi chưa bao giờ trực tiếp chứng kiến hành động Điêu khắc ánh trăng cả. Nhưng không có nghĩa là tôi chưa từng nghe nói về nó. Bạn có biết lịch sử của điêu khắc? Điêu khắc trong lịch sử đã và đang cố gắng phát triển. Như tôi đã nói, nó liên quan đến lịch sử."
Những Dancer có vẻ ngoài xinh đẹp và thân hình gợi cảm.
Sau guild Hairdresser, cậu tới thăm guild Dancer và khiêu vũ với người hướng dẫn.
"Đặt chân ở đây ... sau đó quay một phần tư vòng nào."
Bài học khiêu vũ đã tốn của Weed 80 vàng.
Agility tăng 2%. Sau khi chết hoặc khi cơ thể đang mệt mỏi, Agility sẽ trở lại bình thường.
Nhảy múa đã tăng Attractive lên 1.
Attractive và agility tăng lên sau khi khiêu vũ với người hướng dẫn.
"Tôi đã từng khiêu vũ bên dưới tác phẩm điêu khắc ánh trăng. Cơ thể tôi cảm thấy rất nhẹ nhõm. Vì một số lý do nào đó, tôi có thể khiêu vũ tốt hơn sau khi tôi thấy các tác phẩm điêu khắc. Có thể là tôi đã lầm. "
Weed dường như đã hiểu được nhiệm vụ.
'Đó là để trải nghiệm nhiều hình thức nghệ thuật khác nhau.’
Không thể bỏ qua việc một lượng lớn tiền đã mất suốt quá trình học hỏi này.
Weed đã phải mua ba lọ nước hoa rẻ mạt nhất từ người hướng dẫn chế tạo nước hoa.
Đổi lại, cậu đã được nghe một câu chuyện từ người hướng dẫn.
"Góc độ khi bạn chiêm ngưỡng các tác phẩm điêu khắc sẽ mang lại cảm giác khác nhau. Những cảm giác đó khơi dậy những cảm xúc khác nhau. Nhưng ngay cả khi chiêm ngưỡng cùng một tác phẩm điêu khắc, cùng một góc độ nhưng tại những thời điểm khác nhau trong ngày thì cảm nhận cũng sẽ khác nhau. Cậu có muốn biết tại sao không?"
Weed đến thăm guild Calligraphy (Thư pháp), guild Antiques Appraiser (giám định đồ cổ), và guild Craft (thủ công mỹ nghệ). Một núi item đã được tích lũy trong ba lô của cậu.
Những thư pháp gia muốn cậu mua mảnh gỗ với các kí tự trên đó trong khi Giám định viên muốn cậu mua những cái chậu với nguồn gốc không rõ ràng. Guild thủ công mỹ nghệ thì muốn cậu mua phụ kiện trang trí cho kính.
Cậu không dám đi xem các guild Architect (kiến trúc sư).
'Tiền đâu ra mua nhà bây giờ.’
Weed tự tin đi đến guild Painter (họa sĩ).
Nhìn sơ qua thì một nhà điêu khắc và họa sĩ khá giống nhau, nhưng các phương pháp mà họ sử dụng và ý nghĩa mà họ theo đuổi là hoàn toàn khác nhau.
Do đó họ buộc phải hiểu về nhau.
Người hướng dẫn hội hoạ đã rất ngạc nhiên khi nhìn thấy Weed.
"Hỡi chàng trai có khả năng cảm thụ nghệ thuật tuyệt vời! Câu hỏi của cậu là gì "
"Tôi muốn biết về điêu khắc ánh trăng."
"Điêu khắc ánh trăng ... Tôi đã từng nghe nói về một câu chuyện như vậy trước đây. Họa sĩ tạo ra những tác phẩm hai chiều (2d) trong khi điêu khắc tạo ra tác phẩm ba chiều (3d). Trong quá khứ, đã có một cuộc thi giữa chúng. Bạn đã từng nghe nói về nó chưa?"
"Một cuộc thi?"
"Tạo ra một con sư tử. Cả hai đều thể hiện được sức mạnh và sự uy nghi của sư tử".
"Thế rồi ai đã thắng?"
Weed hy vọng nhà điêu khắc đã thắng.
Cậu không chọn trở thành một nhà điêu khắc, nhưng cậu sẽ không vui nếu họa sĩ giành chiến thắng.
"Họa sĩ thì vẽ còn nhà điêu khắc thì cắt gọt. Hình ảnh rực rỡ hiện ra trên vải từ họa sĩ trong khi nhà điêu khắc hoàn thành một tác phẩm điêu khắc tuyệt đẹp. Cuối cùng, không ai giành chiến thắng. Thật vô nghĩa khi so sánh nhà điêu khắc và họa sĩ vì sự khác biệt cơ bản của cả hai như những gì đã xảy ra trong quá khứ. Nó chỉ làm mờ đi ranh giới giữa họ".
Điều người hoạ sĩ nói rất hợp lý. Sau đó ông thực hiện mục đích của mình.
"Họa sĩ và nhà điêu khắc không nên tỏ ra quá xa lạ. Đây là tác phẩm yêu thích nhất của tôi, bức tranh yêu quý của tôi ... "
Đó là một bức tranh màu nước rất lớn.
Weed hỏi với những giọt nước mắt.
"Ông có thể đưa ra một cái giá hợp lý cho nó?"
"Tôi sẵn sàng để nó lại cho cậu với giá 1500 vàng."
Weed trả tiền cho bức tranh với bàn tay run rẩy.
‘Mình sẽ không bao giờ quay trở lại Rhodium.’
Cậu chỉ còn 7000 vàng. Mặc dù cậu đã cố gắng hết sức để không tiêu bất cứ đồng nào, nhưng bây giờ cậu vẫn trong tình trạng nghèo đói.
Nhưng nhờ nó cậu đã có thêm thông tin về điêu khắc ánh trăng.
"Sự tồn tại của các tác phẩm điêu khắc phụ thuộc vào môi trường và tính chất của địa điểm đặt nó. Nếu cậu thực hiện một tác phẩm điêu khắc trong bóng tối thì sau đó tác phẩm điêu khắc cũng sẽ bị tối. Nhưng điều gì sẽ xảy ra nếu các tác phẩm điêu khắc phát sáng?"
"Ông đang ám chỉ việc điêu khắc dưới ánh sáng?”
"Những tác phẩm điêu khắc có thể phát ra ánh sáng. Điêu khắc cung cấp cho người tạo ra nó khả năng tự kiểm soát ánh sáng. Đó là điêu khắc ánh trăng!"
*Ting*
Bạn đã tập hợp tất cả các thông tin về điêu khắc ánh trăng. Hãy đi gặp người hướng dẫn của guild Sculptor.
Weed đi thẳng đến guild Sculptor. Đáng ngạc nhiên là có một lượng lớn người đang tụ tập ở đây.
Tiếng trò chuyện.
"Thay vì gỗ đơn giản, những mảnh gỗ chất lượng cao sẽ tốt hơn để làm những tác phẩm điêu khắc nghệ thuật."
"Tôi chắc chắn rằng những loại gỗ hiếm cho lợi ích nhiều hơn.”
Những nhà điêu khắc tập sự!
Bởi các hoạt động của Weed tại Vương quốc Rosenheim nên nhiều người bắt đầu lựa chọn class Sculptor. Ở những nơi khác, thật khó để trở thành một nhà điêu khắc. Đó là lý do tại sao có rất nhiều nhà điêu khắc trong Rhodium.
Sự trao đổi thông tin về việc phát triển nghề điêu khắc đang diễn ra.
Weed bước lên tầng hai.
Người hướng dẫn tầng 1 hướng dẫn các kỹ năng điêu khắc cơ bản. Làm thế nào để cắt gỗ, làm thế nào để tạo hình, làm thế nào để sử dụng một con dao khắc, và các kiến thức cơ bản khác.
Tuy nhiên, người hướng dẫn tầng hai giao cho các nhiệm vụ đặc biệt và thông tin của các kỹ năng.
Weed đi gặp lễ tân ở tầng hai.
"Tôi muốn học cách điêu khắc ánh trăng."
Nhân viên lễ tân già chớp mắt.
"Điêu khắc gì cơ?"
"Điêu khắc ánh trăng."
"Tôi đã từng nghe nói về điêu khắc ánh trăng chưa nhỉ? Tôi đã già nên thực sự không thể nhớ nổi. Tôi không chắc rằng mình từng nghe nói về nó”
Có vẻ như người nhân viên lớn tuổi này không biết gì.
"Tuy nhiên có một người chuyên giới thiệu người khác vào con đường trở thành nhà điêu khắc và ông ta có sự hiểu biết về điều đó nhiều hơn tôi ở Rhodium này."
"Ông ấy là ai?"
Ông già chỉ vào một người đàn ông trung niên ở trong góc.
"Ông ấy là nhà điêu khắc tốt nhất Rhodium vì vậy ông ấy là người mà cậu cần khi hỏi về những thứ liên quan đến điêu khắc. Nhưng cậu phải có một trình độ điêu khắc nhất định nếu không thì ông ta sẽ không nói chuyện với cậu. "
"Cám ơn ông."
Weed đi gặp nhà điêu khắc. Ông ta cầm trong tay một con dao khắc và đang làm một tác phẩm điêu khắc bằng gỗ.
"Ngày nay, những người trẻ tuổi đều thiếu kiên nhẫn. Kiên nhẫn là sức mạnh vô biên. Kiên nhẫn! Khi mọi việc bắt đầu gây tổn thương hoặc trở nên phiền nhiễu, họ bỏ cuộc và không thể nếm trải những niềm vui của điêu khắc mỹ thuật? Ầy, chậc chậc!"
Tiếng lầm bầm tiếp tục không ngừng.
Có lẽ bởi vì một lượng lớn người chơi bắt đầu lựa chọn class Sculptor thời gian gần đây mà không biết về những khó khăn của nó. Nhà điêu khắc phớt lờ đi sự ồn ào cùng những lời phàn nàn khó chịu. Ông không hề ngẩng đầu lên khi những người khác đến gần.
Weed ngay lập tức thi triển kỹ năng nịnh hót.
"Ông quả là một nhà điêu khắc tuyệt vời."
"Tôi đã nghe chúng rất nhiều. Tôi cảm thấy phát bệnh và mệt mỏi mỗi lần nghe thấy nó."
Đối với một nhà điêu khắc đó là những lời khen tốt nhất, nhưng ông ta thậm chí không quan tâm.
Weed nhìn vào hình dạng của miếng gỗ trong tay của ông ta.
"Elven elkwood à..."
"Whoa! Dường như cậu đã đi nhiều nơi và học được một chút về điêu khắc đấy nhỉ."
Ham muốn của nhà điêu khắc ẩn giấu trong cách ông nói chuyện. Tuy nhiên, nhà điêu khắc vẫn đang tập trung vào công việc của mình và không hề nhìn lên.
‘Hay là nó vẫn chưa đủ?’
Weed nhìn kỹ loại gỗ ông đang sử dụng. Cậu cũng đã cố gắng sử dụng vật liệu này nhiều lần. Nó hơi đắt, đồng thời vừa dày và cứng.
‘Riêng nguyên liệu là không nhiều.'
Elkwood elven được làm tròn bởi nhà điêu khắc để tạo ra một cái bát.
"Trong thế giới này, mọi thứ đều cần được định hình."
"Hả? Ý cậu là gì? "
"Có phải những người quanh đây thà buôn bán hàng hóa còn hơn là tạo ra một tác phẩm nghệ thuật?"
"Tức là cậu nghĩ cái bát mà tôi điêu khắc là một thứ tầm thường?"
"Không phải. Những gì tôi nghĩ đến là những tác phẩm điêu khắc nguyên bản. Nghệ thuật phải phù hợp với thị hiếu của con người. "
"Dường như bạn muốn biết điều gì đó. Tới đây, ngồi xuống đi."
Nhà điêu khắc sẵn sàng cho Weed ngồi cạnh mình.
Những người có sự tự tôn cao thường không đưa ra sự thừa nhận xứng đáng cho người khác trong giới nghệ thuật.
Nghệ thuật từ buổi sơ khai không được tính là nghệ thuật. Hội họa, âm nhạc, điêu khắc bắt đầu tùy thuộc vào nhu cầu và sau đó được thăng hoa thành nghệ thuật. Cốt lõi của nó là tính thực dụng.
Weed biết phải nói gì và đã tạo ra sự thân mật đúng mực với nhà điêu khắc.
Nhưng điều đó là điều tự nhiên với Weed.
Cậu tiết kiệm khá nhiều tiền bằng cách tạo ra các công cụ nấu ăn cho riêng mình. Bàn đá, que gỗ, và chảo chiên! Cậu thậm chí còn khắc một cái thùng đựng gia vị. Weed vẫy tay với nhà điêu khắc để nghỉ giải lao một chút.
"Có vẻ như cậu và tôi có thể có một cuộc trò chuyện. Vì chúng ta là đồng nghiệp cùng đi trên một con đường."
"Cám ơn. Tôi muốn hỏi ông một câu hỏi về điêu khắc. "
Weed lịch sự hỏi nhà điêu khắc, người đã sẵn sàng trả lời.
"Cậu muốn biết gì về điêu khắc?"
"Ông biết gì về điêu khắc ánh trăng không?”
"Điêu khắc ánh trăng? Những người đạt đến đỉnh cao của điêu khắc trần thế có thể học điêu khắc ánh sáng. Mọi người thường không tin vào điều đó. Đó là một câu chuyện phi thực tế."
"Câu chuyện phi thực tế?"
"Ừ, nó xuất phát từ điêu khắc... nếu cậu muốn tìm hiểu về điêu khắc ánh trăng thì cậu cần phải biết nguồn gốc của nó. Đây, nhận lấy."
Nhà điêu khắc thò tay vào túi và lấy ra một mẩu quặng và đưa nó cho Weed.
"Rất khó để cắt thứ quặng quý giá này để làm một tác phẩm điêu khắc. Không hề dễ dàng để có thể tạo hình từ nó. Đây là một sự rủi ro lớn và nó sẽ làm hỏng hàng trăm con dao khắc. Tuy nhiên, nếu cậu muốn tìm hiểu về điêu khắc ánh trăng thì cậu cần phải tự mình tìm ra nó."
*Ting*
Tìm kiếm ánh sáng thất lạc
Điêu khắc ánh sáng.
Bào mẩu quặng để thực hiện một tác phẩm điêu khắc.
Nghệ thuật điêu khắc ánh trăng thất truyền có thể học được.
Độ khó:
Nghề nghiệp liên quan đến nhiệm vụ.
Hạn chế:
Dành riêng cho nhà điêu khắc.
Có thể nhận mà không phụ thuộc vào số lượng các nhiệm vụ đang được thực hiện
Yêu cầu có kỹ năng Điêu khắc cấp cao để có thể học
Fame và các chỉ số phải ở một mức độ nhất định. Nhiệm vụ không thể được thực hiện nếu chỉ số Art thấp hoặc người chơi không nổi tiếng
Về cơ bản, cậu phải tự mình tìm hiểu nó. Cậu cần học cách làm thế nào để thực hiện kỹ năng Điêu khắc ánh trăng cho riêng mình. Đó là thử thách cuối cùng để học điêu khắc ánh trăng bằng việc khắc miếng quặng này.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...