Xử lý xong xuôi mọi chuyện cả bọn bắt đầu lên đường trở về núi Thông Thiên, vốn là cái đống chiến lợi phẩm đó đã đến tay nhưng bảo Lâm Đĩnh hắn khiêng hết về thì hắn có trâu bò hơn nữa cũng phải mệt chết, nhất là khẩu Công thành pháo khối lượng của nó tỷ lệ thuận với uy lực, lúc moi cái khẩu pháo đó ra ba người Lâm Đĩnh, Trương Bình Phàm và Vô Danh phải dốc hết sức mới lết nó ra được bây giờ lại ném lên một mình Lâm Đĩnh hắn đừng nói là khiêng đi, nhấc được nó lên đã là số má lắm rồi.
Vốn bọn Trương Bình Phàm đứng xem một bên muốn nhìn hắn xấu mặt, chỉ là thằng cha này dù sao cũng đến từ thế giới công nghệ cao kết tinh mấy ngàn năm trí tuệ, không phải giống như nơi này chuyện gì cũng dùng sức trâu để giải quyết, nhìn khẩu pháo này cũng không khác khẩu pháo ở quê nhà hắn là bao chỉ là vật liệu chế tạo có chút khủng bố mà thôi, khẩu Công thành pháo này nếu dùng sức người để khiêng thì đúng là rất phí lực, vốn hắn cũng tính làm cái xe kéo sau đó buộc vô người kéo đi, chỉ là vô tình nhìn qua thấy Mộng Lan gọi đến con gấu béo ú lần trước khiến trong đầu Lâm Đĩnh linh quang chợt léo đánh “đùng” một cái.
Chính là hắn nghĩ đến xe kéo pháo thời xưa ở quê nhà, còn động lực để kéo không phải chính là con gấu béo kia sao, nếu chỉ bàn về khoản sức lực thì người tu tiên đừng hòng so với yêu thú, con gấu này tuy chưa phải là yêu thú nhưng thuộc loại da dày thịt béo nổi tiếng về khoản thể lực, không dùng nó thì quả là có lỗi với bản thân hắn.
Thế là một chiếc xe kéo pháo bốn bánh bằng gỗ phiên bản tu tiên giới lập tức ra đời, bốn bánh xe làm bằng thụ tâm của những gốc cây mấy người ôm, dây kéo được lấy từ đống đồ của bọn đạo phỉ, ngoài ra còn thừa một chỗ nho nhỏ vốn Lâm Đĩnh hắn định nhảy lên ngồi thử xe gấu kéo nhưng ngẫm lại thì thấy không ổn anh chàng vô cùng luyến tiếc chất nốt rương chiến lợi phẩm đoạt được lên và thành thật cuốc bộ.
Xuất phát từ sáng sớm khoảng cách mấy chục km đối với người tu luyện mà nói chỉ khoảng một tiếng là đến nhưng vì cái xe kéo pháo của Lâm Đĩnh mà cả bọn phải đi mất gần một ngày mới tới được địa điểm đặt trận pháp không gian.
Trước khí đến nơi có tu sĩ xuất hiện Trương Bình Phàm liền bảo hắn tháo cái xe kéo pháo tự chế ra khỏi mình con gấu xám, tuy con gấu này sức lực rất mạnh nhưng phải kéo cái thứ không dành cho gấu kéo kia cũng đã mệt le lưỡi xém tý sùi cả bọt mép, nghe được mấy câu của tên mập như nghe được tiên âm vậy, nếu không phải trước đó chính tên mập này một cước đạp nó ngất xỉu thì có lẽ đã nhảy lên thân mật kiểu gấu với thằng cha này một phen.
Khi đã tháo xe kéo pháo xong Trương Bình Phàm liền móc từ trong người ra một lá bùa có chút đặc biệt, lá bùa màu vàng trên mặt không hề có bất cứ hình vẽ nào, nhưng đường viền bốn phía xung quanh lại dày đặc những đạo linh tự huyền bí.
Nhìn thằng cha này tự dưng móc ra một lá bùa khiến Lâm Đĩnh có chút khó hiểu, bây giờ có phải đi chém người đâu mà lôi bùa chú ra làm gì? "không lẽ con hàng này ăn no rửng mỡ không có việc gì làm định lôi mấy lá bùa ra ném chơi?"
Chỉ là tình cảnh tiếp theo làm Lâm Đĩnh xém tý tức chết.
Thầng mập kia cầm lá bùa trên tay rồi niệm một đoạn chú ngữ tối nghĩa, bất chợt lá bùa trên tay hắn đột ngột bùng sáng bao phủ chiếc xe kéo pháo phía trước, Trương Bình Phàm liền hét lên một tiếng "Phong ấn", chuyện không thể tin nổi liền xảy ra, khi ánh sáng tan đi chiếc xe kéo pháo của hắn liền biến đi đâu mất còn lá bùa trên tay Trương Bình Phàm lại có thêm hình vẽ một chiếc xe kéo pháo trông vô cùng sống động.
Hoàn thành xong chuyện này Trương Bình Phàm làm như không nhìn thấy ánh mắt như muốn giết người của Lâm Đĩnh, vô cùng thành thục nhét lá bùa vào trong người rồi phủi mông rời đi vô cùng tiêu sái.
-Thằng mập chết bầm kia, đậu xanh rau má tại sao có đồ tốt thế không móc ta sớm đi, có phải ngươi muốn chơi ta có phải không?
-Hắc hắc ngươi có hỏi đâu mà ta phải nói, với lại thấy ngươi hăng xay làm việc quá ta cũng ngại quấy rầy, mà ông muốn chơi ngươi đấy đã làm sao? thế nào định cắn ta à, đây này, đến đây, đến đây này!
Trương Bình Phàm vẻ mặt vô lại, bỉ ổi trả lời một câu khiến Lâm Đĩnh tức ói máu đã vậy lại đưa cái mông núc ních thịt về phía hắn mà vỗ vỗ khiêu khích, hàm ý muốn bảo đến đây mà cắn này.
Lâm Đinh bây giờ chỉ hận không thể lao lên giở món võ cẩu xực trứ danh thiên hạ cho con hàng kia biết thế nào là hậu quả của việc khiêu khích, chỉ là việc nhỏ không nhịn sẽ làm hư việc lớn, nhẫn à nha ta nhịn ta nhịn con bà nó nhịn.
Hậu quả đau thương của việc thiếu chữ "nhẫn" đã thể hiện rõ trên cái thân tàn của hắn, đến bây giờ cái bản mặt bánh bèo của hắn vẫn còn sưng vù đây này, thế nên làm sao cu cậu dám hó hé câu nào nữa.
Cả bọn nối đuôi nhau tiến vào điểm dịch chuyển lúc trước, còn con gấu kia vốn Lâm Đĩnh Trương Bình Phàm và Vô Danh bàn nhau định làm món chân gấu hấp hành, chỉ là nửa đường bị Mông Lan nhảy ra chặn họng, nói cái gì mà trời cao có đức hiếu sinh chó má gì gì đó.
Ba thằng đàn ông không đấu lại một con đàn bà cho nên đành nuốt nước miếng tiễn món tay gấu hấp hành đi xa.
Bây giờ đã là ngày thứ hai kể từ khi trở về núi Thông Thiên, khung cảnh so với lúc bọn hắn đi ra cũng không có gì khác nhau nhiều lắm, nhưng trong lòng mọi người ai cũng biết là mưa bão đã sắp đến rồi.
Cả bọn sau một ngày nghỉ ngơi nộp lên nhiệm vụ, xử lý chiến lợi phẩm xong thì đã tụ tập tại một căn phòng bí mật do Vô Danh tìm lấy.
Khi toàn bộ bốn người đã tập hợp đầy đủ thì Trương Bình Phàm liền bắt đầu nói.
-Tất cả đồ đạc đã được ta đổi thành điểm cống hiến và Đá Càn Khôn rồi, bây giờ mục đích gọi mọi người đến đây chính là bàn bạc làm thế nào sử dụng thật tốt chỗ tài phú này mà giữ mạng trong Chiến Tranh thí luyện sắp tới, người nhiều thì lắm mưu nhiều kế có gì cứ nói đừng ngại, chuyện này liên quan đến sinh tử tồn vong của chúng ta không thể qua loa được!
Giọng Trương Bình Phàm mang theo một tia ngưng trọng nói ra sau đó bắt đầu thống kê tài phú của cả nhóm.
-Khẩu công thành pháo đổi được 3812 điểm cống hiến và 110 viên đá Càn Khôn hạ cấp, những thứ còn lại chỉ đổi được 723 điểm cống hiến và 20 viên đá Càn Khôn hạ cấp, còn có lúc trước giữ lại 38 tấm hỏa cầu thuật, 22 tấm thổ hệ hộ thuẫn thuật, 10 tấm băng trùy, 26 tấm thanh đằng mộc, 4 tấm canh kim phi châm.
Tổng cộng chúng ta có 4535 điểm cống hiến và 130 viên đá Càn Khôn hạ cấp, nếu dùng hợp lý chỗ tài phú này hợp lý cộng với một chút may mắn có lẽ chúng ta không đến nỗi toàn quân bị diệt.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...